[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 196: Có Thai Rồi? (1)



Mấy ngày trước, biết cô khó chịu, ban đêm Lục Tư Đình cũng không quấy rối cô nữa. Ban ngày, Bạch Vi chỉ làm việc một chút ở cửa hàng, còn có Thẩm Quyên giúp đỡ.

Theo lý mà nói, công việc không tăng lên, tại sao may ngày nay cô lại khó chịu khắp mình như vậy?

Bạch Vi nằm trên giường suy nghĩ, không được bao lâu sau đã bắt đầu ngáp dài.

Có lẽ vẫn là do cơ thể này của nguyên chủ.

Cơ thể này chỉ là cơ thể bình thường, hoặc có lẽ là, còn kém hơn người bình thường một chút. Bình thường cô cũng không tập thể dục gì, chỉ đi làm bằng xe đạp mỗi ngày mười mấy phút.

Không giống như cô trước khi xuyên không, thường xuyên chạy bộ tập thể dục ở dưới chân tòa chung cư, chạy bộ thực sự khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn.

Bạch Vi suy nghĩ một chút, quyết định sau khi cơ thể khá hơn, sẽ bắt đầu chạy bộ trong quân khu, hoặc là tập thêm bài thể dục gì đó vào buổi tối.

Cô nhất định phải chăm chỉ rèn luyện thể chất hơn, nâng cao sức khỏe, điều này cũng rất có lợi cho bản thân.

Không lâu sau, Lục Tư Đình nấu cơm xong, lên lầu gọi Bạch Vi xuống ăn cơm. Cũng không biết có phải do thời tiết đã dân am lên hay không, mà Bạch Vi cảm thấy người mình rất biếng nhác, chẳng muốn rời giường chút nào.

Cuối cùng vẫn là Lục Tư Đình kéo cô ra khỏi chăn, nói: "Có thể ngủ, nhưng phải ăn cơm xong thì mới được ngủ trưa."

Bạch Vi đành phải xuống lầu ăn cơm với Lục Tư Đình trước.

Ban đầu cô định ra ngoài tập thể dục buổi tối, nhưng mới lên kế hoạch được hai ngày, Bạch Vi đã cảm thấy có điều không ổn.

Theo phương pháp bác sĩ nói, mỗi tối ngủ cô đều đặt chiếc gối nhỏ dưới lưng, quả thực đã tốt hơn nhiều.

Mấy ngày vừa rồi nghỉ ngơi rất tốt, Bạch Vi cũng dần có sức sống hơn, buổi trưa ở nhà làm việc thủ công, ánh mắt lướt qua lịch treo trên bàn, tháng này trên lịch vẫn trống trơn.

Cô có thói quen đánh dấu chu kỳ kinh nguyệt của mình trên lịch, mỗi tháng đều khoanh tròn bảy ngày màu đỏ, nhưng bây giờ đã sắp qua tháng ba rồi mà lịch tháng vẫn còn sạch bong.

Bạch Vi nhớ lại thật ti mỉ, phát hiện ra đúng là tháng này, bản thân thực sự chưa đến kỳ kinh nguyệt.

Chẳng lẽ là... Có thai rồi?

Bạch Vi đột nhiên phấn khởi vui mừng. Cô muốn tìm thứ gì đó để kiểm tra xem có thai thật không, nhưng quay qua quay lại, Bạch Vi mới nhớ ra, bây giờ vẫn chưa có que thử thai.

Muốn biết mình có thực sự mang thai hay không, chỉ có thể chờ một thời gian nữa đi bệnh viện kiểm tra mà thôi.

Sau khi phát hiện ra điều này, cả ngày hôm đó Bạch Vi rất vui vẻ. Rất có thể là cô đã có thai, nên khi ăn uống phải cẩn thận kiêng dè, đi xe đạp ra ngoài cũng phải chú ý.

Tối đó, hai người ăn cơm xong, đang định đánh răng rửa mặt chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên Lục Tư Đình lại bắt đầu táy máy tay chân.

Mấy ngày nay Bạch Vi không thoải mái, Lục Tư Đình vẫn luôn tự tay chăm sóc cô, ban đêm cũng không dám đụng đến cô, lần này cứ nhịn như thế khoảng mười ngày, việc này cũng khiến anh sắp hỏng tới nơi rồi.

Giờ thấy Bạch Vi đã hồi phục gần như bình thường trở lại, Lục Tư Đình vô cùng vui mừng, tối đến lập tức kéo Bạch Vi tiếp tục vận động.

Đã nhịn nhiều ngày như thế, không phải nên bù đắp chút gì đó cho anh sao?

"Không, không được!"

Bạch Vi bị hôn đến thở hổn hển, thấy Lục Tư Đình sắp đè lên, dùng sức đạp một cái, đá người ra Xa.

Điều quan trọng nhất với cô bây giờ là bảo vệ bụng thật tốt, còn lại, tất cả những thứ khác đều không quan trọng.

Tối về nhà, Bạch Vi không nói thẳng với Lục Tư Đình ngay là vì cô còn lo, nếu chưa đi bệnh viện kiểm tra, chưa có kết quả, nói luôn thì sớm quá.

Nhỡ đâu äi bệnh viện kiểm tra rồi, lại phát hiện không có thai thì sao?

Dù gì thì kinh nguyệt tới muộn cũng là hiện tượng rất phổ biến ở phụ nữ.