[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 274: Anh Còn Có Thể Đi Bộ (2)



Mấy ngày nay khí trời tốt, vợ chồng trẻ cũng có ngày nghỉ, trong nhà cũng không việc gì, không bằng đi ra ngoài xem nhà một chút.

Bây giờ giá nhà vẫn chưa được tính là quá đắt, dựa theo khuynh hướng này, giá nhà chỉ càng ngày càng tăng, vẫn nên sớm mua nhà thì tốt hơn.

Sáng sớm hôm sau, sau khi hai người cơm nước xong, Lục Tư Dĩnh vốn định để buổi chiều đi ra ngoài nhưng Trác Tư Thành lại tràn đầy phấn khởi: "Bây giờ đi thôi, chúng ta đi sớm một chút, trưa nay chúng ta sẽ ra ngoài ăn cơm."

Hai người đều không phải người lề mề cho nên nhanh chóng thu dọn rời ra cửa.

Lúc ra cửa, Lục Tư Dĩnh không ngừng nhìn Trác Tư Thành, nhìn bên hông một lúc rồi lại nhìn xuống chân.

Trác Tư Thành theo bản năng cho là mình mặc quần áo ngược, hoặc có mấy thứ bẩn thỉu, nhưng mà khi cậu ấy cúi đầu nhìn thì thấy quần áo vô cùng sạch sẽ, không có chỗ nào không hợp lý.

Cậu ấy nghi ngờ nói: "Sao vậy?"

Lục Tư Dĩnh quả thật có chút nghi hoặc, nhưng mà cũng không phải chuyện lớn, nói: "Không có gì, chỉ là có chút hiếu kỳ, anh còn có thể đi bộ. " Hai người kết hôn đã ba ngày, qua ba ngày này, Trác Tư Thành lúc nào cũng mưu toan đè Lục Tư Dĩnh, ý đồ trở thành người chủ đạo, nhưng do chênh lệch quá lớn về thể lực và phản xạ nên lúc nào Lục Tư Dĩnh cũng chủ động.

Sáng nào Trác Tư Thành cũng chỉ biết tự an ủi mình, chỉ cần kiên trì rèn luyện, đè lại Lục Tư Dĩnh không thành vấn đề.

Nhưng mà cũng không biết có phải do nguyên nhân ở phương pháp hay là do rèn luyện không đủ mà cậu ấy cảm thấy không có hiệu quả.

Lục Tư Dĩnh vốn là người tùy tiện, có cái gì thì nói cái đó, sau khi kết hôn, cô ấy cũng chưa từng thay đổi, thậm chí còn không che lấp chuyện này.

Muốn cái gì thì nói cái đó.

Trác Tư Thành chợt nghe thấy lời như vậy thì gương mặt nhanh chóng đỏ lên.

Trong mấy ngày này, cậu ấy đã đỏ mặt số lần, giống như số lần cậu ấy đỏ mặt còn nhiều hơn trong năm qua cộng lại.

Trong những cặp đôi, vợ chồng bình thường, phần lớn là trong lúc đùa giỡn, đàn ông sẽ khiến vợ mình đỏ mặt, nhưng đến hai người bọn họ thì có vẻ như bọn họ đã đổi vai trò cho nhau, lúc nào cũng là Lục Tư Dĩnh đùa giỡn cậu ấy.

Trác Tư Thành càng nghĩ càng thấy không đúng, thẹn quá thành giận nói: "Đương nhiên là anh đi bộ được." Không phải là cậu ay đang cố gắng chịu đựng, nếu như sự thật mệt mỏi hoặc cảm thấy không thoải mái thì Trác Tư Thành cũng sẽ không chủ động yêu cầu đi ra ngoài vào buổi sáng.

Trác Tư Thành tức giận nhanh chóng đi vài bước, phát hiện Lục Tư Dĩnh vẫn còn ở phía sau thì lập tức giả vờ thờ ơ đi chậm lại.

Lục Tư Dĩnh lâm vào trầm tư, đêm qua, cô ấy sợ Trác Tư Thành không chịu được ba buổi tối cho nên vô cùng quan tâm muốn nhanh chóng kết thúc vận động, Trác Tư Thành cũng không dị nghị, hai người ôm nhau ngủ.

Ở trong chuyện phòng the, phần lớn là Lục Tư Dĩnh tương đối chủ động.

Lúc trước cô ấy chưa từng tiếp xúc, đột nhiên kết hôn cho nên cảm thấy loại chuyện này rất thú VỊ.

Mấy ngày nay không đi đến khu bộ đội, cũng không tiêu hao năng lượng cho nên Lục Tư Dĩnh luôn cảm thấy thiếu chút gì, bây giờ thì khác, quả thật là lượng vận động vào buổi tối khác với lúc rèn luyện ở trong bộ đội, nhưng dù sao cũng tốt hơn việc nhàn rỗi mỗi ngày.

Trác Tư Thành đã nói là mình có thể đi bộ được, nhìn cũng không khó chịu thì theo lý thuyết, năng lực của cậu ấy không chỉ có như vậy.

Xem ra, buổi tối hôm qua buông tha cho cậu ấy là lựa chọn sai lầm, cô ấy không nên lấy suy nghĩ của mình làm chủ. Loại chuyện này thú vị như vậy, lần sau nhất định là phải tham khảo nhiều cùng Trác Tư Thành. Hai người ra khỏi công quán, Lục Tư Dĩnh dẫn đường, trực tiếp đi đến chỗ môi giới.