[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 167



Nghĩ lại một lúc, cuối cùng Bạch Vi vẫn nhường vị trí bếp trưởng cho anh.

Không hề cảm thấy hối hận vì đã làm phiền, Bạch Vi lại đi cắt một ít trái cây, ngồi trên băng ghế nhỏ trong bếp, vừa ăn trái cây vừa nhìn ông xã mình nấu ăn.

Lục Tư Đình chuẩn bị tất cả các món, trong lúc bận rộn tất bật vẫn không hề mất đi sự chững chạc, thận trọng.

Bạch Vi gặm trái cây, mắt dán chặt vào Lục Tư Đình.

Chậc chậc, không hổ là người đàn ông cô nhìn trúng, đẹp trai thật, dù chỉ là nấu ăn thôi cũng rất đẹp trai.

Giữa mùa đông lạnh giá, Lục Tư Đình chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, nấu ăn ở trong bếp.

Bạch Vi nhớ, khi ra ngoài anh mặc một chiếc áo khoác đen, về nhà đã cởi ra ngay.

Áo sơ mi kết hợp với quần tây, đẹp trai mà phong cách, nhưng mà, liệu mùa đông mặc như vậy có lạnh không nhỉ?

Bạch Vi nhanh chóng nhận ra, Lục Tư Đình thật sự không lạnh. Trong bếp rất nóng, chang mấy chốc, trán Lục Tư Đình đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng, trái lại, Bạch Vi mặc như gấu, ba lớp trong ba lớp ngoài, về đến nhà chỉ cởi mỗi chiếc áo lông, còn lại vẫn mặc nguyên.

Có lễ là do Lục Tư Đình tập thể dục hàng ngày nên không sợ lạnh ha?

Lục Tư Đình nấu ăn một mình cũng rất nhanh, rõ ràng là khi không có ai cản trở, anh nấu ăn vô cùng thuận lợi.

Sau khi nấu nướng xong, hai người vội ăn ngay nhân lúc đồ còn nóng.

Buổi chiều không có việc gì làm, Bạch Vi cũng không muốn ra ngoài, cô chỉ ngồi trên ghế sô pha mở tivi xem.

Hiện giờ không có các chương trình giải trí, những bộ phim chiếu trên tivi cũng rất chớp nhoáng, Lục Tư Đình dọn dẹp dưới bếp xong rồi cũng lên ghế sô pha ngồi, cùng Bạch Vi xem tivi.

Ban đầu Bạch Vi còn ôm gối, khi Lục Tư Đình đến, cô mới dựa vào người anh.

Trong nhà rất ấm áp, gò má Bạch Vi ửng đỏ, cô cởi áo len ra, không được bao lâu thì đã dựa vào Lục Tư Đình ngủ thiếp đi.

Lục Tư Đình hạ âm lượng tivi xuống, cẩn thận bế Bạch Vi lên giường ngủ.

Những ngày nghỉ ở nhà biếng nhác mà ấm cúng, ban đầu Bạch Vi còn nghĩ sẽ làm thêm vài món trang sức, phụ kiện gi đó ở nhà, nhưng Lục Tư Đình không để Bạch Vi làm được thứ gì quá lâu.

Lúc thì cùng ra ngoài chơi, lúc lại nấu món ngon để cô thưởng thức, có lúc còn qua thăm nhà mọi người, đến cuối cùng, Bạch Vi cũng lười làm việc.

Những ngày không ra khỏi cửa, hôm nào cũng chơi đùa trong nhà, tuyết rơi to thì họ lại đắp người tuyết trong viện.

Hai ngày sau, buổi sáng sớm, Bạch Vi mới dậy không được bao lâu, Lục Tư Đình đã nói nhà họ Chung đang làm sủi cảo.

Bạch Vi bèn kéo Lục Tư Đình cùng đi góp vui.

Sủi cảo có hai loại nhân, một là thịt heo với hành tây, bên trong tẩm dầu vừng và trứng gà, mùi thơm lừng. Còn một loại là nhân rau hẹ trứng gạo, muốn ăn loại nào cũng được.

Lục Tư Đình và Chung Lẫm trò chuyện ở bên ngoài, Bạch Vi thấy cô Chung với con cái đang làm sủi cảo, bèn đi tới giúp đỡ.

Có điều, cô Chung đã làm được khá nhiều rồi, Bạch Vi học một lúc thì cũng gói được mấy cái sủi cảo nghiêng nghiêng vẹo vẹo.

Cô Chung lấy vài đồng xu ra, có đồng một hào và một đồng năm hào.

Cô ấy bỏ đồng xu vào trong sủi cảo rồi nói: "Ai ăn phải những đồng xu này thì năm nay chắc chắn sẽ rất có phúc!" Bạch Vi nhìn chăm chằm vào đồng năm hào duy nhất, len lén ghi nhớ hình dáng của chiếc sủi cảo đó.

Khi rán xong, nhìn những chiếc sủi cảo y hệt nhau, Bạch Vi rơi vào trầm tư.

Tỏi, giấm chua, sa tế, cùng với vài loại nước chấm được bày trên bàn, ai thích loại nào thì lấy đổ vào bát là được.

Ngoài ra, cô Chung còn nấu thêm vài món ăn nữa.

Đột nhiên, đứa con cả nhà họ Chung bắt đầu khạc ra thứ gì đó trong miệng, ngạc nhiên mà mừng rỡ nói: "Con ăn trúng đồng xu rồi!"