Trần Ngọc Loan ra vẻ ngạc nhiên nhìn hắn ta, cười nói:
- Kỳ quái, sao huynh có thể trở nên thông minh hơn trước vậy? Hiện tại chúng ta bay lên trên kia, nhớ phải ẩn tàng khí tức toàn thân, không thể để Hắc Hà quỷ vương phát hiện.
Bay lên theo nàng, Tư Đồ Thần Phong thắc mắc hỏi:
- Tại sao nàng không truyền lệnh để những người khác ẩn tàng khí tức, mà chỉ có hai người bọn ta?
Trần Ngọc Loan liền giải thích:
- Điều này dễ hiểu thôi, với tu vi của quỷ vương, bọn họ có muốn cũng không thể nào ẩn tàng được, như vậy sao không cố ý lộ ra để quỷ vương có ý coi thường? Nếu như hắn buông lơi sự cảnh giác như dự tính, khi có thời cơ chúng ta phục sẵn ở đây sẽ bất thần tấn công.
Tư Đồ Thần Phong cổ quái nhìn nàng nói:
- Không ngờ nàng lại thông minh đến thế, ta thực sự bội phục.
Nghe những lời này, Trần Ngọc Loan thu lại nụ cười, nhẹ giọng:
- Ở địa vị này, để nỗ lực dụng tâm cho thiên hạ bách tính, ta có thể không thông minh sao? Kỳ thật ta không hề vui vẻ vì điều này, con người sống hồ đồ ở một điểm là muốn có nhiều khoái lạc, muốn thông minh hơn người khác, nhưng cuối cùng cũng chẳng thể khoái lạc hơn.
Cảm giác được áp lực trong lòng nàng, Tư Đồ Thần Phong đột nhiên dụng lực nắm lấy tay nàng, kiên định nói:
- Nàng đừng e sợ, sau này hãy để gã ngốc ta theo nàng, bảo hộ nàng, làm cho nàng mãi mãi vui vẻ, không vương vấn bất cứ phiền não nào.
Nhìn vào mắt hắn ta, nàng cảm nhận được mối thâm tình đó, Trần Ngọc Loan nhẹ mắng:
- Người ta nói huynh ngốc nghếch nhưng huynh thật sự không ngốc chút nào, chỉ là huynh tính cách thật thà, mọi việc đều chỉ suy nghĩ một mặt, không hề nghĩ đến những nghĩa khác. Sau này, nếu huynh từ từ sửa đổi, lúc đó ta sẽ không gọi huynh là ngốc nữa.
Nói xong nàng chợt mỉm cười, nhanh chóng thu hồi ngọc thủ trong khi hắn ta vẫn đang sững sờ, rồi thân ảnh chớp lên lập tức xuất hiện phía trên, tươi cười nói:
- Nếu muốn theo đuổi ta, huynh cần phải nỗ lực nhiều đó nhé!
Tư Đồ Thần Phong tức thì ngờ nghệch, thầm than nữ nhân thật khó dò, nhưng nhìn vẻ ranh mãnh của nàng thì hắn thấy hết sức đáng yêu, không thể nén được lớn tiếng kêu:
- Một ngày nào đó, ta sẽ lấy được nàng làm vợ, nàng hãy chờ xem.
Nói xong hắn phi người đuổi theo.
Cùng lúc đó, một cỗ hắc vụ đang từ xa bay nhẹ đến. Ở mặt trước, một tên quỷ tiên toàn thân phủ hắc vụ nói:
- Quỷ vương đại nhân, gã Kiếm Vô Trần đó đã dẫn quân trở về, có nên truy đuổi cho bọn chúng quay về hay không?
Hắc Hà quỷ vương âm trầm nói:
- Như vậy đủ rồi, hãy lui quân, bọn ta cũng đã tổn thất không ít binh lực. Lúc này Âm Thi quỷ vương chắc đã phát động tấn công toàn diện, Chính Đạo liên minh dù biết được tin tức, có vội vàng trở lại cũng không kịp. Bọn ta trước tiên hãy rời khỏi đây, bảo tồn thực lực chờ đến lần hành động sau.
Đi được ba dặm, Hắc Hà quỷ vương đột nhiên giơ tay ra hiệu dừng quỷ quân phía trước, nhãn thần âm lãnh nói:
- Không ngờ bọn chúng cũng có chút bổn sự, bất ngờ tại đây bố trí mai phục bọn ta. Đã vậy thử xem ai sợ ai. Truyền lệnh toàn thể chuẩn bị, chúng ta sẽ cho chúng một kích phủ đầu, xuất phát!
Từng trận cuồng phong hắc sắc nổi lên, chỉ chốc lát đã xuất hiện trong phạm vi bao vây của Trừ Ma liên minh. Khắp bốn phía, cao thủ Trừ Ma liên minh đang ẩn tàng lập tức hiện thân không một tiếng động. Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng, Ngũ Hành chân nhân, Đạo Tà Tàn Kiếm mỗi người trấn thủ một phía, tiến lại đoàn đại quân của Hắc Hà quỷ vương.
Kinh dị nhìn chúng nhân, Hắc Hà quỷ vương ngạc nhiên nói:
- Là các ngươi, sao lại có thể như thế, làm sao các ngươi có thể liên kết với Chính Đạo liên minh? Nguồn: http://truyenfull.vn
Văn Bất Danh cười lạnh:
- Ngươi sai rồi, Chính Đạo liên minh là Chính Đạo liên minh, bọn ta là bọn ta, chẳng có gì liên hệ với nhau cả. Lần này bọn họ xuất hiện là để trảm yêu trừ ma, bọn ta cũng thế, điều đó có gì sai đâu? Chỉ có thể trách các ngươi vận khí không tốt, tự đâm đầu vào lưới vây của bọn ta, coi như bọn ngươi xui xẻo vậy.
Hắc Hà quỷ vương hét lên giận dữ:
- Câm miệng, dựa vào đâu mà đám người vô dụng các ngươi nghĩ rằng có thể gây khó khăn cho bổn vương? Nói cho ngươi biết, tên Kiếm Vô Trần đó nếu không có Huyết Hà đồ thì đã chết trong tay bổn vương, sau đó, nếu không phải đám người Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đem cao thủ Dao Trì chi viện, hắn ta đã bị đánh bại rồi.
Văn Bất Danh cười nhạo:
- Thật lợi hại a! Vậy kẻ nào đã được nếm mùi lợi hại, bị truy đuổi như gia khuyển, đào tẩu khắp nơi?
Bốn phía chúng nhân cười lớn, Hắc Hà quỷ vương giận dữ rống lên, vẫy tay hạ lệnh tiến công. Chỉ thấy bốn quỷ tiên phân xạ tứ phương, nghênh đón Văn Bất Danh tứ đại cao thủ, một lượng lớn quỷ quân và Trừ Ma liên minh đệ tử triển khai một trường quyết chiến.
Âm trầm quan sát các đệ tử của Trừ Ma liên minh, Hắc Hà quỷ vương căm hận:
- Dám cười nhạo ta, ta sẽ cho tất cả bọn ngươi chết hết.
Nói xong hắc ảnh chớp lên, quỷ vương thân hóa vạn ảnh, lập tức tấn công vào đám đệ tử của Trừ Ma liên minh gần đó, Hóa Hồn đại pháp đáng sợ vô cùng, chỉ một đòn đã hóa hồn ba mươi đệ tử, thực lực đó quá khủng khiếp khiến chúng nhân tại trường đều kinh tâm.
Văn Bất Danh giận dữ hét lớn, toàn thân hồng quang bạo trướng, huy động Hạo Nhiên Thiên Cương đến cực hạn, một chưởng đánh tới gã quỷ tiên trước mặt, đuổi theo quỷ vương nhằm ngăn cản hắn tàn sát liên minh đệ tử. Tuy nhiên tên quỷ tiên này chẳng dễ đối phó, dưới một chưởng toàn lực của Văn Bất Danh chỉ thối lui ba bước, rồi lập tức trở lại án ngữ trước mặt Văn Bất Danh.
Âm trầm cười một tiếng, Hắc Hà quỷ vương nói:
- Thế nào, các ngươi có khả năng vây khốn bổn vương không? Tình hình hiện tại, các ngươi chỉ là tự tìm đường chết.
Văn Bất Danh đang đối phó với gã quỷ tiên liền hét lớn:
- Ngươi chớ đắc ý, hôm nay chưa biết ai tự tìm đường chết đâu.
Hắc Hà quỷ vương hừ một tiếng rồi nói:
- Hiện tại, ngươi chỉ có thể lớn tiếng, để ta giết hết bọn chúng rồi sẽ chăm sóc tới ngươi. Nên giữ lại chút hơi tàn để đột vây, may ra có thể giữ được tấm thân vô dụng.
Văn Bất Danh đại nộ, muốn ly khai tên quỷ tiên, nhưng lại bị quỷ tiên bám lấy, nên không thể ly khai. Trong lúc này, phía trên đột nhiên có một thanh âm truyền lại:
- Quỷ vương đại nhân nếu cảm thấy tịch mịch, ta có thể bồi tiếp ngươi một trận.
Lời dứt, Tư Đồ Thần Phong xuất hiện trước mặt chúng nhân, nhãn thần sắc lạnh nhìn vào Hắc Hà quỷ vương.
Lạnh lẽo nhìn Tư Đồ Thần Phong, Hắc Hà quỷ vương lớn giọng hỏi:
- Ngươi là kẻ nào, niên kỷ không lớn nhưng tu vi khá cao, ta khuyên ngươi chớ nên tự hủy đi tiền đồ của mình.
Tư Đồ Thần Phong thản nhiên cười:
- Ta gọi là Tư Đồ Thần Phong, bất quá là một vị khách quý của Trừ Ma liên minh. Hiện tại chúng ta chẳng nên nói nhiều, ngươi nhiệt náo cũng đủ rồi, bọn ta nên đánh một trận để quyết định thành bại của trận chiến này.
- Trong trận chiến với bổn vương, ngươi nghĩ là có cửa thắng ư?
Tư Đồ Thần Phong hỏi lại:
- Quỷ vương đại nhân nghĩ trong trận đấu giữa bọn ta, kết quả sẽ thế nào? Nếu ngài có lòng tin, thì đã không hỏi câu này?
Ánh mắt sắc lạnh, Hắc Hà quỷ vương lạnh lùng nói:
- Không ngờ ngươi nói năng lợi hại như vậy, liệu bản lĩnh có được như vậy không. Lại đây, ta sẽ thử xem truyền nhân Ngũ Hành kiếm đã luyện đến mức nào.
Tư Đồ Thần Phong sắc mặt biến đổi, kinh ngạc nói:
- Ngươi đã biết? Sao ngươi có thể biết được?
Hắc Hà quỷ vương âm trầm cười:
- Bổn vương nếu một điểm này cũng không biết, há dám đến nhân gian? Ngươi đừng quên là người chết sẽ biến thành quỷ, mang theo rất nhiều sự tình của nhân gian, bổn vương đương nhiên sẽ biết. Đừng nói nhiều nữa, xem chiêu.
Hắc mang chớp động, một khối quỷ khí hung mãnh phát ra, hóa thành một lệ quỷ, miệng phun minh hỏa nhằm Tư Đồ Thần Phong công tới.
Thu lại nét kinh ngạc, Tư Đồ Thần Phong lập tức lãnh tĩnh, song thủ dẫn động kiếm quyết, nhẹ quát:
- Xích long tường, ly hỏa nam lai phần cửu thiên.
Hồng quang chớp hiện từ mũi Hỏa Long kiếm nhanh chóng xạ lên giữa không, hỏa diễm bất tận từ thân kiếm bay lên, hình thành một hỏa long, nhanh chóng đón đánh lệ quỷ, song phương mãnh liệt va chạm, tạo ra quang hoa chói lòa và âm chấn dữ dội.
Quang hoa tan đi, hai bên lần lượt thối lui lại vài xích, nhãn thần cảnh giác nhìn đối phương. Bốn phía, Quỷ vực đại quân cùng Trừ Ma liên minh đang đánh nhau kịch liệt, Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng chiếm được chút thượng phong, nhưng Ngũ Hành chân nhân tu vi cao hơn, thêm nữa là Đạo Tà Tàn Kiếm thập phần lợi hại, cả hai đều đang áp đảo quỷ tiên. Kỳ dư chúng đệ tử liên minh quân bình với quân lực của địch, song phương đều tử thương ngang nhau.
Trên không trung, Trần Ngọc Loan quan sát song phương giao chiến, tập trung phân tích tình huống. Nhận thấy trước mắt, ngũ đại cao thủ phía Hắc Hà quỷ vương lần lượt có đối thủ, đang ổn định trận cước hy vọng tiêu diệt đối phương. Cạnh đó quỷ vực đại quân và liên minh đệ tử giao chiến, song phương đều thương vong, cuộc chiến cực kỳ thảm liệt.
Nhìn qua sư phụ Ngũ Hành chân nhân, Trần Ngọc Loan hạ thân xuống, thay sư phụ chống lại đòn tấn công của quỷ tiên rồi nói:
- Sư phụ, giao tên này cho con giải quyết, người hãy thống lĩnh liên minh đệ tử toàn lực tiêu diệt quỷ vực đại quân, trừ diệt chúng bằng mọi giá trong thời gian ngắn nhất.
Ngũ Hành chân nhân liền thối lui, nhẹ nói:
- Con hãy cẩn thận, gã quỷ tiên này thập phần lợi hại. Mọi việc còn lại hãy giao cho ta, con cứ an tâm.
Nói xong lão tung người đến đám quỷ binh, nhanh chóng tạo ra một huyết đạo, lĩnh suất chúng đệ tử toàn lực phản kích.
Thận trọng nhìn Trần Ngọc Loan, quỷ tiên rống lên:
- Xú nha đầu, ngươi thật sự là ai, sao lại có tu vi cao đến thế?
Trần Ngọc Loan lãnh khốc đáp:
- Ta là Trừ Ma liên minh chi chủ Trần Ngọc Loan, hiện tại ngươi chuẩn bị về chầu trời là vừa, xem chiêu.
Ngọc tiêu trong tay chớp động, lập tức quang ảnh đầy trời, lớp lớp tiêu ảnh vô thanh, hóa thành một đám quang mang lục sắc, bao phủ thân thể quỷ tiên.
Rống lên một tiếng, quỷ tiên nói:
- Ta xem xú nha đầu ngươi có chút bản lĩnh, thì ra là minh chủ đương nhiệm của Trừ Ma liên minh.
Nói rồi toàn thân quỷ tiên quang mang đại thịnh, quỷ tông chí cao pháp quyết Hóa Hồn đại pháp toàn lực phát ra, lực đạo tà ác nghênh đón đòn tấn công của Trần Ngọc Loan, song phương như thủy hỏa bất dung, phát xuất thanh âm liên tiếp. Một thanh âm trầm muộn truyền ra, lực công kích triệt tiêu, hai bên tự động lùi lại.