[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 137: Vết Dâu Ở Trên Cổ (1)



Có lẽ là do tâm linh tương thông, sau 5 phút, Bạch Vi bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lấy tay xoa xoa cái cổ cứng ngắc.

Bất tri bất giác nhìn thấy ngoài trời đã tối đen, Bạch Vi hỏi: "Lục Tư Đình, mấy giờ rồi?"

"Chín giờ rưỡi, mau đi rửa mặt đi, nên đi ngủ rồi."

Bạch Vi gật gật đầu, uống cạn ly sữa bò còn ấm kia, cầm áo ngủ cùng khăn tắm đi tắm rửa.

Bảo thảo thiết kế ở trên bàn có chút loạn, Lục Tư Đình nhìn thấy, anh đặt những tờ giấy ở mép bàn gọn lại tránh để chúng bị rơi xuống đất.

Vẫn nên để Bạch Vi tự sắp xếp lại bản thảo của mình, nếu như Lục Tư Đình sửa sang lại thì rất có thể là cô sẽ không tìm thấy đồ ở chỗ nào.

Đêm rất yên tĩnh, có lẽ là do hôm nay bận rộn hơn cho Bạch Vi chìm vào giấc ngủ rất nhanh.

Ngày hôm sau, khi đến cửa hàng, Bạch Vi còn mang theo mấy bản thiết kế, lúc không có người thì sẽ bắt đầu thử nghiệm làm trang sức mà mình đã VỀ Ta.

Sau khi bận rộn hai đến ba ngày như thế thì cô đã tạo ra ba chiếc trâm cài ngực, hai sợi dây chuyên, hai chiếc vòng tay, hai chiếc kẹp tóc.

Bạch Vi đã cố gắng làm ra những món trang sức này nhưng mà bởi vì Tần Tuyết Minh vẫn chưa đến chọn cho nên Bạch Vi cũng mới chỉ làm bước đầu, xem hình dạng trước rồi sẽ chỉnh sửa.

Như vậy thì cũng sẽ không lãng phí, còn có thể xem vật thật.

Đã đến hẹn ba ngày, buổi sáng hôm nay, Tần Tuyết Minh cũng đến cửa hàng từ rất sớm.

Lần này Bạch Vi đặc biệt lấy cho cô ấy một chiếc ghế, sau đó đưa bản thảo thiết kế của mình ra: "Cô Tần, cô nhìn xem, đây là bản thảo thiết kế do tôi vẽ ra, cô có thể xem mình thích cái nào."

Tần Tuyết muốn có một bộ trang sức hoàn hảo nhất cho bộ lễ phục của mình, mà cũng không phải tới bán buôn cho nên khả năng cao là cô ấy sẽ chỉ chọn một thiết kế cho mỗi loại.

Quả nhiên, sau khi xem xong mấy bản thiết kế, cho dù Tần Tuyết Minh vô cùng yêu thích thiết kế của Bạch Vi nhưng vẫn chỉ chọn lấy thứ mình thích nhất.

"Cái này, cái này, còn có bản thiết kế vòng tay cuối cùng."

Dây chuyền, trâm ngực, kẹp tóc, vòng tay, Tần Tuyết Minh chọn mỗi loại một mẫu.

Bản thảo thiết kế cũng được Bạch Vi cố gắng vẽ ra trong mấy ngày, cam đoan loại nào cũng có thể kết hợp với váy cùng khí chất của Tần Tuyết Minh.

"Làm thành phẩm của mấy món này ra cho tôi trước." Tan Tuyet Minh nhin ban thao thiet ke trong tay, tán thưởng gật đầu.

Không thể không nói, cô gái trẻ tuổi này đúng là có tài năng, chẳng thể trách cô lại dám trực tiếp đến nhà cô ấy trong khi chưa biết gì, còn dám nhận đơn hàng này.

Bạch Vi biết, lần này Tần Tuyết Minh rất hài lòng với bản thảo thiết kế, thế là nói: "Được rồi cô Tần, trong khoảng hai đến ba ngày, tôi sẽ tự mình đưa những món trang sức này đến nhà cô."

"Được."

Tần Tuyết Minh thích Bạch Vi đến, mục đích hôm nay đến đây cũng đã hoàn thành, cô ấy lập tức đứng dậy cầm mũ của mình lên, chậm rãi rời đi.

Khách hàng rời đi, cuối cùng Bạch Vi cũng không nhịn được mà vui vẻ kích động, vui vẻ nhảy nhót ở trong cửa hàng.

Giữa trưa Thẩm Quyên tới, Bạch Vi lập tức nói tin tức này cho mẹ.

Vì muốn làm tốt một đơn này cho nên mấy ngày nay Bạch Vi thường đóng cửa sớm, 5 giờ hoặc 5:30 thì sẽ bắt đầu đóng cửa cửa hàng.

Sau khi về nhà thì cô bắt đầu nghiêm túc làm đồ trang sức.

Liên tục làm 3 buổi tối, trong đó còn có thêm thời gian làm một chiếc vòng tay mà Bạch Vi cảm thấy mình làm không tốt cho nên làm lại một lần nữa. Mãi đến khi hoàn thành hết, sau khi đặt tất cả ở cùng một chỗ, dùng đủ loại góc độ nhìn vào, đến khi Bạch Vi cảm thấy không còn vấn đề gì nữa thì mới chuẩn bị giao thành phẩm đến nhà khách hàng.

Buổi sáng ngày thứ tư, 10:00, Bạch Vi lái xe đến công quán Murphy.

Cô ghi lại thông tin của mình như thường lệ, Bạch Vi được bảo vệ đưa đến nhà số 146.