[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 262: Lục Tư Dĩnh Kết Hôn (2)



Hoàng Nguyệt Nha không có tới, hôm nay nhà họ Lục có rất nhiều người quen đến, bà ấy và Lục Chính Hoa đang ở trong nhà chiêu đãi người quen.

Bạch Vi cũng bận rộn ở trong nhà hàng cho đến giữa trưa, thấy đã có đủ mọi người thì cô về nhà sau khi ăn xong.

Trong đại viện cũng rất ôn ào, nữ binh ở bên Lục Tư Dĩnh cũng đang chuẩn bị quà kết hôn cho cô ấy, đã qua nhiều năm như vậy cho nên cũng có không ít nữ binh, bọn họ có rất nhiều kinh nghiệm, có người còn lên chiến trường thi hành rất nhiều nhiệm vụ, cảm tình giữa bọn họ cũng không thể miêu tả bằng mối quan hệ bạn bè thông thường được.

Bởi vì quan hệ của Lục Tư Đình cùng Lục Tư Dĩnh, cho dù Bạch Vi không đến nữ đoàn bên kia nhưng vẫn có rất nhiều người nhận ra Bạch Vi, lúc gặp cũng sẽ chào hỏi.

Còn có một số người đã từng mua trang sức trong cửa hàng của Bạch Vi, Bạch Vi cảm thấy quen mặt, lúc chào hỏi cũng rất tươi cười.

Hôm nay Lục Tư Đình cũng bề bộn nhiều việc, Bạch Vi cũng chỉ có thể tự mình chăm hai đứa bé, tới tận đêm khuya thì anh mới trở về, còn cầm theo không ít thứ.

Có kéo, lược, gương, tất cả đều là đồ mớ, ngày mai Lục Tư Dĩnh sẽ mang theo vào lúc xuất giá.

Đêm qua, Bạch Vi cùng Lục Tư Đình đã bàn bạc rất lâu, cũng không biết nên tặng cái gì.

Sau đó hai người quyết định tặng bao lì xì 88 tệ, cộng thêm một bộ đồ tứ thân, cùng mấy món trang sức trong cửa hàng của Bạch Vĩ.

Có không ít đồ, nếu như đặt ở trong của hồi môn của Lục Tư Dĩnh thì sau này sẽ là sức mạnh của cô ấy.

Bởi vì ngày hôm sau chính là hôn lễ, cho nên đêm qua vợ chồng trẻ Bạch Vi đi ngủ từ rất sớm.

Đèn của nhà họ Lục sáng mãi cho đến hừng đông thì mới tắt.

5h sáng, Lục Tư Dĩnh còn đang trong giấc mộng thì đã bị người khác đánh thức.

Sau khi rời giường thì đi thay đồ trước, mặc chiếc váy màu đỏ sậm, Lục Tư Dĩnh có chút không thoải mái, giật giật bên hông, có chút không hiểu tại sao nhiều người lại thích mặc váy như vậy.

Mặc váy cũng không tiện đi đường, nếu như gió thổi trời mưa thì còn sợ bị nhìn thấy hết, nhìn thế nào cũng không thoải mái bằng quần.

Nhưng mà hôm nay cô ấy kết hôn cho nên nhất định phải mặc bộ váy này.

Lục Tư Dĩnh lại bị người khác đẩy đến trước bàn trang điểm, bắt đầu chải tóc trang điểm.

4 phù dâu cũng là nữ binh để tóc ngắn, hôm nay phải phối hợp với Lục Tư Dĩnh cho nên cũng mặc váy dài, mặc dù váy không quá bó vào người nhưng mà bọn họ đã không mặc váy trong khoảng thời gian rất lâu rồi.

"Đã lâu không mặc váy, hôm nay đột nhiên mặc thế này khiến tôi cảm thấy có chút khó chịu."

"Đúng vậy, lúc tôi vừa rời giường thì luôn cảm thấy mình không mặc quần, mông cũng có chút hở."

"Ha ha ha, mọi người nhìn nét mặt của chị Dĩnh đi, đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chị ấy mặc váy."

"Đúng vậy đúng vậy, đáng tiếc là tôi không mang máy ảnh trong nhà đi, nếu không thì tôi cũng muốn chụp chung một tấm."

Tất cả bốn cô gái đều đã ngoài 20, đã ở trong khu bộ đội nhiều năm, hết sức quen thuộc với Lục Tư Dĩnh.

Nhất thời trong phòng trở nên ồn ào vui vẻ, mọi người đều nói chuyện phiếm rất vui.

Thợ trang điểm là người trong cửa hàng chụp ảnh, nhiệm vụ hôm nay là trang điểm cho cô dâu và phù dâu.

Sau khi chuẩn bị xong thì trời cũng bắt đầu sáng.

Hoàng Nguyệt Nha ở nhà làm chút đồ ăn sáng, sau đó gọi bọn họ xuống ăn. Lục Tư Dĩnh là cô dâu, tạm thời không thể xuống lầu, Hoàng Nguyệt Nha lại sợ con gái đói cho nên mang chút đồ ăn lên.

Phòng của Lục Tư Dĩnh rất lớn, vừa rồi khi mấy phù dâu cùng thợ trang điểm còn ở trong này thì tất cả mọi người còn ồn ào chen chúc với nhau, bây giờ tất cả mọi người đã đi xuống, trong lúc nhất thời cũng yên tĩnh lại.