Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 606: Cừu hận do bởi suy nghĩ trong lòng



Trong trận cuồng phong, hai bên đang giao chiến ai nấy đều kinh hãi chạy trốn để tránh né lực hủy diệt này. Đợi khi mọi chuyện yên ổn trở lại, mọi người mới quan sát được tình huống, liền phát hiện ra Sát Huyết Diêm La và Tam Tài Tà Sát vẫn đứng yên trên không như trước, giữ nguyên vị trí ban đầu. Chỉ có khác nhau một chút là bốn vị tuyệt đỉnh cao thủ ánh mắt đều biến thành kinh hoàng, mặt đầy vẻ cảnh giác. Hiển nhiên một chiêu tấn công đáng sợ này khiến song phương đều vô cùng kinh hãi, lập tức rơi vào thế giằng co.

Thấy Tam Tài Tà Sát đã vây khốn Sát Huyết Diêm La, Thiên Kiếm Khách thở ra một hơi, tuy đang bị trọng thương nhưng vẫn bay tới bên cạnh Kiếm Vô Trần, mục quang lạnh lẽo nhìn Lục Vân nói:

- Hiện tại bên đó không có vấn đề, chúng ta hãy tiêu diệt Lục Vân thật sớm, nếu không thì càng ngày càng bất lợi.

Kiếm Vô Trần trầm giọng nói:

- Con biết, chỉ có điều Lục Vân này cực kì xảo trá, nếu hắn một lòng muốn đào thoát thì chúng ta thật sự khó có thể giữ chân hắn được.

Thiên Kiếm Khách thoáng cau mày, trầm tư suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Chuyện này đích xác là một vấn đề nan giải, nếu có thêm một người đủ khả năng kiềm chế hắn thì cơ hội thành công là rất lớn. Chỉ có điều tuyển chọn người này…

Có chút khó khăn, Thiên Kiếm Khách nói đến đây rồi dừng lại.

Nhưng trong lúc này, Lục Vân dĩ nhiên đã thấy rõ tâm tư của bọn họ, bất ngờ thân ảnh lóe rồi xuất hiện ở một nơi khác, ý niệm khóa chặt lấy Âm Thi Quỷ Vương. Đối với hung thủ hủy diệt Dịch viên này, Lục Vân đã muốn lợi dụng cơ hội tiêu diệt hắn từ đầu, nhưng lúc đó bị Kiếm Vô Trần ép chặt quá, chàng lại không muốn giúp Chánh Đạo liên minh, cho nên có chút do dự, tạm thời bỏ qua không tính toán.

Bây giờ, Lục Vân phát hiện muốn giải quyết dứt điểm với Kiếm Vô Trần, cần phải liều mạng đấu thẳng tay, điều này có chút bất lợi đối với chàng, do vậy chàng không dự định làm như vậy, nhưng chọn một thủ đoạn ngoan độc hơn, đó chính là từng bước, từng bước làm tan rã Chánh Đạo liên minh, khiến cho Kiếm Vô Trần bị cô lập, làm cho Thiên Kiếm Khách phải hối hận sau này.

Hôm nay là một ngày đặc biệt, tâm lí Lục Vân vô cùng rõ ràng, mình chỉ cần khéo léo vận dụng, mượn lực lượng của quỷ vực cùng những kẻ khác liền có cơ hội tiêu diệt Chánh Đạo liên minh. Đối với biện pháp kiểu này, Lục Vân hoàn toàn không phải muốn giúp đỡ yêu ma quỷ quái, nhưng xuất phát từ lời thề của chàng ngày đó, chàng muốn tất cả mọi người bao gồm cả trời đất, đều phải biết chàng là loại người như thế nào, biết ngạo khí không phục trời, không sợ đất của chàng, biết rằng chọc giận chàng cũng như chọc giận tử thần.

Kinh hãi nhìn thấy Lục Vân đột nhiên xuất hiện, Âm Thi Quỷ Vương miệng hùm gan sứa gầm lên: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

- Lục Vân, mi muốn làm gì đây?

Ngắm nhìn hắn, nhãn thần Lục Vân không có một chút tình cảm, giống như đang nhìn một người chết.

- Ngày ấy khi tới Dịch viên, ngươi có từng nghĩ qua Lục Vân ta hôm nay muốn làm gì không?

Ngữ khí lạnh nhạt như băng, lại có khí thế chấn khiếp nhân tâm. Âm Thi Quỷ Vương kinh hãi nhanh chóng lùi lại phía sau.

Ý niệm thoáng động, một tiếng kêu kinh hãi vang lên. Sức mạnh tinh thần kỳ dị của Lục Vân mạnh mẽ bá đạo, sức công phá cực kì khủng khiếp, cho dù mạnh mẽ như quỷ vương cũng không chịu nổi. Thân ảnh phiêu động, Lục Vân giống hệt quỷ ảnh, thủy chung giữ nguyên khoảng cách một trượng với quỷ vương.

Thời khắc này, đối diện với kẻ thù, Lục Vân lộ ra mấy phần tà dị, hoàn toàn không lập tức xuất thủ tấn công, nhưng lựa chọn phương thức uy hiếp làm lòng người khiếp sợ nhất, từ từ hủy đi phòng ngự tâm linh của hắn, làm cho hắn hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

Đối với những biến hóa cực nhỏ này, Lục Vân hoàn toàn không lưu ý. Chàng chỉ là cho rằng chuyện này và chuyện của Trương Ngạo Tuyết có liên quan, nó khiến tâm tình chàng không tốt, cho nên thủ đoạn có chút cay độc. Kì thực tình huống thật ra hoàn toàn không phải như vậy, chính là vong linh trớ trú trong cơ thể chàng đã từng bước cải biến tính cách của chàng.

Tuy trước đây cùng với Thiên Tàn Lão Tổ giao chiến, khí huyết sát trong cơ thể chàng giảm mạnh mẽ, nhưng khối lực lượng tà ác đó vẫn ẩn giấu sâu trong đại não chàng, tu vi chàng càng lúc càng mạnh thì nó cũng càng lúc càng quỷ dị, lặng lẽ phát sinh biến hóa.

Bởi vì Lục Vân không giống người thường, trong cơ thể chàng dung hợp cả hai lực lượng chánh tà, cho nên sau khi trớ chú đã quen thuộc với cơ thể chàng rồi liền bắt đầu lén lút phát sinh cải biến, sử dụng một loại phương thức chàng chưa từng biết đến âm thầm biến đổi tính cách của chàng.

Âm Thi Quỷ Vương kêu thảm làm mọi người chú ý. Về phương diện Chánh Đạo cao thủ, tuy lập trường đối lập cùng Lục Vân, nhưng thấy chàng xuất thủ đối phó với Quỷ vực cao thủ, mọi người cũng cảm thấy vui mừng hơn, chỉ im lặng đứng nhìn, ai cũng không bước tới ngăn cản.

Chỉ có thần tình của Thương Nguyệt, Tĩnh Nguyệt đại sư, cộng với Càn Nguyên chân nhân, Phong Viễn Dương là không có gì ngạc nhiên. Lục Vân không đi tìm người khác lại đi tìm Âm Thi Quỷ Vương, ý nghĩa hàm chứa trong chuyện này bốn người đều hiểu, bởi vì Âm Thi Quỷ Vương gây nên chuyện Dịch viên bị hủy diệt, cho nên Lục Vân muốn tiêu diệt hắn.

Quan sát đến lúc này, Càn Nguyên chân nhân kích động thấp giọng nói:

- Tốt lắm, thật sự là tốt lắm, con vĩnh viễn là niềm kiêu hãnh của Dịch viên chúng ta, là đệ tử kiệt xuất nhất trong đời Tử Dương sư đệ.

Cảm nhận được tâm tình của ông, Phong Viễn Dương nói:

- Không chỉ như vậy, đệ ấy còn là ngôi sao tinh thần sáng chói trong suốt lịch sử Dịch viên chúng ta. Có đệ ấy ở đây, Dịch viên sẽ mãi mãi bất diệt, có đệ ấy ở đây, vô luận địch nhân mạnh đến thế nào, chúng ta đều có thể tiêu diệt được.

Khẽ cười một tiếng đau buồn, Tĩnh Nguyệt Đại Sư nhẹ giọng nói:

- Nếu như Ngạo Tuyết không bị chuyện gì, chúng nó nhất định là một đôi đẹp nhất Dịch viên.

Nghe vậy, Càn Nguyên chân nhân và Phong Viễn Dương sắc mặt kích động, nhưng Ngọc Vô Song lại nhìn về phía Thương Nguyệt, ẩn ẩn một chút bi thương.

Cảm nhận được ý nghĩa ẩn chứa trong nhãn thần sư phụ, Thương Nguyệt thản nhiên cười nhẹ một tiếng, cất tiếng nói:

- Không cần lo lắng, con tin Ngạo Tuyết nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, muội ấy và Lục Vân nhất định có thể ở bên nhau mãi mãi.

Tĩnh Nguyệt đại sư lặng đi, tựa hồ cảm thấy lời nói vừa rồi của mình có chút không phù hợp, nhịn không được kéo tay nàng nói:

- Đa tạ, ta tin con cũng như Ngạo Tuyết, đều có thể cùng ở bên hắn.

Thương Nguyệt cười cười, trong tâm tự hỏi, thật sự có thể thuận lợi như vậy sao? Nàng không cách nào trả lời mình, có lẽ nào …..

Đồng thời lúc này, Diệp Tâm Nghi đang chỉ huy Chánh Đạo cao thủ, lợi dụng cơ hội Sát Huyết Diêm La đang bị vây khốn liền toàn lực tấn công Quỷ vực cao thủ, dự tính tận diệt bọn chúng. Kiếm Vô Trần và Thiên Kiếm Khách sau khi phát giác được hành động của Lục Vân cũng không lập tức đối phó chàng, mà muốn mượn tay chàng tiêu diệt Âm Thi Quỷ Vương trước, rồi sau đó mới tiêu diệt chàng. Như vậy, Kiếm Vô Trần liền lợi dụng cơ hội giúp Thiên Kiếm Khách trị thương, giúp lão thật sớm khôi phục.

Lần thứ hai giao phong, hai bên chánh tà ai nấy đều đã có những hiểu biết và điều chỉnh nhất định, cho nên trận chiến so với trước đó càng thêm ác liệt. Nhưng không hỏi đến thị phi, Lục Vân chỉ một lòng khóa chặt Âm Thi Quỷ Vương, ép cho hắn không có đường chạy, đến gần như bị điên cuồng, cuối cùng bắt đầu ra tay công kích.

Đối với địch nhân điên cuồng liều mạng này, Lục Vân ứng phó thật sự rất dễ dàng. Lại thêm Quỷ vực pháp quyết chàng đã tu luyện tới cảnh giới tối cao, toàn bộ đều nằm trong bàn tay của chàng. Bất quá Âm Thi Quỷ Vương dù gì cũng đã hùng bá Quỷ vực hơn ngàn năm nay, tuy có một chút sợ hãi Lục Vân, nhưng khi bị bức vào tuyệt lộ không có đường lùi cũng đã bộc lộ bản tính hung tàn của mình, mang tâm lí phải liều chết phản kháng, như vậy tình trạng chiến đấu của hắn cũng kinh hồn động phách, rung động lòng người.

**********************

Tại vùng âm dương cực địa thần bí, trận hỗn chiến chánh tà đang diễn ra vô cùng kịch liệt. Nhưng ở cách đó vài dặm, trên những tầng mây, lúc này đang ẩn nấp một lượng lớn cao thủ, bọn chúng là tinh anh của Huyền Phong môn do Vô Tâm dẫn đầu.

Ngạo nghễ đứng trên mây, Vô Tâm đang cẩn thận xem xét ngọn núi kì lạ ngoài mấy dặm, chỉ thấy mây gió biến hóa, các loại hào quang chói mắt không ngừng lóe sáng, các tiếng sấm nổ điếc tai liên miên không dứt, thỉnh thoảng còn cảm nhận được khí thế mạnh mẽ to lớn lan rộng.

Bên cạnh, Huyền Phong đặc sứ Lí Trường Xuân lúc này mở miệng cất tiếng:

- Tin tức mới nhất vừa thám thính được, Lục Vân chỉ có một mình, hoàn toàn không phát hiện được một Trừ Ma liên minh cao thủ nào đi theo. Nhưng Quỷ vực Sát Huyết Diêm La thống lĩnh chín đại cao thủ đột nhiên tập kích, tạo nên một sự đả kích nhất định cho Chánh Đạo liên minh. Đồng thời, Thiên Kiếm Khách vừa quyết chiến với Sát Huyết Diêm La khiến thân thể bị trọng thương. Trước mắt, trong Cửu Âm Địa Linh tán tiên, Tam Tài Tà Sát quỷ bí nhất đã xuất hiện kềm chế Sát Huyết Diêm La. Hiện nay, hai bên đang giao chiến kịch liệt, nhưng tử thương không nhiều, tạm thời đang ở trong trạng thái giằng co.

Cười lạnh một tiếng, Vô Tâm nói:

- Nếu như vậy, chúng ta tiếp tục quan sát, đợi sau khi bọn họ phân định thắng bại rồi hành động cũng không muộn. Còn những phương diện khác thì như thế nào, có tin gì mới không?

Lí Trường Xuân nói:

- Ma vực Ma Thiên tôn chủ nghe nói đã đi Hoa Sơn rồi, xem ra là muốn ngồi không hưởng lợi, quá nửa là không thể tới. Còn những phương diện khác tạm thời còn chưa có tình hình gì mới, đang tiếp tục lưu ý.

Ánh mắt thay đổi, khóe miệng Vô Tâm xuất hiện một tia lãnh đạm, trầm giọng nói:

- Như vậy cũng tốt, ít ra đơn giản tốt hơn là phức tạp. Thêm nữa, ta phái người lưu tâm mấy người kia, nhưng có tin tức gì chưa?

Lí Trường Xuân nghe thấy, liếc nhìn Lục Nga đang ở bên cạnh Vô Tâm, thấp giọng nói:

- Người đó tạm thời chưa biết hành tung, còn mấy người khác thì chỉ biết Bạch Vân Thiên đã đi Nam Hoang rồi, chỉ sợ là đi thám thính chúng ta, còn lại Lư Sơn Vô Nhân Tọa không biết đã ẩn nấp nơi đâu.

Khe khẽ gật đầu, Vô Tâm nhìn về phía Chánh Đạo liên minh, trong mắt lộ xuất bá khí, giọng nói kiên định:

- Từ hôm nay về sau, Huyền Phong môn không cần phải che giấu nữa, cho nên hắn muốn tìm hiểu thì cứ để cho hắn tìm hiểu. Chúng ta chỉ cần tiêu diệt những kẻ chống đối, tiêu diệt Chánh Đạo liên minh, đến lúc đó có thể tranh bá thất giới, thống nhất nhân gian rồi.

Cảm nhận được khí thế và quyết tâm của hắn, Lí Trường Xuân và các môn hạ cao thủ đều phấn chấn tinh thần, đồng thanh nói:

- Nguyện đi theo môn chủ, tiêu diệt Chánh Đạo liên minh, tranh bá thất giới, thống nhất nhân gian.

Ngạo nghễ mỉm cười, Vô Tâm toàn thân khởi phát hào khí bá đạo vương giả, mục quang nhìn về phía Lục Nga bên cạnh. Cảm nhận được hào tình tráng chí của hắn, Lục Nga nhu mì cười nhẹ mang đến cho hắn một sự khích lệ lớn nhất. Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Vô Tâm đột nhiên biến đổi, lạnh lùng nói:

- Có cao thủ đến gần, mọi người chú ý ẩn giấu khí tức.

Mọi người thất kinh, lập tức ngưng thở không nói, thu lại khí tức toàn thân.

Giây lát, hai luồng quang ảnh vụt lướt qua, nhắm về phía tổng đàn Chánh Đạo liên minh bay đi. Nhìn thân ảnh xa xa, Vô tâm nhíu mày hỏi:

- Bọn họ là ai vậy? Tại sao lại tới đây?

Lí Trường Xuân chăm chú nhìn về phía trước, trầm ngâm một lúc, nói với vẻ không chắc chắn:

- Hai người này ta cũng ít thấy. Chỉ là có thể phán đoán một trong hai vị có thể là Hồng Vân lão tổ, bởi vì ông ta toàn thân rực lửa đỏ. Còn vị thứ hai lại không thể biết được.

- Hồng Vân lão tổ? Người này tu vi cực cao, ông nghĩ đây có phải là cao thủ do Chánh Đạo liên minh mời tới giúp đỡ không?

Nhìn lão, Vô Tâm cất tiếng hỏi.