Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 908: Đại chiến chi sơ



Lục Vân liếc Bách Linh, sau đó lại nhìn đến Tam Đầu linh xà.

- Sức mạnh của thiên nhiên, con người khó mà chống cự nổi. Kế sách bây giờ chỉ có thể mượn sức mạnh của kỳ thú trong trời đất để hỗ trợ chúng ta đi qua nơi này.

Bách Linh vừa nghe liền hiểu được ý chàng, chần chừ lên tiếng:

- Tam Đầu linh xà dĩ nhiên là mạnh mẽ, nhưng tình huống trong nước biển thế nào chúng ta cũng khó nói chính xác được.

Lục Vân điềm nhiên cười, vẻ mặt đầy tự tin.

- Chuyện này muội không cần phải lo lắng, thể xác to lớn của Tam Đầu linh xà đủ để bao phủ toàn bộ dòng xoáy kia. Đến lúc đó, chúng ta sẽ đi vượt qua trong thời gian rất ngắn.

Nghe vậy, Bách Linh bất ngờ, kinh ngạc lên tiếng:

- Huynh dự tính khiến cho Tam Đầu linh xà biến hình to lớn để cố gắng ngăn chặn dòng xoáy kia, tạo cơ hội cho chúng ta vượt qua?

Lục Vân cười đáp:

- Đúng là dự tính như vậy. Huynh đã nghĩ qua, nếu như muốn đến Hải Toàn cốc động thủ, cần gì phải cố gắng che giấu thực lực để gặp thêm nhiều khó khăn.

Bách Linh nghĩ qua một lúc thấy cũng đúng, liền gật đầu lên tiếng:

- Đúng, cứ làm như lời huynh, đi thôi.

Nói rồi liền vỗ vào Tam Đầu linh xà trên vai để sai nó dẫn đường. Rời khỏi thân thể Bách Linh, Tam Đầu linh xà kêu lên một tiếng quái dị, toàn thân lóe lên hào quang ngũ sắc, hơn nữa còn phát ra một luồng sức mạnh êm ái nâng sáu người lên, hướng thẳng xuống đáy bể.

Lục Doanh bật lên tiếng kêu thất kinh, nhìn thấy thân thể Tam Đầu linh xà đã to lên cả trăm trượng, giọng chấn động lên tiếng:

- Con vật này quả thật to lớn. Đúng là không ngờ nó có thân xác vĩ đại như vậy.

Bách Linh cười đáp:

- Đừng kinh ngạc, muội bây giờ còn chưa thấy được đủ một phần trăm nguyên bản của nó. Con rắn này to lớn vô cùng, nếu ở trên trời có thể che kín phương viên vài trăm dặm, tối đen cả bầu trời.

Lục Doanh không tin hỏi lại:

- Thật sự to lớn như vậy sao?

Trương Ngạo Tuyết đáp:

- Đúng thế, đây là chuyện chính bọn ta đã nhìn thấy. Trước đây, ta và Thương Nguyệt còn đã từng giao chiến với nói, cả hai chúng ta cùng bị trọng thương.

- Được rồi, đừng nói thêm những chuyện đó, dòng xoáy đã xuất hiện, mọi người lưu ý.

Lục Vân còn đang nói, Tam Đầu linh xà gầm nhẹ một tiếng, cả thân thể chỉ trong chớp mắt to lên gấp trăm lần, biến thành một đại quái vật to lớn, thân thể dài cả chục dặm.

Mấy người Bách Linh thất kinh, tuy biết Tam Đầu linh xà to lớn, nhưng tự mình cảm nhận được biến hóa của nó, vẫn có cảm giác rung động không mô tả được.

Phía trước, nước biển mênh mông trải rộng, dòng nước ngầm chuyển động cuộn tròn, tốc độ của nó nhanh đến kinh người. Nhưng cho dù dòng xoáy này mạnh mẽ, khi Tam Đầu linh xà đến gần, liền hệt như một ngọn núi đen to lớn từ trời hạ xuống, lập tức ngăn ngay vào tâm của dòng xoáy.

Thân thể run lên, sáu người Lục Vân thiếu chút nữa đã bị hất bắn đi khi Tam Đầu linh xà trầm xuống, luồng sức mạnh to lớn này vốn dĩ từ tâm của dòng xoáy.

Cảm nhận được sự mạnh mẽ của dòng xoáy, Lục Vân vẻ mặt biến hẳn, vội quát lên:

- Nhanh lên, kéo dài không có lợi cho Tam Đầu linh xà.

Lục Doanh lên tiếng:

- Mọi người theo ta, Hải Toàn cốc ở vùng lân cận.

Phóng mình vút đi, hai tay Lục Doanh vẫy vùng, nhanh chóng đi thẳng về phía vùng nước đen ngòm bên dưới.

Theo ngay sau Lục Doanh, năm người Lục Vân chỉ giây lát đã chìm xuống được mấy chục trượng, trước mặt liền xuất hiện mấy luồng khí tức mạnh mẽ.

Ngừng thân lại, Lục Vân nhẹ giọng nói:

- Mọi người cẩn thận, bên dưới có năm cao thủ, thực lực tương đối kinh người.

Lục Doanh vẻ mặt âu lo, sầu tư nói:

- Không biết phụ vương ta bây giờ thế nào rồi?

Trương Ngạo Tuyết mặt giãn ra, trầm tư giây lát rồi nói:

- Vị trí của Hải Toàn cốc đã được ta xác định, trong đó lúc này đang có giao chiến kịch liệt, tình huống cụ thể thế nào nhất thời còn chưa xác định được. Bên ngoài cốc, hình dáng năm đại cao thủ thế nào ta cũng đã rõ, Lục Doanh xem thử coi có biết được người nào không.

Trương Ngạo Tuyết nói rồi liền đưa hai tay trước ngực, ngưng tụ một quả cầu ánh sáng trong suốt, trên bề mặt xuất hiện năm bóng người. Người thứ nhất là một người đàn ông trung niên hai mặt, thân hình cao lớn, vẻ mặt lạnh lùng hệt như một thanh đao hai lưỡi.

Người thứ hai mỏ nhọn tai như cá, ánh mặt hung ác, khóe miệng xuất hiện nụ cười âm lạnh. Người thứ ba toàn thân đen kịt, đầu hệt như một cục than, mơ hồ có một tầng ánh đen khiến người ta nhìn không rõ được.

Người thứ tư toàn thân trắng toát, trắng đến nhức mắt, chính là một người đàn ông trung niên âm trầm, có phần nữ tính hơi nhiều. Người thứ năm toàn thân đỏ tươi, từ trên xuống dưới phát ra ánh máu, hệt như một bóng máu, căn bản nhìn không rõ được người.

Chăm chú nhìn năm người này, Lục Doanh vẻ mặt biến đổi bất định, mãi một lúc để cho mọi người nhìn rõ mới chỉ vào người thứ nhất lên tiếng:

- Đây chính là đại cao thủ thứ nhất Song Đầu hải báo Nghịch Thanh trong bốn đại cao thủ của Tây hải, khi hắn biến hình thành người thì thế nào cũng có hai mặt, rất dễ nhận biết. Người thứ hai chính là Tây hải Phi Sa Ma Liệt. Người thứ ba và người thứ năm mơ hồ có chút ấn tượng nhưng không dám khẳng định. Người thứ năm thì không biết được.

Lục Vân cúi đầu trầm ngâm, đợi đến khi Lục Doanh nói xong mới trầm giọng tiếp lời nàng:

- Ba người sau thực lực rõ ràng vượt quá hai cao thủ của Tây hải. Rõ ràng những người này mới là nguyên nhân chủ yếu vây khổn được phụ vương của muội. Ngạo Tuyết, muội dò xét cẩn thận thêm một lượt, tìm hiểu xem trong Hải Toàn cốc có mấy người giao chiến?

Trương Ngạo Tuyết thu lại quả cầu ánh sáng, ngưng thần trầm tư giây lát mới nhẹ nói:

- Có sáu người giao chiến, trong đó có bốn người không động thủ. Trong bốn người, Liễu Thiên Hoa đang giao chiến âm thầm với một người đàn ông trung niên, khí thế dị thường.

Lục Doanh mặt mày ủ dột, vội vã nói:

- Đừng nói nữa, chúng ta xuống nhanh thôi, ta sợ …

Phần Thiên an ủi:

- Đừng sợ, có chúng ta ở đây, phụ vương cô nương sẽ không sao đâu.

Lục Doanh liếc hắn, một chút cảm kích và tình cảm êm ái dâng lên trong đáy mắt.

- Đa tạ huynh.

Phần Thiên bật cười hê hê, lắc đầu tỏ vẻ không cần phải cám ơn.

Lục Vân thấy Lục Doanh vẻ mặt nóng nảy, trầm giọng nói:

- Tạm thời không vội, chúng ta hãy phân công trước, làm như thế nào mới cứu được phụ vương muội. Hiện nay, ở ngoài cốc có năm địch nhân, trong cốc cũng có thể đến năm người nữa, tổng cộng là mười địch nhân. Như vậy chúng ta dùng sáu địch mười, vừa mới bắt đầu rõ ràng đã bất lợi. May mà trong cốc còn có người của Đông hải và Bắc hải, chúng ta chỉ cần nắm chắc thời cơ, làm sao có thể trong ứng ngoại hợp là có thể diệt trừ những kẻ địch này.

Bách Linh nói:

- Lần này đến đây là để cứu người, vì thế muội cho là có cơ hội huynh và Ngạo Tuyết tiến vào trong, bên ngoài giao lại cho bốn người chúng ta.

Lục Vân lắc đầu trả lời:

- Chúng ta đều không biết rõ về cao thủ của Hải vực, vì thế có cơ hội, huynh và Lục Doanh sẽ tiến vào trong cốc để muội ấy chỉ cho huynh biết những người của muội ấy cần được huynh cứu, các người còn lại đối phó với năm người bên ngoài.

Bách Linh lên tiếng:

- Được, cứ như vậy đi, bây giờ chúng ta bắt đầu phát động đánh úp.

Nói rồi liếc nhìn năm người, trong ánh mắt lộ vẻ dò hỏi.

Bình tĩnh trở lại, Lục Doanh lên tiếng:

- Ta chuẩn bị xong, bắt đầu thôi.

Nói rồi chuyển mình đến bên Lục Vân chờ đợi thời điểm bắt đầu.

Trương Ngạo Tuyết và Phần Thiên mỉm cười gật đầu, ra dấu không có ý kiến. Thương Nguyệt lại cau mày nói:

- Ta thấy chuyện này có chút cổ quái. Dòng xoáy vừa rồi với cửa vào Hải Toàn cốc cách nhau không quá hai trăm trượng, Tam Đầu linh xà cố gắng ngăn lại dòng xoáy, điều này tất nhiên sẽ khiến cho vùng phụ cận chấn động mạnh mẽ. Vì sao năm người ở ngoài cốc lại không chút phát giác, bộ dạng có vẻ không biết chút gì vậy? Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Lục Vân thất kinh, lập tức hiểu được ý nàng nói, trầm giọng lên tiếng:

- Muội nói đúng, bọn chúng đã phát hiện được hành tung của chúng ta, nhưng lại cố ý tỏ vẻ không biết để dẫn dụ chúng ta tiến vào.

Thương Nguyệt lại lên tiếng:

- Theo muội nghĩ, cho bọn họ nắm vững được tình huống, biết rõ Lục Doanh sẽ đi tìm cứu binh, nhưng bọn họ hẳn không biết Lục Doanh sẽ dẫn những người nào đến. Nhưng suy đoán từ phong cách hành sự của Tây hải, bọn chúng tất nhiên không sợ, cho nên không chút kinh hoảng, có ý dẫn dụ chúng ta xông vào.

Phần Thiên nghe vậy nhỏ giọng mắng:

- Địch nhân thật gian trá, nhưng đáng tiếc lần này bọn chúng xui xẻo, gặp phải chúng ta. Bây giờ chúng ta tương kế tựu kế, cũng cho là không biết, dùng cứng chọi cứng với bọn chúng một trận xem ai mới là người lợi hại hơn.

Lục Doanh không lên tiếng, đưa mắt nhìn về Lục Vân chờ đợi chàng quyết định.

Lục Vân trầm ngâm hồi lâu mới nói:

- Cũng được, bất quá chúng ta không nên tỏ ra quá mạnh mẽ, chỉ nên đối phó cầm chừng với bọn chúng với mục tiêu ổn định đối phương, không cần phải khiến bọn chúng sợ bỏ chạy.

Phần Thiên nghi ngờ hỏi:

- Có cần phải làm như vậy không?

Lục Vân không đáp, Bách Linh lại cười trả lời:

- Chúng ta mới tới Hải vực, đối mặt với địch nhân còn chưa biết thế nào, hay nhất là che giấu ưu điểm của bản thân, như vậy những hành động sau này mới có thuận lợi lớn, do đó điều này là điều rất quan trọng.

Dứt lời, ánh sáng nhàn nhạt lóe lên, trên vai nàng liền xuất hiện hình bóng của Tam Đầu linh xà.

Phần Thiên nghe rồi liền cười ngượng ngùng, nhỏ nhẹ nói:

- Các vị suy nghĩ thật sâu xa, không hổ đã trải qua mưa to gió lớn đời người.

- Được rồi, bắt đầu thôi. Ta và Lục Doanh đi trước, các vị chậm sau nửa bước, nhớ là phải cẩn thận.

Lục Vân nói rồi liền nắm lấy tay Lục Doanh hạ xuống bên dưới nhanh chóng. Bốn người Bách Linh vội vàng theo sau chậm một chút, hai bên giữ nguyên khoảng cách chừng mười trượng.

Hải Toàn cốc, ngoại hình hệt như một cái hồ lô, đường vào không lớn nhưng trống trải, nói là sơn cốc nhưng thật ra chính xác hơn phải là một hang núi. Cửa vào cốc lúc này có năm bóng người phân ra năm chỗ, ai nấy chú ý đến tình huống trong cốc, tuyệt đối không để ý đến bên trên.

Đột nhiên, hai bóng người từ trên hạ xuống với tốc độ cực nhanh chớp vào tầm nhìn của năm người. Chấn động của nước chảy khiến năm người chú ý. Chỉ thấy năm người đó đột nhiên ngửng đầu, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc nhìn Lục Vân và Lục Doanh, tuyệt đối không hề xuất thủ.

Ngầm lưu ý động tĩnh của năm người, vẻ mặt Lục Vân không biểu lộ chút gì lại mang theo Lục Doanh có cùng vẻ mặt vội vàng xông vào trong cốc. Phía sau, ba người nữ Bách Linh và Phần Thiên thuận thế xông đến, làm bộ như muốn vượt qua, ý đồ lừa đối phương. Nhưng bốn người tuyệt đối không được như ý, năm người đang giữ cửa cốc liền động thân xông ra ngăn chặn lối vào của bọn họ.

Thấy vậy, vẻ mặt Bách Linh lộ chút cười cợt, hai lòng bàn tay hào quang hội tụ. Ngay khi Tây hải Phi Sa Ma Liệt vừa đến gần, lưới sáng phòng ngự quanh thân của nàng tự động mở rộng trong chớp mắt, khiến cho nước biển trong phương viên chục trượng tự động rẽ ra. Như vậy, nàng và Ma Liệt liền rơi vào vùng không khí không một chút nước biển, tình huống hệt như giữa không trung.

Bớt đi được sự ngăn trở của nước biển, hai tay của Bách Linh phát xuất hai luồng hào quang ngũ sắc, lập tức đánh trúng Tây hải Phi Sa Ma Liệt ánh mắt còn đang kinh hãi. Kêu lên một tiếng, Ma Liệt lập tức bị trọng thương, phải hiện lại nguyên hình trong quá trình lùi lại, trở thành một con cá mập lớn, quay cuồng không ngừng trong nước biển.