- Ta biết, cũng không có ý trách nó, chỉ nói cho ngươi biết, đây là định mệnh để cho ngươi hiểu rõ thôi. Nói thật, ngươi có thể hoàn toàn không biết vì sao Tỏa Long đỉnh lại kêu gọi nó, đúng không?
Lục Vân thản nhiên đáp:
- Đúng thế, đây là điểm vãn bố đúng là không biết.
Vạn Tượng Huyền Tôn nhìn Hải Nữ, hơi cảm xúc đáp:
- Lục Vân, ngươi không biết, ban đầu vốn tính chỉ để một mình ngươi vào đây. Bởi vì Thiên Địa môn từ trước đến giờ không tiếp đãi người ngoài, ngươi là ngoại lệ duy nhất. Nhưng sau đó đột nhiên có thay đổi, điều này đều bởi vì Hải Nữ, ngươi biết vì sao chăng?
Lục Vân thấy vậy hiếu kỳ hỏi tới:
- Vì sao vậy? Lẽ nào giữa Hải Nữ và Thiên Địa môn còn có quan hệ nào đó chưa được chăng?
Vạn Tượng Huyền Tôn gật đầu đáp:
- Ngươi nói đúng, đúng là quan hệ giữa Hải Nữ và Thiên Địa môn rất sâu sắc. Chúng ta để nó đến đây thật ra để nhìn qua nó một chút.
Lục Vân nghi hoặc, Thiên Địa môn này không gặp người ngoài, vì sao lại muốn gặp qua Hải Nữ, thật ra mối quan hệ giữa bọn họ là gì đây?
Vạn Tượng Huyền Tôn biết trong lòng chàng đang nghĩ gì, không chờ chàng mở miệng hỏi, liền chủ động nói ra nguyên nhân.
- Trong Hải vực, có chín nơi thần bí, trong đó Hải Tâm tháp chưa người nào thấy qua, ngay cả chúng ta cũng không biết được. Còn lại tám nơi kia đều thật sự tồn tại, trong đó thần bí nhất có ba nơi, Hải Tâm tuyền ngươi đã đi qua rồi, Ảo Long Động Thiên chính là nơi Hải Nữ học nghề, còn lại Hải Thần điện, ngươi biết ở nơi nào chăng?
Lục Vân lắc đầu đáp:
- Điều này vãn bối thật ra không biết được.
Nghe vậy, Vạn Tượng Huyền Tôn liếc Thiên Địa môn chủ, thấy ông gật đầu nhè nhẹ, liền đến bên cạnh Lục Vân nói với chàng:
- Ta dẫn ngươi qua một nơi ngươi hẳn biết liền.
Lục Vân trong lòng đầy nghi hoặc, đi theo sau ông ấy, không lâu liền đến bên ngoài điện.
Trên đường đi, Vạn Tượng Huyền Tôn không nói gì cả, mãi đến khi dắt Lục Vân và Hải Nữ đến khi ra ngoài cửa điện chừng năm chục trượng mới dừng chân lại, mở miệng nói:
- Thiên Địa môn có hai đại thần điện, ngươi quay đầu lại xem thủ chúng ta vừa rồi ở nơi nào đây?
Lục Vân và Hải Nữ vâng lời xoay người lại, ngửng đầu nhìn lên đại điện, phát hiện trên cửa điện treo một tấm biển vàng, phía trên viết – Thiên Thần điện!
- Nhìn thêm về bên kia, ở đó còn có một thần điện nữa.
Lục Vân quay đầu nhìn về phía bên phải, phát hiện quả nhiên còn có một cung điện to nhỏ tương tự như Thiên Thần điện, trên cửa không ngờ đã viết – Hải Thần điện!
- Đây là …
Kinh ngạc nhìn Vạn Tượng Huyền Tôn, Lục Vân rõ ràng cảm thấy bất ngờ vô cùng.
Vạn Tượng Huyền Tôn nhỏ giọng giải thích:
- Ở Thiên Địa môn, chữ Thiên đại biểu cho Thiên Thần điện, chữ Địa đại biểu cho Hải Thần điện. Ngày đó, người được cao thủ bảy hải tôn xưng là Hải Hoàng chính là xuất thân từ Hải Thần điện, là đệ tử kiệt xuất nhất của môn chủ, đáng tiếc vì bảo vệ hòa bình Hải vực, đã chết trong tay của Cự Linh thiên thú. Tỏa Long đỉnh xuất thân từ Thiên Địa môn, chính là bảo vật trấn cung của Hải Thần điện, ai có thể được nó nhận ra, chính là truyền nhân của Hải Hoàng. Điều này chính là nguyên nhân chúng ta muốn nhìn thử Hải Nữ.
Lục Vân ngẩn ra, không ngờ được Hải Hoàng té ra xuất thân từ Thiên Địa môn, mà Hải Nữ bất ngờ là truyền nhân Hải Hoàng, quả thật khiến người ta quá sức kinh ngạc.
Vạn Tượng Huyền Tôn nhìn chàng, nhẹ giọng than:
- Ngươi bây giờ đã hiểu rõ vì sao môn chủ nghe đến chữ Cự Linh thiên thú, vẻ mặt liền lộ ra chút thương cảm.
Lục Vân cảm xúc đáp:
- Đúng thế, vãn bối hiểu rồi, đổi lại vãn bối cũng có thể sẽ như vậy. Bây giờ thân phận Hải Nữ vãn bối đã biết, các vị có suy nghĩ như thế nào đây?
Vạn Tượng Huyền Tôn hiểu ý chàng, điềm nhiên đáp:
- Chúng ta chỉ nghĩ xem thử nó thế nào, hoàn toàn không có ý gì khác. Nó đã có sư phụ như ngươi, tiền đồ thênh thang, so với việc ở nơi đây không thấy mặt trời quả là tốt hơn.
Lục Vân cười cười, nói với Hải Nữ vẻ mặt hiếu kỳ:
- Con đến bái lễ Hải Thần điện, nhớ phải cung kính, không được tinh nghịch, biết chưa?
Hải Nữ tròng mắt nhìn thẳng, cười duyên nói:
- Con biết rồi, sư phụ yên tâm đi.
Nhìn Hải Nữ đi rồi, Vạn Tượng Huyền Tôn nhỏ giọng nói:
- Nó có thể xem là ơn phúc của ông trời.
Lục Vân cười đáp:
- Đúng thế, sau này lớn lên, còn không biết được có người nào có thể quản chế được nó không.
Vạn Tượng Huyền Tôn cười cười, đầy thâm ý đáp:
- Núi cao có núi cao hơn, sông sâu khó dò, ai có thể nói rõ ràng ra được đây?
Lục Vân nhìn ông, điềm nhiên nói:
- Ông không phải có thể nhìn thấu được tương lai của người khác chăng? Thế ông xem thử tương lai của Hải Nữ như thế nào?
Vạn Tượng Huyền Tôn lắc đầu đáp:
- Thế sự thiên biến vạn hóa, ta chỉ có thể nhìn một chút một chút mà thôi. Hơn nữa, vận mệnh Hải Nữ tuy không biến hóa bất thường như ngươi, nhưng cũng không thể dễ dàng nhìn thấu suốt được, vì thế bây giờ ngươi hỏi ta cũng chỉ uổng công mà thôi.
Lục Vân cau mày đáp:
- Ông thật ra nhìn được một chút gì đó nhưng lại không muốn nói, đúng không?
Vạn Tượng Huyền Tôn thản nhiên đáp:
- Ta đúng là nhìn ra được một chút gì đó, nhưng lại không thể nói được. Thôi, môn chủ đang gọi chúng ta về, hãy về trước đã.
Theo sau Vạn Tượng Huyền Tôn, Lục Vân đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, vội vàng cất tiếng hỏi:
- Hải Hoàng ngày đó có thể dùng Tỏa Long đỉnh áp chế Cự Linh thiên thú, bây giờ Hải Nữ vì sao không làm được đây?
Vạn Tượng Huyền Tôn giải thích:
- Hải Hoàng ngày đó giao chiến với Cự Linh thiên thú, trước đó phải tính toán cẩn thận toàn vẹn, kết hợp với thiên thời, địa lợi, nhân hòa cuối cùng mới thành công. Bây giờ Thái Âm Tế Nhật xuất hiện khiến cho rất nhiều thứ đều phát sinh thay đổi. Lúc này, cho dù Hải Hoàng sống dậy cũng không cách nào vãn hồi lại được.
Lục Vân nghe rồi hơi hơi lắc đầu không nói thêm nhiều.
Quay về đến đại điện, Lục Vân nhìn Thiên Địa môn chủ điềm nhiên lên tiếng:
- Tiền bối vừa gọi bọn vãn bối quay lại có chuyện gì không muốn cho Hải Nữ nghe được phải không?
Thiên Địa môn chủ ánh mắt toát ra một chút tán thưởng, nhẹ giọng nói:
- Đúng thế, có một số chuyện đúng là không nên cho nó biết được, dù sao nó cũng còn nhỏ.
Lục Vân lại nói:
- Như vậy, xin mời tiền bố bắt đầu đi.
Thiên Địa môn chủ hơi hơi gật đầu, vẻ mặt phức tạp nói:
- Chuyện Hải Hoàng ngươi đã biết rồi, vì thế ta cũng không muốn nói thêm. Còn về Hải Nữ, nó đi theo ngươi ta cũng yên tâm, nhưng muốn tặng cho nó một lễ vật, nhưng lại không muốn cho nó biết được.
Lục Vân nghi hoặc nói:
- Vì sao không muốn nó biết được?
Thiên Địa môn chủ lắc đầu nhè nhẹ lên tiếng:
- Nó còn nhỏ, không cần biết quá nhiều chuyện. Ta cho nó lễ vật, thật ra cũng là làm chuyện công bằng với Hải Hoàng. Bởi vì cho dù nói thế nào, Hải Nữ cũng chính là truyền nhân của Hải Hoàng, ta muốn biểu lộ một chút lòng thành. Nhưng Thiên Địa môn ở sâu dưới đáy biển, sau lần này, chúng ta không còn cơ hội gặp mặt nữa, ta không hy vọng trong lòng nó có điều lo lắng, từ đó ảnh hưởng đến tu luyện của nó.
Cảm nhận được sự quan tâm yêu thương của ông ấy với Hải Nữ, Lục Vân trầm giọng nói:
- Vãn bối hiểu rõ ý của ngài, đảm bảo không cho Hải Nữ biết là được.
Thiên Địa môn chủ cười cười, trong vẻ an ủi có phần thất vọng, vẻ mặt rất phức tạp.
- Có được lời này của ngươi là đủ rồi, bây giờ ta đưa lễ vật đó cho ngươi, đợi sau này có lúc nào thích hợp, ngươi hãy đưa lại cho Hải Nữ.
Tay phải phất lên nhè nhẹ, lòng bàn tay của Thiên Địa môn chủ lóe lên ánh sáng huyền ảo, một cái vòng ngọc lấp lánh xuất hiện trước ngực của Lục Vân.
Đưa tay đỡ lấy vòng ngọc, Lục Vân phát hiện nó hệt như một vòng tay ngũ sắc, toàn thân linh khí khiếp người, hơn nữa còn có ý thức tự chủ kỳ diệu, cảm giác đẳng cấp có phần tương tự với Diệt Thần kiếm.
Bên cạnh, Vạn Tượng Huyền Tôn thấy vòng ngọc, không khỏi thất kinh hô lên:
- Môn chủ, vật này …
Thiên Địa môn chủ phất tay ngăn ông lại, lên tiếng với Lục Vân:
- Vòng nay có tên"Như Ý hoàn", có thể đeo trên cổ Hải Nữ, cũng có thể mang vào tay nó, vòng này có khả năng hỗ trợ việc tu luyện của nó rất lớn.
Cất kỹ vòng ngọc, Lục Vân nói:
- Được, vãn bối hiểu rồi, đợi sau khi về đến nhân gian, vãn bối sẽ giao lại cho Hải Nữ. Bây giờ thời gian cũng không còn sớm nữa, về chuyện của Thiên Uy lệnh, tiền bối tính khi nào sẽ giao lại cho vãn bối đây?
Thiên Địa môn chủ đáp:
- Vật này là báu vật cao nhất của Thiên Địa môn chúng ta, nếu không phải đệ tử bổn môn không cách nào thi triển được, vì thế trước khi giao lại cho ngươi, ta cần phải cho ngươi biết biện pháp thi triển. Bây giờ, ngươi đến bên cạnh ta đây.
Lục Vân ánh mắt hơi động đậy, chầm chậm bước đến bên Thiên Địa môn chủ, cất tiếng hỏi:
- Bắt đầu như thế nào?
Thiên Địa môn chủ tay trái phất lên giữa không trung, một hộp ngọc bảy màu to chừng sáu tấc đột nhiên xuất hiện, rơi xuống tay của Lục Vân.
- Bên trong chính là Thiên Uy lệnh, bây giờ ngươi hãy đặt tay phải lên trên hộp ngọc, ta sẽ dùng sức mạnh Ý Niệm truyền thụ phương pháp sử dụng cho ngươi.
Lục Vân vâng lời làm theo, tay phải đặt lên trên hộp ngọc.
Rất nhanh, một chùm hào quang từ trên người của Thiên Địa môn chủ hóa thành một luồng ý thức rõ ràng xâm nhập vào trong não Lục Vân. Như vậy, chỉ chốc lát, Lục Vân liền hiểu rõ mọi chuyện, hộp ngọc trong tay tự động mở ra, phát xuất ánh sáng rực rỡ.
Bên trong hộp, một tấm lệnh bài lấp lánh ánh sáng trắng, trên mặt khắc một chữ "Lệnh", hai bên chia ra khắc một rồng một phượng hai bên, một dấu vết từ trong mở ra.
Thiên Uy lệnh xuất hiện, bá khí ngập tràn! Tuy lúc này nó đã bị hư tổn, nhưng được pháp quyết của Lục Vân thúc động, đột nhiên bay ra khỏi hộp ngọc, toàn thân tấm lệnh bài xuất hiện hào quang ngàn vạn, chữ "Lệnh" trên mặt bắn ra một phù chú ánh sáng to nhỏ chừng ba trượng, phối hợp với bóng rồng phượng bằng ánh sáng bay lượn, khiến người ta cảm thấy trời đất rung chuyển.
Lục Vân hơi run sợ, lệnh này tuy tuyệt đối không hoa lệ, nhưng chàng phát hiện rất rõ ràng, trên bề mặt nó phát ra khí thế đủ sức so sánh với Diệt Thần kiếm của chàng. Nhưng hai bên khác biệt với nhau, Thiên Uy lệnh vô cùng uy nghiêm, Diệt Thần kiếm lại vô cùng bá đạo.
- Đủ rồi, thu lại đi.
Thiên Địa môn chủ lên tiếng giúp Lục Vân bừng tỉnh quay lại hiện tại. Chàng vội vàng thu lại pháp quyết, như vậy, hào quang của Thiên Uy lệnh biến mất, chớp mắt đã bay về lại hộp ngọc, mọi thứ hệt như chưa từng xuất hiện.
Cất kỹ hộp ngọc, Lục Vân sợ hãi than:
- Không hổ là thần vật, cho dù đã hư hại nhưng uy lực cũng vẫn còn mạnh mẽ.
Thiên Địa môn chủ điềm nhiên lên tiếng:
- Lục Vân, ngươi muốn đối phó với Thiên Sát, chỉ bằng như vậy là không đủ, ngươi phải nghĩ ra biện pháp làm cho Thiên Uy lệnh phục hồi như cũ.
Lục Vân hơi kinh ngạc, hỏi tới:
- Phục hồi như cũ? Phục hồi như thế nào? Chuyện này chẳng phải nhiều năm qua các vị làm sao cũng không khiến nó phục hồi như cũ chăng?
- Vật này không tầm thường chút nào, không muốn phục hồi lại mới có thể phục hồi được. Đã nhiều năm trôi qua, chúng ta luôn luôn khảo sát, tuy nhiên đến hiện nay còn chưa thành công, nhưng nếu như nắm vững được thuật Trọng Sinh Hoàn Nguyên, thì còn có hy vọng.
Lục Vân cau mày nói:
- Thuật Trọng Sinh Hoàn Nguyên? Nơi nào có thể tìm được đây?