Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng

Chương 135



Hai bên giằng co, chỉ trong chốc lát, người của đồn cảnh sát đã tới.

Triệu Xuân Hoa vừa thấy cảnh sát tới thì liền khóc lóc than thở, đem những lời nói trước đó lặp lại một lần, còn đem chuyện Phương Thanh Nghiên đến Phương gia lấy đồ đi nói hết cho cảnh sát nghe.

Thành Nam và khu thành cũ không phải cùng một khu vực quản lý, vì thế người của đồn cảnh sát tất nhiên không biết chuyện của người Phương gia, nhưng khi nghe bà ta nói sơ qua câu chuyện thì cũng đủ khiến cho người ta nhức đầu rồi.

Sau khi đã nắm được tình hình, người của phía cảnh sát hỏi Lưu Bội Trân: "Vậy các người có chứng cứ gì không?”

Lưu Bội Trân bối rối: "Chứng cứ gì?

"Chính là chứng cứ mấy người này quấy rối, ra tay động thủ gây thương tổn cho các người, hoặc là có chứng cứ gì đó chứng minh cho việc bọn họ đã từng uy hiếp các người cũng được."

Vẻ mặt Lưu Bội Trân mờ mịt, nhìn về phía con trai và con dâu.

Triệu Xuân Hoa lau nước mắt: "Cái này thì cân gì chứng cớ chứ, rất nhiều người ở đây đều nhìn thấy được."

"Vậy có người làm chứng cũng được, các người dẫn chúng tôi đi gặp họ đi.

Người trong đồn cảnh sát kiên nhẫn dẫn đường.

Cuối cùng, Phương Chí Dũng liền đi tìm mấy ông chủ ở quầy hàng phụ cận đứng ra làm nhân chứng.

Mà đối phương đương nhiên cũng là người ăn ngay nói thật, đúng là đã từng nhìn thấy đám người Mã Minh xuất hiện ở bên cạnh quầy hàng, nhưng đối phương cũng khẳng định là bọn họ không có làm bất cứ chuyện gì, thậm chí bọn họ còn chưa từng nói chuyện cùng với hai vợ chồng này.

Mã Minh lập tức giải thích: "Đồng chí cảnh sát, thật đúng là oan uổng cho tôi mà.

Tôi chỉ có đi xếp hàng mua đồ ăn thôi mà cũng bị bọn họ đặt điều nói xấu, họ còn mắng tôi là đồ lưu manh."

Phương Chí Dũng bị lời nói đổi trắng thay đen này của hắn làm cho tức đến đỏ cả mắt, không kìm được mà mắng ra tiếng: "Thằng nhãi con, mày còn dám ăn nói bậy bạ với cảnh sát, vậy chuyện lần trước mày đập hỏng của nhà tao thì nói thế nào?"

Phương Thanh Nghiên vội vàng nói: "Chuyện này đã sớm kết án, phía cảnh sát của khu thành cũ cũng đã lưu hồ sơ lại, chuyện này sao có thể tính chung là một được chứ."

Nói xong, cô hướng đến vị cảnh sát đang ghi chép kia nói: "Chú cảnh sát, những người nhà này rất thích nói chuyện đổi trắng thay đen, nếu các chú không tin thì có thể đi đến đồn cảnh sát của khu thành cũ để hỏi thăm một chút.

Mà bà lão này lúc trước còn là người cầm đầu để gây rối, bị cảnh sát tạm giam mười ngày, khi đó bà ta sống chết cũng không chịu nhận mình sai đây"

Hai gã cảnh sát liếc nhau, Phương Thanh Nghiên tuy rằng tuổi còn rất nhỏ, nhưng nói chuyện trật tự rõ ràng, không giống mấy người Lưu Bội Trân kia, chỉ biết mắng chửi rồi khóc lóc kể lể, vì thế lời của cô nói càng có sức thuyết phục với họ hơn.

Tuy người nhà họ Phương vẫn không thể đưa ra chứng cứ gì, nhưng cảnh sát cũng không phải chỉ là để ngồi không, dù sao trước giờ bọn họ cũng đã từng xử lý qua rất nhiều vụ án lớn nhỏ, chuyện gì xảy ra ở đây bọn họ cũng đều biết rất rõ ràng.

Mấy người Mã Minh tất nhiên là không có ý tốt, nhưng mà hành vi của bọn họ không vi phạm pháp luật, càng không gây ra tổn hại gì cho người nhà của đối phương, vì thế cảnh sát nhiều lắm là chỉ cảnh cáo bọn họ một vài câu, bảo bọn họ không được đi theo người Phương gia nữa, thì chuyện này cũng coi như xong việc.

Đám người Mã Minh ban đầu cũng không định đi tìm người Phương gia để gây phiền toái làm cái gì, bất quá bởi vì không muốn thu không tiền công của Phương Thanh Nghiên, cho nên mới đi đến quầy hàng của Phương Chí Dũng để làm loạn mà thôi.

Hiện tại mục đích của bọn họ đã đạt được rồi, mà Phương Thanh Nghiên cũng đã khai trương cửa hàng xong, hắn làm gì có thời gian để đi tìm Phương Chí Dũng gây phiền phức nữa chứ.

Người của đồn cảnh sát nhanh chóng rời đi, trước khi đi cảnh sát cũng đã cảnh cáo đám người Phương gia, bảo bọn họ đừng có tiếp tục tìm Tần Thục Huệ gây phiền phức nữa.

Nhìn vẻ mặt nghẹn khuất của người Phương gia, trong lòng Phương Thanh Nghiên vô cùng vui sướng.

Sự tình xem như đã giải quyết xong, việc làm ăn của quán bún ốc không bị ảnh hưởng chút nào, nhân khí càng ngày càng vượng.

Ngược lại thì quây hàng kia của Phương Chí Dũng lại bị chèn ép sắp không mở nổi nữa rồi.

Lúc đầu là do bị đám người Mã Minh quấy rối ảnh hưởng đến việc làm ăn, khiến một số khách quen chạy mất bóng, sau đó thì quán bún ốc của Phương Thanh Nghiên chính thức khai trương, về phương diện khẩu vị hoàn toàn nghiền ép bọn họ.

Mà quán mới của Phương Thanh Nghiên còn tổ chức hoạt động giảm giá 50%, giá cả cũng có ưu thế rõ ràng.

Nếu được lựa chọn, thì việc được ngồi trong cửa hàng có môi trường sạch đẹp, không phải sẽ thoải mái hơn việc ngồi ăn ở quán ven đường, bụi bặm đầy trời sao?