Phần 1:
Hành trình trên sa mạc bắt đầu.
Cơ thể của tôi đã vững chắc hơn nhờ trò tấn công không hay biết của Succubus.
Có lẽ do ở mấy năm trong trường, trực giác của tôi đã cùn đi.
Mặc dù, trực giác của tôi chưa bao giờ sắc bén.
Những thứ như thế này thường dựa vào cảm giác.
Đây là Lục địa Begaritto.
Khác với Lục địa Trung tâm an toàn.
Tôi có thể chết nếu tôi không cẩn thận.
"Hãy mặc trang phục dày đi, Nhớ phải giữ nhiều nước trong người đấy, nói với tôi nếu như nước ở bình của cậu hết."
"Đã rõ."
Chúng tôi đang đội mũ trùm đầu và mặc cái áo choàng.
Chúng tôi tránh để da bị hở.
Nếu Cliff ở đây, có lẽ cậu ta sẽ phàn nàn về chuyện phải mặc trang phục quần áo dày ngay cả khi trời rất nóng.
Mặc dù chúng tôi đang ở sa mạc, tôi có thể tạo ra nước và băng bằng phép thuật.
Thế nhưng, chúng tôi không biết chuyện gì có thể xảy ra.
Cả tôi và Elinalize đều không biết cách hiệu quả để đi qua sa mạc.
Tôi phải đảm bảo là mình không bị say nắng và thành ra là không thể sử dụng phép thuật.
"Chúng ta sẽ đi, theo hướng Bắc nhỉ?"
"Ừ, nhờ cô giúp đỡ."
Nhìn vào tấm bản đồ, thị trấn gần nhất ở phía Bắc.
Elinalize bắt đầu đi đúng hướng Bắc mà không cần phải dùng la bàn.
Người Elf không mất cảm nhận phương hướng của họ ngay cả ở trong những khu rừng rậm không thể thấy được mặt trời.
Mặc dù, ngay cả khi không phải là một người Elf thì vẫn có nhiều người trên thế giới này có thể an toàn đi đến ngôi làng nào đó miễn là họ có bản đồ.
Có lẽ là do kinh nghiệm mà nên.
"Cơ mà, trời nóng nhỉ."
"Tôi có nên tạo mưa rơi khắp vùng này không?"
"Tốt hơn là không, quái vật sẽ tới đấy."
Ở bất cứ sa mạc nào, sinh vật sống cũng đều cần nước.
Ở Khu rừng Lớn cũng vậy, trong mùa mưa những con quái vật giống thằn lằn xuất hiện với số lượng lớn.
Thế nhưng, tôi có nghe nói quái vật ở Lục địa Begaritto trở nên yếu khi trời lạnh.
Đến lúc quái vật tấn công, tôi sẽ đóng băng cả khu vực vậy.
Tất nhiên là không để Elinalize chịu ảnh hưởng của nó.
Trong khi đang nghĩ ngợi như vậy, tôi theo sau Elinalize.
Để đề phòng, tôi đã xác nhận vị trí của tấm bia đá.
Phần 2:
Đây là lần đầu tiên tôi đi trên một vùng sa mạc.
Cảm giác chân mình bị lún xuống mỗi bước tôi đi.
Thật may là tôi đã quen đi trên tuyết vào mùa đông ở Vùng đất Phương Bắc.
Mặc dù, tôi không thể nói là chúng như nhau, gánh nặng trên đôi chân tôi cũng như nhau.
Như thế này thì tôi cũng chẳng gặp vấn đề gì ngay cả khi phải đi bộ suốt cả ngày.
Nghĩ vậy thôi, chứ tôi đã mệt sau khi đi bộ trong vài giờ.
Sức nóng của ánh nắng hẳn làm ảnh hưởng tới tôi.
Ánh nắng nóng và gió nóng làm tăng nhiệt độ của cơ thể làm tôi thấy chóng mặt.
Mặc dù, tôi đang điều tiết nhiệt độ cơ thể bằng các bổ sung nước, khó mà biết được khi nào tôi sẽ ngất.
Có lẽ chí ít tôi cũng nên tạo một đám mây trên không trung.
So với tôi, Elinalize vẫn đầy sức sống.
"Rudeus, không ngờ là cậu không có thể lực đấy nhỉ?"
"Ừm, tôi nghĩ cát chẳng là vấn đề vì tôi quen đi trên tuyết rồi. Nhưng trời nóng bức thế này thì chịu."
"Nhưng nếu có Cliff hoặc Zanoba ở đây chắc họ đã quỵ xuống từ lâu rồi. Thật là đúng khi không gọi họ đi cùng."
Chiến binh ở thế giới này có thể lực khủng khiếp vật.
Có lẽ là do Đấu Khí?
Thật là ghen tỵ.
Cơ mà, nóng thế này thì nguy hiểm quá.
Cảm giác như mồ hôi của tôi đã bị bốc hơi ngay khi toát ra.
Khi tôi còn ở vùng đất phương bắc, trời lạnh ở đó cũng nguy hiểm.
Trước đó tôi chỉ sử dụng phép thuật để tăng nhiệt độ ở không gian xung quanh tôi.
Áp dụng phép thuật hệ lửa [Burning Blaze].
Nếu tôi thay đổi một chút, có lẽ nó sẽ hữu dụng.
Bây giờ tôi sẽ áp dụng thử luôn.
"Ồ, thoải mái thật đấy, cậu đã làm gì vậy?"
"Tôi thử làm giảm nhiệt độ xung quanh chúng ta."
Cảm giác nhiệt độ đã hạ xuống chừng 5°C.
Nhưng vẫn còn nóng.
Sức hấp dẫn của tôi có lẽ đã làm mặt trời phải luôn dõi xuống đây.
Mặc dù tôi đang đội mũ trùm đầu, trên đầu tôi đang nóng như thiêu đốt.
Chuẩn bị trước một chiếc dù chắc là đã tốt hơn.
Hiện giờ, tôi đi về phía trước trong khi làm giảm nhiệt độ xung quanh mình và đóng băng bình nước để đặt trong quần áo của tôi.
Nếu nó tan chảy tôi sẽ đóng băng lại lần nữa bằng phép thuật.
Cứ thế này làm tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Tôi có thể xử lý cơn nóng này.
Phần 3:
Trong ngày hôm nay, chúng tôi đã đụng độ nhiều quái vật.
Con đầu tiên mà chúng tôi thấy trông như là một con bọ cạp lớn.
Tôi có thể nói là nó cao khoảng 2 mét.
Đuôi được chia làm hai và mỗi cái có cách tấn công riêng biệt.
Theo Elinalize thì nó là [Song vĩ Tử Hiết].
Bởi vì cái đuôi tiết ra chất độc chết người, ta chỉ giải được bằng phép giải độc trung cấp.
Thật may là tôi đã học từ trước.
[Song vĩ Tử hiết] có một cái vỏ khá là cứng, nhưng nó di chuyển chậm.
Sau khi Elinalize ngăn nó di chuyển, tôi bắn một viên [Đạn Đá].
Một đối thủ chúng tôi có thể tiêu diệt trong 2 giây.
Xem ra nó ở hạng B, nhưng với khả năng phối hợp của chúng tôi. Nó chỉ là tôm tép.
Nhưng mà, xem ra nếu chỉ một mình Elinalize thôi thì sẽ là một trận chiến quyết liệt do cô ấy thiếu sức tấn công.
"Phù, nó lớn thật đấy nhỉ?"
"Trông không bình thường sao?"
"Kích thường bằng với quái vật ở Lục địa Quỷ."
Hừ, nhắc mới nhớ...
Quái vật ở Lục địa Begaritto yếu hơn so với những con ở Lục địa Quỷ.
Đó là những gì tôi đã được nghe, nhưng kích thước như thế này thì đúng là hơi đáng ngạc nhiên thật.
Tôi đã nghĩ kích thước của chúng chỉ bằng nửa thế này.
"Con này có lẽ lớn hơn so với những con khác phải không?"
"Người ta thường hay có câu 'thứ gì ta thấy trước luôn là thứ tốt nhất'."
"Làm gì có."
"Ừm, có lẽ do quái vật ở khu vực này mạnh hơn so với những khu vực khác."
"Chắc là vậy."
Trong khi đang trò chuyện với nhau như vậy, chúng tôi đi nhanh về phía trước.
Con chúng tôi thấy tiếp theo là một con Người cây (Treant).
Loại quái vật này ở đâu cũng có đấy nhỉ.
Lần này nó có hình dạng của một cái cây xương rồi.
À mà, nó được gọi là [Người cây xương rồng.]
Một con quái vật hạng C.
Nó bắn ra kim giống như phép thuật hệ đất vậy, nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt.
"Tôi có cảm giác khá là an tâm mỗi khi tôi thấy một con người cây."
"Ta có thể thấy chúng ở bất cứ đâu mà. Như một con Slime vậy.
"Hử? Slime chỉ có ở những hang động thôi mà?"
"Ừ, đừng để ý tôi đang độc thoại thôi. Dù sau thì, con xương rồng kia không thể dùng làm củi đốt nhỉ?"
"Do nó hấp thụ quá nhiều hơi nước. Nên đối với những người không biết phép thuật, nó là một món quà trời ban."
Elinalize hiện tại cũng có thể sử dụng phép thuật hệ nước.
Mặc dù tôi đã nghĩ là cô ấy hay bùng tiết, xem ra cô ấy đã chăm chỉ học những gì mình có thể học.
Sau đó bỗng nhiên.
"Địch tấn công!"
Trong khi đột ngột hét lên vậy, Elinalize lui về phía sau.
Ngay sau đó, có một cái gì đó trồi lên từ mặt đất nơi Elinalize đã đứng.
Một con giun đất.
Với đường kính 1 mét và chiều cao khoảng 5 mét, một con giun khổng lồ phi lên khỏi mặt đất.
Sau khi tạo ra một tiếng "bakun!!" lên trên trời , nó lập tức lặn xuống mặt đất lần nữa.
"Phù, ngạc nhiên thật đấy."
"Nó là cái gì vậy?"
"Nó là một con Giun cát. Mặc dù hơi lớn tý."
Giun cát là một con quái vật sẽ ở yên dưới mặt đất chờ con mồi đi qua ở phía trên, lúc đó chúng sẽ phi lên khỏi mặt đất để ăn con mồi.
Mặc dù tôi chưa từng thấy, xem ra có những con quái vật tương tự như con này ở Khu rừng Lớn.
Kích thước thì khác.
Những con ở Khu rừng Lớn có đường kính khoảng 20 đến 30 centimét.
Không hẳn là mối đe dọa với con người.
"Có những con lớn hơn con này ở Lục địa Quỷ phải không? Cậu đã từng thấy chưa?"
"Tôi chỉ nhìn thấy rắn và sói ở Lục địa Quỷ. Và một vài con có giáp kì quặc."
"Có giáp... tức là Phá Linh?"
"Không, chúng được gọi là Đao phủ hay gì đó. Nó có một thanh kiếm khá to."
"Ồ, con mạnh hơn. Chẳng ai muốn một mình đi đụng độ chúng đâu nhỉ."
Cơ mà, giun cát ở Lục địa Begaritto lớn thật đấy.
Cái phần trồi ra khỏi mặt đất đã dài tới tận 5 mét.
Nếu ta tính cả phần trong lòng đất, tổng cộng chắc là phải dài tới 10 mét.
Kích thước đủ để nuốt chửng một con người.
Một con quái vật như thế nằm im dưới lòng đất chờ cơ hội để "bakun" những người đi qua.
Một cái bẫy dính phát chết luôn.
Mặc dù, nếu ta né đòn tấn công đầu sau đó kết liễu nó thì cũng không khó lắm.
Bằng cách xay chú giun cát ở dưới lòng đất bằng phép thuật hệ đất, nó sẽ chết ngay lập tức mà không kịp thét rống lên.
Thể dịch tích tụ thành một bãi nước trên mặt đất.
Trông hơi ghê.
"Một con bướm sẽ rực rẽ đến thế nào khi nó được sinh ra từ một con sâu bướm to lớn như con này."
"Nó có thể bỗng trở thành một con Succubus đấy biết không? Một con bướm đêm, hay là con gì đó."
"Ồ, vậy Elinalize-san hẳn là được sinh ra từ một con sâu bướm rồi."
"Fufu, tôi đã từng có một thời kì như con sâu bướm."
Cô ấy không bác bỏ chuyện từng như Succubus.
Cơ mà, không biết sâu bướm Elinalize như thế nào nhỉ.
Có lẽ là một cô gái đeo kính ngồi ở trong thư viện chăng.
Hay là mặc áo liền quần làm nông ở trang trại nào đó.
Nếu tôi cho Cliff thấy một video về những ngày đó, có lẽ cậu ta sẽ kích thích lắm đấy.
Con cuối cùng chúng tôi chạm trán là một con kiến.
Chúng tôi phát hiện ra nó sau khi lên một chỗ cát cao, và ngay khi Elinalize phát hiện ra nó cô ấy lập tức đẩy đầu tôi xuống.
Sau khi vất vả lên trên chỗ cát cao, chúng tôi đã lăn xuống dưới.
"Sao lại đột nhiên vậy?"
"Có một đàn Kiến Phalanx!"
Kiến Phalanx.
Mặc dù cô ấy nói vậy, tôi chẳng biết nó là cái gì.
Tạm thời, theo Elinalize, tôi từ từ bò lên trên.
Trước mắt tôi là cái mông của Elinalize được bọc trong cái quần da.
Mông của Elinalize đẹp như thường lệ.
Sylphy có lẽ sẽ có cái mông đó khi cô ấy bước sang tuổi 20.
Hiện giờ còn nhỏ, nhưng vẫn đầy sức hấp dẫn.
"Di chuyển chậm thôi để chúng ta không bị phát hiện."
Chúng tôi lên đến đỉnh của chỗ cát cao.
Nấp đằng sau con dốc, chúng tôi cố quan sát bầy kiến Phalanx.
Ở đó, một bầy kiến màu đỏ tươi đang di chuyển theo một đội ngũ.
Nếu tôi ước lượng kích thước, thì chúng to khoảng 30 centimét đến 1 mét.
Có những con to và những con nhỏ.
Đa hình dạng nữa, có vài con có cánh và vài con có thân trên như một con người.
Trong khi đang tạo ra tiếng ồn, lũ kiến đó đang hành quân thẳng về phía trước.
Nói đơn giản ra thì, đây là một đội quân kiến.
Đội quân kiến trông như một dòng sông máu.
Chiều dài từ chân trời cho tới tận bên kia.
Một chuỗi dài vô tận.
"Với kích thước và số lượng như thế này, chúng phải xếp vào hạng S."
"Wow, hạng S ư. Có thể giải thích cho tôi được không."
"Kiến Phalanx là một trong những loại quái vật mạnh nhất sẽ nuốt chửng mọi thứ trên đường đi của chúng.
Cũng có một vài con ở Khu rừng Lớn, nhưng kích thước như thế này chắc hẳn là loại đặc trưng của Lục địa Begaritto."
Kiến Phalanx có vẻ như là một đội quân kiến biến dị.
Mặc dù chúng là kiến, chúng vẫn chăm chỉ đi trong khi nuốt chửng lấy mọi thứ trên đường mà không cần phải làm tổ.
Mặc dù có nhiều thiên địch, nếu có một đối thủ đi trên mặt đất, kể cả có là con rồng lạc, cũng sẽ bị nuốt chửng.
Và sau đó, khi đến mùa nào đó, chúng sẽ làm tổ và giao phó cho thế hệ sau.
Cho đến bây giờ chúng như một đội quân kiến bình thường.
Thế nhưng, có lẽ do là loài quái vật, trí tuệ và sự hiếu chiến của chúng cao hơn những đội quân kiến bình thường.
Chẳng hạn như, nếu chúng tôi để lộ sự hiện diện của mình từ sau chỗ cát cao, kể cả khi chúng tôi không có hành động thù địch nào, chúng sẽ thay đổi hướng quay sang tấn công chúng tôi, có lẽ là vậy.
"Chúng mạnh nếu chỉ có một con. Theo như tôi đoán, con nhỏ nhất hạng E và con lớn nhất khoảng hạng D hoặc C."
"Nhưng cùng lắm chúng cũng chỉ là hạng C?"
Xem ra, có đến tận hơn 2000 con ở đây.
Thứ hạng quái vật ở thế giới này, sẽ được xếp hạng theo số lượng đi cùng nhau.
Kể cả nếu 1 con chỉ ở hạng D hoặc C, nếu 10000 con kiến đi cùng nhau thì thừa sức ở hạng S.
Trong 1 game ở kiếp trước của tôi, kiến lớn gấp 3 lần con người hay đi theo số lượng lớn.
Nhưng đâu cần thiết phải lớn đến mức độ kia.
Quái vật ở thế giới này đúng là chất cả về số lượng lẫn chất lượng.
"Ồ, con kia là nữ hoàng kìa."
Elinalize chỉ về một chỗ trong cái bầy.
Có một con lớn bất thường.
Con kiến dài hơn 2 mét, với cơ thể nữ giới ở phần cơ thể trên.
Cảm giác như vậy.
Chắc hẳn Stun là điểm yếu của nó.
Ở kiếp trước của tôi, kiến chúa cùng lắm cũng chỉ to 50 milimét. Dựa vào đó, Kiến Phalanx ở đây còn lớn hơn gấp 50 lần.
Một mối đe dọa.
Ở thế giới này lắm quái vật hoạt động theo nhóm.
Vì vài lý do mà có những đám còn biết chơi trò chiến thuật nữa.
Thế nên tôi không muốn chiến đấu với những con kiến kia.
Chắc chắn là ngay khi tôi phá đám chúng, chúng sẽ dàn quân kiểu la mã mà tấn công tôi.
Thậm chí còn có thể có những con sử dụng phép thuật hay tấn công từ xa kiểu gì đó vào tôi.
Tôi có thể có cơ hội thắng nếu tôi sử dụng phép thuật tấn công có quy mô lớn đủ để diệt sạch chúng.
À không, nếu tôi sử dụng như vậy thì chúng tôi cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng.
"Ê, Rudeus! Sao cậu làm mặt như thể là sẵn sàng đi chiến đấu vậy?"
"Chiến đấu ư? Còn lâu tôi mới làm thế."
"Vẻ mặt đó của cậu như là cậu đã lên kế hoạch để tấn công lũ kiến."
Tôi làm gì có vẻ mặt hiếu chiến như cô ấy nói.
Tôi đâu có thuộc dân tộc chiến đấu nào.
Không buồn cười đâu.
"Không, tôi chỉ đang nghĩ cách chạy thoát nếu như chúng phát hiện ra chúng ta."
"Vậy thì được. Chúng ta sẽ phải chờ cho đến khi đàn kiến đó đi xong."
"Đã rõ."
Tôi gật đầu với lời của Elinalize.
Điểm kinh nghiệm của tôi đâu phải là sẽ tăng thêm nếu như tôi tiêu diệu chúng.
Kể cả khi tôi thu thập nguyên liệu và bán chúng lấy tiền, giờ tôi đâu thể nào mang mấy cái vỏ đỏ trông nóng bỏng vào cái trời nóng chết tiệt này.
Hãy tránh nguy hiểm.
Mục tiêu hiện tại của chúng tôi là đến Lapan.
Không phải để đạt thành tích.
Chúng tôi không phải là lính trinh sát trong một nhiệm vụ nào đó.
Sau khoảng 1 giờ, lũ kiến đã biến mất.
Phần 4:
Hoàng hôn ở sa mạc có màu đỏ.
Mặt cát nhuộm một màu đỏ thẫm và sự tương phản trên mặt đất thấy rõ.
Màu đỏ sọc với màu đen trên bề mặt đất, tạo thành một quanh cảnh huyền ảo trải dài.
Như một thế giới khác.
Chắc ở thế giới cũ của tôi cũng có một quang cảnh như thế này.
"Nhiệt độ đang hạ xuống. Xem ra chúng ta sẽ rút ngắn thêm được khoảng cách vào trời tối."
"Đúng vậy, hãy đi tiếp nào."
"Đã r.. hử?"
Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, tôi nhận ra có con gì đó đang bay trên không trung.
Nhìn kĩ hơn, đó là một con dơi lớn khoảng 50cm.
Lớn thật.
Chúng bắt đầu bay vòng quanh chúng tôi trong khi đang vỗ cánh tạo tiếng ồn.
Chúng không xuất hiện vào ban ngày, có lẽ con mồi của chúng là côn trùng và thằn lằn.
"Con dơi to đấy nhỉ."
"Ồ, nó là một con quái vật ư?"
"Quái vật hay không thì khó mà biết được, nhưng chúng ta cũng nên cẩn thận bởi vì chúng có nhiều con."
Hình như con dơi này được gọi là Dơi Khổng lồ.
Hạng F.
Bởi vì có nhiều con ở đây, có lẽ ở khoảng hạng E.
Chúng thiếu sức tấn công và không đáng làm đối thủ.
Chúng cũng không tấn công con người.
Chúng chỉ tạo mỗi tiếng ồn phiền phức.
"H-hả? Chúng đang làm gì thế này?"
Không biết vì sao mà chúng đang bu lấy xung quanh Elinalize.
Chúng không có vẻ tấn công gì cả, chỉ bay quanh cô ấy.
Toàn đực đấy à?
"Ê, Rudeus! Đừng đứng đực ra đó và hãy làm gì đó đi!"
"Đã rõ."
Ngay cả Elinalize cũng không thể xử lý được việc bị vây nhiều đến thế này.
Tôi có nên tạo lốc xoáy làm chúng rối loạn khong?
Tôi đang nghĩ vẩn vơ như vậy thì.
"Hửmm?"
Bên trong bầy dơi.
Một bóng hình lớn lẫn ở trong.
Với cánh của một con dơi lớn, nó đang lại gần với cử chỉ mê hồn.
Một con Succubus.
"Ưohhh! [Đạn Đá]!"
Từ tay của tôi, một viên đạn to và cứng bắn thẳng vào cơ thể của con succubus.
Trong khi đang tỏ ra đau đớn, con succubus rút về đằng sau.
Nó đang bỏ chạy trong khi đang giữ lấy bụng.
Ây chà.
Tôi vô thức làm giảm uy lực của đạn đá.
Xem ra đối thủ có bộ mặt của một con người thì tôi bị do dự.
Tôi không có quyết tâm giết người.
Tôi yếu đuối với quái vật được gọi là Succubus.
Tôi sẽ thừa nhận vậy.
Nếu tôi không giết được nó, thì khi tôi ngửi thấy mùi hương, tôi sẽ mất đi lý tính của mình.
Vào cái ngày tôi cận chiến với một con, có lẽ tôi sẽ bị bắt trước khi tôi kịp nhận ra.
Mặc dù, miễn là có khoảng cách giữa 2 chúng tôi, tôi có thể tiêu diệt nó bằng một viên Đạn Đá duy nhất.
Tôi sẽ không để bị đánh bại.
Sức chiến đấu của một con Succubus ở hạng E, nhưng nó được xếp vào hạng C.
Một con quái vật mạnh mẽ.
Nếu tôi là một trai tân, nếu tôi không có kinh nghiệm chiến trường với Sylphy, có lẽ giờ tôi đã bó tay chịu trận.
Cái sinh vật được gọi là Succubus là con mà tôi luôn hằng mong ước ở kiếp trước của mình mà.
Succubus ở thế giới này hơi xấu nếu như không được trang điểm, nhưng miễn là chúng phơi bay cái cơ thể trần trụi đó của chúng thì đàn ông chả là cái sất.
Một khi ta hiểu vậy thì ta sẽ dễ dàng chấp nhận nó.
Thế nên đành phải chịu thôi.
Sau khi những con Dơi khổng lồ được xử lý, xuất hiện từ đằng sau Elinalize và ôm lấy cô ấy.
Việc này cũng đành phải chịu thôi.
Tình trạng buồn cười thật.
"Ê, Rudeus! Tỉnh lại đi! Sử dụng Giải độc nhanh! Đừng có bám lấy tôi!"
"Chỉ một tý thôi, một tý thôi mà! Tý nhỏ! Từ đằng sau thì cũng chả sao đâu, từ sau lưng không tính là ngoại tình!"
"Đừng có đùa nữa!"
"Guho~!"
Trong khi tôi đang ôm lấy cô ấy, Elinalize đánh tôi bằng cái khiên chắc chắn đấy.
Nếu đây là một Eroge, Elinalize sẽ được gọi là một nhân vật nữ chính bạo lực.
Không phải là cô ấy vô lý làm vậy.
Dù sao thì, sau khi tỉnh táo chút nhờ cơn đau, tôi đã sử dụng phép giải độc.
"Haa... haa.. xin lỗi về rắc rối vừa rồi."
"Biết sao được... con quái vật đó mà."
Ư, chỗ tôi bị đánh đang đau nhức.
Khiên là một thứ vũ khí cùn mà.
"Phù... Thật tình, tôi muốn mấy con Succubus cứ mặc kệ chúng ta đi! A, trời ạ, tôi bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy rồi."
Elinalize đang vỗ đỏ má của mình trong khi đang lắc đầu.
Với hành vi ve vãn của tôi, xem ra cô ấy đã cảm thấy lung lay.
Lỗi hoàn toàn là do con Pheromon của con Succubus đó, không phải là tôi muốn trở nên dâm tà như vừa nãy đâu.
Mà, cũng không sao.
Khi đánh tôi cô ấy cũng đang phải chịu đựng.
Chịu thôi.
Điều này là không tránh khỏi.
"Những con dơi đó chắc là thuộc hạ của con succubus phải không?"
"Xem ra là vây."
Ở Lục địa Trung tâm cũng vậy, có những con quái vật khiến những con quái vật yếu hơn phải tuân theo chúng.
Nếu tôi nhớ không lầm, con quái vật đầu tiên mà tôi thấy ở thế giới này cũng như trên.
Tên của chúng là gì nhỉ.
Xem ra tôi đã quên bởi vì tôi mới chỉ thấy chúng có một lần.
Là một con lợn rừng hoang đi bằng 2 chân.
Con succubus đã sử dụng những con Dơi Khổng lồ làm thuộc hạ của nó.
Nếu chúng thấy một cặp đôi đang đi cùng nhau, nó sẽ dùng những con dơi đó bao vây lấy con gái, và nó sẽ quyến rũ đàn ông và bắt cóc người đó.
Con succubus sau đó bắt người đàn ông về tổ của nó để ăn người đó theo nghĩa bóng, sau đó ăn người đó theo nghĩa đen.
Chúng tôi có thể xử lý chúng vì tôi có thể tiêu diệt chúng bằng đòn tấn công cự ly xa.
Nhưng chắc hẳn là sẽ khó khăn lắm đối với kiếm sĩ và chiến binh.
Dù sao thì, ta không thể cận chiến mà không ngửi cái mùi đó.
Chiến đấu càng lâu, sự bất lợi càng tăng.
Bất cứ kỵ sĩ quý tộc nào cũng phải sụp đổ khi còn chưa chiến đấu được tý gì.
Phải là gay mới chơi nổi với Succubus.
"Lần này là sao đây?"
Sau trận chiến với Succubus.
Một con thằn lằn đi hai chân trông giống khủng long xuất hiện từ sau một chỗ cát cao.
Từng con một tiến đến chỗ chúng tôi.
Mặc dù chúng không lớn, nhưng chúng đông.
Một vài con bắt đầu ăn những con dơi trên mặt cát.
"Chưa từng thấy trước kia."
Elinalize trong tư thế sẵn sàng chiến đấu và không để mất cảnh giác.
Tôi cũng theo dõi tình hình trong khi đang cầm cây trượng của mình.
"Có quái vật mà ngay Elinalize-san cũng không biết sao?"
"Tôi đâu có phải là chuyên gia quái vật."
Elinalize không biết tên của những con thằn lằn kia.
Chắc hẳn là Loại đặc trưng của Begaritto.
Sau khi nhìn chúng tôi được một lúc, những con raptor đe dọa tấn công chúng tôi.
Có lẽ chúng nghĩ chúng tôi sẽ cướp lấy con mồi của chúng.
À không, chúng tôi giết những con dơi này nên chúng mới là kẻ cướp con mồi của chúng tôi.
Mặc dù chúng không mạnh lắm, nhưng chúng có hàm răng nhọn và đôi chân nhanh.
Hừm, cũng chẳng có gì đặc biệt.
Chúng tôi tiêu diệt 7 con.
Còn 10 con còn lại.
Chúng đã cảnh giác và giữ khoảng cách với chúng tôi.
Hừ, tôi có nên dọn sạch chúng bằng phép thuật cao cấp?
Trong khi tôi đang nghĩ vậy, ngay sau đó:
"Rudeus! Cẩn thận! Con lớn đang tới!"
Lúc chúng tôi đang chiến đấu với đám raptor, một con lớn hơn xuất hiện.
Nói đơn giản ra, thì nó là một con gà bự.
Bự, gà cao 5 mét.
Dù sao vẫn là khủng long.
Cái mào màu đỏ tươi làm đau mắt tôi.
Xem ra nó là thiên địch của velociraptor.
Chúng tập hợp thành 5 hay 6 con để tấn công và làm cỏ bọn raptor trong giây lát.
Những con raptor bỏ chạy, đã bị ăn thịt bởi những con gà.
"Một loại đây mà..."
Garuda là quái vật hạng C.
Đám hiện tại sẽ được xếp hạng B.
Mà, với kích thước này thì chúng phải là hạng A.
Do chúng đuổi theo những con raptor nên khoảng cách giữa chúng tôi đã gần hơn, nhưng những con gà chỉ đe dọa chúng tôi mà không di chuyển lại gần.
Những con raptor đang khổ sở chạy lung tung để trốn thoát, liệu chúng có thể chạy được bao lâu nữa đây.
Một khi chúng đã bị ăn thịt hết thì có lẽ chúng tôi sẽ là những đối tượng tiếp theo.
Chúng cũng không phải là quái vật mạnh mẽ gì mà chúng tôi không đánh bại được...
"Rudeus, chúng ta chạy thôi. Sao cậu còn đứng đó?"
"Đã rõ."
Trong khi chúng tôi đang rút lui, Elinalize khôn khéo giật lấy một cái xác con raptor.
Chúng trông ngon hơn những con dơi.
Ở một nơi cách xa nơi chiến đấu với những con raptor, chúng tôi tạo một nơi trú ẩn an toàn.
Chúng tôi sẽ qua đêm ở đây.
Xác raptor sẽ là bữa tối của chúng tôi hôm nay.
Mặc dù thức ăn dự trữ của chúng tôi vẫn chưa dùng hết, nhưng tự cung tự cấp là điều cơ bản của những nhà mạo hiểm mà.
Dù sao thì, đêm ở sa mạc khác xa nhiều so với ban ngày.
Quái vật từng con một xuất hiện.
Nếu chúng tôi tiếp tục chiến đấu với những con gà, những con quái vật khác sẽ lại xuất hiện.
Theo Elinalize, pheromone của con succubus trước đó thu hút những con quái vật khác.
Đối với nam giới đó là một mùi hương thơm.
Đối với nữ giới đó là một mùi thối khó chịu.
Mặc dù những con quái vật khác không quan tâm đến mùi, nhưng nơi có mùi thì nơi đấy hẳn là có con mồi, nên chúng đến xem qua.
Và những con Succubus chọn đàn ông làm con mồi.
Thành ra là, nơi những con người đi qua thường tập hợp những con quái vật đi lạc.
Khi chúng tôi tiêu diệt con succubus đầu tiên thì không có con dơi hay quái vật nào khác, có lẽ là bởi nơi đó được bảo vệ bởi một kết giới.
Chúng tôi đã xui xẻo đụng độ một con Succubus chui vào kết giới.
...Đừng nói với tôi là con succubus đó có quen biết với Orsted.
K..Không-không.
Nếu nó quen hắn, thì nó đã không thình lình quyến rũ tôi.
Chúng chắc là nghĩ rằng chúng tôi có quan hệ với Orsted.
À chờ đã.
Nếu có sự khác biệt về văn hóa, có lẽ đó chỉ là sự chào hỏi từ một con Succubus.
Có một thứ được gọi là "quan hệ trong sáng" ở Nhật Bản mà.
Một loại văn hóa mà người ngoài không thể hiểu.
Với ý định đó trong đầu, con succubus đó chỉ muốn làm tôi cảm thấy sung sướng.
Nếu thế thì chết tôi rồi.
Tôi đã giơ súng vào Orsted mà không hay biết gì.
Tôi có nên quay lại và làm một cái mộ không?
Mặc dù tôi không biết chính xác những gì đã xảy ra, nếu tôi chôn cất cẩn thận có thể tôi sẽ thoát được nạn đuổi đến tận nhà.
Không.
Nếu có người ở trong những di tích, ít nhất tôi đã phải được nghe qua từ Nanahoshi.
Phải rồi, không phải Orsted bị con người ghét bởi vì lời nguyền sao?
Có lẽ nó không chỉ có tác dụng với người, mà còn cả với quái vật nữa.
Phải, thế nên con Succubus đó không có quan hệ gì.
"Phù... Lục địa Begaritto khác hẳn so với những gì tôi biết."
Không biết cô ấy có nhận ra sự lo lắng của tôi hay không, Elinalize nói vậy trong khi ngáp bên trong nơi trú ẩn.
Vô tư thật đấy.
Những người không biết về Orsted đều như thế này nhỉ.
Dù sao thì, những suy nghĩ của tôi có lẽ là thừa thãi rồi.
[Ồ, con quái vật này hẳn là người quen của ai đó.]
Nếu tôi nghĩ như thế, tôi sẽ phải nghi vấn tất cả những con quái vật trên đường đến điểm đến của chúng tôi.
Bên kia muốn ăn thịt tôi.
Tôi sẽ đáp trả lại.
Chỉ đơn giản vậy thôi.
"Đúng vậy. Có nhiều quái vật hơn là tôi tưởng."
Tôi trả lời lại Elinalize trong khi đang bỏ đi những suy nghĩ vừa rồi.
Thật sự, mật độ quái vật ở đây còn kinh khủng hơn cả ở Lục địa Quỷ.
Không biết ở Lục địa Thiên thì như thế nào nhỉ.
"Mà, tạm thời chúng ta có thể giải quyết chúng nên chắc sẽ ổn thôi."
"Nhưng, để mất cảnh giác là một điều cấm kỵ."
"Cậu không cần phải nói lại đâu. Nếu chúng ta cứ sử dụng chiến thuật từ trước tới giờ thì chúng ta sẽ có thể chống lại các con quái vật đấy."
"Đến khi nào tôi lại bị một con Succubus mê hoặc, nhờ cô hãy đánh cho tôi tỉnh."
"Hãy nhớ cẩn thận hơn khi đến lúc đó."
Trong khi chúng tôi đang trò chuyện như vậy, ngày đầu tiên đã trôi qua.
Một ngày dài khủng khiếp.
Hơn nữa, đây mới chỉ là một ngày.
Vẫn còn một chặng đường dài để đi.