Phần 1:
Sau khi kết thúc bài kiểm tra.
Tôi dẫn Aisha và Norn trở về nhà.
Là một bài kiểm tra viết.
Không tương ứng với độ tuổi này.
Một bài kiểm tra đầu vào chính thống kết hợp những kiến thức chung và 6 loại phép thuật cơ bản.
Nhắm đến tất cả độ tuổi.
Khác hẳn với bài kiểm tra của tôi.
Có lẽ cũng phải thôi.
Aisha đạt điểm tối đa ở bài kiểm tra của mình.
Văn hóa ở đây có đôi chút khác so với ở Milis.
Nói cách khác, có nghĩa là có một sự chênh lệch giữa kiến thức thông thường.
Cho dù vậy đi chăng nữa, em ấy vẫn đạt điểm tối đa.
Tôi không có ý kiến gì cả.
Jinas cũng vậy, nói rằng nếu em ấy 10 tuổi đã đạt được điểm như thế này, cộng với một vài điều kiện đi kèm, em ấy có thể trở thành một Học sinh Đặc Biệt.
Mặc dù, lời hứa với Aisha không phải là về điều đó.
"Vậy, như đã hứa, là em sẽ được phục vụ Onii-chan nhé!?"
Sau khi chúng tôi trở về nhà, Aisha hồ hởi nói vậy.
Vẻ mặt đó đầy sự tự mãn.
"Có nghĩ là em định trở thành hầu nữ trong nhà ư? Cho dù chúng ta là gia đình?"
"Không đúng. Em không trở thành hầu nữ trong nhà - Mà em trở thành hầu nữ của Onii-chan!"
Ước mơ tương lai của em ấy là trở thành hầu nữ của Onii-chan.
Thật là... tôi rất thắc mắc về điều đó đấy.
Tôi chỉ cảm thấy là có gì đó bị biến dạng.
Nhưng mà, đã hứa rồi thì phải làm.
"Được rồi. Nhớ phải làm theo những gì anh bảo đấy."
"Vâng! Rất hân hạnh được phục vụ ngài, thưa chủ nhân!"
Chủ nhân ư, nghe hay phết.
Nếu không phải là em gái tôi nói vậy, chắc chắn là tôi sẽ rất hưng phấn lắm.
Mặc dù tôi đã có một người vợ yêu quý.
"Mặc dù anh nói là vậy, nhưng nếu em có điều gì muốn học thêm, cứ thoải mái nói ra nhé."
"Đến lúc đó, chủ nhân sẽ dạy cho em hết mọi thứ ư?"
Aisha đặt ngón tay của mình thẳng lên môi và liếc mắt nhìn.
Em ấy muốn tôi dạy những thứ người lớn ư.
Nếu em ấy nói rằng là, "Onii-chan... dạy em cách làm em bé đi." Tôi sẽ ngay lập tức dạy cho em ấy về giáo dục giới tính.
Tất nhiên không có tính gợi dục.
"Cơ mà, sao tự nhiên gọi anh là chủ nhân vậy?"
"Vì em sẽ phục vụ cho ngài, nên ngài phải có sự phân biệt rõ ràng ạ."
Ồ? Kính ngữ kìa.
"Onii-chan bình thường không được sao?"
"Không thể công tư lẫn lộn được."
Quả đúng là từ một người đạt được điểm tối đa.
Em ấy biết sử dụng những từ ngữ khó.
Mà, chắc thế này cũng được.
Mặc dù, có thể tôi sẽ bị Sylphy nhìn với đôi mắt kì lạ.
Em ấy đạt điểm tối đa mà, tôi sẽ để em ấy làm những gì em ấy muốn.
"Anh hiểu rồi. Về công việc, hãy thảo luận với Sylphy, và quyết định làm những gì tiếp theo."
"Vâng. Em đã học được công việc hầu nữ này từ mẹ em. Hãy để việc này cho em."
Sau khi nói vậy, Aisha đứng dậy và hay tay khoanh trước ngực, sau đó gật đầu kính cẩn.
Đây là ngày em gái hầu nữ ra đời.
Em gái hầu nữ.
Những từ này nghe cảm động thật đấy.
Mà, em ấy vẫn sẽ được dạy thêm thôi, ở kiếp trước của tôi công việc này sẽ được gọi là, "Người giúp việc."
Phần 2:
Về phía Norn, điểm số không thể gọi là cao.
Theo Jinas, chúng đều ở mức trung bình, có lẽ thậm chí còn hơi thấp hơn so với tuổi của em ấy, nhưng cũng không phải là tệ.
Mặc dù tôi nói là vậy, nếu chúng tôi so sánh em ấy với Aisha, rất khó thể nói là không thua kém gì nhau.
Mà, em ấy đã phải trải qua hành trình 1 năm để đến được đây.
Chúng là những bài kiểm tra em ấy được làm khi mới đến đây không lâu sau đó, cũng đành chịu thôi.
Có lẽ ít nhất cũng phải để cho em ấy cơ hội chuẩn bị học thêm kĩ lưỡng trước đó.
Hừm, cũng không cần phải vội.
Vì em ấy vẫn có thể cải thiện được từ nay trở đi.
Kể cả khi em ấy không thể trở thành số 1, cứ bình thường như người ta cũng được thôi không có vấn đề gì.
Xã hội con người hoạt động nhờ những người như vậy mà.
Không giỏi giang cũng được. Bình thường thôi là được rồi.
"Norn, em muốn học môn nào vậy?"
"..."
Norn không đáp lại.
Chỉ chằm chằm nhìn xuống dưới đất, tránh nhìn tôi với một gương mặt ủ rũ...
Xem ra em ấy vẫn không thích tôi.
Tôi muốn rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi thêm một chút nữa.
Nhưng mà, hừm, tôi có thể làm gì được đây.
"Anh cũng không biết gì nhiều về những môn có thể học...
Nếu anh nhớ không lầm, sau khi học xong những môn cơ bản trong 3 năm, ta được phép chọn lựa.
Ở trường của chúng ta, có khá là nhiều môn học thú vị mà em có thể học.
Hiện tại, cứ thử học một vài năm và xem xem liệu em có thể tìm được môn gì em thích không.
Nếu không có gì, học chuyên về phép thuật chữa trị cũng không phải là ý tồi đâu.
Mẹ cũng là một pháp sư chữa trị mà.
Vì ở khu vực này có rất ít những pháp sư chữa trị, em có thể tìm được công việc ở viện điều trị hay bệnh viện đấy."
"..."
Vì vẫn không có lời đáp lại, tôi sẽ tiếp tục màn độc thoại này vậy.
Và bỗng, Norn nhìn về hướng này.
Như thể là muốn nói điều gì đó.
Tôi giữ im lặng.
"...Tôi muốn sống ở ký túc xá."
Norn nói nhỏ như vậy với giọng lo lắng.
Tôi bắt đầu nghĩ về lời nói đó.
"Sống trong ký túc xá ư."
Không được rồi.
Mặc dù, tôi có thể đơn giản từ chối em ấy.
Thế nhưng, tôi sẽ nghĩ kĩ về điều này.
Có vẻ như Norn đã thu hết can đảm của mình để nói ra mà.
Đầu tiên, một cô bé 10 tuổi tự mình sống ở đó.
Chưa tính những chuyện khác, chuyện này vẫn còn quá sớm.
Thế nhưng, sống ở ký túc không phải là sống một mình.
Về cơ bản, sẽ có hai người sống trong 1 phòng.
Vì Norn mới tới đây, nên em ấy chỉ có một vài người quen ở đây.
Em ấy chưa có ai làm bạn.
Nếu em ấy sống ở ký túc xá, em ấy có thể làm bạn được với người ta.
Chắc hẳn vẫn còn ít nhiều những vấn đề rắc rối ở độ tuổi của em ấy.
Có những đứa trẻ ở trường đó cũng đã bắt đầu sống ở ký túc xá ngay từ khi còn nhỏ mà.
Ký túc xá có những quy định mức độ rõ ràng và là một nơi an toàn.
Mặc dù em ấy mới 10 tuổi vậy thôi, chắc em ấy sẽ không cảm thấy bất tiện đâu.
Tôi muốn hòa thuận với em ấy dù chỉ một tý, nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp tục diễn ra như thế này...
Tôi có cảm giác là kể cả cho dù chúng tôi có rút ngắn khoảng cách về mặt vật lý, chúng tôi sẽ vẫn chỉ giữ yên khoảng cách về mặt tinh thần.
Ở kiếp trước, tôi luôn sống ẩn dật trong nhà của bố mẹ tôi.
Tách biệt, chối bỏ tất cả.
Gia đình tìm đủ mọi cách để có thể rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi.
Đi câu cá với những dụng cụ đắt tiền, mang những thứ sơn hào hải vị, nói chuyện tương lai đẹp đẽ.
Mỗi lần đó, tôi lại cảm thấy lòng mình ngày càng xa vời hơn so với gia đình của mnihf.
Tôi đã có cảm giác là mình đang bị đối xử như một con vật cưng.
Thay vì sống cùng một nơi, thấy mặt nhau mỗi ngày, và nói chuyện phức tạp,
sống ở một nơi cách xa nhau và quan sát em ấy từ xa có lẽ là một sự lựa chọn tốt phải không?
Điều quan trọng không phải là hai bên cùng bình tĩnh lại và xem xét lại mọi vấn đề ở đối phương sao?
Aisha coi việc xem thường Norn như là chuyện bình thường.
Tôi đã dặn em ấy phải cẩn thận về việc này, nhưng vì bản thân em ấy có vẻ như không tự nhận thức về điều ấy, tính cách có vẻ hơi xấu.
Xem ra không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thử và thay đổi em ấy trong một thời gian dài.
Bị xem thường bởi Aisha trong nhà, không thể tiếp tục đối mặt với tôi người mà em ấy ghét...
Tôi không nghĩ bản thân mình là người giỏi giang gì, nhưng ở thế giới này, tôi được coi là xuất sắc.
Nỗi khổ của một đứa trẻ đang phát triển khi xung quanh mình toàn là những người anh em xuất sắc.
Không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ nhà.
Tôi đã biết số phận của một cô gái trẻ chạy khỏi nhà.
Bị dụ dỗ bởi một kẻ xấu và để đổi lại cho việc được ở lại nhà của hắn, cô gái trẻ đó sẽ bị yêu cầu làm những chuyện mà ai cũng biết.
Nếu thế, thì ngay từ ban đầu, tốt hơn là nên để cho em ấy sống ở một nơi có sự an toàn.
Bên cạnh đó, Sylphy cũng hay ở ký túc xá mà.
Cô ấy ở nhà ba ngày một lần, nhưng đổi lại, điều đó cũng có nghĩa là cô ấy ở ký túc xá hai ngày trong ba ngày.
Nếu đến lúc có chuyện gì đó xảy ra, thì cô ấy có thể nhanh chóng trợ giúp em ấy.
Thật may là, có vẻ như Norn không ghét Sylphy.
Có lẽ là do quan hệ thể xác (tắm) vào ngày đầu tiên của họ.
Ừ, sau khi nghĩ vậy, tôi nghĩ đề xuất này cũng không phải là không được.
Cô bé 10 tuổi sống trong ký túc xá.
Liệu em ấy có thể học được cách phối hợp và quan hệ với xã hội.
"Anh hiểu ồi. Norn sống ở ký túc xá cũng không sao cả. Anh sẽ làm một cái đơn."
"Ể!! Onii-chan!?"
Người cất tiếng nói ngạc nhiên của mình là Aisha.
Em ấy đang tỏ ra như thể là em ấy không thể tin được.
"Tại sao chứ! Điểm của chị Norn đâu có cao!"
Chất giọng hầu nữ của em ấy mới trước đó đã bị đổ vỡ.
"Aisha??"
"Kể cả khi em đã nỗ lực rất nhiều để làm bài kiếm tra đó! Chỉ chị Norn thôi thì thật là không công bằng!"
Đó không phải là vấn đề đâu.
Nhưng mà, nhìn từ bên của Aisha, có lẽ trông tôi như là đang tỏ ra thiên vị.
Để ước muốn của em ấy được thành hiện thực, em ấy đã phải đạt điểm tối đa trong bài kiểm tra.
Có lẽ trong những tuần qua, em ấy đã ôn ở những nơi mà tôi không nhìn thấy.
Norn thì không làm như vậy.
Và thế nhưng, tôi lại cho phép Norn làm những gì mà em ấy muốn.
Thật là không công bằng. Quả là thiên vị.
Trong những lúc như thế này, tôi tự hỏi bố mẹ của mình đã nói gì ở kiếp trước của tôi.
Tôi không thể nhớ ra được.
Chẳng hạn như, hãy nghe những gì ta nói với con đây hay đại loại thế.
Tôi có cảm giác là mình đã bị nói như vậy.
Có phải là tôi đã chấp nhận nghe không.
Chắc chắn là không rồi.
Còn về Aisha.
Liệu em ấy có thể chấp nhận cách nói như thế không.
Nhất định là em ấy sẽ không nghe rồi.
Không, em ấy là một đứa trẻ xuất sắc.
Tôi dám chắc, nếu tôi kể cho em ấy những gì mà tôi đang nghĩ, em ấy sẽ hiểu được thôi.
Tôi nghĩ là vậy, nhưng có thể đó chỉ là do tính ngạo mạn của tôi.
Dù sao thì, tôi sẽ thử nói chuyện với em ấy xem sao.
"Aisha. Không phải là anh đang nghe theo yêu cầu ích kỷ của Norn đâu.
Chỉ là, anh nghĩ rằng sống trong ký túc xá sẽ tốt hơn cho chị em."
"Nhưng mà."
"Norn chưa làm bạn với ai kể từ khi chị ấy đến đây...
Ừm, bản thân anh cũng không thể nói gì nhiều, vì hiện tại mọi chuyện chưa được cân bằng.
Trong tuần qua em cũng đã thấy rồi đấy, gần như là hít thở thôi đã trở nên khó khăn."
"Nhưng, cha có nói là... chúng em phải sống cùng với Onii-chan."
Hừm.
Sau khi bị nói vậy, tôi cảm thấy như là mình không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc trói Norn trong căn nhà này.
Không, không đời nào là như vậy.
Không đời nào lại luôn đi nghe theo lời của người ta.
Paul thường hay phạm sai lầm mà.
Mặc dù tôi không thể nói rằng quyết định của mình là đúng đắn.
"Tất nhiên, anh không có ý từ bỏ nghĩa vụ chăm sóc cho hai em.
Nhưng, nếu mọi chuyện cứ diễn ra như thế này thì sẽ không tốt cho Norn.
Bằng việc sống ở ký túc xá, chị ấy có thể thu được điều gì đó."
"...."
Aisha đưa mắt nhìn xuống.
Vì lý do nào đó, đôi mắt đó đang tích tụ nước mắt.
"...Tỏ ra thiên vị cho chị Norn, chỉ vì mẹ em là vợ bé?"
Bỗng nhiên, Aisha nói ra những từ đó.
Vợ bé.
Sau khi nghe thấy vậy.
Tôi theo bản năng trực giác cảm thấy thế này thật sự không ổn.
"Vợ bé, ý em là Lilia-san sao?
Aisha, ai đã nói thế vậy? Có phải là Cha không? Norn không thể nào đi nói thế đúng không?"
"Mẹ và bà ngoại của Norn ạ..."
Những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống từ đôi mắt của Aisha.
Nhắc đến Lilia và bà ngoại của Norn, tức là , nhà bố mẹ của Zenith.
Lilia nói ra từ đó cũng phải thôi.
Cô ấy cảm thấy như là người đứng sau với Zenith và tôi.
Xem ra cô ấy có ý định sẽ mãi chỉ coi mình là một cô hầu nữ.
Do đó, chắc hẳn cô ấy cũng coi mình đứng sau con gái của Zenith.
Chắc chắn là Paul đối xử bình đẳng với họ rồi, nhưng điều đó không làm họ ngang bằng nhau.
Bố mẹ của Zenith đều là quý tộc.
Nếu tôi nhớ không lầm, đó một nhà có dòng dõi cao quý.
Dì của tôi, Therese, không phải làm một người xấu.
Thế nhưng, điều đó không có nghĩa là mọi người đều có cái nhìn dễ dãi về vị thế xã hội.
Ngay từ đầu, họ có lý do để thương yêu với con gái của Zenith, nhưng nếu là con gái của Lilia, thì họ không có lý do để thương yêu cả.
Em ấy đâu có quan hệ huyết thống với họ.
Không thể đổ lỗi cho cả hai bên được.
Vì văn hóa vốn đã như vậy rồi.
"Chỉ vì em chỉ có quan hệ nửa huyết...[hức]..."
Thế nhưng, một đứa trẻ sẽ không đời nào bị tổn thương bởi những chuyện như thế.
Aisha với bộ mặt hoàn toàn nhăn nhíu bắt đầu khóc nấc.
Có lẽ tôi đã hiểu lầm một tý.
Aisha là một đứa trẻ thông minh đủ khả năng suy nghĩ đến chuyện này.
"Anh không hề nghĩ rằng Lilia-san là vợ bé đâu. Đối với anh các em đều bình đẳng như nhau cả."
"Nhưng... em, hức... đã phải chăm chỉ, học, và làm kiểm tra, chị Norn thì..."
Aisha vừa phàn nàn vừa khóc.
Dù sao thì, xem ra em ấy đã ôn trước.
Mặc dù chỉ có đúng một tuần trước khi đến ngày kiểm tra.
Em ấy vẫn có thể đạt được điểm tối đa...
"Aisha."
"Gì vậy ạ?"
"Có thể anh nói không đủ để em hiểu được.
Nhưng anh thật sự công nhận sự cố gắng chăm chỉ của em.
Do đó, anh cho phép em không phải đến trường học."
"Nhưng, anh có nói là chị Norn được cho phép ở trong ký túc xá..."
[Sụt sịt], tiếng khịt mũi của Aisha đang vang lên từ trong trái tim tôi.
Thế nhưng, đây không phải là thiên vị.
"Có mọi chuyện mà anh sẽ phải đưa ra quyết định cho phù hợp với thời điểm và đối tượng.
Chẳng hạn như, nếu em nói em muốn đi học hay muốn ở ký túc xá, anh sẽ cho phép em.
Nhưng ngược lại, nếu Norn nói chị ấy không muốn đi đến trường, hay nói rằng chị ấy muốn đi làm việc trong nhà, anh sẽ không cho phép bởi vì em đạt được điểm cao trong bài kiểm tra."
Sau khi nói vậy, Aisha bĩu môi và giữ im lặng.
Và sau đó,
".....Em hiểu rồi ạ."
Xem ra em ấy vẫn chưa hài lòng lắm.
Thế nhưng, rốt cuộc, em ấy đã chấp nhận với cái gật đầu.
Norn quan sát tình hình này với vẻ không hứng thú.
Tuy nhiên, giờ tôi có thể thấy bối cảnh hiện giờ.
Gia đình của Zenith đang xem thường Aisha coi em ấy như một đứa con hoang.
Và như thế, Aisha đã cố gắng hết mình để không để thua Norn.
Đúng thật là Paul chưa bao giờ đề cập đến chuyện phân biệt đối xử...
Có vẻ như ở một nơi không có tôi ở bên, quan hệ giữa 2 cô em gái có sự chuyển biến lệch lạc.
Không có quý tộc nào ở đây.
Không có ai xem thường Aisha.
Nếu tôi giữ cho hai đứa thân với nhau hơn, thì qua thời gian, mọi chuyện sẽ được giải quyết thôi.
"Hiện tại, anh sẽ thêm một điều kiện. Norn, ít nhất 10 ngày một lần, em cần phải xuất hiện trong nhà."
Sau khi nói vậy, Norn nhíu mày.
"...Vì sao?"
"Bởi vì anh sẽ cảm thấy lo lắng."
Ngoài ra, tôi còn có trách nhiệm quan sát.
Tôi sẽ không dám nhìn mặt Paul nếu như tôi để em ấy trong ký túc xá và bỏ em ấy ở đó.
"...Tôi hiểu rồi."
Norn gật đầu với vẻ miễn cưỡng.
Phần 3:
Cuộc sống mới của tôi bắt đầu khi có thêm hai cô em gái.
Tôi đã làm đơn nhập cư ở ký túc xá cho Norn và chuẩn bị cho em ấy tư trang sống ở đó.
Tôi cũng đã nói chuyện với Sylphy về chuyện này, và nếu có gì xảy ra trong ký túc xã, tôi sẽ khẩn cầu cô ấy lo giúp.
"Anh định giữ khoảng cách với Norn-chan ư?"
Sylphy sử dụng giọng hơi chỉ trích.
Có lẽ cô ấy nghĩ sẽ tốt hơn nếu như để Norn ở trong nhà và làm việc này việc kia.
Tôi cũng nghĩ mình có thể làm vậy.
Nhưng, nếu tôi nghĩ về những chuyện đã xảy ra trước kia, tôi không nghĩ đó là một quyết định đúng đắn.
Tôi đã nói với Sylphy về vấn đề.
"Chúng ta không nên để Aisha và Norn ở gần nhau.
Bởi có một số chuyện đã được nói ra như là vợ lẽ hay thiên vị.
Không phải là anh đang đẩy xa em ấy đi đâu.
Chúng anh vừa mới đột ngột lại quá gần nhau, nên anh đang cố giữ khoảng cách giữa chúng anh."
"Hừmm... những chuyện như thế này xảy ra... em hiểu rồi.
Em sẽ cố hết sức có thể để mắt đến Norn-chan."
Sylphy vui vẻ gật đầu đồng ý.
Mong là lựa chọn này dẫn đến con đường đúng.
Phần 4:
Aisha đã trở thành hầu nữ trong nhà.
Em ấy xuất sắc.
Kể từ khi Aisha bắt đầu lo mọi chuyện trong nhà, gánh nặng lên vai Sylphy đã được giảm bớt rất nhiều.
Aisha làm tất cả những việc dọn dẹp.
Giặt giũ cũng bởi Aisha.
Công việc của tôi đã bị Aisha cướp lấy.
Điều này có nghĩa là tôi không thể sờ hay dụi vào má những cái quần lót được Sylphy sử dụng nữa.
Đành bỏ cuộc, không thể giải thích, tôi không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục tiến lên phía trước như trước kia.
Có những việc chúng tôi không thể giao cho em ấy, mua sắm và nấu ăn sẽ được Sylphy đảm nhiệm.
Aisha đã giúp đỡ rất nhiều.
Không chỉ những việc trên, em ấy còn làm thông ống khói, chào những người hàng xóm, và tất cả những việc mà tôi đã không bao giờ nhận ra đã được giải quyết sạch gọn.
Em ấy rất xuất sắc.
Em ấy nổi trội và không phạm sai lầm.
Không chút sai lầm.
Chắc chắn là em ấy đã chăm chỉ cố gắng ở những nơi tôi không thể nhìn thấy.
Xem ra Aisha có ý định nghiêm túc làm hầu nữ.
Bỏ qua mặt nạ em gái, làm công việc của mình với một ý chí sắt thép.
Là kết quả giáo dục của Lilia.
Em ấy thường xuyên làm việc nhà.
Khi chúng tôi trở về, em ấy sẽ giúp Sylphy làm bữa tối, giúp tôi chuẩn bị nước tắm, chuẩn bị quần áo trước khi Sylphy và tôi vào phòng tắm, giúp Sylphy sau khi cô ấy rời khỏi phòng tắm, chải đầu và tạo kiểu tóc cho cô ấy.
Kể cả vào những ngày làm ca đêm của cô ấy, em ấy sẽ mặc quần áo mùa đông và ra ngoài nói rằng [Phu nhân hãy cẩn thận nhé.]
Có vẻ như Sylphy cảm thấy khó xử với những chuyện này.
Tôi thì thấy khá là thích thú khi xem hai người họ.
Ngoài ra, trong những hôm có khách tới, em ấy cũng sẽ chăm lo cho họ.
Mặc dù tôi nói là vậy, người duy nhất hay tới đây trong những ngày qua chỉ có Nanahoshi.
Ngày hôm trước cô ấy đến đây gửi lời cảm ơn của mình một lần nữa.
Cô ấy nói cô ấy muốn chuẩn bị thứ gì đó làm quà cảm ơn, nên tôi đã yêu cầu một vài vòng phép hữu dụng có thể sử dụng phép thuật triệu hồi.
Trong những thí nghiệm đã bước sang giai đoạn thứ hai, cô ấy có giải thích cho tôi một chút về vòng tròn phép.
Đối với Nanahoshi, Aisha thực sự cố gắng chăm lo cho cô ấy.
Chuẩn bị nước tắm và cởi đồ hộ, thậm chí còn lau và kì cho cơ thể của cô ấy...
Nanahoshi có vẻ khá là khó chịu bởi những việc này.
Đáp lại, tôi đã mỉa mai rằng là bắt em gái tôi phải lo cho đến tận răng đúng thật là xấu xa.
Với cô ấy, bồn tắm nơi này rộng rãi và thoải mái, cho dù cô ấy không thích gì đó ở nơi đây thì cũng đành phải nắm mắt cho xuôi.
Lần tới khi nào Nanahoshi đến đây để tắm, tôi sẽ dặn em ấy để cho cô ấy được một mình.
Sau đó, khi tôi định làm việc gì đó trong phòng khách, em ấy sẽ lo việc đốt lò sưởi.
Sau khi xong, em ấy sẽ mang đồ uống ấm nóng đến..
Tôi thật sự cảm thấy hơi kì lạ khi được chăm lo như thế này bởi em gái của mình.
Thế nhưng, Aisha vui vẻ khi làm những việc đó.
Tôi nghĩ cứ để em ấy tiếp tục làm thế này trong một thời gian nữa cũng được thôi.
Không phải là tôi đang bóc lột sức lao động của em ấy đâu...
Tôi chợt nghĩ rằng, nếu ta sử dụng phép thuật ngay từ khi còn nhỏ, tổng lượng mana của ta sẽ tăng lên.
Tôi nhớ lại điều này.
Nếu em ấy không đi đến trường, thì ít nhất, tôi nghĩ mình cũng nên dạy phép thuật cho em ấy.
Sau khi lên 10 tuổi, mana sẽ không còn tăng nhiều nữa, nhưng kể cả đã qua tuổi rồi, thì tương lai của em ấy vẫn đầy khả quan.
Nhân cơ hội, dạy cho em ấy phép thuật tấn công lên mức trung cấp.
Mặc dù không có vấn đề gì với mức sơ cấp, học trung cấp sẽ tăng thêm lợi thế trong thực chiến.
"Aisha, lại đây nào. Anh sẽ dạy phép thuật cho em."
"Onii-chan sẽ dạy cho em ư!?"
Aisha đang tỏ ra rất hanh phúc.
Khi cảm xúc của em ấy có sự dao động lớn, chất giọng hầu nữ của em ấy cũng sẽ dao động theo.
Xem ra em ấy vẫn chưa đạt đến trình độ của Lilia.
"Chỉ là để phòng trường hợp em cần đến nó. Nếu em không muốn.."
"Không đời nào em sẽ nói là em không muốn đâu!"
Nói vậy, Aisha nhảy lên đùi tôi.
Ồ, đáng yêu thật.
"Nhờ anh giúp đỡ ạ!"
Thành ra là tôi sẽ dạy phép thuật cho Aisha.
Mặc dù tôi nói là vậy, em ấy đã học hết các phép thuật cơ bản.
Em ấy chưa học tới thôi, nếu em ấy đọc một cuốn sách phép thuật, em ấy chắc chắn có thể nhanh chóng học được phép thuật trung cấp thôi.
Nhân tiện, em ấy không thể sử dụng phép thuật không niệm chú.
Xem ra đúng là quá 10 tuổi thì không thể dạy được.
Tạm thời, tôi buộc em ấy phải sử dụng tất cả mana của mình mỗi ngày.
Vào ban đêm, Aisha sẽ bò vào giường tôi.
"Onii-chan, em có thể ngủ cùng với anh hông?"
Có lẽ vì tôi đã hơi chiều Aisha trước đó đây mà.
Mà, ngủ cùng nhau chắc cũng được thôi.
"Cũng được thôi, lại đây nào."
Tôi không có phàn nàn gì cả và mời em ấy lên giường.
Cơ thể của Aisha nhỏ hơn Sylphy và em ấy có thân nhiệt cao.
Vì ngủ một mình rất là lạnh, dùng em ấy làm gối ôm quả là sướng.
Tất nhiên, không có tà dâm gì ở đây.
Thật sự, tôi không có tâm trạng nổi máu tà dâm.
Ngay từ đầu, em ấy còn chưa phát triển đến đặc điểm giới tính thứ cấp.
Xem ra em ấy có kiến thức để hiểu chuyện này, nhưng đến mức ham muốn tình dục vẫn còn xa vời lắm.
Tôi chẳng có gì để cảm thấy tội lỗi.
Mà, nếu Aisha rốt cục có ham muốn chuyện người lớn với tôi, thì em ấy sẽ phải bỏ cuộc thôi.
Tôi không có gì để nói liên quan đến quan hệ huyết thống.
Tôi không muốn phá vỡ quan hệ gia đình của mình.
Phần 5:
Mà, trong những ngày Sylphy không có ở đây thì không sao, vấn đề nằm ở những ngày không có ca đêm.
Tôi có hẹn đánh đêm với Sylphy ba ngày một lần rồi...
Vì em gái của tôi đang ở nh, tôi đã nghĩ là chúng tôi nên kiềm chế một thời gian.
Thế nhưng, sau khi nghĩ đến chuyện một cô nai tơ đang ngủ bên cạnh tôi, không đời nào tôi có thể kiềm chế được.
À không, thực tế thì, tôi có thể kiềm chế được... Nếu tôi có thể tự xử lý.
Thế nhưng, trong nhà, Aisha luôn đi theo tôi.
Tôi không thể nào xử lý ở phòng vệ sinh ở trường.
Mặc dù tôi có vợ, tự xử lý đúng thật là lãng phí.
Và cuối cùng thì, trong khi đang lo lắng bức xúc về chuyện này, nó thành ra tích tiểu thành đại.
Với cơ thể còn trẻ tràn trề ham muốn này, nếu tôi không giải quyết trong vòng một tuần, có lẽ nó sẽ bị tẩu hỏa nhập ma mất.
Ở bên cạnh là một cô bé dễ thương đang ngủ say.
Chưa kể cô gái đó chấp nhận tỷ thí.
Cô ấy cố gắng để có con với tôi.
Với một cô gái nói ra những điều đáng yêu như vậy, cố gắng kiềm chế là một điều ngu ngốc.
"Chậc..."
Kết quả là, tôi đã bất chấp tất cả.
Nói là vậy thôi, tôi đã đảm bảo rằng cửa được khóa, và tôi tăng sự cách âm trong phòng bằng phép thuật hệ đất nữa.
...Giờ tôi chỉ cầu mong là Aisha không cố nhìn trộm.
"Rudi, hôm nay anh tuyệt quá..."
Sau đó, Sylphy chỉ còn lại sự kiệt sức.
Ướt đẫm mồ hôi, mái tóc có hơi rối xù.
Giờ trận tỷ thí đã kết thúc, tôi bắt đầu lau người cô ấy bằng chiếc khăn ướt trong khi đang ngồi trên giường với quần áo mặc trong nhà.
Chúng được làm từ chất liệu vải mềm - có cảm giác hơi giản dị từ chúng.
[Chúng không gợi cảm nhỉ?] là những gì Sylphy nói, nhưng hoàn toàn không phải là vậy.
Đối với cơ thể của Sylphy, bộ đồ này đúng là quá hợp với cô ấy.
Cảm giác như là một cô gái điền kinh đang ngồi trên giường.
Chính bởi cơ thể nhỏ nhắn này mà ham muốn lại dâng trào.
Đây chính là thưởng thức nghệ thuật.
Chẳng hạn như, nếu có một bộ đồ ngủ trong suốt màu đen mà Eris từng mặc, Elinalize mặc nó hẳn sẽ đi kèm với những từ ngữ khiêu gợi người ta, hoặc Rinia và Pursena với cơ thể đầy đặn của họ, sẽ không trông như thế này.
Bộ này quá hợp cho cơ thể thiếu hấp dẫn người khác giới của Sylphy. (Lolicon không tính nhé.)
"..."
"Hử? Gì vậy Rudi?"
Khi tôi nhận ra, tôi đang ở phía sau vuốt ve cơ thể thon gọn của Sylphy.
Một cơ thể đẹp.
Có vài chỗ nhỏ, nhưng không phải là phẳng.
Có vài chỗ có mỡ, nhưng vì lý do nào đó mà khi bóp nhẹ lại thấy mềm.
Chỉ ôm và vuốt ve cô ấy như thế này thôi, cột thu lôi của tôi đang chĩa thẳng lên.
"Ừm.... anh vẫn muốn làm nữa sao?"
"Không, Sylphy còn phải làm việc vào ngày mai. Anh sẽ kiềm chế mình.
Sáng ngày mai, chỉ bóp nhẹ thôi là anh hài lòng rồi."
"Thiệt tình... anh không cần phải kiềm chế đâu."
Sylphy ngả bịch xuống giường...
Và sau đó đối mặt với tôi và giang hai tay của mình trước mặt.
"Không sao đâu, Rudi. Tới đi."
Sylphy nói vậy trong khi đang rụt rè và cực kì bẽn lẽn.
Sự kiên nhẫn của tôi ngay tức khắc đã sụp đổ tan tành.
Tôi không còn biết đến định nghĩa kiên nhẫn là gì nữa.
Tôi chắp hai tay, và nhảy lên trên không trung trút bỏ bộ quần áo của mình, với hồ bơi để lặn xuống là Sylphy.
Đêm hôm đó có rất nhiều cảm giác.
Phần 6:
Giờ.
Nhắc đến Norn, mọi sự chuẩn bị để đến ở ký túc xá đang được hoàn tất, em ấy đã ngoan trong vài ngày.
Em ấy không nói gì nhiều với tôi.
Mặc dù tôi nói là vậy, không phải em ấy có thái độ không tốt với tôi.
Nếu tôi có nói gì, thì em ấy sẽ chịu lắng nghe và làm theo.
Nhưng mà, nếu có hỏi là chúng tôi có thân thiết với nhau không, thì vẫn còn xa lắm.
Với tôi, tôi muốn quan hệ giữa chúng tôi tốt hơn thêm một tý nữa.
Thế nên tôi đã từng hỏi em ấy rằng là, "Em có muốn tắm cùng với anh không?"
Đây được gọi là quan hệ thể xác như với Sylphy.
"...Không."
Tuy nhiên, Norn từ chối thẳng thừng với vẻ mặt cực kì khó chịu.
Đổi lại, Aisha nói rằng, "A, em sẽ tắm cùng với ngài," và sau đó trà lưng cho tôi thậm chí còn cả mát xa nữa.
Aisha có thể xử lý mọi chuyện dễ dàng không có trượt tay.
Cách tắm cho người khác của em ấy rất điêu luyện. Em ấy sẽ trở thành một cô mát xa cho người lớn tuyệt hảo.
Không, tôi sẽ gặp rắc rối nếu như để em ấy làm nghề đó.
Phần 7:
Mọi sự chuẩn bị cho Norn để đến ở ký túc xá đã được hoàn tất sau vài ngày.
Bạn cùng phòng của em ấy là một học sinh năm tư.
Cùng năm với Nanahoshi nhỉ.
Cô ấy có cái mào gần giống như là mào của vẹt mào, một cô gái vẹt mào nhỏ bé.
Có cảm tình ngay khi nhìn qua.
Cô ấy có lẽ là người thú hệ chim hoặc là loài quỷ.
Tên cô ấy là Melissa.
Cô ấy không có tin đồn xấu nào về cô ấy cả.
Có rất nhiều tộc ở trong ngôi trường này.
Tôi cần phải đảm bảo là Norn không nói điều gì có tính phân biệt chủng tộc.
Hiện tại, có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi để cô ấy chào hỏi bạn mới của mình.
Nghĩ vậy, tôi tỏ ra thân thiện với một nụ cười, nhưng cô ấy trở nên sợ hãi.
Cô ấy còn không thể nói được gì.
Bị người ta sợ.
Có lẽ tốt hơn là nên giữ bí mật chuyện tôi là người thân của Norn ở trong trường.
Dù sao thì tôi vẫn đang bị coi là trùm đầu gấu trong trường mà.
Sẽ rất đáng thương nếu như em ấy bị người ta sợ hãi và không thể kết bạn với ai bởi vì lý do đó.
Mà, tôi mong muốn mọi chuyện diễn ra được tốt đẹp để khỏi phải lo lắng gì thêm.
Tôi không thể chăm sóc thái quá cho em ấy từ a đến z được.
Nếu có chuyện gì, thì em ấy có thể nhờ Sylphy và Luke, hoặc là Ariel.
3 người họ đều nổi tiếng trong trường mà.
Nếu em ấy ở cùng với với ba người đó, sẽ nhiều người đến gần em ấy.
Nếu có một người vào trong nhóm đó, thì tự nhiên người ta sẽ kết bạn và nói chuyện được nhiều hơn.
Không, ngược lại, nếu là 3 người đó, có khả năng em ấy sẽ ghen tỵ.
Không-không, đi chân trần trên thủy tinh giúp người ta trưởng thành hơn phải không nhỉ?
Hừm.
Khó thật đấy.
Để giúp cho em ấy hòa nhập đúng thật là khó khăn.
Dù sao thì, tốt hơn là nên để Norn tự mình giải quyết lấy những chuyện của mình.
Có lẽ tôi sẽ không can thiệp vào cho đến khi có chuyện gì đó xảy ra.
Tạm thời, tôi sẽ chờ đợi và xem xem thế nào.
Mặc dù tôi nói là vậy, hừm, tôi lo lắm.
Liệu để em ấy xa nhà có phải là một ý tốt.
Ngày mà chúng tôi gửi Norn đến ký túc xá, tôi đã dặn Norn phải mặc đồng phục cùng với cặp, nhiều điều cần phải cẩn thận.
Ở ký túc xá, ta cần phải tuân theo những quy định.
Em ấy cần phải cố gắng khi đi học.
Kể cả nếu em ấy có thấy loài quỷ, không được phân biệt đối xử.
Có rất nhiều điều tôi muốn nói, nhưng nếu tôi nói quá nhiều, em ấy sẽ không thể nhớ được hết.
"Norn. Nếu em gặp rắc rối ở trưởng, hãy nói với anh hoặc là Sylphy."
Tạm thời, tôi sẽ căn dặn vậy đã.
"Vâng."
Norn đáp lại như vậy và không nhìn vào mắt tôi.
Liệu sẽ có một ngày tôi có thể thân thiết với em ấy không.
Tôi cảm thấy bất an quá.
"Ngoài ra, khi em thức dậy và trước khi đi ngủ, nhớ phải đánh răng đấy."
"Vâng."
Tôi cũng còn điều muốn nói nữa.
"Nhớ đi tắm đấy nhé."
"Vâng."
Tôi cũng còn điều muốn nói nữa.
"Nhớ làm bài tập đấy nhé."
"...Vâng."
Phải rồi, còn về sức khỏe nữa.
"Nhớ đừng để bị cảm lạnh đấy nhé."
"..."
Em ấy nhìn tôi với đôi mắt cực kì khó chịu.
Quả nhiên, tôi đã quá lo xa rồi.