Cô lúc này mới vừa tỉnh không bao lâu, biểu cảm có chút mơ mơ hồ hồ, tóc còn hơi hơi hỗn độn, nhưng vẫn không làm giảm đi vẻ đẹp và khí chất tươi mát ngày thường. Ly nước của Lục Nhất Thiến không chỉ không làm cô sinh ra một chút chật vật nào, ngược lại còn phụ trợ khuôn mặt nhỏ của Đào Nhuyễn càng thêm thanh thấu trắng nõn, kiều mỹ động lòng người.
Vì thế lửa giận trong con ngươi Lục Nhất Thiến càng tăng lên, cô ta nâng tay lên muốn tát Đào Nhuyễn, lại bị một bàn tay khác cản lại.
Là Cố Tiếu.
Cố Tiếu hất tay Lục Nhất Thiến sang một bên, mặt lạnh như sương: "Cậu vừa nói gì với Nhuyễn Nhuyễn? Có giỏi thì nói lại thêm lần nữa tôi nghe."
Lục Nhất Thiến đứng thẳng thân mình, cười lạnh: "Tôi có cái gì không dám nói? Biết rõ Cố Chi Châu có bạn gái còn đến trước mặt anh ấy cố ý bày trò câu dẫn, này không phải tiện thì là cái gì?"
Liêu Đào Đào lấy khăn giấy giúp Đào Nhuyễn lau mặt, cau mày nhìn người đang nổi điên trước mặt: "Chó cũng không cắn bừa như vậy! Không nói đến Cố Chi Châu có bạn gái hay không còn chưa biết, nhưng cậu có tư cách gì ở đây gào thét với Đào Nhuyễn? Cậu là bạn gái của Cố Chi Châu sao? Tôi nhớ cậu nửa phân quan hệ với anh ta cũng không có. Hay là bởi vì cậu bị Cố Chi Châu từ chối nên cũng không muốn người khác kết giao với anh ta? Cậu cho rằng cậu là ai?"
"Cậu..." Lục Nhất Thiến bị nói đến nghẹn họng, nhưng rồi lại tiếp tục cười lạnh, "Ha, dù sao hai người các cậu trước nay đều chỉ biết ngu ngốc che chở Đào Nhuyễn. Ngày mai tôi sẽ nói với người quản lí dọn ra khỏi cái phòng ngủ này, các cậu cứ tiếp tục cùng thứ tiện nhân một hai phải làm tiểu tam này ôm ấp sưởi ấm cho nhau đi."
Lục Nhất Thiến tức giận đập sầm cửa ra khỏi phòng. Liêu Đào Đào tiến lại an ủi Đào Nhuyễn: "Không có việc gì, không có việc gì."
Đào Nhuyễn ôm cô một cái thật mạnh rồi mới tách ra, cười cảm kích: "Vốn dĩ cũng không có việc gì, cảm ơn các cậu giúp tớ."
Cố Tiếu lấy khăn lại lau tóc cho cô, "Đến phục cậu. Đều bị người ta hất một đầu nước lạnh còn nói không có việc gì."
Đào Nhuyễn lắc lắc đầu.
Liêu Đào Đào hỏi: "Cố Chi Châu rốt cuộc là có chuyện gì? Anh ta cuối cùng là có bạn gái hay không?"
Khóe môi đang cong lên của Đào Nhuyễn nghe vậy rũ xuống một chút, lại nhấp nhấp, thấp giọng nói: "Tớ cũng không biết..."
Cố Chi Châu có một người bạn gái ở thành phố khác tình cảm rất tốt, điều này cô cũng chỉ là nghe người khác nói. Còn cụ thể như thế nào cô thật sự không biết.
Liêu Đào Đào véo eo Cố Tiếu, nâng cằm hỏi: "Cậu không phải là họ hàng nhà Cố Chi Châu sao? Anh ta rốt cuộc có bạn gái hay không?"
Cố Tiếu biểu tình có điểm kỳ quái, hơi không được tự nhiên: "Nói như thế nào nhỉ, việc này có chút........ một lời khó nói hết..."
Liêu Đào Đào thúc giục cô: "Sự tình liên quan đến hạnh phúc của Nhuyễn Nhuyễn, cậu đừng có dông dài được không?"
Cố Tiếu: "Haizz, tôi đây chỉ nói với các cậu thôi đó, đừng đi ra ngoài kể lung tung."
Liêu Đào Đào: "Biết rồi mà."
Cố Tiếu thở dài: "Thật ra, Cố Chi Châu... Anh ta vẫn luôn tự tưởng là ra cho mình một người bạn gái..."
Liêu Đào Đào: "???"
Đào Nhuyễn không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Cố Tiếu tiếp tục thở dài: "Bằng không sao tớ lại nói anh ta có bệnh chứ? Việc này tớ cũng là ngẫu nhiên phát hiện. Có một lần buổi tối tớ thức dậy đi uống nước thì nhìn thấy anh ta đối với không khí..."
Liêu Đào Đào phát hiện ra điều không thích hợp, lên tiếng đánh gãy: "Đợi chút, sao cậu buổi tối đi uống nước lại nhìn thấy Cố Chi Châu? Các người không phải chỉ là bà con xa thôi sao?"
Cố Tiếu cũng ý thức được chính mình nói lỡ miệng, vội vàng giải thích: "Bà con xa thì ngẫu nhiên cũng có lúc ở ké mà, có đôi khi không thể quay về được buộc phải mượn chỗ ở nhờ..."
Liêu Đào Đào bĩu môi: "Ấp úng cái gì. Hay là cậu với Cố Chi Châu có quan hệ nào không thể cho người khác biết? Bạn gái cũ? Hay là cậu cũng thích anh ta?"
"Cậu đừng làm tớ nổi da gà được không?" Cố Tiếu nghĩ đến liền thấy sởn gai ốc, nhưng nhìn đôi mắt đã đỏ lên của Liêu Đào Đào, giọng cô lại mềm đi, cầm lấy tay đối phương nghiêm túc giải thích: "Tớ với Cố Chi Châu tuyệt đối trong sạch, điểm này cậu yên tâm, hơn nữa tớ thích ai cậu cũng không phải không biết..."
Liêu Đào Đào lỗ tai đỏ lên, cuống quít ném tay Cố Tiếu qua một bên, lại kéo Đào Nhuyễn: "Khụ, vậy cậu tiếp tục nói xem chuyện bạn gái Cố Chi Châu sao lại thành thế này?"
Cố Tiếu: "Tớ cảm giác giống như anh ta đang thích một người rồi tự tưởng tượng ra người ta là bạn gái của mình vậy. Người kia là ai thì tớ không biết, dù sao cũng chỉ vô tình nhìn thấy anh ta giữa đêm lẩm bẩm có một lần thôi..."
"À, còn nữa," Cố Tiếu lại bổ sung thêm, "Nghe kĩ một chút thì hình như anh ta gọi người bạn gái tưởng tượng kia là Nhuyễn Nhuyễn."
Đào Nhuyễn ngẩn ra: "Cái gì?"
Liêu Đào Đào nổi cơn bát quái: "Người kia không phải là Nhuyễn Nhuyễn nhà chúng ta chứ? Cậu nói xem Cố Chi Châu có phải là đang yêu thầm Nhuyễn Nhuyễn không?"
Cố Tiếu lắc đầu: "Sao có thể? Cậu đang nghĩ gì vậy? Cố Chi Châu từ nhỏ đã bắt đầu như vậy, khi đó anh ta căn bản không quen biết Nhuyễn Nhuyễn mà. Huống chi tớ với Nhuyễn Nhuyễn chung kí túc cũng sắp 2 năm rồi, nếu thật có ý với Nhuyễn Nhuyễn việc gì lại không hỏi chuyện tớ? Ít nhất cũng sẽ hỏi thăm sinh hoạt hằng ngày của Nhuyễn Nhuyễn như thế nào mới đúng."
Liêu Đào Đào trợn trắng mắt: "Anh ta việc gì phải hỏi một đứa bà con xa bắn đại bác bảy ngày không tới như cậu?"
Cố Tiếu sờ cái mũi: "Cái này, tính là bà con xa, ngẫu nhiên cũng sẽ có liên lạc mà..."
Đào Nhuyễn trong lòng long trời lở đất. Cô nghe rõ từng lời Cố Tiếu nói, lại không dám tưởng tượng sâu hơn. Mà đúng lúc này, Cố Chi Châu lại gọi điện thoại cho cô.
Cố Chi Châu nói: "Anh ở dưới kí túc xá đợi em."
————
Hôm nay không có thịt:>>>>>>
Có ai đoán ra mối liên hệ giữa Cố Chi Châu và Nhuyễn Nhuyễn nhà chúng ta không?????