- Cho dù như thế nào, ta cũng phải đối mặt với chuyện này. Kiếm Phi, bên phía các vị tình hình thế nào, vì sao đột nhiên tăng cường phòng bị?
Kiếm Phi trả lời:
- Đây cũng là chuyện bất khả kháng, Tây hải phát động xâm lược, tuy tạm thời mục tiêu chỉ là Đông hải và Bắc hải, nhưng Nam hải chúng ta cũng không thể không gia tăng phòng bị. Lần này, cung chủ có lệnh, bất cứ cao thủ nào đi ngang qua thủy vực Nam hải đều phải gia tăng chú ý nghiêm trọng.
Gật đầu tỏ ý hiểu rõ, Lục Doanh lên tiếng:
- Phòng ngừa rắc rối xuất hiện cũng là chuyện phải làm. Nếu không đợi đến lúc giống như Đông hải chúng ta, mọi chuyện đã quá trễ. Được rồi, thời gian đã trễ, làm phiền thay ta hỏi thăm quý cung chủ, lần này thông cảm cho chúng ta mượn đường đi qua.
- Nếu là bằng hữu của Long công chúa, ta tự nhiên không tiện gây khó dễ cho các vị, nhưng Long công chúa vui lòng nhớ kỹ, không nên làm điều gì khiến ta phải khó xử.
Lục Doanh đáp:
- Chuyện này ngươi yên tâm, ta sẽ không khiến ngươi phải khó xử. Bây giờ chúng ta cáo từ trước, đợi sau này rỗi rãi sẽ đến bái tạ.
Lục Doanh dứt lời liền dẫn năm người Lục Vân nhanh chóng rời đi.
Giây lát, sau khi rời khỏi Kiếm Phi vài chục dặm, Lục Doanh mới giảm tốc độ, vẻ lo lắng trên khuôn mặt mới từ từ biến mất.
Lục Vân liên tục quan sát vẻ mặt của nàng, thấy nàng như vậy, không khỏi cất tiếng hỏi:
- Lục Doanh, muội vừa rồi lo lắng Kiếm Phi sẽ gây bất lợi cho chúng ta?
Lục Doanh đáp:
- Đúng thế, Hải vực phát sinh biến cố, rất nhiều chuyện không còn như xưa, ta phải vô cùng cẩn thận. Vừa rồi, lời Kiếm Phi nói với chúng ta ẩn chứa không ít chuyện. Ta suy đoán, Nam hải nhất định cũng đã phát sinh đại sự, nếu không sẽ không cẩn thận như vậy. Hơn nữa, Kiếm Phi người này rất khó chịu, chính là người khó nói chuyện được. Nhưng vừa rồi, hắn lại tỏ ra vô cùng thông tình đạt lý, chuyện này khác hẳn bình thường.
- Theo những gì muội nói, tình huống Hải vực hiện nay có khả năng đã vượt qua khỏi sức tưởng tượng của chúng ta, ẩn chứa nhiều chuyện chúng ta chưa biết.
Lục Vân nhẹ nhàng cất tiếng.
Lục Doanh vẻ mặt ngưng trọng, lo lắng lên tiếng: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Hiện nay, chúng ta cần thiết nhất chính là hiểu được tình hình hiện tại, thế mới thấy được cơ hội tốt để hành sự. Nhưng hiện nay, Đông hải thất thủ, ta căn bản tìm không được người nào có thể dùng được. Một khi như vậy, muốn thu được tin tức đầy đủ, hẳn phải đi tìm một người.
- Tìm người, ai vậy?
Phần Thiên nhìn Lục Doanh hỏi tới.
Liếc nhìn năm người bên cạnh, Lục Doanh đáp:
- Đây là một người rất cổ quái, có thân phận rất cao ở Hải vực, cơ hồ hiểu được mọi chuyện. Nhưng người này có quy định không tốt, muốn nhận được tin tức phải đưa vật gì đó trao đổi, hơn nữa điều kiện trao đổi vô cùng khắc nghiệt.
Phần Thiên cười nói:
- Người dạng thế này thiên hạ rất nhiều. Nhưng chỉ cần nắm được nhược điểm của hắn là có thể dễ dàng ép hắn đi vào khuôn khổ, không có gì phải lo lắng.
Lục Doanh cười khổ lên tiếng:
- Huynh nói quá đơn giản rồi, nếu người này dễ dàng ép vào khuôn khổ như vậy, hẳn đã không khiến cho cao thủ cả bảy hải không làm gì được hắn.
Phần Thiên tự tin đáp:
- Đừng lo lắng, đến lúc đó cứ giao người này cho ta, bảo đảm sẽ khiến hắn phải chịu phép. Bây giờ, hay chúng ta hãy đi cứu người cho nhanh.
Lục Doanh nhìn hắn, trong ánh mắt đầy nghi ngờ, rõ ràng cảm thấy khó tin lời của hắn.
Lục Vân nhìn về phía trước, ý thức quan sát động tĩnh bốn bề, trong não mờ hiện ngàn vạn khuôn mặt khiến trong lòng chàng hơi chấn động kinh ngạc. Đối mặt với biển cả mênh mông, Lục Vân cảm nhận được những khác biệt nhiều vô cùng và rất nhỏ bé, biết được có một thế giới hoàn toàn mới khác lạ đang chờ đón mình, ở đó có rất nhiều chuyện không thể dự báo trước được.
Trương Ngạo Tuyết mỉm cười trước ánh mắt của chàng, thanh âm róc rách truyền đến tai chàng.
- Huynh bây giờ đã trở nên trầm tĩnh hơn trước, lẽ nào đây là dấu hiện đã thuần hơn?
Lục Vân lặng đi, nghiêng đầu nhìn nàng, lại nhìn Thương Nguyệt và Bách Linh, miệng mỉm cười lên tiếng:
- Có lẽ đây chỉ là một dấu ấn của đau thương, đã che dấu hết bản tính trước đây của huynh.
Trương Ngạo Tuyết im lặng mỉm cười, Thương Nguyệt lại lên tiếng:
- Đau thương chính là một đoạn đường phải trải qua để thuần tính. Nếu không có đau thương sẽ không đạt được trầm ổn, quá trình này mỗi người đều phải trải qua.
Bách Linh cười nói:
- Được rồi, giờ này không phải lúc nói những chuyện đó, chúng ta còn phải cứu phụ vương Lục Doanh trước, sau đó mới nói đến những chuyện khác.
Lời nói của Bách Linh khiến mọi người đang suy tư quay lại thực tế.
Lục Doanh khẽ quát nhẹ một tiếng, tốc độ tiến lên lập tức tăng nhanh, một đoàn sáu người chớp mắt đã biến mất ở chân trời.
Mới đi vào Hải vực, tình cảnh thế nào đang chờ đợi sáu người Lục Vân đây?
Bay được một canh giờ, Lục Doanh dẫn mấy người Lục Vân bay qua vài ngàn dặm, đến điểm giao nhau giữa Nam hải, Đông hải và Bắc hải.
Chỉ vùng nước dưới chân, Lục Doanh lên tiếng:
- Mọi người nhìn cẩn thận, nơi đó mờ hiện một ngọn núi mơ hồ, đó chính là điểm phân chia của bốn hải, núi này có tên là Định Hải phong. Ngọn núi này ở dưới mặt nước chừng ba trăm thước, không lưu ý sẽ không cách nào phát giác. Mặt Đông Bắc của ngọn núi này hạ dần xuống, sâu dưới mặt nước khoảng một ngàn năm trăm trượng có một sơn cốc hình như một cái hồ lô, đó chính là Hải Toàn cốc.
Phần Thiên nghe vậy, kinh ngạc nói:
- Đây chính là Hải Toàn cốc? Sao ở đó không có cao thủ Tây hải giám thị?
Lục Vân đáp:
- Tạm thời không có, ta đã dò xét trong vùng phụ cận trăm dặm, không hề cảm ứng được khí tức của cao thủ Hải vực.
Phần Thiên thấy lạ, không hiểu lên tiếng:
- Điều này không hợp lý, nếu như cao thủ Tây hải đã vây các cao thủ còn sót lại của Đông hải và Bắc hải ở Hải Toàn cốc, hẳn phải phái người tuần tra quanh nơi đây chứ?
Lục Vân không đáp, đưa mắt nhìn Lục Doanh chờ nàng giải thích. Thấy mọi người nhìn mình như vậy, Lục Doanh lên tiếng:
- Nơi đây rất kỳ dị đặc biệt, là nơi giao nhau của bốn hải, vì thế trong đường kính chừng năm mươi dặm, tộc nhân của bốn hải không được tới gần. Hơn nữa, bên dưới mặt nước lại có mười ba dòng nước xoáy, có tên là Hải Tâm tuyền, có thể thôn tính mọi sinh linh, tạo nên nguy hiểm rất lớn cho người Hải tộc, vì thế ngoại trừ bất đắc dĩ, tuyệt đối không một người dám đến gần.
Phần Thiên biến sắc, hỏi dồn:
- Nói như vậy, trên đường chúng ta từ đây đi xuống Hải Toàn cốc cũng hung hiểm vô cùng?
Lục Doanh thở dài nói:
- Đúng thế, chuyến đi này rất hung hiểm, nếu không phụ vương ta cũng không chạy đến nơi này để tỵ nạn.
Lục Vân cau chặt mày kiếm, hỏi tiếp:
- Lục Doanh, nếu nơi này hung hiểm như vậy, Tây hải hẳn không thể phái được nhiều cao thủ đến đây, như vậy người có thể vây khốn phụ vương muội ở đây hẳn không phải đơn giản. Muội nghĩ lại cẩn thận xem, Tây hải có cao thủ dạng như vậy không?
Lục Doanh lắc đầu đáp:
- Tây hải có Lục Cuồng, ngoại trừ bốn đại cao thủ ta đã nhắc đến trước đây, còn có hai người, một là giống tôm ma và một là giống lươn máu, thực lực tuy có thua kém đôi chút, nhưng người nào cũng có tuyệt kỹ của mình. Sáu người này, ngoại trừ Liễu Thiên Hoa ra, không một ai là địch nhân của phụ vương ta, vì thế đến nay ta đều không hiểu được, thật ra người nào có thể vây khốn phụ vương ta ở đáy của Hải Toàn cốc.
Thấy nàng cũng không biết tình hình, Lục Vân không hỏi nữa mà trầm giọng nói:
- Được rồi, chúng ta trước hết hãy hạ xuống dưới đó, có rất nhiều chuyện chúng ta phải tự mình tìm hiểu ra thôi.
Lục Doanh vâng một tiếng, phi thân bay xuống, dẫn năm người đến trên mặt nước.
- Mọi người theo sát ta, không được tùy ý hành động một chút nào để tránh phát sinh biến cố.
Bọt nước bay lên, Lục Doanh rẽ nước hạ mình hướng thẳng xuống đáy biển.
Lục Vân liếc nhìn bốn người, lên tiếng nhắc nhở:
- Tiến vào trong nước biển, nhớ không được mở rộng kết giới phòng ngự, chỉ cần khiến nước biển ngăn cách ngoài thân thể khoảng một thốn. Xuống càng sâu, áp lực càng to lớn, mọi người luôn phải nhớ kỹ chuyện này.
Phần Thiên vẻ mặt hơi do dự, chần chừ lên tiếng:
- Lục Vân, ta từ trước đến giờ chưa từng xuống nước, cũng không biết xuống nước thế nào, trong lòng còn có ít nhiều bài bác.
Lục Vân cười nói:
- Không sao, ta dẫn đường, huynh sẽ rất nhanh nắm được bí quyết, đi thôi.
Một tay nắm lấy tay hắn, Lục Vân bắn xuống như mũi tên, rít lên một tiếng liền cùng với Phần Thiên biến mất trong bọt sóng.
Ba người nữ toàn thân hào quang lóe lên, một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao quanh thân thể ba người, chớp mắt ba người liền biến mất không thấy tung tích.
Vào trong nước, Lục Vân nhanh chóng đuổi kịp Lục Doanh. Bên cạnh chàng, thân thể Phần Thiên bị căng cứng, rõ ràng lần đầu xuống nước, ít nhiều còn chưa thích ứng được.
Lục Doanh vừa thấy liền hiểu rõ hắn bị chuyện gì, nhẹ nhàng đón lấy tay của Phần Thiên từ Lục Vân, trên đường hạ xuống liền chỉ cho hắn những kỹ năng lặn xuống nước.
Ba người Bách Linh đuổi kịp Lục Vân, bốn người giữ một cự ly nhất định với Lục Doanh, ai nấy mỉm cười với nhau, nhìn theo Lục Doanh và Phần Thiên.
Nhẹ vuốt Tứ Linh thần thú trên vai, Lục Vân truyền âm nói:
- Hải vực và nhân gian không giống nhau, bây giờ chúng ta cần phải hiểu được đặc tính của việc xuống nước, sau đó mới thích ứng tốt được.
Trương Ngạo Tuyết đáp:
- Chuyện này sợ cũng phải mất ít nhiều thời gian, không thể lập tức chuyển đổi được.
Thương Nguyệt nói:
- Lục Vân, nơi này khí huyền âm rất nặng nề, có khắc chế rất to lớn với pháp quyết của muội.
Lục Vân nghe vậy, kéo tay Thương Nguyệt, truyền một luồng sức mạnh êm ái vào trong cơ thể nàng.
- Pháp quyết Phượng Hoàng của muội chí dương chí cương, trong nước biển hẳn chịu ảnh hưởng của khí huyền âm, tự nhiên sẽ có hạn chế. Bất quá cũng không sao, dương quá sẽ sinh âm, chỉ cần muội nắm vững phương pháp chuyển biến, chuyển sức mạnh chí dương chí cương trong cơ thể muội thành khí chí âm chí nhu là được.
Nhận được luồng sức mạnh êm ái hỗ trợ của Lục Vân, Thương Nguyệt lập tức cảm thấy nhẹ nhàng khá nhiều. Hơn nữa, luồng chân lực của Lục Vân còn vận chuyển rất nhanh trong cơ thể nàng, lộ trình của nó vô cùng kỳ quái, đang nhanh chóng dẫn đường cho khí chí dương chí cương trong cơ thể nàng chuyển hóa thành nguồn sức mạnh âm nhu. Đây là một quá trình kéo dài liên tục, Thương Nguyệt để ý tỉ mỉ mới nắm được.
Bên kia, Bách Linh nhẹ giọng nói:
- Lục Vân, Tam Đầu linh xà của muội có thể cảm ứng được khí tức của sinh mệnh lân cận, hơn nữa còn tự động phân tích sự mạnh yếu của nó, tùy lúc có thể phát ra cảnh báo.