Phần 1:
Ba ngày sau kể từ khi Perugius Dola đi vào hợp tác với Ariel Anemoi Asura.
Tại một giảng đường nằm hơi xa ký túc xá nữ của Đại học ma thuật, chuyên dùng cho quý tộc, một nơi được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau.
Hiện tại, nơi đây đã được sử dụng bởi Công chúa Ariel cho việc chuẩn bị chuyển đi.
Ngay trước căn phòng giảng đường, có bốn hình người.
Họ gồm có 3 nữ và 1 nam.
Đầm Lầy Rudeus, và Tĩnh Lặng Fitts - Sylphiette.
Hai người còn lại là Kiếm Vương gần đây mới nổi ở quanh đây.
Họ là Eris và Ghyslaine.
"Tôi nói trước là, tôi đã quên hết phép lịch sự rồi đó.
"Tôi cũng không biết gì đến phép lịch sự."
Ở trước cửa giảng đường, hai người đó đang giải thích về mình.
Thấy thái độ của họ, Rudeus chỉ có thể nhún vai và Sylphy cười gượng.
"Ariel-sama không quá chú trọng đến phép lịch sự đâu. Đối với công việc hộ vệ, ta chỉ cần lịch sự cho có mực là được."
Trong Sylphy nói vậy, cô ấy nhặt và vứt cái sợi chỉ mà cô ấy thấy ở trên vai của Eris.
Trước thái độ đó, miệng của Eris biến thành hình 'へ' và khoanh tay.
"Nhưng, tôi cũng là vợ của Rudeus, nếu thái độ của tôi có kì lạ, thì không phải sẽ gây phiền phức cho Rudeus sao?"
Nghe thấy lời này của Eris, Rudeus phải nháy mắt ngạc nhiên.
Cậu ta không ngờ được lời này lại được nói ra từ Eris.
"Thực ra thì cũng không phiền phức gì đâu. Chỉ là, anh muốn em nhớ nói năng lễ phép. Không thì Sylphy sẽ mất thể diện đấy."
"... Không sao đâu, em không để ý. Em đã quen với những chuyện như thế này rồi."
Sylphy gãi sau tai mình trong khi bĩu môi.
Từng bị bắt nạt, phải trải qua việc mặc đồ con trai để làm hộ vệ, cô ấy đã quen với việc bị người ta gọi mình là gì gì rồi.
Tất nhiên, cô ấy đã phải chịu khổ cực để quen được với chúng.
Ngoài ra, chỉ sống cùng nhau suốt 10 ngày ngắn ngủi qua, để Eris có thể chịu hiểu được những điều này là việc không thể.
"..."
Mặt khác, thấy cảnh này, Eris nghĩ rằng mình cũng nên cố gắng.
Cảm giác của cô ấy đối với Sylphy vẫn khá là phức tạp.
Thật sự, cô ấy vẫn chưa nghĩ rằng mình thuộc một phần của 'gia đình'.
Vậy nhưng, cô ấy không coi người kia là kẻ địch.
Cảm giác giống đồng chí, hoặc đồng bào hơn.
"Hừm..."
Trong khi Eris đang cau mày, cô ấy tự ti cúi đầu nhìn xuống bộ trang phục đang mặc của mình.
Không có chỗ nào kì quặc.
Dù nó không phải là bộ lễ phục, nhưng Nina đảm bảo rằng bộ đó sẽ không mang hổ thẹn đến cho Kiếm Vương.
Vậy nhưng, cô ấy là một Kiếm Vương bướng bỉnh.
"Bộ này trông không kì chứ?"
"Vâng. Không có gì lạ đâu. Trông rất oách là đằng khác."
Được Sylphy khen vậy, Eris gật đầu hài lòng.
Không rõ vì sao, chỉ cần Sylphy nói được rồi là đủ để cô ấy hài lòng rồi.
"Hay là mặc váy thì tốt hơn? Dù sao thì, Eris vẫn là tiểu thư của một gia tộc danh giá mà. Có lẽ trông giống tiểu thư tốt hơn?"
"Nếu không có gì lạ, thì thế này là được rồi."
Eris cũng đã mua không ít quần áo và trang sức từ khi tới đây, nhưng cô ấy chưa đem ra khoe Rudeus.
Thời gian qua, cô ấy không có cơ hội để mặc chúng...
Vì một số lý do mà có cảm giác như chúng không hợp, dù chúng chưa từng được mặc thử lần nào.
Chỉ có mỗi cái áo ngủ được mặc cho mục đích ban đêm.
Hơn nữa, Rudeus chỉ có thể nhìn được qua, vì nó sẽ được cởi ra ngay.
"Về phép lịch sự thì, cho đến khi chúng ta tới Vương quốc Asura thì chúng ta có thể học thêm từ Sylphy."
"... Ừm, em không ngại dạy đâu."
Eris hít thở sâu.
Trở thành một người vợ.
Trở thành người phụ nữ phù hợp với Rudeus.
Mặc dù trong đầu luôn cố gắng như vậy, nhưng chỉ tập kiếm thôi thì không đủ.
"Được rồi, vào thôi."
Theo lời của Sylphy, Eris và Ghyslaine gật đầu sâu.
Sylphy gõ cánh cửa trước mặt và cất tiếng gọi.
"Ariel-sama. Eris Greyrat và Ghyslaine Dedorudia-sama đã tới cho việc giới thiệu ạ!"
"Hãy vào đi."
Sylphy mở cửa và bước vào trong.
Do việc thu dọn, mà bên trong phòng bừa bãi hơn thường ngày.
Ariel đang ngồi ở cái ghế gần giữa phòng.
Sylphy đi tới đứng bên cạnh Ariel.
Rudeus đứng giữa Ariel và Eris.
Cậu ta đặt một tay lên ngực vào cúi chào, sau đó dùng tay ra hiệu với Eris.
"Công chúa Ariel. Người này là Eris, Eris Greyrat. Chắc hẳn công chúa Ariel đã biết, cô ấy là một kiếm sĩ với biệt danh Cuồng Kiếm Vương. Trong chuyến đi này, cô ấy sẽ đồng hành với tôi, Rudeus Greyrat, với vai trò một hộ vệ."
Rudeus nói vậy xong, rồi bé tiếng gọi cô ấy [này, Eris].
Nhận thấy mình đang khoanh tay, Eris đưa một tay lên ngực vào chào.
Bắt chước theo Rudeus.
"Eris Greyrat."
Mặc dù thái độ đó được coi là thô lỗ, nhưng Ariel vẫn mỉm cười dịu dàng.
"Rất vinh dự được làm quen với Eris-sama. Tôi là Ariel Anemoi Asura, công chúa đệ nhị của Vương quốc Asura. Tôi đã được nghe nói rất nhiều về cô qua những tin đồn từ hồi còn bé."
"Hừm, chắc là, những tin đồn đó đều không có gì tốt đẹp."
Nghe thấy vậy, Ariel cười nhẹ.
"Quả thật, những tin đồn được truyền đến hoàng cung đều không hay. Thế nhưng, tôi không đánh giá một người chỉ dựa vào tin đồn. Tin đồn, cũng chỉ là những tin đồn."
"..."
"Trên hết, việc đứng ngay cạnh Rudeus-sama đã đủ để chứng minh. Những người ở gần bên Rudeus-sama thường hay có một hoặc hai tật xấu, nhưng họ không phải là những người xấu."
Eris khoanh tay gật đầu hài lòng.
Hai chân dang rộng bằng vai, đúng tư thế thường thấy của cô ấy.
Phép lịch sử của tiểu thư quý tộc đâu còn nữa.
"Đúng đấy. Rudeus rất tài ba. Cô hiểu được điều này thì tốt."
"Vâng... Dù sao, thật là tốt vì trong thời gian ngắn này chúng ta có thể thoái mái với nhau."
Trong khi đang ngồi, Ariel bày tỏ lời cảm ơn.
Thấy vậy, Eris thở phì "Hừ" và cúi đầu lần nữa.
[Khụ]
Trong khi đang gãi sau tai bởi thái độ của Eris, Sylphy hắng giọng.
Sau khi nghe thấy tiếng khụ này, Eris thốt bé một tiếng [A] và mở hai tay ra.
Rồi với vẻ mặt khó xử, cô ấy rút lui về phía sau.
Thấy vậy, với nụ cười gượng Rudeus giơ tay về phía Ghyslaine.
"Người này là Ghyslaine, Ghyslaine Dedorudia. Nổi danh là Hắc Lang Ghyslaine. Tôi muốn giới thiệu cô ấy làm hộ vệ cho công chúa Ariel."
Ghyslaine tiến một bước và khuỵu một gối xuống.
Một mắt nhìn thẳng vào Ariel.
"Ghyslaine."
"Rất vinh dự được làm quen với cô, Ghyslaine. Tôi là Ariel Anemoi Asura, công chúa đệ nhị của vương quốc Asura. Kể từ khi cô còn ở lãnh địa Fittoa--"
"Tôi muốn hỏi một điều."
Ngắt lời của Ariel, Ghyslaine hỏi.
"Tôi được biết khi làm thủ hạ của cô, tôi sẽ được chiến đấu với kẻ thù của Sauros-sama. Có thật vậy không?"
"Đúng thật vậy.
Ariel lập tức trả lời trước câu hỏi hơi vô lễ này.
Cô ấy đã được nghe từ Sylphy rằng lý do tại sao người này muốn trở thành hộ vệ của cô ấy.
Ghyslaine sẽ trả thù cho Sauros.
Trên danh nghĩa, Eris là hộ vệ của Rudeus, nhưng dường như cô ấy cũng tham gia vì lý do tương tự trên.
"Nếu cô đồng hành cùng tôi đến Hoàng cung Asura, những thủ phạm chịu trách nhiệm trong việc lừa gạt Sauros-sama... nhất định sẽ được tìm thấy. Tôi nhất định sẽ tìm ra chúng. Đến lúc đó, mời cô tự do tùy ý vung kiếm."
Ariel có vẻ như biết những chuyện liên quan đến cái chết của Sauros Boreas Greyrat.
Để chịu trách nhiệm cho sự biến mất của Lãnh địa Fittoa, ông ta đã bị xử tử.
Thuộc một trong bốn đại lãnh chúa của vùng, từ việc nhà Boreas mất đi sức mạnh đồng nghĩa với việc lực lượng của hoàng tử đệ nhất sẽ bị suy yếu.
Tất nhiên, Ariel không có nhớ là đã từng ra lệnh việc này.
Thế nhưng, Ariel nghĩ rằng có khả năng là người nào đó ở phe của cô ấy đã nhúng tay vào chuyện này.
Nếu vậy thì tình thế sẽ trở nên rất phức tạp...
Mặc dù vậy, cái đầu của quý tộc đó sẽ phải được trưng bày ra.
Để giữ thể diện của Rudeus, người đã giới thiệu Ghyslaine.
"Tôi giao phó việc này cho cô."
Ghyslaine chỉ nói một câu xong rồi nhanh chóng đứng dậy.
Trong khi đang ngoe nguẩy cái đuôi của mình, cô ấy nhìn Sylphy và hỏi.
"Vậy, tôi làm gì đây?"
"Ể. Từ mai trở đi, Ghyslaine-san sẽ chính thức trở thành hộ vệ của Ariel-sama. Ngày hôm nay gặp nhau chỉ là để giới thiệu, một khi việc chuẩn bị cho hành trình hoàn tất, xin hãy tới nơi của cháu lần nữa."
"Được rồi... và Ghyslaine thôi là được."
Ghyslaine nói ngắn gọn và rút về phía sau một bước.
"...."
Một lần nữa, Ariel nhìn qua ba người trước mặt cô ấy.
Cuồng Kiếm Vương Eris, Hắc lang Ghyslaine.
Người đã giới thiệu hai kiếm sĩ này là ma thuật sư cường mạnh nhất trong số những người quen của Ariel, Đầm Lầy Rudeus.
Dù họ cường mạnh, nhưng ba người này không tuyên thệ trung thành với cô ấy.
Đồng thời, phía sau Rudeus là Long Thần Orsted.
Trong khi bản thân Rudeus từng từ chối việc này, nhưng chỉ thị của Orsted là phải liên lạc với cô ấy.
Thật sự, Orsted đang âm mưu gì không ai biết.
Ariel đã từng một lần nhìn thấy Orsted.
Chỉ nhìn qua thôi, cô ấy đã trải qua được nỗi sợ hãi không thể nào diễn tả được.
Mặc dù cô ấy đã thay đổi suy nghĩ khi thấy hắn trò chuyện với Nanahoshi, nhưng bởi không biết lý do vì sao đối phương lại muốn hợp tác với mình khiến cô ấy cảm thấy bất an.
Nhưng đồng thời, Ariel lại cảm thấy an toàn.
Đó là bởi trước mắt cô ấy là thứ sức mạnh to lớn?
Dù biết rằng thứ sức mạnh to lớn không đủ sức nắm lấy này sẽ hủy hoại lấy cô ấy?
Không phải.
Ariel đứng dậy và bày tỏ sự biết ơn của mình với ba người họ.
Rudeus đáp lại theo tự nhiên.
Thấy Rudeus làm vậy, Eris sau đó vội vã đáp lại lòng biết ơn đó.
Cuối cùng là Ghyslaine đáp lại bằng cái cúi đầu.
"...."
Sau khi bày tỏ xong lòng biết ơn, Ariel đưa mắt nhìn sang Sylphy.
Lý do mà cô ấy không cảm thấy bất an là bởi họ đều có quan hệ với Sylphy.
Dù không biết Orsted đang toan tính điều gì.
Thế nhưng, Rudeus theo Orsted là để bảo vệ người nhà mình.
Do đó, Rudeus sẽ không làm tổn hại Sylphiette.
Và, Sylphiette sẽ không làm tổn hại Ariel.
Sự thật này khiến Ariel cảm thấy an toàn.
(Cảm ơn cậu nhiều lắm, Sylphy.)
Trong lòng cô ấy, Ariel cúi đầu trước người bạn thân nhất đang đứng bên cạnh cô ấy.
Phần 2:
Buổi tối hôm đó.
Trong một quán rượu ở thành phố ma pháp Sharia.
Một quán rượu hối hả và nhộn nhịp, đối lập với góc quán yên tĩnh.
Ở góc quán, là một nữ nhân dáng người cao đang ngồi ở cuối quầy, lặng lẽ uống cốc rượu của mình.
Một nữ nhân người thú cơ bắp da nâu.
Mặc dù cô ấy đã là một người phụ nữ trung tuổi, người ngoài nhìn vào vẫn thấy cô ấy là một người đẹp.
Nhưng dù vậy, không có ai tiếp cận cô ấy.
Đó là bởi toát ra từ người cô ấy là bầu không khí nguy hiểm.
Từ nỗi khiếp sợ [Cuồng Kiếm Vương] đã giúp cô ấy tránh làm người nổi tiếng.
Hơn nữa, mặc dù cô ấy là sư phụ của Cuồng Kiếm Vương, cô ấy không phải là người đó.
Trong quán rượu, một vị khách mới xuất hiện.
Người khiến chiếc chuông ở cánh cửa reo lên là một nữ nhân tộc Elf với mái tóc sang trọng.
Một gương mặt xinh đẹp, sở hữu một cơ thể hấp dẫn ngoại trừ bộ ngực.
Thế nhưng, bụng của cô ấy đã to ngoài sức tưởng tượng từ bề ngoài mảnh khảnh đó.
Cô ấy là phụ nữ mang thai.
Thấy người phụ nữ đó, một vài người trong quán rượu vui vẻ gọi.
[Này, đã lâu không gặp.]
[Không tìm người ta nữa à?]
[À mà cô đã kết hôn rồi nhỉ.]
[Lại đây uống cùng đi!]
Trong khi được mọi người vui mừng chào đón, cô ấy đi vào sâu trong quán.
Tới góc quán.
Tận sâu của quầy.
Cô ấy ngồi bên cạnh người mà không ai dám lại gần.
Mọi người xung quanh hồi hộp nín thở.
"Hai~, Ghyslaine. Đã để cậu phải chờ rồi."
Cô ấy - Elinalize, phấn khởi bắt chuyện với nữ nhân người thú đang ngồi góc quán.
"Cậu tới muộn đấy."
Ghyslaine lãnh đạm trách.
"Biết làm sao được. Tớ đang mang thai mà... À, cho tôi bia và đồ nhắm."
Elinalize gọi chủ quán.
Nghe thấy người phụ nữ mang thai đó muốn uống bia, đàn ông xung quanh ai nấy đều nhăn mặt.
Ghyslaine cũng vậy.
"Uống bia có sao không?"
"Để chúc mừng cho cuộc đoàn tụ hạnh phúc và để nhắc lại chuyện cũ nữa. Mọi người ai cũng cần uống mà."
Nghe thấy nói vậy, Ghyslane cũng đành chịu.
"Đừng lo, tớ sẽ không uống quá nhiều làm ảnh hưởng đến đứa trẻ trong này đâu. Cuối cùng tớ cũng có con với người chồng đáng yêu của tớ mà."
Elinalize xoa bụng với vẻ mặt quyến rũ.
Thấy vậy, Ghyslaine tỏ ra ngạc nhiên.
"Tớ có nghe nói cậu đã kết hôn, không ngờ là cậu lại có thể hết lòng với một người."
"Ngay cả tớ ban đầu cũng khá ngạc nhiên. Clff là một người rất tuyệt vời. Mặc dù anh ấy còn trẻ, và ít lắng nghe lời tớ, nhưng anh ấy sống rất thật lòng, có trách nhiệm với mọi người. Khi chúng mình làm chuyện người lớn thì anh ấy rất cố gắng, cử động làm sao để cả hai bên đều thấy thích. Thật dễ thương làm sao.. Ghyslaine cũng nên sớm tìm cho mình một người bạn đời đi!"
"Không cần."
Đối mặt với những lời trìu mến này, Ghyslaine trả lời lại ngay.
Cô ấy đã từ bỏ sống cuộc đời của một người phụ nữ.
Cô ấy sẽ đi trên con đường của một kiếm sĩ.
"Vậy... tớ sẽ không ép cậu thêm."
Ngay lúc này, cốc bia của Elinalize tới.
Ở khu vực này bia có hơi đắt, còn rượu thì lại rẻ hơn.
Đối với Elinalize, nó chỉ như nước trái cây.
"Giờ thì, vì cuộc đoàn tụ giữa những người bạn thân, cụng ly."
"Cụng ly."
Ghyslaine cụng cốc của mình vào cốc của Elnialize.
Âm thanh dễ nghe vang lên.
Ghyslaine và Elnialzie.
Hai thành viên của Nanh Hắc Lang đã đoàn tụ.
"Sẽ thật là vui nếu như có Gisu và Talhand ở đây nữa..."
"... Và cả Paul và Zenith."
Khi nói vậy xong, rượu mừng biến thành rượu buồn.
Thế nhưng, Elinalize vốn muốn nói những chuyện thế này.
Có lẽ chuyện này sẽ dễ dàng hơn nếu như họ say thêm một chút nữa, nhưng không cần phải lo.
"Về Paul thì... thật là đáng tiếc. Đáng lẽ, tớ mới là người chết trước..."
"Hắn vốn sống vội vội vàng vàng. Nên thể nào cũng chết sớm."
"À, nghĩ lại thì, trước kia câu này từng được nói rồi nhỉ."
"Chính cậu nói đấy."
"Tớ sao?"
"À.... thực ra thì, tớ cũng không lấy làm lạ khi hắn chết."
"Paul đã chiến đấu rất anh dũng cho đến giây phút cuối... cậu muốn nghe không?"
"Cứ kể đi."
Khi hỏi xong, Elinalize bắt đầu kể về thời khắc cuối cùng của Paul.
Về chuyện anh ta đã phải chia lìa khỏi người nhà của mình, và nỗ lực hết mình tìm kiếm họ.
Về chuyện dù là một tên hám gái, anh ta vẫn tránh xa được các cô gái và hết lòng trung thủy với Zenith.
Về chuyện đoàn tụ với Rudeus, cũng như trò chuyện với cậu ta.
Và cuối cùng là chuyện anh ta đã chết để bảo vệ Rudeus, giây phút cuối cùng của Paul.
"Thì ra vậy, hắn đã thay đổi rồi. Tớ vẫn nhớ cái hồi cậu và hắn còn ngốc ngếch với nhau."
"Ara, không phải Ghyslaine mới là người ngốc ngếch sao? Tớ nhớ hồi trước cậu còn vẫy đuôi khi thấy Paul cơ."
"Cậu chỉ giỏi tưởng tượng. Đó là bởi trong mùa động dục. Và, tớ không phải người Addorudia, khi vui thì đuôi không có vẫy."
"Chỉ là thí dụ, thí dụ thôi."
"Hừm."
"Nhưng mà, Ghyslaine hồi đó thật là đáng yêu. Mỗi khi có chuyện gì xảy ra, cậu rất lo cho Paul."
"Chuyện đã qua. Quên đi."
Trong khi Elinalize đang cười đùa, cô ấy cho đồ nhắm vào miệng.
Tiếng thịt cứng lạo xạo.
Thấy vậy, Ghyslaine cũng làm theo.
"À, vậy thêm nữa nhé, chúng ta chia ra."
Elinalize đẩy cái đĩa của mình về phía Ghyslaine.
Hai người cùng ăn chung đĩa.
Trong một thời gian, cả hai người chỉ liên tục ăn đồ nhắm.
"Với tớ mà nói, Zenith còn đáng bất ngờ hơn là Paul."
Khi cái đĩa đã trống trơn, Ghyslaine lẩm bẩm.
"Tớ không thể ngờ được là Zenith lại trở thành như vậy."
"Đúng thật. Nhưng Rudeus vẫn đang gắng tìm cách giải, và cậu ấy có vẻ cũng đang dần hồi phục rồi."
"..."
"Nhất định một ngày Zenith mà chúng ta biết sẽ trở lại."
"Vậy sao?"
"Ừm, có lẽ sẽ mất nhiều năm."
Ghyslaine mỉm cười và khuấy vòng tròn cốc của mình.
"Một ngày nào đó, tớ mong chúng ta sẽ lại cùng uống với nhau."
"Ừ. Đến lúc đó, hãy gọi cả Gisu và Talhand, chắc chắn sẽ là một khoảng thời gian náo nhiệt."
"Bọn họ thế nào rồi?"
"À, sau khi party với Talhand giải thể --"
Sau đó, hai người họ kể với nhau nhiều chuyện.
Sau khi party giải thể.
Sau sự kiện dịch chuyển.
Sau khi gặp Rudeus.
Và không chỉ vậy, những chuyện trong thời gian họ còn là nhà mạo hiểm.
Khi mà họ đi vào mê cung.
Khi mà Gisu thua bạc, mất sạch tiền của họ và cả party đều trách mắng anh ta.
Khi mà Paul lợi dụng thời kì động dụng của Ghyslaine.
Khi mà Elinalize lợi dụng thời điểm đó và trong một thời gian ngắn cả ba người họ đã có một lối sống trụy lạc.
Chủ yếu là những chuyện đáng xấu hổ khiến họ đỏ mặt.
Thế nhưng, tất cả đều hoài niệm và những kỷ niệm đó khiến lòng họ bồi hồi.
Trong tình trạng hơi say, Elinalize vừa kể vừa nheo mắt.
Ghyslaine đã say xỉn từ lúc nào, đang dùng tay chống đầu với đôi mắt trống rỗng.
"Ara, thật hiếm khi thấy cậu uống say tới mức này, cậu có về phòng của mình được không vậy?"
"Không sau đâu. Không còn con sói nào dám tấn công tới tớ nữa."
Ghyslaine nói vậy trong khi nhìn sau vai mình.
Những nhà mạo hiểm ồn ào khi thấy ánh mắt của Ghyslaine phải nhìn đi chỗ khác.
"Sau đó, tớ được Philip-sama mời về làm cho ngài ấy."
"Philip? À, cái người ở Lãnh địa Fittoa."
"Ừ, có một lần tớ được mời làm vợ lẽ của ngài ấy."
"Thật là đáng tiếc. Nếu cậu đồng ý, thì cậu đã kết hôn với tiền trong tay."
Trước những lời đùa bỡn của Elinalize, Ghyslaine mỉm cười với vẻ cô đơn.
"Tớ đã không thể nào có mặt mũi nhìn mặt tiểu thư Eris."
"Thật không ngờ là cậu lại nói không có mặt mũi nào... ara!"
Trong khi vừa nói vừa nhìn Ghyslaine, Elinalize nghiêng đầu khó hiểu.
Ánh mắt của Ghyslaine.
Là ánh mắt đầy sát ý.
"Philip-sama đã chết. Ngài ấy không sống sót được sau sự kiện dịch chuyển. Xác đã được chôn, kẻ sát hại ngài ấy cũng đã bị giết."
"... Ara, vậy sao. Thật là đáng tiếc."
"Tiểu thư Eris đã được gả vào nhà của Rudeus..."
Ghyslaine trừng mắt nhìn trần nhà.
"Và tiếp theo là kẻ thù của Sauros-sama."
Với sát khí hừng hực này của Ghysaline, một vài vị khách trong quán rượu cảm thấy nguy hiểm.
Thế nhưng, Elinalize không hề tỏ ra suy chuyển.
Cô ấy biết người trước mặt cô ấy có tính hay tự dưng tỏa sát khí và chém ai đó.
Và cô ấy cũng biết là cô ấy sẽ không bị chém.
"Để thực hiện điều này, tớ phải trở thành hộ vệ của công chúa."
"Hà."
Elinalize thở dài và nhìn chằm chằm trần nhà.
"Ghyslaine cũng đã thay đổi rồi. Hồi trước, cậu đâu có giống một nữ kỵ sĩ trung thành tới mức này."
Với những lời này Ghyslaine bỗng dừng cử động và nhìn vào cốc của mình.
Rượu màu vàng.
Phản chiếu khuôn mặt của cô ấy.
Cô ấy lập tức nhận ra được điều gì đó.
"...Tớ cũng là, một người tộc Dorudia."
Ghyslaine nói vậy xong rồi đứng bật dậy.
Cô ấy rời khỏi ghế của mình, đi với tư thế không ai có thể nghĩ là cô ấy đã say xỉn.
"Cậu đi đâu vậy?"
"Trở về."
"Ara ara, đúng là lúc nào cũng đột ngột vậy."
Elinalize nhún vai và đứng dậy.
Cô ấy lấy những đồng bạc ở trong túi của mình và ném vào quầy.
"Ghyslaine!"
Elinalize, sau khi đã đếm xong, cất tiếng gọi Ghyslaine, sắp biến mất vào màn đêm của con phố.
Tai của Ghyslaine động đậy và cô ấy quay người lại.
"Hãy bảo vệ Rudeus và Sylphy ở Vương quốc Asura hộ tớ nhé! Chúng đều là những đứa cháu đáng yêu của tớ!"
"... Để đó cho tớ."
Ghyslaine khi trả lời lại, đuôi của cô ấy dựng lên.
Elinalize đi về phía ngược lại, chân của cô ấy quay về hướng căn nhà mà Cliff đang chờ đợi.
Cô ấy tin rằng người bạn thân của cô ấy, dù không cần nói gì cũng sẽ hết lòng bảo vệ cho những người thân của mình.