Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 313: Kim Hà Thần Tráo



Cùng với sự xuất hiện của lồng ánh sáng đó, đám mây màu xanh sau lưng Ất Mộc chân quân và đám mây màu vàng của Thiên Đăng đại sư đồng thời cũng cuồn cuộn tràn tới, hợp cùng điện mang phát ra từ thần kiếm phía trên đỉnh đầu của Tuệ Giác thần ni vào một chỗ phía trên lồng ánh sáng, khiến cho hai đám mây vốn màu vàng và xanh bắt đầu biến đổi.

Chỉ thấy đám mây màu xanh của Ất Mộc chân nhân nhanh chóng hóa thành một đạo bát quái sáng chói, liên tục phát ra hai khí âm dương tấn công vào Lục Vân đang ở trong lồng ánh sáng.

Đám mây màu vàng của Thiên Đăng đại sư biến thành một pho tượng Kim Cương hàng ma, toàn thân quang hoa rực rỡ, không ngừng phát ra kim mang khắc chế khí tức tà ác trên người Lục Vân.

Còn điện mang của Tuệ Giác thần ni lại bao trùm bề mặt lồng ánh sáng, lúc hóa thành rồng múa lượn, lúc hóa điện chớp như ngân xà, hỗ trợ đòn tấn công của hai người kia.

Trong lồng ánh sáng, Lục Vân dùng ý niệm phân tích đòn liên thủ của ba người, chàng phát hiện sự kỳ lạ của thứ được gọi là Kim Hà thần tráo này, từ trong ra ngoài không thể tra xét chút tin tức nào, đồng thời phải chịu bó buộc rất lớn, gần như rất khó đột phá. Còn công kích của âm dương bát quái và Kim Cương hàng ma kia lại cực kỳ lợi hại, có vẻ như lồng ánh sáng kia có tác dụng gia tăng hiệu lực, khi nó được kích phát thì uy lực đều tăng thêm một mức nhất định, làm cho địch nhân bị khốn ở trong càng khó mà chống cự.

Nhận thấy hoàn cảnh của mình mỗi lúc một xấu đi, Lục Vân biết không thể chần chừ, tay trái chàng lóe lên ngân quang, Trấn Hồn phù xuất hiện, lực lượng mạnh mẽ có thể phong ấn mọi nguyên thần linh thể chớp mắt đã đánh bật lại kim quang do pho tượng Kim Cương hàng ma kia phát ra. Sau đó, Lục Vân lập tức bày bố phòng ngự trùng điệp quanh người, tay phải ấn nhẹ lên lồng ánh sáng toàn lực phát động Hóa Hồn phù, muốn mượn lực lượng hóa hồn không gì chống nổi để đột phá Kim Hà thần tráo.

Ở bên ngoài, Thiên Đăng đại sư thấy Kim Cương hàng ma của mình bị pháp quyết kỳ lạ của Lục Vân khống chế thì trong lòng không khỏi kinh hãi, liền thúc đẩy chân nguyên toàn thân muốn đột phá cấm chế của Lục Vân rồi tấn công. Đáng tiếc, mặc cho lão ta thúc đẩy chân nguyên thế nào đi nữa thì pho Kim Cương hàng ma do chân nguyên biến thành đó đều không chút động tĩnh, nó đã hoàn toàn bị Trấn Hồn phù phong ấn.

Ở bên trái, Ất Mộc chân nhân nói:

- Hòa thượng, không cần thử nữa, đã không được thì đổi cách tấn công khác. Dù sao hắn hiện giờ cũng không cách nào thoát khỏi thần tráo của chúng ta, chúng ta có thể thay đổi cách tấn công theo ý muốn, cho đến khi hắn chân nguyên cạn hết, nguyên thần bị hủy diệt mới dừng tay.

Thiên Đăng đại sư gật đầu nói:

- Ta biết, chỉ là ta muốn thử xem Lục Vân này rốt cuộc có chỗ nào thần kỳ. Kết quả hắn đúng là không phải tầm thường, không thể coi nhẹ. Hiện giờ chúng ta hãy hủy diệt hắn trước rồi nói tiếp đi.

Dứt lời lại múa động hai tay, chân nguyên trong người cuồn cuộn phát ra, sau khi được thần tráo hỗ trợ lực công kích trở nên mãnh liệt hơn nhiều, nhắm hướng Lục Vân mà tấn công tới.

Như vậy, tam đại cao thủ của Vân Chi pháp giới đều thi triển pháp thuật kỳ diệu, không ngừng chuyển động quanh Kim Hà thần tráo tấn công dồn dập, một vòng công kích liên tục không dừng được triển khai ra.

Trong lồng ánh sáng, Lục Vân nhanh chóng phát giác Hóa Hồn phù của mình trước nay không gì cản được đã đã mất đi tác dụng. Cảm thấy công kích của địch nhân mỗi lúc một lợi hại, hoàn cảnh bản thân càng lúc càng nguy hiểm, Lục Vân không kìm được gầm khẽ mấy tiếng. Thứ nhất là vì sự hùng mạnh của đối phương mà cảm thấy kinh hãi, thứ hai là cảm thấy hối hận về sự đắc ý của mình.

Trong lòng chàng hiểu rõ, trước lúc đối phương phát động thì bản thân chàng hoàn toàn có thể tránh khỏi nhưng chàng đã không làm như vậy. Chính vì chàng muốn thử xem đám cao thủ Vân Chi pháp giới đó có thể giết được chàng hay không, trời cao có phải vẫn muốn làm khó chàng hay không. Kết quả tuy chưa đến mức quá tồi tệ nhưng ít nhất hiện tại cũng chẳng dễ chịu gì.

Nhanh chóng đổi ý, Lục Vân phân tích mọi việc trước mắt, biết rằng muốn dùng sức đột phá ra là không thực tế, có điều ngoài cách đó bản thân còn có biện pháp gì nữa không? Lúc này Hư Vô Không Ngân và Không Gian Khiêu Dược hiển nhiên đã chẳng có tác dụng, những pháp quyết còn lại còn có khả năng gì đột phá được hạn chế của kết giới đó đây?

Lục Vân nghĩ một lúc lâu, trước mắt muốn thoát khỏi Kim Hà thần tráo có ít nhất hai cách, thứ nhất là mượn lực lượng của Tứ Linh thần thú, thứ hai là phát động Diệt Hồn đao. Nhưng hai phương pháp này chàng đều không muốn sử dụng đến, điều chàng muốn chính là dựa vào tu vi của bản thân mà đột phá.

Nghĩ đến đó, Lục Vân lại thúc đẩy Ý Niệm Thần Ba, với nghị lực tối cao điên cuồng gia tăng tần suất, một lần nữa cẩn thận phân tích nguyên lý cấu tạo và đặc tính vận hành của kết giới xung quanh để từ đó tìm ra cách đột phá. Theo sự gia tăng tần suất của Ý Niệm Thần Ba, quỹ đạo vận hành của công kích từ ba đại cao thủ bên ngoài sau khi xuyên qua thần tráo đều được nhìn thấy rõ ràng, chàng dễ dàng tránh khỏi tấn công của ba người, không còn tiêu hao chân nguyên để phòng thủ nữa.

Không còn phải lo lắng chống đỡ, Lục Vân tập trung tinh lực và tâm thần cho việc dò xét bí ẩn của thần tráo, do đó rất nhanh có được một chút kết quả. Thông qua thăm dò phân tích, chàng phát hiện cái gọi là Kim Hà thần tráo đó thật ra không phải chỉ có một lớp như nhìn bề ngoài mà là nhiều tầng kết giới xếp chồng lên nhau. Tần suất của từng tầng kết giới tăng lên từ trong ra ngoài, vì vậy lực tấn công từ ngoài vào trong khi đi qua kết giới thì dựa vào tần suất mà phóng ra, nhờ đó nâng cao được hiệu quả.

Đã có hiểu biết như vậy, trên mặt Lục Vân hiện lên vẻ tươi cười, hiểu rõ vì sao lúc đầu mình không cách gì đột phá được kết giới này. Nguyên nhân thật đơn giản, chàng vẫn luôn cho đó chỉ là một tầng kết giới nên lúc xuất thủ lực lượng ổn định không thay đổi, sau khi phá được tầng kết giới thứ nhất và gặp phải tầng kết giới thứ nhì, bởi vì tần suất của đối phương đã biến đổi nên không có chỗ đánh vào, căn bản là có lực mà không tìm được chỗ dùng nên tự nhiên không cách gì thành công. Hiện tại bản thân chỉ cần nắm vững tần suất của mỗi tầng kết giới rồi điều chỉnh tần suất của bản thân cho tương ứng thì như vậy có thể dễ dàng đột phá qua thần tráo này.

Nghĩ là làm, tay phải Lục Vân ấn lên kết giới, bắt đầu thúc đẩy chân nguyên trong người, chiếu theo phương án của mình mà tiến hành, rất nhanh đã phá được chín tầng kết giới. Nhưng lúc này sự tình vẫn luôn thuận lợi đột nhiên dừng lại không tiến được nữa, điều này khiến cho trong lòng Lục Vân có phần mơ hồ không giải thích được, là sai ở chỗ nào chứ? Suy nghĩ chưa kỹ ư, chẳng lẽ còn thiếu chỗ nào?

Lúc này ba người đang tấn công đều nhận ra sự khác thường của Lục Vân, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Thiên Đăng đại sư nói:

- Cái này sao có thể chứ, đó chính là thần quyết tối cao của Vân Chi pháp giới, ngay cả bản thân chúng ta cũng không cách gì đột phá, hắn làm sao lại một mạch phá được chín tầng kết giới? Chẳng lẽ hắn thật có sự thần bí đến như vậy, cái gì cũng không làm khó được hắn sao?

Tuệ Giác thần ni sắc mặt nặng nề:

- Việc này thật khó nói, Lục Vân nếu không có chút bản lĩnh thì Huyền Mộc đại sư đã không bị hắn phong ấn mà đến Thiên Tôn cũng không giải được. Bây giờ việc đã đến bước này, chúng ta dù thế nào cũng không thể tha cho hắn, nhất định phải giết được hắn, bằng không học thức tối cao của Vân Chi pháp giới sẽ bị người ta phá mất.

Ất Mộc Chân nhân nhìn Lục Vân, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Trước mắt hắn còn chưa thực sự phá được Kim Hà thần tráo của chúng ta, kết quả cuối cùng thế nào vẫn còn chưa rõ. Lúc này khiến ta lo lắng nhất là tại sao đợt tấn công mãnh liệt của chúng ta vừa rồi chẳng làm tổn thương hắn chút nào. Nếu cứ như vậy mà nói thì bọn ta dù vây khốn hắn ở đó cũng không giết nổi hắn, cuối cùng sẽ bị hắn tìm ra điểm đột phá, đến lúc đó phải làm thế nào?

Thiên Đăng đại sư nói:

- Tên Lục Vân này quỷ bí khó đoán, nếu cứ không tiêu diệt được hắn như vậy thì chúng ta chỉ còn một đòn dùng nguyên thần tấn công, gạch ngói cùng tan.

Tuệ Giác thần ni và Ất Mộc chân nhân nghe xong cùng chấn động, sau khi hai người trầm mặc một lúc thì đều gật đầu.

Thấy hai người gật đầu, Thiên Đăng đại sư lại nói:

- Nếu đã như vậy, bây giờ chúng ta dừng tấn công, theo dõi chặt chẽ động tĩnh của Lục Vân, một khi hắn phá được Kim Hà thần tráo thì chúng ta liền phát động một đòn lấy mạng, không thắng thì sẽ thua. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ba người tập trung thành một khối, ánh mắt chăm chú theo dõi Lục Vân, chuẩn bị tùy thời phát động.

Lúc này Lục Vân đã nghĩ ra chỗ còn thiếu sót, đó chính là do Kim Hà thần tráo chính là thần quyết tối cao của Vân Chi pháp giới, chứa đầy khí dương hòa thần thánh, bên trong lại có pháp quyết của hai tông phái Phật Đạo. Bản thân lúc đầu chỉ cố phá giải mà quên che dấu khí tà ác trong cơ thể, do xung đột với tính chất của kết giới nên không cách gì tiến thêm được. Hiểu rõ điểm này, toàn thân Lục Vân lấp lóe kim quang, bao phủ thanh mang, cùng lúc vận lên pháp quyết của hai tông phái Phật gia và Đạo gia, khí thế như chẻ tre, rất nhanh chóng đã đột phá được lồng ánh sáng thần kỳ đó.

Kết giới bị phá, Lục Vân ngẩng đầu hú dài, một cỗ khí thế mạnh mẽ bao trùm bốn phía. Nhưng đúng lúc này ba đại cao thủ của Vân Chi pháp giới đã thừa cơ hội tấn công, ba người nắm tay nhau tạo thành thế xoay tròn; ba màu quang hoa kim, thanh, hồng giao kết hợp nhất, tạo nên một cơn gió bão diệt thế, nháy mắt đã cuốn Lục Vân vào trong.

Trong lúc xoay chuyển, Ất Mộc chân quân, Thiên Đăng đại sư, Tuệ Giác thần ni nguyên thần xuất khiếu, sáu bàn tay nắm liền với nhau quay theo chiều ngược lại nghịch chuyển thiên luân, hóa thành một mũi tên ánh sáng ba màu nhắm thẳng vào ngực Lục Vân bắn tới.

Sự việc xảy ra bất ngờ, Lục Vân tuy lúc trước đã phát giác ba người có thể đánh lén nhưng không nghĩ rằng họ lại chọn cách này, vì vậy lại rơi vào thế tấn công của ba người. Lần này Lục Vân nhanh chóng phát hiện có vấn đề, bởi vì công kích của ba người lại không có chút hư chiêu nào mà lại là một đòn hủy diệt, không sống thì chết không còn con đường thứ ba.

Nhận thấy tính nghiêm trọng của việc này, Lục Vân mắt phóng thần quang, miệng gầm lên một tiếng giận dữ, quang hoa năm màu chợt hiện quanh người, một mạch bày ra mấy chục đạo kết giới phòng ngự bên ngoài thân hình. Theo hai tay múa lên, chân nguyên hùng mạnh cuồn cuộn đẩy ra, giao nhau với cơn bão ba màu kia làm phát ra tiếng nổ cực mạnh. Dựa vào lực phản hồi, Lục Vân cố gắng khiến thân thể đang quay tròn dừng lại, bay lên muốn phá tường mà ra. Nhưng chính vào lúc này, một dự cảm không may đột nhiên ập đến, khiến cho Lục Vân trong lòng chấn động, ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên mũi tên ánh sáng ba màu đó.

Ý nghĩ thoáng qua, Ý Niệm Thần Ba chớp mắt đã phân tích ra cấu tạo của mũi tên đó, góc độ tấn công và sự mạnh yếu trong lực lượng khiến cho Lục Vân sắc mặt cực kỳ trầm trọng. Từ phân tích của chàng, mũi tên này chính là ba đại cao thủ xuất nguyên thần đánh ra, chứa quyết tâm phải làm bằng được, bên trong đó lại ẩn chứa ba loại pháp quyết Phật Đạo Ni khác nhau, uy lực khổng lồ tụ lại một điểm, đủ để xuyên thủng mọi trở ngại.

Không kịp nghĩ tường tận, lúc này mũi tên đó đã xuyên thủng tầng tầng phòng ngự do Lục Vân bày bố, tiến đến gần ngực chàng. Giây phút nguy hiểm, Lục Vân xoay chuyển thần kiếm trong tay, tập trung lực lượng toàn thân phát ra một chiêu mạnh nhất, nghênh đón mũi tên hủy diệt đó. Chỉ thấy lúc này thần kiếm trong tay Lục Vân hóa thành một mũi tên ánh sáng đỏ rực đối đầu với mũi tên ánh sáng ba màu kia, sau khi hai bên giằng co một lúc thì mũi tên ánh sáng đỏ rực vỡ vụn, Lục Vân bị chấn động đến mức toàn thân run lên, khóe miệng trào máu tươi.