[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 214: Chuẩn Bị Tuyển Người (1)



Trác Tư Thành cũng hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn không thay đổi lời nói, những lời cậu ấy nói ra đều là thật, xuất phát từ tận đáy lòng.

Mặc dù lúc này gọi ông nội, bà nội vẫn còn quá sớm, nhưng sau này cậu ấy và Lục Tư Dĩnh sẽ là người một nhà nên đổi cách xưng hô trước cũng không thành vấn đề.

Rất nhanh đã hơn mười một giờ, những người đến tảo mộ thắp hương cũng dần dần rời đi, người nhà họ Lục chuẩn bị về nhà.

Sau khi về đến nhà, Bạch Vi thấy đói nên cô và Lục Tư Đình đến thẳng căng tin ăn cơm.

Ăn xong mới mười hai giờ, Bạch Vi về nhà ngủ trưa, còn Lục Tư Đình thì tới đơn vị.

Buổi sáng dậy sớm, lại làm việc ở bên ngoài tới tận trưa, mặc dù Bạch Vi không làm gì nhiều nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi, vừa nhắm mắt lại đã ngủ thiếp đi đến tận hai giỜ.

Sau khi thức dậy, Bạch Vi rửa mặt rồi đạp xe đến cửa hàng.

Hôm nay là Tết Thanh minh, trên đường không có nhiều người, cửa hàng nào cũng buôn bán ế ẩm.

Thẩm Quyên có chìa khóa, buổi sáng sau khi ăn xong, bà cầm theo hộp cơm tới mở cửa hàng. Ở cửa hàng cả ngày cũng chỉ bán được hai ba đơn, Thẩm Quyên khá rảnh rỗi.

Thẩm Quyên biết hôm nay con gái phải đi tảo mộ, cho nên bà đã đến mở cửa hàng từ sáng. Kết quả lúc thấy Bạch Vi, bà nghi ngờ hỏi: "Sao con về sớm vậy, không phải đi tảo mộ à?"

"Xong từ trưa rồi ạ, con ăn xong cơm trưa, ngủ một giấc rồi mới tới đây." Bạch Vi vươn vai hỏi: “Mẹ, mẹ ăn cơm chưa?”

"Tất nhiên là ăn rồi."

Thẩm Quyên cau mày nói: "Buổi sáng đi nhiều như vậy, trưa nên ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Tết Thanh minh không có nhiều khách, kể cả con có đến sớm thì cửa hàng không có người vẫn là không có người mà thôi."

Bạch Vi cảm thấy mình ở nhà cũng không có ý nghĩa gì, cho nên mới tới cửa hàng.

Kết quả là cô vừa ngồi xuống, Thẩm Tuyển lại nói: "Hay là con về đi, cửa hàng có mình mẹ là đủ rồi."

Bạch Vi đã đến, chắc chắn không thể đi về.

"Mẹ, con nghỉ ngơi đủ rồi, không sao đâu, mẹ đừng lo lắng."

Bạch Vi mang đồ trang sức cô làm ra, nói: "Tháng sau sẽ có Ngày Quốc Tế Lao Động, học sinh và công nhân sẽ được nghỉ ba ngày phải không? Lúc đó cửa hàng sẽ tổ chức sự kiện, con phải chuẩn bị hàng tích trữ trước cho cửa hàng." Vừa nói vừa làm, không bao lâu Bạch Vi đã làm ra một chiếc vòng tay.

Thẩm Quyên tính toán, đúng vậy, còn hơn hai mươi ngày nữa là đến ngày Quốc Tế Lao Động.

Nhưng Bạch Vi là một người phụ nữ đang mang thai, sao có thể tiếp tục di chuyển loanh quanh thế này.

Thẩm Quyên đau xót, nói: "Con gái, con đang mang thai, bây giờ phải nghỉ ngơi tốt, hay là việc này tạm hoãn lại đã, để mai làm tiếp, hoặc là mai con ở nhà làm, để mẹ đến trông cửa hàng cho."

Mỗi khi bắt kịp các ngày lễ, Bạch Vi sẽ giảm giá và khuyến mại đồ trang sức trong cửa hàng, tổ chức nhiều sự kiện khác nhau, có lúc giảm 12%, có lúc giảm tận 20%.

Hoặc là mua càng nhiều thì càng được giảm giá, ngoài ra còn có thể mua kẹp tóc hoặc những đồ trang sức đi kèm khác.

Nói tóm lại, mỗi sự kiện đều có điểm khác nhau.

Đồ trang sức trong cửa hàng của cô vừa đẹp lại không đắt tiền, bình thường bán được khá nhiều, mỗi khi có sự kiện lại càng bán được nhiều hơn.

Mấy sự kiện lần trước, Bạch Vi không có kinh nghiệm, hồi đó hàng tích trữ thường xuyên không đủ. Bây giờ Bạch Vi đã hiểu, ít nhất phải chuẩn bị hàng tồn trước đó một tháng, còn phải thiết kế trang sức liên quan đến ngày lễ đó, như vậy có thể sẽ bán chạy hơn. Thật ra Thẩm Quyên cũng làm được vài món đơn giản, không cần dụng cụ mà vẫn có thể làm được nhờ vào sự hướng dẫn của Bạch Vi. Thẩm Quyên làm rất nhiều, hơn nữa còn làm không khác øì những đồ mà Bạch Vi làm.

Nhưng mà những thức phức tạp hơn thì bà không làm được.