[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 165: Em Muốn Nghỉ Ngơi Tử Tế, Cho Nên Anh Phải Tiết Chế Đi (2)



Những ngày tết này, phần lớn mọi người đều nghỉ ngơi ở trong nhà, những người trong quân khu cũng không phải là ngoại lệ.

Ngoài những vị trí yêu cầu có người trực quanh năm và những vị trí cần trực theo ca ra, mọi người đều ở nhà.

Trong đại viện của quân khu, rất nhiều gia đình quân nhân sống tại đây, vì vậy nên đến dịp tết, mọi người cũng đều ăn tết trong quân khu, rất ít người về quê với ông bà.

Mấy ngày này, Bạch Vi thỉnh thoảng lại đi ra ngoài vài lần, có thể nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ rộn rã bên ngoài, có vẻ như rất nhiều người đang qua lại chúc tết nhau.

Từ khi kết hôn chuyển về đây, cô vẫn luôn bận rộn bán hàng bên ngoài, gần như không quen biết hay giao thiệp gì với những người vợ quân nhân khác trong đại viện.

Chỉ có mấy lúc các bà vợ của quân nhân đi mua đồ trong cửa hàng của cô thì mọi người mới có thể trò chuyện với nhau đôi ba câu, trở nên quen thân hơn một chút.

Có thể nói là Lục Tư Đình đã lớn lên ở đây, sống Ở nơi này rất nhiều năm, nơi đây là gia đình, bạn bè của anh, gắn bó với anh rất sâu đậm, Bạch Vi cũng muốn tìm hiểu thêm về nơi này.

Vì vậy, đến mùng năm, Bạch Vi kéo Lục Tư Đình đi mua rất nhiều trái cây, chuẩn bị qua chúc tết mọi người xung quanh.

Táo, chuối, quýt.

Lê, bưởi, mận.

Cốp xe của Lục Tư Đình được chất đầy đủ loại trái cây.

Bạch Vi bảo chủ cửa hàng cho mình mấy cái túi riêng, sau đó lại chia nhỏ trái cây trong cốp ra từng túi.

Về tới quân khu, hai người bắt đầu đi chúc tết từ nhà gần nhất.

Mọi người ở đây đều rất lịch sự, thấy Bạch Vi và Lục Tư Đình đến chúc tết, cũng tới tấp mời họ vào nhà ngồi chơi.

Nhưng cần chúc tết quá nhiều người, Bạch Vi chỉ có thể từ chối, nói rằng còn phải sang nhà khác.

Chỉ nhận quà mà không đáp lễ thì không được, huống hồ còn phải biết, những loại hoa quả này vô cùng tươi, mà mua hoa quả tươi vào mùa đông thì đắt hơn mùa hè rất nhiều.

Mọi người nhận trái cây cũng vội vàng lật đật chạy vào nhà cầm ra một ít đồ ăn, như là hoa quả khô, hạt dưa, bánh kẹo..., để tặng lại cho cặp vợ chồng son.

Chung Lẫm và vợ cũng ở nhà, vì vậy cũng đã nhận được một phân trái cây như thế.

Bà Chung còn kéo tay Bạch Vi, nói: "Mấy hôm nữa nhà tôi sẽ gói bánh chưng, nếu cô và tiểu đoàn trưởng Lục ở nhà thì cứ sang đây ăn chung nhé!"

Bạch Vi và bà Chung cũng coi như khá quen biết với nhau, cô ấy là người đầu tiên đến mua đồ ở cửa hàng trang sức của cô, lần thứ hai còn dẫn theo những người vợ quân nhân khác cùng tới. Danh tiếng tiệm nhỏ của Bạch Vi có thể mở rộng khắp quân khu như thế, một phần là bởi Lục Tư Dĩnh, một phần cũng nhờ có bà Chung giúp đỡ.

Trước đây do còn phải đi làm nên không có nhiều thời gian, giờ đang nghỉ lễ nên Bạch Vi cũng muốn thường xuyên liên lạc với mọi người hơn.

"Được chứ." Bạch Vĩ vui vẻ đồng ý ngay.

Sau khi tặng hết hoa quả, cả một buổi sáng cũng đã trôi qua.

Lục Tư Đình thấy không có việc gì, bèn định bụng đưa Bạch Vi đi chợ mua đồ.

Trước tết, Bạch Vi bận rộn đến không kịp thở, Lục Tư Đình cũng quên mua thêm thức ăn, chỉ mua một ít đồ tết, mấy ngày nay đồ trong nhà hết dần, đã gần thấy đáy rồi.

Biết đâu ở nhà lại có người thân bạn bè ghé chơi, đến lúc đó mới mua thêm đồ thì chắc chắn sẽ không kịp.

Chợ thức ăn đã mở cửa rồi, người buôn bán vẫn còn khá nhiều, khoảng chừng bằng một nửa ngày thường. Lục Tư Đình đỗ xe bên ngoài rôi cùng Bạch Vi vào chợ mua đồ.

Rau dưa thì mua khoai tây, cà rốt, súp lơ xanh, bắp cải trắng với cả cà chua.

Cũng mua không ít thịt, gà, vịt, cá mỗi thứ một ít, thêm cả trứng gà, bột mì. Lục Tư Đình thấy mua nhiều rồi thì xách đồ ra xe cất trước.

Lấy mỗi thứ một ít thôi, Bạch Vi cũng không mua quá nhiều thứ về tích trữ.