Thất Nghiệp Chuyển Sinh (Mushoku Tensei)

Chương 125: Xác nhận Tình hình



Phần 1:

Tóm tắt tập phim kì trước: 

Sau khi biết tin Roxy mất tích trong "Mê Cung Dịch Chuyển, Rudeus đã nhuộm chìm trong màu của sự tuyệt vọng. Tuy nhiên, trong tay cậu ta có cuốn "Ghi chép thám hiểm Mê cung Dịch Chuyển" gần như đã giải thích rõ hết về bên trong mê cung.

---

Roxy đang bị mắc kẹt.

Sau khi nghe thấy vậy, tôi chỉ muốn nhảy vào trong mê cung ngay bây giờ.

Vị trí là Mê cung Dịch chuyển hạng S, nhưng may mắn thay tôi đã có được một cuốn sách ghi chép về những nỗ lực thám hiểm trong quá khứ.

Tôi cũng đã nghiên cứu những chuyện liên quan đến vòng tròn dịch chuyển.

Nếu ta có thời gian quan sát từng vòng tròn phép, thì tôi dám chắc là chỉ với cuốn sách này ta có thể chinh phục cả mê cung.

Nhưng mà, đầu tiên chúng tôi cần phải sắp xếp tình hình.

Sắp xếp tình hình là một điều quan trọng.

Roxy và Zenith có lẽ đang chiến đấu với thời gian.

Chỉ 5 phút thôi, nếu cuộc giải cứu muộn từng ấy thời gian, cơ hội để cứu lấy họ có thể sẽ vụt tan lập tức.

Thế nhưng, vì lý do này, chúng tôi không thể để mất kiên nhẫn.

Sau khi sắp xếp lại tình hình và chuẩn bị cẩn thận, chúng tôi nhất định phải giải cứu họ luôn.

Trong trạng thái vội vã, chúng tôi có thể bỏ sót một cái gì đó.

Bỏ sót, phạm sai lầm, khả năng chúng tôi có sơ suất tăng lên.

Kết quả là, .

Chúng tôi phải thận trọng.

Trong tình cảnh này chúng tôi không thể để phạm sai lầm.

Nếu chúng tôi thất bại tôi dám chắc nó sẽ đi kèm với "hối hận".

Bất kể hình dạng, nếu bởi vì sai lầm của tôi mà chúng tôi không thể cứu được Roxy và Zenith, chắc chắn tôi sẽ chỉ còn lại là sự hối hận lớn.

"Bố. Ở đây, Con có một cuốn Mê Cung Dịch chuyển, một bản ghi chép của nhà mạo hiểm đã từng đi vào sâu bên trong.

Đầu tiên, tôi đưa ra sự tồn tại của cuốn sách.

"Ghi chép thám hiểm Mê Cung Dịch Chuyển."

Có một lần, nó là cuốn sách mà Sylphy, hóa trang là Fitts-senpai, giới thiệu cho tôi.

Nó là một cuốn sách với những hình vòng tròn dịch chuyển cấm kỵ được ghi chi tiết.

Khác với những cuốn sách khác, nó là một cuốn sách dạng ký thuật.

Lý do nó có thể vượt qua sự kiểm duyệt của Đại học phép thuật có lẽ đơn giản là do may mắn, hoặc là bởi đây là ghi chép của nhà mạo hiểm.

Ngoài ra, có khả năng cuốn sách này là hư cấu.

Mê cung dịch chuyển là một mê cung không ai chinh phục được.

Khả năng đây là ghi chép của một nhà mạo hiểm không có thật là có tồn tại.

Mặc dù tôi nghĩ rằng khả năng đó thấp.

Hình những vòng tròn dịch chuyển được vẽ trên cuốn sách này thực ra rất giống thật.

Trong thực tế, bản thân tôi cũng đã nghiên cứu vòng tròn dịch chuyển, nhưng cuốn sách này có những cái được vẽ chi tiết cặn kẽ chính xác nhất.

Khi so sánh nó với những cuốn sách khác, không còn nghi ngờ gì nữa.

Thế nhưng, có thể nó là... một "Mê cung dịch chuyển" khác.

Chúng tôi không thể bỏ qua khả năng có hơn hai cái mê cung dịch chuyển tồn tại trong cùng một thế giới với đầy những cái bẫy.

Kể cả tiêu đề giống nhau, nhưng nếu khác về nội dung, thì cũng chả có ý nghĩa gì.

"Nếu nội dung của cuốn sách này khớp với mê cung mà chúng ta sẽ phải đối mặt, thì chắc chắn là cuốn sách này sẽ rất hữu dụng trong thám hiểm mê cung."

Sau khi tôi nói vậy, mắt của Paul và những người khác mở to ra.

"Ê Rudi...S, sao con có được cuốn sách đó?"

"Con nghĩ lúc nào đó nó sẽ có ích nên con đã mang nó từ thư viện ở Đại học Phép thuật."

"Ra vậy...

Hiện tại tô isex tiếp tục giữ bí mật về di tích có vòng tròn dịch chuyển.

Điều mà chúng tôi cần phải xác định ở đây là nội dung của cuốn sách này và những gì bên trong cái mê cung mà chúng tôi sắp đi vào trong.

"Hãy xác nhận trước đã. Và sau đó, nếu nó có hiệu quả để làm tài liệu thám hiểm mê cung, thì mới sử dụng tới nó."

Sau khi Paul cầm nó trên tay và dành vài giây nhìn qua cái bìa, và rồi đưa nó cho Gisu ở bên cậu ta.

Sau khi nhận được cuốn sách Gisu hỏi...

"Vậy, tôi sẽ đọc nó đây."

"...Tự nhiên."

Sao lại là Gisu, tôi có suy nghĩ đó trong đầu.

Thế nhưng, vì mọi người ở đây đều coi đó như là điều bình thường, tôi không hỏi gì.

Đối với Paul và Party của họ, Gisu có lẽ đóng vai trò đó.

Anh ta có thể làm bất cứ việc gì vậy nên anh ta sẽ làm mọi việc, đúng là tôi có nhớ điều đó từ một thời gian trước.

Chẳng hạn như, "bản đồ" và "sắp xếp thông tin" liên quan đến thám hiểm mê cung, chắc anh ta là người làm nhiệm vụ đó.

"Bố. Trong khi Gisu-san đang đọc, hãy kể cho con nghe về mê cung."

Tôi hỏi Paul trước mặt với nhiều câu hỏi.

Tất cả chúng đều là để xác nhận những thứ được viết ở cuốn sách.

"Ừ, được thôi."

"Chủng loại và tên của quái vật."

"Số lượng ở các tầng mà chúng đang ở."

"Tình hình bên trong và màu sắc của vòng tròn phép thuật" ...

Paul lưu loát kể cho tôi biết về chúng.

"Đầu tiên, có 5 loại quái vật.

Vì Paul mới chỉ bước chân lên tầng 3, nên có những con quái vật mà họ chưa thấy.

[Tarantula Deathlord]

Là một con nhện độc lớn. Mặc dù nó là nhện tarantula, nó bắn ra tơ nhện. Độc của nó có thể được chữa khỏi sử dụng phép giải độc sơ cấp. Hạng B.

[Iron Crawler]

Một con sâu bướm như một chiếc xe tăng hạng nặng. Cứng và nặng. Hạng B.

[Mad Skull]

Một con quái vật hình người toàn thân là bùn. Vì trung tâm cơ thể của nó là hộp sọ bị vùi, đó là điểm yếu của nó. Hạng A.

[Armored Warrior]

Giáp bị rỉ sét với 4 cánh tay. Mỗi cánh tay của nó nắm giữ những thanh kiếm sắc bén. Hạng A.

[Little Devil]

Một con quái vật có tay chân dài, và móng vuốt sắc nhọn. Nó di chuyển bằng cách bò trên tường và trần nhà. Hạng A.

Phần quan trọng nhất là có bao nhiêu tầng.

Chúng tôi không biết gì cả.

Theo như tin đồn, thì có 6 tới 7 tầng, nhưng trong số những người đã đi vào từ trước tới giờ, chưa từng có ai thấy Thủ Hộ.

Tầng 1 xa bao nhiêu vẫn chưa khẳng định được, nhưng theo như cuốn sách nơi những con nhện làm tổ với số lượng lớn thì là ở tầng 1.

Nơi có nhiều con sâu bướm và nhện là ở tầng 2.

Có thể nhìn thấy những con Mad Skull chỉ huy nhóm sâu bướm và nhện ở tầng 3.

Sau khi ta lên tới tầng 4, những con nhện và sâu bướm không còn, chỉ còn những con Mad Skull và Armored Warrior.

Và sau đó khi ta lên đến tầng 5, không còn Mad Skull nữa, chỉ có những con Armored Warrior và Little Devil.

Trên tầng 6 chỉ toàn Little Devil.

Không có ghi chép gì về tầng sau đó nữa.

Tình hình bên trong.

Từ tầng 1 cho tới tầng 3, bên trong mê cung là một "Tổ kiến".

Một đường hầm uốn lượn với đường đi phức tạp và những căn phòng đường cùng.

Và sau đó, xem ra luôn có những vòng tròn dịch chuyển bên trong những căn phòng.

Theo như cuốn sách, cso vẻ như nó thay đổi thành hình dạng của di tích đá ở tầng 4.

Paul và những người khác không thể đến được đó.

Nhưng, thông tin về quái vật, và tình trạng ở khu vực gần tầng 3, xem ra họ đã có được một vài thông tin từ những nhà mạo hiểm sử dụng phương pháp thử và sai. 

Tạo hình của vòng tròn dịch chuyển.

Nó tỏa ra một ánh sáng trắng xanh mờ và hình dạng kì quái phức tạp được vẽ ra.

Sau khi nghe nghe chi tiết cụ thể, tôi nghĩ nó giống như những vòng tròn phép dịch chuyển mà tôi đã thấy mấy lần rồi.

Những gì tôi nghe từ Paul giống hệt như nội dung tôi đã đọc trong cuốn sách, chúng ăn khớp với nhau.

"Cuốn sách này.. đúng là quá tuyệt vời.. Haha!! Không hổ danh senpai. Anh đã.. mang được một thứ quá tuyệt vời!"

Khi lời giải thích kết thúc, Gisu đóng cuốn sách trong khi la hét lên với giọng phấn khởi.

Xem ra anh ta đã đọc lướt qua nó xong.

Anh ta đọc nhanh thật đấy.

Hoặc là anh ta chỉ đọc những phần liên quan.

Sau khi thấy tình trạng của Gisu, Paul cất giọng ngạc nhiên.

"Ê, Gisu. Nó thật sự..tuyệt đến thế sao?"

"Ừ, nó tuyệt lắm Paul. Nếu những gì được viết trong này là đúng, thì việc chinh phục tầng 6 dễ như trở bàn tay."

Với tình trạng phấn khởi của anh ta, Gisu đưa cuốn sách cho Talhand.

Talhand bắt đầu đọc với ánh mắt hoài nghi và Gisu bắt đầu giải thích nội dung được viết bên trong cuốn sách cho Paul trong khi không thể giấu nổi sự phấn khích của mình.

"Tất cả những gì chúng ta không biết được đều được viết hết trong đó. Vòng tròn phép nào dùng được, vòng tròn phép nào không dùng được.

Bước vào vòng tròn phép nào sẽ dẫn tới nơi cần đến và cả những gì đang ở phía bên kia nữa'

Xem ra, theo như những gì Gisu thấy, thì cuốn sách này là "thật".

Thế nhưng, paul đang nhìn Gisu với vẻ nghiêm túc.

"Ra vậy, và, sử dụng cuốn sách này cậu có biết được chuyện gì đã xảy ra với Roxy và Zenith không?"

"Chuyện này.. chúng ta vẫn chưa biết được."

Gisu tỏ ra như là anh ta vừa mới bị dội gáo nước lạnh vào đầu.

"Gisu, đừng quá vui mừng. Chúng ta không thể phạm sai lầm nào nữa."

Paul nói với giọng bé.

Thận trọng.

Đúng là chúng tôi nhất định phải thận trọng.

Nếu chúng tôi mù quáng tin những gì được viết trong cuốn sách và bỗng cả nhóm bị toàn diệt thì không còn hi vọng nào khác nữa.

"..Tớ biết cậu muốn nói gì Paul. Nhưng cậu biết đấy, ngoài cuốn sách ra, chúng ta còn có thêm tiền vệ và hậu vệ vững chắc nữa. Chúng ta nên vui mừng trước đúng không?"

Trong khi nói vậy Gisu nhìn sang mọi người xung quanh chúng tôi.

Theo vậy Paul cũng nhìn bọn họ.

Và sau đó, cậu ta dừng nhìn lại ở chỗ tôi.

"À..đúng rồi nhỉ..xin lỗi nhé. Đúng là vậy rồi."

Trên khuôn mặt của Paul nở lên nụ cười như là anh ta đã lấy lại được vài sự điềm tĩnh.

Cho dù tình hình có bi quan đến thế nào, chúng ta vẫn cần phải có chút tĩnh.

Tôi nghĩ chắc Paul cũng hiểu được điều này.

"Được rồi, sau khi chúng ta đều đọc nó xong, hãy quyết định đội hình."

Với giọng nói khí thế sau khi lấy lại được tinh thần, bầu không khí đã bớt căng thẳng hơn chút.

Phần 2:

Những thành viên sẽ vào mê cung có 5 người.

Paul, Elinalize, Gisu, Talhand, và tôi.

Elinalize và tôi thay Vera và Shera.

Vì mê cung khá là hẹp, kể cả chúng tôi có thử đi vào với số lượng người lớn thì chúng tôi sẽ chỉ làm cản trở lẫn nhau.

Để Elinalize thay Vera và tôi thay Shera, giờ đã trở thành một đội hình mà chúng tôi nhận lấy vai trò cũ của họ.

Elinalize là Tank (Chịu đòn).

Paul là Sub-Attacker (Tấn công phụ).

Tôi là Attacker (Tấn công) và Healer (Chữa trị).

Talhand có thể trở thành Sub-Tank (Tank phụ) và Sub-Attacker.

4 người chúng tôi đảm đương việc chiến đấu.

Vai trò của Talhand khá là mơ hồ.

Xem ra ông ta có thể sử dụng phép thuật hệ đất trung cấp.

Tuy nhiên có vẻ như ông ta tùy cơ ứng biến như làm một Chiến Binh Phép thuật

Vì ông ta là kiểu vạn năng, ông ta có thể chiến đấu ở bất cứ vị trí nào.

Mặc dù ông ta trông vụng về, nhưng thực ra lại khá là khéo léo.

À không, tất cả người Dwarf đều khéo léo mà nhỉ.

"Rất mong chờ được làm việc với cậu!"

Xem ra ông ta sẽ đứng ở vị trí trước hoặc sau tôi, ông ta vỗ vai tôi với cảm giác hòa đồng.

Không biết vì sao mà tôi cảm thấy ớn lạnh.

"Rudi về cơ bản sẽ đảm nhiệm mặt phép thuật. Sau khi cuộc chiến kết thúc chúng ta sẽ nhờ con chữa trị nữa, con có thể làm được không?"

"Không có vấn đề gì ạ."

Tấn công và Hồi phục.

Mặc dù đây là lần đầu tiên ở trong 1 một mê cung mà tôi có nhiều nhiệm vụ đơn giản.

Thế nhưng, cái hồi tôi còn là nhà mạo hiểm vai trò của tôi đại loại cũng như thế mà.

Cũng phải thôi.

Với 4 người chúng tôi, Gisu được thêm vào.

Mặc dù anh ta vô dụng trong chiến đấu, nhưng ngoài chiến đấu ra anh ta giỏi làm những việc khác.

Xác nhận bản đồ, xác định phương hướng, quản lý thực phẩm, đánh giá nguyên vật liệu. Quyết định khi nào nên rút lui khỏi mê cung nữa.

Anh ta là một quân sư kiêm việc vặt.

Cảm giác như là, một người chỉ huy.

Vì cái việc thám hiểm mê cung không chỉ có chiến đâu không, đương nhiên có người đảm nhiệm những vai trò này là điều tối quan trọng.

Ba người còn lại.

Là Vera, Shera, và Lilia chờ đợi ở lối vào của thành phố với nhiệm vụ hỗ trợ.

Ta có thể gọi đây là trông nom nhà cửa, nhưng xem ra bản thân việc đó cũng quan trọng theo cách riêng của nó.

Những clan lớn cũng vậy, tôi có nghe nói khi họ đi thám hiểm mê cung họ cũng sẽ chỉ định người trông nom nhà cửa.

Phần lớn sự chuẩn bị được để lại cho Elinalize và Talhand, những chuyên gia.

Tôi là dân nghiệp dư đối với chuyện thám hiểm mê cung này.

Nếu tôi sử dụng những kiến thức của mình từ kiếp trước thì tôi có thể nghĩ ra điều gì đó, nhưng hiện tại tôi sẽ để nó sang một bên.

Đầu tiên tôi sẽ làm theo những gì các chuyên gia làm.

Và sau đó, nếu có chỗ nào tôi nghĩ ra được thì tôi sẽ đưa ra đề xuất.

Một đề xuất.

Trong kiến thức của mình ở kiếp trước, tôi không biết liệu những gì mình đã học được từ những game Roguelike sẽ có hiệu quả hay không.

(1 thể loại game nhập vai đi cảnh nhưng mỗi lần ta chết, ta sẽ phải chơi lại từ đầu chứ không thể tiếp tục như 1 số game khác.)

"Đầu tiên mục tiêu của chúng ta, là tầng 3."

Sau khi quyết định đội hình, Paul tuyên bố vậy.

"Ở đó chúng ta sẽ xác định xem nơi Roxy đang ở."

Chúng tôi không biết Roxy còn sống hay không.

Tuy nhiên trong trường hợp cô ấy còn sống, sau khi chúng tôi giải cứu cô ấy, chúng tôi sẽ quay trở về ra khỏi mê cung.

Tùy thuộc vào tình trạng của Roxy, chúng tôi sẽ để cô ấy gia nhập vào Party sau khi cô ấy hồi phục hoàn toàn và sau đó tiến sâu hơn vào trong mê cung.

6 người chúng tôi sẽ kiểm tra tầng 4 và cao hơn nữa, những tầng mà chúng tôi vẫn chưa tới được.

Và ở đó, sau khi chúng tôi đến tầng cuối cùng, chúng tôi sẽ kiểm tra khắp xung quanh và tìm Zenith được cho là đang ở đó.

Chúng tôi không biết sẽ mất bao nhiêu ngày nữa.

Một cuộc thám hiểm chậm mà chắc.

Phần 3:

Đêm hôm đó.

Thành ra là tôi sẽ ngủ cùng phòng với Paul và Lilia.

Xem ra Gisu tinh tế đã sắp xếp một không gian chỉ cho gia đình chúng tôi.

Mặc dù tôi nói là vậy, thời gian tôi dành với Lilia không như người một nhà dài hơn.

Vì từ hồi tôi mới sinh ra cho đến khi có em gái, cô ấy là một hầu nữ mà.

Tôi chỉ có thể coi cô ấy là một hầu nữ.

Paul coi Lilia như là một người vợ, nhưng là vợ hai.

Zenith là số một, Lilia là số hai.

Norn là số ba chăng.

Aisha là số bốn và tôi là số năm xếp cuối cùng.

"Đây là lần đầu tiên tôi được ngủ cùng phòng với Rudeus-sama đúng không nhỉ."

"Đúng vậy ạ."

Nhắc đến Lilia, cô ấy có thái độ kính trọng như thể là cô ấy chỉ xem Paul và tôi là chủ nhân của cô ấy.

Được như vậy, tôi thấy hơi tự hào về mình.

"Nếu Chồng ngáy quá to, xin đừng ngần ngại nói với tôi."

Tuy nhiên, lời của Lilia nhẹ nhàng và đầy hài hước.

"À, vâng ạ..."

Nhưng tôi không thể đáp lại câu nói hài hước đó.

Nên nói gì đây, tôi không biết nữa.

Tôi thường hay nói với Lilia thế nào nhỉ.

Hồi chúng tôi còn ở Làng Buina, tôi nghĩ khá là vô cảm với nhau.

".."

Từ khi nào mà Paul chỉ nhìn tôi và không nói gì cả.

Gì vậy ta, một bộ mặt kì lạ chưa kìa.

Chưa đến mức cười toe răng, nhưng má của cậu ta đã nhếch lên rồi, cái bộ mặt đó.

"Ừm, Rudeus-sama."

"Vâng, gì vậy ạ?"

"Aisha thế nào rồi ạ?"

Tôi nghĩ về câu trả lời cho câu hỏi của Lilia.

Chủ đề gia đình.

Phải rồi, chúng tôi là gia đình.

Vậy, cứ nói chuyện gia đình thôi.

"Vâng. Aisha vẫn chăm chỉ."

"Con bé nó không gây rắc rối gì với Rudeus-sama chứ?"

"Vâng, không có gì cả. Em ấy lo hết mọi việc dọn dẹp, giúp đỡ rất nhiều ạ."

"Vậy sao ạ, nếu con bé không nói gì ích kỷ thì tốt rồi."

"Nếu em ấy có tỏ ra hơi ích kỉ thì cháu còn thấy thoải mái hơn đấy ạ."

Sau khi nói vậy Lilia lặng lẽ cười.

Nụ cười của sự an tâm.

"Vậy còn tiểu thư Norn và Aisha thì sao ạ? Cả hai có cãi nhau gì không ạ?"

"Phải rồi.. có một vài lúc hơi khó xử, nhưng hiện tại không có xích mích gì với nhau nữa ạ. Cãi nhau vui thôi ạ."

"Tôi đã dặn con bé phải luôn nhường nhịn tiểu thư Norn, nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế..."

Trong khi nói vậy Lilia thở dài một hơi.

"Biết sao được ạ, Aisha vẫn còn là trẻ con mà. Không phải điều quan trọng đối với những bậc phụ huynh là yêu thương con trẻ một cách bình đẳng sao."

"Vậy sao ạ.. có lẽ đúng là vậy. Aisha là con của tôi, nhưng con bé cũng có dòng máu của Chồng trong con bé nữa."

"Máu miếc gì cũng chả quan trọng. Vì chúng ta đều là người một nhà cả mà."

"...Cảm ơn cậu rất nhiều."

Paul không xen vào cuộc trò chuyện.

Cậu ta chỉ lắng nghe tôi với Lilia nói chuyện kể từ lúc đó với vẻ mặt như trước đó và đang nghĩ về một điều gì đó.

"Gì vậy bố. Từ nãy tới giờ, bố đang cười đấy."

"Không, chỉ là, đúng là tốt thật, ta đang nghĩ thôi."

Trong khi gãi sau đầu mình, mặt của Paul đỏ lên như thể cậu ta đang thấy xấu hổ.

"Có gì không ạ?"

"Rudi đó. Đã trở thành người lớn thực thụ, và cảnh nói chuyện với Lilia."

Cuộc trò chuyện giữa con trai lớn và vợ của cậu ta.

Lilia không phải là mẹ của tôi, nhưng đối với Paul tất cả đều là gia đình.

Có lẽ khá là xúc động với câu jta.

Có thể tôi sẽ hiểu rõ được điều này khi con của tôi lớn lên.

"Nghĩ lại thì, Rudi. Con, đã cưới rồi nhỉ."

"Vâng. Mới nửa năm trước thôi ạ."

"Vậy sao, không ngờ Rudi đó đã, mới hồi trước kia chúng ta gặp nhau, con vẫn còn nhỏ tý như thế này."

"Chiều cao của con đã tăng lên đáng kể qua mấy năm nay mà lại."

Trước khi tôi nhận ra, chiều cao của tôi đã cao bằng với Paul.

Chắc là khoảng 170 cm.

Paul hơi thấp hơn, nhưng có thể tôi sẽ còn cao thêm nữa, tôi nghĩ mình dần dần sẽ vượt qua cậu ta.

"Chúng ta sau này sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn với mọi người khi chúng ta trở về nhà."

"Đúng vậy ạ. Dù sao thì, đó là cháu nội đầu tiên của bố. Bố sẽ là Ông Paul."

"Thôi đi nào, ta vẫn chưa già đến thế đâu."

Mặc dù đang nói vậy, Paul vẫn tỏ ra như là cậu ta không ghét bị gọi như thế.

Và sau đó bộ mặt đó nở ra một nụ cười.

"Con đã con rồi, tức là, Rudi. Con cũng đã trở thành "đàn ông" phải không?"

"Chồng, đừng nói những điều quá khiếm nhã.."

Paul với nụ cười toe của một ông già, bị Lilia khiển trách.

"Không sao mà, em biết không, anh luôn muốn nói những chuyện như thế này với Rudi."

"Nhưng mà."

"Anh nghĩ chắc là em cũng có hứng thú đúng không, về chuyện của Rudi."

"Em nghĩ nói như thế là không đúng đâu."

"Và, và, bạn tình của con là ai? Là Sylphy? hay là Eris trước? Nếu ta nhớ đúng thì con có nói là con chia tay, nhưng khi con chia tay không phải thành ra là xảy ra cái chuyện đó chứ?"

Xem ra Paul muốn có một cuộc nói chuyện giữa những chàng trai làng chơi.

Tôi đúng là có một phần thắc mắc rằng là có nên nói về chuyện này vào cái lúc này hay không...

Mà, không phải là tôi không hiểu.

Đây là lần đầu tiên cậu ta thấy mặt tôi trong một thời gian dài và chắc hẳn Paul cũng rất hào hứng.

Tôi nghĩ chắc cậu ta đã không thể tỏ ra cái vẻ mặt khả ố này trước mặt mọi người.

Tôi có những phần như là hạnh phúc khi gặp lại Paul một lần nữa sau một thời gian dài.

Vì Paul và tôi thân thiết với nhau lắm mà.

Sau ngày mai chúng tôi sẽ bắt đầu vào mê cung, sự bình tĩnh đó sẽ biến mất.

Chỉ ngày hôm nay, không cần phải giữ mình gì nữa và cứ thoải mái nói với nhau.

"Bố hơi bị tự tin, về cái chuyện đó đấy. Trông ta như thế này thôi, hồi ta còn trẻ ta đã chơi rất là nhiều."

Đành chịu vậy, sao tôi không phối hợp với cậu nhỉ.

Một người mà tôi có thể thẳng thẳn cởi mở nói chuyện tục tĩu cùng, mặc dù cảm giác hơi ngại ngùng nhưng tôi cũng muốn nói toẹt ra.

"Phải rồi, có mấy cái chuyện con muốn nói.."

"Thật ư, ngay cả Rudeus-sama."

"Lilia nói vậy thôi, chứ vào cái chuyện đấy thì cô ấy mãnh liệt lắm đấy."

"Chồng!"

"Nghĩ lại thì, trước kia, có thời điểm Lilia-san mê hoặc quý ngài có phải không. Xin mời ngài hãy tường trình lại vụ việc đã xảy ra vào đêm hôm đó."

"Cả Rudeus-sama nữa, xin hãy dừng lại đi!.. Trời."

Trong khi quan sát chúng tôi như vậy Lilia thốt lên giọng nói với tiếng thở dài đi kèm.

Nhưng mà, khuôn mặt đó đang cười.

Sau đó, chúng tôi đã nói chuyện với nhau cho đến đêm khuya.

Phần 4:

Đêm đã khuya.

Ánh sáng đã tắt và tôi đang nằm nghiêng trên giường.

Paul và Lilia đã ngủ chưa nhỉ.

Ở giường bên cạnh tôi có thể nghe thấy tiếng thở đều.

Xem ra hai người đó sẽ không làm gì đó sau khi biết rằng là tôi đã đi ngủ.

Paul có nói là cậu ta đang cố kiêng cử cho đến khi tìm thấy Zenith.

Chắc cậu ta hoàn toàn tuân thủ điều đó.

Tôi thấy hơi hồi hộp từ cái cuộc nói chuyện với Paul trước đó và giờ tôi không thể ngủ.

Tôi chưa bao giờ nghĩ ra rằng là cái ngày này sẽ tới, cái ngày tôi đã từng trải và có thể tham gia vào cuộc nói chuyện người lớn.

Trong cuộc đời, ta sẽ không thể biết trước được điều gì có thể xảy ra.

Mà, để qua một bên.

Về cái vấn đề lần này.

Rốt cuộc thì, có thể hiện giờ tôi vẫn đang nhảy trên lòng bàn tay của Hitogami.

Tôi có cảm giác như vậy.

Nghĩ lại thì, lý do duy nhất tôi có thể có được cuốn sách này là bởi tôi đến Đại học Phép thuật.

Nếu tôi không đến Đại Học Phép thuật và không được bảo nghiên cứu về sự kiện dịch chuyển, tôi đã không thấy cuốn sách này và sẽ phải ở trong tình cảnh thách thức Mê Cung Dịch Chuyển mà không có gì trên tay.

Cái cách phát ngôn của Hitogami nữa.

Dù sao tôi cũng hối hận và hãy đụng vào Rinia hoặc Pursena.

Tôi có cảm giác là hắn ta nói ra như thể là hắn ta biết tôi sẽ làm trái lời của hắn.

Nếu Hitogami không nói gì cả, hoặc là hắn ta nói là "Đi".

Tôi có cảm giác là khả năng tôi sẽ "Ở lại" là rất cao.

Tôi luôn có cảm giác chống đối với lại Hitogami mà.

Trong trường hợp đó, chắc là tôi sẽ không làm điều gì đó vô trách nhiệm đâu.

Chẳng hạn như, có thể tôi sẽ cố nhờ Ruijerd, Badigadi, hoặc Zoldat đi hộ.

Liệu có phải là Hitogami đã hành động khi thấy trước được tất cả mọi chuyện.

Tất cả những thứ tôi sẽ cần để giải cứu Zenith, tôi đi đến trường để lấy nó.

Tên Nhân Thần [Hitogami] này là cái quái gì vậy...

Thật sự, tôi không biết hắn ta muốn gì ở tôi nữa.

Có lẽ nào hắn ta thấy thích thú khi quan sát tôi?

Như mọi khi, tôi không biết trò mà hắn ta đang chơi là gì.

Tuy vậy, rõ ràng là hắn ta là người giúp đỡ tôi.

Liệu đêm nay hắn ta có lại xuất hiện lần nữa không.

Thời điểm này là quá tốt.

Nếu mọi chuyện diễn ra thuận lợi, thì tôi sẽ biếu hắn ta một cái gì đó.

Mặc dù tôi không biết hắn ta thích gì, nên tôi không biết liệu hắn ta có vui không.

Trong khi đang nghĩ vậy tôi chìm vào trong giấc ngủ.

Hitogami đã không xuất hiện trong giấc mơ của tôi.