"Hôm nay chúng ta sẽ tập cơ bụng."
Ghyslaine tuyên bố vậy trước Eris và tôi.
Địa điểm là trong căn phòng thường được sử dụng làm phòng khiêu vũ.
Thông thường, Ghyslaine sẽ để học trò của mình tập vung kiếm dưới trời mưa hoặc mưa đá, nhưng hôm nay bão quá lớn, đến mức chúng tôi bị bắt phải tập bên trong hà.
"Về cái bài này, ta cần phải cặp nhóm đôi với nhau.
Rudeus, lại chỗ chân tôi đi.
Eris, nhìn này."
Cặp đôi thực hiện động tác nằm và ngồi dậy là động tác tập cơ bụng có tồn tại ở thế giới này.
Ghyslaine ngồi xuống với 2 chân móc lại với 2 bắp chân của tôi để giữ chân của nhau.
Trước mắt tôi chỉ có đống cơ bắp màu nâu và hai ngọn núi.
Mà, bắp chân của cô ấy đúng là không thể nào xem thường được, cứ như là được làm từ sắt vậy.
Chắc chắn mà lại dẻo, không quá cứng.
Chân của động vật ăn thịt đích thực đây sao?
Tôi không phải là chuyên gia động vật ăn thịt, nhưng đôi chân này đúng là đạt chuẩn chất lượng.
Nếu tôi nghiêm túc tập, liệu tôi có thể đến được đẳng cấp này?
"Ta nằm xuống đặt 2 tay ra sau đầu mình, và nâng đầu lên như thế này."
Ghyslaine thực hiện động tác gập bụng như đã trình bày.
6 múi cơ bụng của cô ấy sáng lấp lánh trước mắt tôi.
"Cậu hiểu chứ, Rudeus?"
"Quả... Đúng là... hoàn mỹ..."
Động tác gập bụng của cô ấy đúng là đẹp tận lòng người.
Nâng thân trên của mình một cách mượt ma, sau đó hạ xuống với nhịp độ đều đặn.
Không phải là gập tức thì cơ bụng, sử dụng lực thiếu khoa học của dân nghiệp dư.
Mà là, một chuyên gia sử dụng lực nâng liên tục chống lại những múi cơ bắp.
Tại sao chỉ một động tác gập bụng đơn giản lại có thể đẹp thế này?
Đó là bởi sức mạnh của cơ bụng.
Những múi cơ bụng chuẩn đều đó của Ghyslaine như những trục cần cẩu, mạnh và chắc khi chúng nâng phần cơ thể trên của cô ấy, nhưng nhịp nhàng và cẩ thận khi chúng được đưa xuống dưới.
Những múi cơ bụng trong mơ.
Mặc dù ngay trên những múi cơ bụng đó, là hai ngọn núi hùng vĩ, đáng để chiêm ngưỡng, rung chuyển bởi động tác gập đó, nhưng quyến rũ nhất lại là múi cơ bụng của cô ấy làm tôi khó lòng rời mắt.
Tôi muốn chúng.
Đúng là, đàn ông ai cũng phải thế chứ đúng không?
Những múi cơ bắp cơ bụng tuyệt hảo không thể thay thế đó.
Ngay trước mắt tôi.
"Cậu nhớ mình phải làm gì rồi chứ? Được, Eris bắt đầu đi."
"Tôi hiểu rồi."
"Rudeus giúp giữ cô ấy. Như thế, kể cả khi tôi không có ở đây, hai người có thể luân phiên giúp đỡ nhau tập cơ bụng."
Sau khi giải thích xong, Ghyslaine đứng dậy.
Tạm biệt nhé, múi cơ bụng.
Nếu tôi nghiêm túc tập, liệu tôi sẽ có những múi cơ bụng đó? Để có được những múi cơ bụng trong mơ đó, tôi phải bắt đầu chăm chỉ tập ngay hôm nay.
"Nhớ giữ ta cẩn thận đó!"
"Dạ vâng vâng ạ."
Eris thay thế Ghyslaine.
Như thể là muốn đá vào bụng tôi khi cô ấy gập bụng.
Tôi giữ chân cô ấy.
So với Ghyslaine, chúng gần giống như slime.
Đôi chân khá là vững chắc so với độ tuổi của cô ấy, vẫn còn một trời một vực so với Ghyslaine.
Tất nhiên, không nhất thiết tất cả mọi cô gái phải như Ghyslaine, vậy nên Eris cứ là chính mình là được rồi.
"Này, ta bắt đầu đây."
"Ểm, cứ làm đi."
Eris bắt đầu thực hiện động tác.
Dựa vào tình trạng hiện giờ của cô ấy thì đây là điều đương nhiên thôi, nhưng mà động tác gập bụng của cô ấy khá là còn non.
Dùng bao nhiêu là sức ngay từ đầu, cố đến chỗ tôi như thể là muốn húc đầu tôi.
Rồi ngả xuống đất nhanh chóng.
Tập cơ bụng thế này có đúng không vậy má?
Nếu đó là cách mà cô ấy luôn thực hiện, thì hiệu quả từ việc này là gì?
Khoảng sau 50 lần lên xuống, tôi đã thay đổi chút suy nghĩ của mình.
Động tác gập bụng của Eris không hề chậm lại.
Bởi vì kiếp trước hồi tôi còn rất mập mạp, nên tôi biết rất rõ bây giờ... là nếu không tập cơ bụng, thì không đời nào có thể tiếp tục giữ cái nhịp độ này sau 20 lần.
Và Eris còn không chịu theo nhịp thở của mình.
Đây chắc là thành quả của những buổi tập.
Có lẽ cô ấy đã có 6 múi rồi chăng?
Không, kể cả không có 6, thì chí ít cũng phải có 4 hoặc 2...
"..."
Eris đang mặc một chiếc áo rộng lùng thùng cho việc luyện tập, nhưng không như Ghyslaine, bụng cô ấy không được phơi ra.
Tôi không thể thấy cơ bụng của cô ấy.
Tôi nên làm gì đây, để giải tỏa sự nghi vấn của mình?
Nếu có cách nào đó để biết được... không cần nhìn?
... Đúng rồi, phải đó, toi chỉ cần sờ qua.
"Xin phép."
"Ế!"
Tôi giương tay của mình ra sau áo của Eris, để xem cơ bụng của cô ấy.
Da cô ấy, nóng từ việc tập, với một lớp mỡ mỏng, tôi có thể sờ đến hốc cơ bụng của cô ấy... một... hai...
"Ngươi sờ mó gì đấy hả!"
Ngay tíc tắc, Eris nâng phần trên của mình với một tốc độ chóng mặt và húc đầu vào tôi.
Mạnh như vậy, làm tôi tự hỏi liệu mặt của mình đã bị lõm chưa.
Tại sao Eris có thể húc đầu mạnh đến vậy?
À, sức mạnh của cơ bụng đây mà! Như một bộ tờ điện, mô men xoắn cực đại của nó nâng cả đầu cả phần trên cô ấy lên.
Chỉ đạt đến một đẳng cấp nào đó mới có được thứ sức mạnh này.
Rốt cuộc, Eris cũng sở hữu những múi cơ bắp đáng gờm.
Không cần phải sờ thêm nữa, tôi đã biết rồi...
Những dòng suy nghĩ cuối cùng của tôi, trong khi ý thức đang lịm dần đi.