[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 144: Mặc Dù Bây Giờ Nhận Sai Nhưng Mà Sau Này Sẽ Tiếp Tục Vi Phạm (2)



Cả người đều cảm thấy ngứa ngáy, Bạch Vi cười không ngừng, cô cũng dùng sức để đẩy Lục Tư Đình ra, nhưng có thể tưởng tượng được là cô không thể đẩy được anh.

"Còn đám cào anh không?”

"Dám!"

Ngoài miệng Bạch Vi mạnh miệng cho nên đôi tay lớn bắt đầu tàn sát bừa bãi, Bạch Vi cười đến mức gương mặt hồng hồng, trên trán cũng có một lớp mồ hôi mỏng.

Mỹ nhân trong ngực có gương mặt đào hoa như vậy, còn đang cười không ngừng ở trong lòng anh, cho dù có là Liễu Hạ Huệ thì cũng không nhịn được.

Ánh mắt của Lục Tư Đình thay đổi, đôi tay dời đến bên hông của cô, vốn định cù lét, nhưng lại bỗng biến thành nhẹ nhàng nhào nặn.

Đồng thời, Lục Tư Đình cúi đầu xuống, vốn định nhắm vào đôi môi đỏ mọng kia, nhưng mà Bạch Vi lại nghiêng đầu cho nên nụ hôn này rơi vào gương mặt của cô.

"Không được, đã nói là một tuần hai lần mà! Bây giờ còn chưa đến thời gian."

Bạch Vi muốn từ chối, cô cũng dùng sức đẩy Lục Tư Đình ra.

Nhưng mà cô quên, một tuần hai lần là do mình nói, Lục Tư Đình cũng chưa từng đồng ý, hơn nữa hai người cũng ở với nhau trong khoảng thời gian dài, Lục Tư Đình hiểu rất rõ ve cơ thể của cô, hiểu rõ như lòng bàn tay.

Cũng không nghe lời của Bạch Vi nói, Lục Tư Đình đè thấp cơ thể xuống, dính chặt người mình với Bạch Vi, nhưng mà lại không đè hết trọng lượng cơ thể xuống khiến cô không chịu được.

Ngay cả bản thân Bạch Vi cũng không biết, Lục Tư Đình lại có thể dễ dàng khiến cô hắng hái như vậy.

"Vị Vị...

"Vị Vị...

"Còn muốn anh dừng lại sao?"

Giọng nói của Lục Tư Đình khàn khàn, động tác chợt dừng lại, nhất định phải ép Bạch Vi trả lời.

Bạch Vi ngẩng đầu, sắc mặt ửng hồng, hơi thở đồn dập, nhưng tên đã trên dây không thể không phát, chỉ có thể cắn răng nói: "Đi lên lầu!"

Một tiếng cười khẽ, Lục Tư Đình trực tiếp ôm Bạch Vĩ lên lầu.

Bây giờ, mặc dù đèn ở dưới lầu vẫn chưa được tắt nhưng mà cũng không có ai để ý đến.

Hơn ba tiếng sau, 12h30 sáng, cuối cùng thì trên lầu cũng yên tĩnh lại. Bạch Vi vừa buồn ngủ vừa mệt, sau khi được Lục Tư Đình ôm đi tắm rửa sạch sẽ thì lập tức tiến vào trạng thái ngủ.

Lục Tư Đình thỏa mãn ôm Bạch Vi ngủ, tỉnh thần vô cùng phấn chấn, thậm chí còn có tinh thần hơn lúc trước khi vận động.

Lúc trước Bạch Vi nói, một tuần chỉ được hai lần, anh còn có chút bận tâm, sợ Bạch Vi quá kiên định.

Nhưng mà hôm nay, bọn họ không dựa theo thời gian thứ tư hay thứ bảy đã định sẵn, Bạch Vi cũng ỡm ờ, có phải tức là sau này chỉ cần anh chủ động một chút khiến Bạch Vi cũng cảm thấy khoái hoạt thì ngày nào cũng sẽ nhận được chuyện tốt như vậy không?

Lục Tư Đình lập tức có chút rục rịch, quyết định ngày mai cũng muốn thử một lần.

Trong lúc ngủ mơ màng, Bạch Vi không biết một lần dung túng của mình lại biến Lục Tư Đình thành một người khác.

Buổi tối ngày hôm sau, Bạch Vi vẫn tan làm sớm.

Về nhà, sau khi ăn cơm xong, cô đi rửa mặt như thường lệ, nhưng mà đến khi rửa mặt xong, Bạch Vi còn chưa phản ứng kịp, không biết tại sao mình đã bị kéo lên giường.

"Lục Tư Đình, anh..."

Cô còn chưa nói xong thì tiếng nói đã bị nuốt vào bụng.

Rất nhanh, trong phòng cũng chỉ còn tiếng thở dốc khiến người ta đỏ mặt tới mang tai.

". Đã là ngày thứ ba... Lục Tư Đình!"

Tối của mấy ngày kế tiếp, Bạch Vi đã thử qua rất nhiều phương pháp.

Ví dụ như lại tan làm vào lúc 8h tối mới về nhà ăn cơm, hoặc giả vờ cơ thể không thoải mái muốn đi nghỉ sớm một chút.

Nhưng mà, lần nào Lục Tư Đình cũng có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của cô, cuối cùng cũng không biết tại sao mà hai người lại lăn lên trên giường.

Hình như Lục Tư Đình có chút thay đổi, tối nào anh cũng kéo Bạch Vi đi, nếu Bạch Vi từ chối thì anh sẽ bắt đầu giả vờ làm bộ làm tịch, một khi Bạch Vi thể hiện cảm xúc không đành lòng thì sẽ bị anh kéo theo, cuối cùng lại bị kéo lên trên giường.