“Ngươi hiểu là tốt rồi. Sau này ta có thể không đến gặp ngươi thường xuyên được.” Dương Quách áy náy chắp tay trước ngực nói.
Kỳ thật nàng cũng đã tìm hiểu gia thế bên kia rồi, cũng khá hài lòng với hắn, phù hợp với tiêu chuẩn kén chọn của nàng, mà quan trọng nhất là hắn có tiền.
Do đó, vì phần lý tưởng này của mình, nàng quyết đoán từ chối tất cả các quan hệ khác phái khác, tình bạn với Ngụy Hợp dù có hơi tiếc nuối, nhưng vì tương lai của mình, nàng đành quyết định kéo giãn khoảng cách.
“Ta hiểu, chúc hai ngươi hạnh phúc.” Ngụy Hợp gật đầu. Thật ra hắn đối với Dương Quách cũng có một chút hảo cảm. Nữ tử này tính cách ngay thẳng, nghĩ gì nói đó, nhẹ nhàng vui vẻ.
Vốn hắn nghĩ rằng, nếu thật sự phải kết hôn, thì tìm Dương Quách có quan hệ tốt với mình rồi thành gia sinh tử cũng không tệ.
Đáng tiếc, thế sự vô thường.
Hắn còn chưa kịp động tâm, Dương Quách đã có người khác.
Cùng Dương Quách nói thêm mấy câu, sau đó hai bên từ biệt.
Không có gì lưu luyến, quan hệ của hai người cũng chỉ đơn thuần là bằng hữu, thậm chí ngay cả một chút mập mờ cũng không có.
Dương Quách đi rất tiêu sái, Ngụy Hợp cũng không có gì buồn bã.
Đưa mắt nhìn Dương Quách chậm rãi biến mất ở phía xa hồ, biến mất trong làn khí trắng mênh mông.
Ngụy Hợp còn lại một mình, lại bắt đầu luyện Phúc Vũ Tụ Vân công.
Phá Cảnh Châu trước ngực đã viên mãn, chậm rãi đâm một cái một luồng nhiệt lưu vô hình nháy mắt lan ra toàn thân.
Nhiệt lưu sau khi tuần hoàn một vòng quanh cơ thể thì tụ đến hai tay.
Không lâu sau, hai tay Ngụy Hợp trở thành màu đen, nhưng lúc này ngón tay màu đen của hắn có hơi nhạt màu đi.
Đây là đặc thù của Phúc Vũ Tụ Vân công, môn công pháp này luyện ở mức nhập môn, khi thúc dục, hai ngón tay sẽ biến thành màu đen.
Mà về sau, khi công lực càng tăng cao, màu đen ở ngón tay sẽ nhạt dần, đến cuối cùng trở lại thành màu trắng muốt.
Rất nhanh sau đó, Ngụy Hợp cảm thấy nhiệt lưu tập trung lại tại hai tay, nhiệt lưu càng ngày càng nhiều càng ngày càng nặng, giống như đang ôm một quả tạ lớn.
Rốt cuộc sau hơn mười hơi thở, trong tai hắn truyền ra một tiếng nổ vang.
Vô số nhiệt lưu uyển như lũ quét cuốn tới, ầm ầm từ hai tay tuôn ra, chảy khắp toàn thân, bao trùm thân thể da thịt ngoại trừ thất khiếu.
Phúc Vũ Tụ Vân công đệ nhất cảnh, thành.
Hắn đã quyết định, không cần phải giấu, công pháp chủ tu dùng tốc độ bình thường để đột phá là được.
Về phần lý do hắn cũng đã nghĩ xong.
Đó chính là tán công pháp
Cái gọi là tán công pháp, là tiêu tán những công pháp kiêm tu quấy nhiễu bản thân, mà sáng tạo ra một pháp quyết đặc thù.
Đây là một loại pháp quyết đối với thân thể có tổn thương nhất định, sẽ ảnh hưởng tới Nguyên huyết toàn thân. Có người nói sẽ có phiền toái về sau.
Tuy nhiên, hắn không phải thật sự dự định tán công, mà là ngụy trang.
Vì muốn hiểu rõ rằng, trước đây vì sao cao thủ Vô Thủy Tông chỉ cần liếc mắt đã thấy được hắn kiêm tu công pháp.
Trong khoảng thời gian này, Ngụy Hợp cũng không nhàn rỗi, thường xuyên ra vào Thiên Nhai Lâu Thiên Ấn môn.
Nơi đó là tàng thư lớn nhất ở Thái Châu.
Trừ thu phí công pháp bí tịch, thì phần lớn sách được đọc miễn phí, đây xem như phúc lợi của đệ tử Thiên Ấn môn.
Ngụy Hợp ở trong đó tìm ra được thứ mình cần.
Trong đó có không ít sách nhắc đến:
Chỉ cần là võ giả kiêm tu, khí huyết toàn thân sẽ xuất hiện dị thường. Khí huyết dị thường sẽ có biểu hiện sung huyết ở cả tinh khí thần và thân thể.
Không giống các võ giả chuyên tu, lúc vận dụng hết khí huyết trong thân thể thì biểu hiện đặc thù cũng sẽ không giống.
Những nơi thường xuyên tu luyện sẽ có một lượng lớn khí huyết tập trung lại đó.
Mà cao thủ võ đạo, ngũ giác cực kỳ nhạy cảm, dễ dàng nhận ra được nơi khí huyết tập trung.
Ngụy Hợp nhìn chằm chằm vào cái này, chuyên tâm nghiên cứu, nhanh chóng tìm ra được giải pháp.
Linh cảm về tán công pháp đột nhiên xuất hiện.
“Tầng thứ nhất của Phúc Vũ Tụ Vân công đã xong, cần phải đi lĩnh công pháp tầng thứ hai, nhưng mà chỉ cần trong vòng ba năm đột phá được một tầng thì có thể lĩnh miễn phí công pháp tầng tiếp theo. Vậy coi như không cần bỏ tiền.” Ngụy Hợp tính toán trong lòng, nếu hiện tại cần dùng tiền thì đúng là hắn không có.
Nếu không phải trước đó đã nộp một năm tiền thịt Nhất Tuyến Thanh Ngư, thì hiện tại số lượng thịt dị thú lĩnh mỗi tháng cũng không có.
Thở dài, Ngụy Hợp cẩn thận cất giữ hơn hai trăm lượng còn lại trên người, đây chính là thù lao hắn truyền tin.
Hơn hai trăm lượng đối với người bình thường cũng có thể nói là một khoản tiền lớn, nhưng đối với người luyện võ thì chỉ dùng được mấy tháng.
Rất nhanh hắn đã hết tiền.
Ngụy Hợp tính toán xem cần đi đâu kiếm tiền.
Rời khỏi chỗ ven hồ, hắn không đến Vạn Thanh viện nhận công pháp Phúc Vũ Tụ Vân Công đệ nhị cảnh, mà đến tàng thư viện Thiên Nhai Lâu.
Thiên Nhai Lâu ở trong Thiên Bức Thủy Tạ, là nơi trân quý nhất của Thiên Bức Thủy Tạ, thậm chí là của cả Thiên Ấn môn.
Trong đó không chỉ có lượng lớn các loại võ học, mà còn có rất nhiều tạp văn bút ký, có thể gọi là kho bách khoa toàn thư.
Ngụy Hợp quen thuộc đường đi rất nhanh tiến vào Thiên Bức Thủy Tạ, đi đến trước Thiên Nhai Lâu.
Toàn bộ Thiên Nhai Lâu nằm ở giữa thủy đình, xung quanh là tường đá bao bọc, trên tường đá còn có đệ tử tuần tra tránh có kẻ đến trộm sách.
Có người chuyên phụ trách trông coi hoả hoạn, trữ nước phòng cháy. Có người chuyên vệ sinh dọn dẹp, đề phòng ẩm ướt và mối mọt, còn có người thủ lâu.
Thủ lâu Thiên Nhai Lâu là một lão bà bà họ Tăng, không ai nhớ tên chính xác của lão, tất cả mọi người đều gọi bà là Tăng bà bà.
Ngụy Hợp đến trước lâu đăng ký với tư cách nội viện đệ tử, sau đó được ban cho một khối mộc bài nhỏ, được miễn phí xem ở tầng thứ nhất trong một ngày.
Lúc tiến đến cửa lâu, hắn nhìn thấy Tăng bà bà đang ngồi ở cạnh một tiểu đình trong Thiên Nhai Lâu đánh cờ cùng người khác.
Vị thủ lâu này cũng không che giấu thực lực của mình, đối với các đệ tử ra vào cũng không để ý.
Hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của Ngụy Hợp như trong các quyển tiểu thuyết tiên hiệp, những người làm thủ lâu đều sẽ che giấu thực lực, hòa ái dễ gần, mỗi ngày canh giữ ở trước cửa tàng thư lâu.
Hắn lắc đầu, xua đi suy nghĩ vớ vẩn trong lòng.
Trừ các công pháp đặc thù, cao thủ nào mà không hưởng thụ cuộc sống, lại đi làm mấy chuyện không có ích gì cho mình?
Ngẫm lại mới là không bình thường.
Cầm mộc bài, hắn đi nhanh vào tầng thứ nhất của Thiên Nhai Lâu.
Trong tầng thứ nhất là một đại sảnh hình tròn, các giá sách được làm thành hình tròn đồng tâm nối tiếp nhau tạo thành vòng tròn, trên mỗi hình tròn được đặt lít nha lít nhít các quyển sách.
Tất cả các quyển sách đều được làm bằng giấy ố vàng, có thể thấy kỹ thuật chế tạo giấy ở thời đại này cũng không kém.
Ngụy Hợp đưa mộc bài trong tay cho người trông cửa tính giờ.
Sau đó rửa tay bằng nước sạch, lấy khăn lông lau khô, sau đó lại úp vào một chiếc chậu chứa một loại đá trắng xám để hấp thụ toàn bộ số nước còn dính lại.
Bây giờ hai tay vô cùng khô ráo, còn có mùi thơm, giờ hắn mới thay giày chuyên dụng, đi vào đại sảnh tầng thứ nhất.
Thiên Nhai Lâu có ba tầng, tầng thứ nhất là tạp ký, tầng thứ và thứ ba đều là võ học, cần trả tiền mới được lên.
Ngụy Hợp nộp hai trăm lượng, nhưng chưa đi lên trên mà dạo quanh tầng thứ nhất.
Người đọc sách không nhiều lắm, tất cả đều mặc y phục nội viện đệ tử, chủ yếu là nam tử, đại sảnh tầng thứ nhất có diện tích bằng hai sân bóng rổ, chỉ có năm người tách ra đứng, cúi đầu nhìn sách trên tay.
Ngụy Hợp lại đi đến giá sách mà mình đã tìm lần trước.
Sách ở khu này có dán nhãn: Tàng Tức, Tán Công, Hóa Kình.
Cái này biểu thị giá sách này chủ yếu để ba loại này.
Ngụy Hợp quét mắt tìm.
Quy Tức Thuật, Liễm Tức Pháp, Thụy Liên Pháp, Sơn Diệp Thụy Công, Tử Quỷ Tán Công Pháp, Trọng Lâu Hóa Kình, Kim Thiết Hóa Kình, Định Đồ Tán Công, Lưu Ký Tán Công Pháp,…
Đại danh đỉnh đỉnh Quy Tức Thuật là thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt Ngụy Hợp.
Hắn không cần pháp quyết này, trước đây hắn đã từng đọc qua rồi, trong sách chỉ giới thiệu đơn giản về Quy Tức Thuật, nhưng phương pháp tu hành cụ thể thì không có ở đây.
Đây cũng là điểm đặc sắc của Thiên Nhai Lâu, ở tầng thứ nhất không có hướng dẫn cụ thể, chỉ giới thiệu những điểm mạnh yếu của công pháp, dụ dỗ các đệ tử dùng tiền để lên tầng trên.
Đồng thời còn thuận tiện giúp mọi người nhận rõ hiệu quả của công pháp, sau khi lên tầng trên tìm hiểu thì có thể nhanh chóng xác định được công pháp thích hợp cho mình.
Có thể nói tiền bối thành lập ra Thiên Nhai Lâu để kiếm tiền thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Ngụy Hợp nhanh chóng lấy một quyển sách, bên trên viết Ngũ Linh Diễn Tức thuật.
Quyển sách này hơi mỏng, ghi chép một loại công pháp thực dụng, chuyên dùng để đề phòng bị người khác phát giác ra cách vận chuyển khí huyết của mình.
Ngụy Hợp nhìn trúng nó là vì điểm này.
Hắn lật tìm thông tin vị trí để công pháp này, giá cả và giới thiệu chi tiết.
‘Ngũ Linh Diễn Tức thuật: Tương truyền do Ngũ Linh tán nhân sáng chế, chuyên dùng để điều hòa khí huyết, ẩn thân giữa thiên địa và lưu giữ hơi thở trong vạn vật.
Có thể sử dụng để điều hòa khí huyết, kình lực, có thể trị thương do kình lực gây ra, cũng có thể điều trị kinh nguyệt không đều, tì vị hư hàn, phân lỏng, nhiệt miệng.’
Ngụy Hợp cầm quyển sách này, sau đó tùy tiện lấy một phần tán công pháp, đi đến đại sảnh đăng ký.
Ở đó có người hướng dẫn cho hắn lên tầng hai lấy sách.
Một lát sau.
Ngụy Hợp mang theo hai quyển công pháp sao chép từ tầng hai Thiên Nhai Lâu đi xuống.
Hắn sờ túi tiền rỗng tuếch, có hơi chút bi thương.
Nhưng mà hắn đã lấy được cái cớ cho việc đột phá của mình. Điểm tốt chính là hai môn pháp quyết này không đắt lắm, hắn vừa đủ mua được.
Mang theo Ngũ Linh Diễn Tức thuật và Định Đồ tán công, Ngụy Hợp nhanh chóng trở về nhà, bắt đầu dốc lòng tu luyện.
Ngộ tính của hắn không tệ, chỉ cần không ngừng luyện tập là quen thuộc, giúp hắn luyện thành bản năng.
Nguyên lý chính là điều hòa khí huyết, để khi vận công có thể giảm bớt sung huyết, từ đó giảm khả năng bị người khác phát giác.
Sau khi Ngụy Hợp hiểu rõ nguyên lý, luyện tập cũng thuận lợi.
Rất nhanh, nửa tháng sau, khi hắn ra khỏi nhà, khí huyết kiêm tu công pháp còn lại trên người đã biến mất vô tung.
Chỉ còn lại Ấn Huyết Phúc Vũ Tụ Vân Công bao trùm toàn thân, vô cùng đậm đặc.
Cái này là một kỹ nghệ do hắn ngộ ra được, đó là dùng khí huyết Phúc Vũ Tụ Vân Công để che giấu các công pháp còn lại.
Chỉ cần giữ cho Ấn Huyết của môn công pháp chủ tu này luôn ở trạng thái hoạt động, thì sẽ che giấu được khí tức của các công pháp khác.
Như vậy, Ngũ Linh Diễn Tức Thuật phối hợp với Ấn Huyết của công pháp chủ tu, che giấu khí tức. Hai thứ này kết hợp, Ngụy Hợp quyết định sau hai ngày nữa, chờ khi nào có thông báo từ Tử Trúc hội gửi đến, thì sẽ đến Vạn Thanh viện lĩnh tầng thứ hai của công pháp.
Những thứ cần làm hắn đều đã làm, có thành công hay không thì còn phải xem hiệu quả của công pháp.