Phần 1:
Một giờ sau trận phục kích.
Khi đã xử lý xong xuôi những cái xác, chúng tôi dựng trại ở nơi hoang vu hẻo lánh của khu rừng.
Xung quanh lửa trại là hàng rào bằng đá được tạo để tránh bị lộ ánh lửa, chúng tôi đang ở trong hội nghị tác chiến.
"Không thể... không thể nào..."
Luke trông có vẻ sững sờ.
Khi biết được rằng Philemon đã quay lưng với chúng tôi, cậu ta liên tục lẩm bẩm một mình với đôi mắt vô hồn.
Chuyện này khó tin đến vậy sao?
Không, chỉ có mình Luke.
Ariel và những người khác đều vẫn bình tĩnh.
Xem ra họ đã nghĩ đến cái khả năng này từ trước.
Chỉ có Luke là bị chấn động lớn đến vậy, bởi vì Philemon là người thân của cậu ta.
Hay là bởi Hitogami đã truyền bá cho cậu ta điều gì đó.
Hitogami đã nói gì với cậu ta?
Và, cậu ta đã phát hiện ra là hắn nói dối chăng?
Biết hắn từ trước, tôi nghĩ hắn sẽ không nói những gì gây bất lợi cho hắn.
Hay là tôi... thử hỏi cậu ta xem?
Không, đầu tiên nên khơi gợi sang chủ đề.
"Công chúa Ariel."
"Có chuyện gì vậy Rudeus-sama?"
"Auber có hô rằng [hẹn lần sau gặp lại].
Trong khu rừng này, hoặc ở biên giới, hoặc thậm chí đi qua biết giới. Tôi nghĩ rất có thể hắn sẽ còn liên tiếp phục kích chúng ta."
Ariel trở nên hoang mang.
"Vậy sao... thế thì?"
Có vẻ như cô ấy đã dự đoán được trước chuyện này.
"Mặc dù lần này chúng ta có thể đẩy lui hắn, nhưng Auber là một kẻ ranh mãnh hơn tôi tưởng, hơn nữa, số lượng kẻ địch lần này cũng đông hơn tôi tưởng... rõ ràng là, đối phương muốn dốc hết sức để thủ tiêu cô, công chúa Ariel. Lần phục kích tới, chúng nhất định sẽ chuẩn bị tốt hơn lần trước."
"... Chúng ta khó có thể cứ đẩy lui được chúng sao?"
Theo lời của Ariel, tôi gật đầu.
"Cũng không hẳn là khó... nhưng mà, có lẽ cửa khẩu sẽ có phục kích và nơi đó sẽ bị đặt bẫy."
"Nhưng không có ma trận dịch chuyển chúng ta chỉ có thể đi thẳng."
Cuộc đối thoại diễn ra y như những gì tôi mong đợi.
Nói chuyện với Ariel thật là dễ.
Cảm giác như là cô ấy đã biết tôi muốn nói gì.
"Phải, nhưng nếu ta đã biết nơi đó có bẫy thì ta chỉ cần tránh chỗ đó thôi."
"Vâng... vậy thì, chúng ta có cách nào khác để vượt qua biên giới mà không đi vào bẫy của chúng?"
"Có đó."
"Làm cách nào?"
Khi tôi nhận ra, ánh mắt của mọi người đổ dồn hết về Ariel và tôi.
Tôi cảm thấy hơi khó nói.
"Ở gần biên giới, có bọn đạo tặc và buôn bán nô lệ chuyên làm nghề buôn lậu. Chúng ta hãy thương lượng với chúng. Nếu thuận lợi, chúng ta có thể vượt qua biên giới mà không cần qua cửa khẩu."
Sau khi nghe thấy đề xuất này, Ariel tạo tư thế suy tính và [hừmm] một tiếng.
Sylphy trông có vẻ bối rối.
Cả Ghyslaine và Eris đều chưa từng nghe tới chuyện này.
"Rudeus-sama, không phải trước kia cậu có từng nói là chúng ta không nên làm chuyện phi pháp sao?"
"Phải. Trước kia đúng là vậy. Nhưng tôi đã đánh giá sai tính nghiêm trọng của tình hình. Để đạt được mục đích chúng ta cần phải chịu mất vài thứ."
"...Vậy sao?"
Ariel gật đầu có vẻ bị thuyết phục.
Cô ấy nhìn xung quanh, lông mày hình ハ và rồi nhìn sang Sylphy. ()
"Sylphy, cậu nghĩ thế nào?"
"...Tôi nghĩ đây là một ý hay. Mặc dù tôi không biết băng đạo tặc có đáng tin hay không, nhưng nếu Rudi đã đề xuất ý này, thì tôi nghĩ nó ít nguy hiểm hơn là đi qua cửa khẩu."
Mặc dù nói vậy nhưng cô ấy có vẻ không hài lòng.
Có lẽ là bởi tôi đã không làm theo những gì mình đã nói.
Nhưng mà, khi tôi đề xuất ý này sau khi tấn công xong, trông tôi như là đã chỉ điểm cuộc phục kích này vậy.
"Luke?"
Ariel quay sang nhìn Luke.
Cậu ta dần dần ngẩng đầu lên như kiểu bị ma ám.
Rồi nhìn tôi với đôi mắt dữ tợn.
"Ngươi, đang có âm mưu gì...?"
Cậu ta nói bé.
Giọng nói run rẩy.
Với vẻ mặt đầy sự nghi ngờ.
Nhìn tôi.
"Hành động của ngươi, giống như là ngươi đã biết Auber sẽ đánh lén vậy."
"Tôi đã dự tính từ trước."
"Ngươi như đã biết cách hắn chiến đấu."
"Đó là nhờ con mắt tiên đoán của tôi."
Luke thật kì lạ.
Đáng lẽ chuyện xảy ra ở điểm mù cậu ta khó có thể thấy, thế nhưng cậu ta nói như kiểu biết rõ chuyện đã diễn ra.
"Auber rút lui quá đáng nghi."
"Nếu tôi bị giết ngay từ đòn đầu tiên của hắn, không phải hắn sẽ tiếp tục tấn công mà không rút lui sao."
"Khi hắn chạy thoát, sao ngươi không ngăn hắn?"
"...Tôi có thể ngăn hắn nếu dùng ma thuật quy mô lớn. Nhưng nếu thế, Sylphy và Eris cũng sẽ phải hứng chịu. Hơn nữa, còn có khả năng là hắn có ma đạo cụ hoặc vật yểm ma lực nào đó để tránh đòn tấn công của tôi."
"... Thế vậy ư?"
Này Này.
Giọng điệu của cậu như kiểu là tôi đã thông đồng với Auber.
... À, thì ra là vậy sao?
Hóa ra là cách đó.
Nếu tôi là Auber, không phải làm như vậy thì trông tôi giống như là đã thông đồng với Darius rồi sao.
Thật là phiền phức.
Nếu cậu ta chịu nghĩ kĩ thêm chút nữa thì cậu ta sẽ hiểu được là tôi không có thông đồng với Auber và Darius...
"...Luke-senpai. Không phải là cậu nhờ tôi nên tôi mới giúp công chúa Ariel sao?"
"Đúng là ta có nhờ ngươi... nhưng chuyện này thật vô lý. Cha ta không thể nào phản bội được. Cha ta..."
Hành vi của Luke rất kì quặc.
Vậy ra đây là do bàn tay của Hitogami sao.
Hitogami đã đưa ra lời khuyên gì cho Luke?
Chờ chút đã, có thể hiện tại Hitogami không thể nhìn thấy Luke.
Tôi đang đeo vòng tay của Orsted.
Vòng tay này gây nhiễu tầm nhìn của Hitogami.
Thế nên có thể là lời khuyên của hắn cho Luke không đúng như những gì diễn ra.
...Hoặc là, Hitogami đã từ bỏ Luke.
"...Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy?"
Eris với vẻ khó chịu trừng mắt nhìn Luke.
Như kiểu là cô ấy có thể lao tới đánh cậu ta bất cứ lúc nào.
Sylphy thì lần lượt nhìn tôi và Luke với đôi mắt sắc sảo.
Ghyslaine thì có một dấu [?] trên đầu.
"Ariel-sama."
Luke quay sang nhìn Ariel với vẻ mặt nghiêm túc.
"Tôi phản đối. Gần đây Rudeus đang giấu diếm chuyện gì đó."
"...Vậy sao?"
"Hơn nữa, chúng ta nhờ bọn đạo tặc liệu có an toàn không còn chưa biết. Mặc dù việc tránh cửa khẩu, tôi đồng ý, nhưng tôi nghĩ chúng ta nên quay về trước, và xin viện trợ từ Perugius-sama."
Xin cứu viện từ Perugius ư...
Ừ, ý hay đấy.
Xin một hoặc hai tinh linh của Perugius làm hộ vệ cho, thì sức chiến đấu của chúng tôi sẽ được tăng cường đủ sức đột phá tất cả.
Đúng, tôi cảm thấy nên làm như vậy.
Chỉ cần Ariel an toàn thì tôi thế nào cũng được.
Nhưng tôi phải liên lạc với Tris và băng đạo tặc của cô ấy.
Ngoài ra, tôi không nhất thiết phải lúc nào cũng ở bên Ariel.
Thế nhưng, nếu tôi rời cô ấy thì chẳng may có chuyện bất trắc...
"...Elmore, Kleene, hai cậu nghĩ thế nào?"
"Tôi ủng hộ Luke-sama."
"Tôi cũng vậy."
"Vậy sao."
Hai cô hầu cận có vẻ ủng hộ Luke.
Đây là 2 với 3 ư?
Thế nhưng, cái nhóm này không phải là theo chế độ dân chủ.
Người đứng đầu nhóm là Ariel.
Ariel quyết định mọi chuyện.
Mà, nếu không được, thì tôi sẽ cố tìm cách liên lạc với Tris một mình.
Tôi sẽ lấy cớ là tôi muốn đi trinh sát trong nước trước đã.
Nhưng tôi đi một mình thì có hơi kỳ quái.
Có lẽ nên mang Eris hoặc Sylphy đi cùng.
"..."
Ariel không hỏi ý kiến của Ghyslaine hoặc Eris.
Cô ấy cúi đầu, trầm ngâm suy tính.
Cặp mắt nheo lại, nhìn lửa trại đang cháy, chìm sâu trong suy tư.
"Được rồi."
Sau một lát, cô ấy ngẩng đầu lên.
Nhìn lần lượt Luke và tôi.
Sau khi nhìn được hai lần, cô ấy dừng tại cậu ta.
"Tôi sẽ theo đề xuất của Rudeus-sama."
"Hả!"
Luke mất bình tĩnh.
"Tại sao chứ?"
"Perugius-sama chắc chắn sẽ không rộng lượng đưa tay giúp đỡ một người đã quay về, bỏ chạy khỏi chính vương quốc của mình. Đến mức này cho dù có van xin cũng không được."
Nói vậy xong, Ariel nháy mắt với tôi.
...Thế nghĩa là, cô đã có ý theo tôi ngay từ đầu sao?
Tại sao thế nhỉ?
Có lẽ Ariel muốn tôi mang ơn cô ấy.
Mặc dù thế này cũng tiện hơn cho tôi rồi...
"Thế nhưng, chuyện này thật quá rủi ro. Cái băng đạo tặc đó! Ai biết được chúng có âm mưu gì để hãm hại Ariel-sama--"
"Luke."
Trước lời gọi này của Ariel, Luke đành im lặng.
"Sao cậu bỗng nhiên lại như thế này? Rudeus-sama đâu thể nào đi làm chuyện đó?"
"Nhưng cha tôi..."
"Trước kia không phải là chúng ta đã từng bàn với nhau về khả năng Philemon sẽ phản bội chúng ta hay sao? Cậu không phải có nói rằng là cha cậu có thể làm thế sao?"
"Đúng là trước kia tôi nghĩ vậy. Thế nhưng, tôi nhất định đã nghe được..."
Nói đến đây, Luke bỗng đưa tay che miệng.
Airel giật mình trước phản ứng này.
Hai mắt cậu ta trợn to, và môi run bần bật.
"Luke, chẳng lẽ, cậu đã nghe anh của cậu..."
Ariel nói được giữa chừng dừng lại.
Sau đó, bằng giọng điệu khác, cô ấy hỏi Luke.
"Luke Notus Greyrat, cậu là ai?"
Luke nhìn Ariel với vẻ bất ngờ.
Sau đó, cậu ta nhìn về phía Sylphy, và những người hầu.
Thấy vẻ mặt lo lắng của các cô ấy, cậu ta lần nữa nhìn Ariel.
Ánh mắt cậu ta không có một chút nghi ngờ, quỳ xuống mặt đất và ngẩng đầu lên nói.
"Tôi là kỵ sĩ của người."
"Và ta là công chúa của cậu."
Luke cúi mặt xuống, Ariel gật đầu.
Hai người họ nở nụ cười thỏa mãn như đã loại bỏ được khúc mắc.
Tất cả những gì cần nói đã được nói, cần nghe đã được nghe.
Đến đây là đã đủ.
Thấy hai người có vẻ thỏa mãn, Sylphy và những người hầu kia thở phào nhẹ nhõm.
"Giờ thì, lên đường thôi. Rudeus-sama xin hãy dẫn đường."
"Ừ."
Kết quả là, cứ như vậy chúng tôi bắt đầu đi liên lạc với băng đạo tặc.
Luke không phản bội.
Tuy nhiên, tôi vẫn còn chút bất an.
Bởi vì căn cứ vào cuộc đối thoại lần này, có thể xác định Luke là tông đồ của Hitogami.
Phần 2:
Khi đã quay trở lại con đường chính, chúng tôi đi vào rừng lần nữa.
Tôi đã biết địa điểm băng đạo tặc.
Đi vào khu rừng từ một tảng đá đã được đánh dấu, rồi đi thẳng về phía Đông.
Băng đạo tặc đang ở phía Đông của khu rừng.
Ngay dưới vách đá tại chân núi.
Thế nhưng, tốc độ di chuyển rất chậm.
Bởi vì xe ngựa của chúng tôi đã bị tháo gỡ.
Lúc mới đầu Ariel cũng ngồi trên ngựa, nhưng khi thấy cây cối trở nên lớn cô ấy xuống ngựa ngay.
Bởi vì có nguy cơ ngã khỏi ngựa.
Chúng tôi dắt ngựa qua một nơi có thể đi qua.
Nếu ta dùng ma thuật dọn đường, ta không cần phải đi đường vòng.
Mặc dù như vậy thì đối phương sẽ dễ dàng lần theo dấu vết.
Thế nhưng, nếu chúng tôi chiến đấu với ma vật trên đường, chúng tôi cũng sẽ lưu lại vết tích thôi.
Tốt hơn là không nên lo lắng quá nhiều làm gì.
Trên đường đi, chúng tôi đã dừng lại nghỉ ngơi nhiều lần.
Bởi vì Ariel rất nhanh bị đau nhức chân.
Dù sao cô ấy cũng không quen đi lại chốn rừng rậm.
Tuy rằng Ariel không than vãn gì.
Sylphy liên tục thi triển ma thuật chữa trị cho chân của Ariel, và chờ cô ấy hít thở đều lại rồi bắt đầu đi tiếp.
"..."
Không có cuộc trò chuyện gì cả.
Tôi đang suy tư về vấn đề tông đồ của Hitogami.
Và Hitogami đã khuyên gì với các tông đồ.
Luke, tông đồ của Hitogami.
Cậu ta đã nhận được lời khuyên nào đó.
Nhất định là vậy.
Nhưng tôi vẫn chưa biết rõ lúc nào cậu ta nhận được, hay lời khuyên đó là gì.
Lấy tôi làm ví dụ, Hitogami không khuyên tôi thường xuyên.
Tuy rằng hắn khuyên theo từng đợt, nhưng trung bình cách nhau khoảng 1 năm.
Trong trường hợp của Luke cũng tương tự, cậu ta mới chỉ được khuyên một hoặc hai lần.
Rất có thể, Luke đã nhận được lời khuyên ngay trước khi tới chỗ của tôi.
Để nhờ tôi làm đồng minh của Ariel.
Là như vậy.
Luke trực tiếp hành động theo lời khuyên.
Nhưng dựa vào cái phản ứng sau lần tập kích này, tôi cảm thấy chúng hơi khác nhau.
Có lẽ, Luke đã nhận được lời khuyên về nhà Notus.
Và từ đó, cậu ta bắt đầu tỏ ra thù địch tôi.
Cái thái độ thù địch đó như thể coi tôi như là một tội nhân vậy.
Chẳng hạn như,... [ta sẽ chiếm lấy nhà Notus.] hay gì đó?
Không, không thể nào.
Nếu cậu ta nghĩ kĩ thì sẽ biết là tôi không hề có hứng thú với chuyện này.
Nếu tôi có hứng thú, thì tôi đã không sống ở thành phố ma pháp Sharia và tôi đã chủ động tiếp cận Ariel nhiều hơn.
Mỗi người có thứ giá trị khác nhau.
Nếu ta giá trị thứ gì đó, thì ta sẽ tỏ ra thèm muốn nó.
Và nếu ta được ai đó nói rằng có một kẻ nào đó khác cũng muốn cùng một thứ, thì ta sẽ dễ dàng tin ngay.
A, nói như vậy, Luke lẽ nào muốn trở thành trưởng gia nhà Notus sao.
Mặc dù trông không có vẻ vậy.
Lần này, Philemon đã phản bội Ariel.
Chuyện này không hẳn là do bàn tay của Hitogami gây ra.
Cuốn nhật ký không đề cập gì đến chuyện này.
Không, trong cuốn nhật ký Eris đã ở trong nhà của Philemon.
Eris là Boreas, Boreas theo phe hoàng tử đệ nhất.
Nghĩ kĩ lại thì, kể cả Hitogami không có làm gì, thì Philemon rất có thể sẽ phản bội lại mà.
Hừ, thế nên Philemon không phải là tông đồ chăng.
Dựa vào sức ảnh hưởng và khả năng làm được mọi chuyện, Darius vẫn là kẻ tình nghi số một.
Đúng thế, Darius.
Một tông đồ khác.
Thượng cấp đại thần Darius Silva Ganius.
Không biết hắn đã nhận được lời khuyên gì.
Chí ít thì, hắn cũng đã nhận được thông tin như là [Ariel đang trở về hoàng cung].
Ariel có nói rằng, [Darius đã dự đoán được rằng chúng tôi sẽ về nước khi nhà vua đang lâm bệnh.]
Thế nhưng, lực lượng của quân địch quá mạnh.
Bắc Đế và một Bắc Vương.
Cả hai đều có thực lực đáng gờm.
Tôi vẫn chưa biết được nên đối phó với chúng ra làm sao.
Về hoàng tử đệ nhị, thì sẽ để sau.
Chúng tôi đã tới đây bằng ma pháp trận dịch chuyển.
Tôi không biết mất bao lâu để tin tức [Ariel đang trở về hoang cung] tới nơi của Vương quốc Asura từ thành phố ma pháp Sharia nữa.
Nhưng, thông tin đâu thể nào được truyền đi đủ nhanh để Auber và Wii Taa có thể phục kích sớm chúng tôi.
Nói như vậy, đó là lý do vì sao mà Auber chọn tôi làm mục tiêu.
Thay vì Ariel, hắn chọn tôi.
Nghĩ lại thì.
Có khả năng mục tiêu của Darius không phải là Ariel, mà là tôi...
Thế nào cũng chơi tất.
Đối với Hitogami và Darius, Ariel và tôi đều sẽ là trở ngại của chúng.
Lời khuyên của hắn chắc là như thế.
Thật là dễ đoán.
Tông đồ cuối cùng vẫn chưa xác định được.
Tôi vẫn băn khoăn về câu nói của Auber.
Auber biết rằng tôi có ở trong nhóm. Hắn có đề cập rằng [mang theo cả Wii Taa].
Thế nghĩa là...
Không, Darius có thể đã biết về chuyện này.
Tôi không thể dựa qua lần tập kích này mà khẳng định Auber là một tông đồ của Hitogami.
Mặc dù hắn có thể biết được sự có mặt của tôi, nhưng có thể là bởi đó là vì hắn nghe được từ Darius.
Dù sao đi nữa, Auber là một kẻ tôi cần phải đánh bại.
Mặc dù vậy, đối phó với cách chiến đấu kì quặc của Auber.
Không chỉ vật yểm ma lực, mà còn các đạo cụ khác nữa.
Như là dầu và bom cay.
Tôi dám chắc là hắn vẫn còn mấy trò tiểu xảo nào nữa.
Lần này tuy rằng hắn gây một ấn tượng mạnh, nhưng theo Orsted, hắn vẫn mạnh ngay cả khi chiến đấu theo cách bình thường.
Mặc dù tôi đã nghe nói về hắn, nhưng quả đúng là khác khi ta được tận mắt trông thấy.
Tôi đã không để mất cảnh giác khi hỗ trợ Ghyslaine, nhưng chỉ cần một sơ sảy nhỏ thôi, một quyết định sai lầm, và hắn đã có thể hạ được tôi từ đằng sau rồi.
Lần sau hi vọng là có thể giải quyết được hắn...
Orsted nói rằng, muốn giết hắn khi đã để chạy thoát rất là khó.
Mặc dù hắn trông nổi bật như vậy, nhưng hắn dễ dàng biến mất ngay vào trong rừng.
Cái tên Bắc Đế không chỉ là một cái tên.
Mà, hơn cả Bắc Đế hay Khổng Tước Kiếm, cảm giác hắn giống một ninja hơn.
Không, hắn chính là một Ninja.
Xem ra ở thế giới khác cũng tồn tại NINJA.
Sử dụng dầu và bom cay, tôi cũng muốn thử bắt chước hắn...
Phần 3:
Đêm khuya.
Tôi liên lạc với Orsted.
Sau trận chiến này, có rất nhiều chuyện cần phải báo cáo.
"Để Auber chạy thoát sao?"
"Đúng vậy, tôi rất xin lỗi. Mặc dù ngài có dạy tôi cách đối phó hắn..."
"Không sao. Nói dễ hơn làm. Ngoài ra thì, một khi Auber đã muốn chạy thoát, thì rất khó giết hắn."
Sau khi hắn ta quyết định rút lui, hắn lập tức trở nên nhanh nhẹn.
Chiến thuật của hắn rất phong phú, lại còn sử dụng vật yểm ma lực mà tôi không hề biết.
Tuy rằng Ortsed có vẻ biết hầu hết chiến thuật của hắn.
Tôi đã không thể ứng phó lại.
Mà, dù sao thì, tôi nghĩ Orsted nên xuất đầu lộ diện và giết hắn luôn đi.
...Không, tốt hơn là không nên quá dựa dẫm vào người ta.
Chỉ niềm tin thôi cũng không thể giải quyết được hết mọi chuyển.
Auber cứ giao cho tôi.
Tôi sẽ hạ được hắn.
Tôi tin là vậy.
"Cơ mà, Wii Taa là ai vậy?"
"Ai đó đã gọi hắn tới. Có lẽ là do Hitogami đề xuất điều này."
"...Ừm, vậy hắn là kẻ như thế nào?"
Để chắc ăn, tôi cần phải biết sức chiến đấu của đối thủ.
" [Quang dữ Ám] Wii Taa.
Một tên Bắc Vương theo trường phái kì quái, hắn là đệ tử của Kalman III.
Đúng là, hắn đã làm hộ vệ cho nhà Notus được một thời gian dài."
Notus.
Nói như vậy, hắn là sư phụ của Paul sao?
"Đúng như tên của mình, hắn rất giỏi gây khó dễ cho thị lực của đối thủ.
Ban ngày hắn dùng bộ giáp đã đánh bóng như gương. Ban đêm hắn bôi mực đen toàn thân, sử dụng ma đạo cụ bốc khói đen để hòa nhập với đêm tối."
Vậy nên, ban ngày làm bẩn giáp của hắn, ban đêm thì dùng hỏa ma thuật thắp sáng, để đối phó với hắn.
Có vẻ thế là xong.
"Kiếm thuật của hắn không quá kém... nhưng chỉ khi phá giải tiểu xảo của hắn, Ghyslaine và Eris mới có thể ứng phó được với hắn."
Cũng có lý.
Tuy rằng hắn sử dụng thủ đoạn hèn hạ, nhưng rốt cuộc cũng là để bổ trợ mà thôi.
Không thể nào mà hắn trở thành một Bắc Vương mà chỉ có dùng cái trò gương chiếu mắt đó.
"Nhưng, chúng ta không thể cho rằng chỉ có duy nhất mình chúng, có thể vẫn còn những kẻ khác đã được thuê."
"Đẳng cấp như Bắc Vương sao?"
"Kiếm Vương thì chắc không có rồi... nhưng Thủy Vương, Thủy Đế, hay Kiếm Đế, có thể có bao nhiêu kẻ tham gia vào chuyện này?"
"Hắn đã thuê bao nhiêu người để áp đảo chúng ta?"
"Không, nếu đã có Thủy Thần ở đó, Darius sẽ không cố dùng nhiều hộ vệ đến vậy, cùng lắm cũng chỉ một hoặc hai thôi."
Bởi vì đã có Thủy Thần nổi danh mạnh mẽ, nên đối thủ có thể sẽ có chút lơ là ư.
Hitogami chắc phải có đề xuất muốn thuê thêm nhiều người hơn...
Nhưng rốt cuộc đó cũng chỉ là đề xuất.
"Thế nhưng, thời điểm này tam kiếm sĩ của Bắc Thần ắt hẳn đều đang ở trong Vương quốc Asura, có khả năng chúng đều đã được thuê hết."
"Tam kiếm sĩ của Bắc thần, có cái nhóm này sao?"
"À, về cách đối phó với chúng, ta sẽ nói cho ngươi."
Tam kiếm sĩ của Bắc Thần.
Tự xưng là những kiếm sĩ đứng đầu trong phái Bắc Thần, tất cả có bốn.
Mỗi kẻ đều có kỹ thuật kì lạ của riêng mình và những đặc điểm dễ gây chú ý.
Sau khi tôi được dạy cách đối phó với từng người, chúng tôi chuyển sang chủ đề trọng tâm.
"Còn Luke, thì thế nào?"
"Hắn ta có vẻ ổn. Hitogami có thể nhìn thấy tương lai, nhưng dự đoán của hắn có lúc không chính xác.
Bởi hắn phải thao túng nhiều tông đồ, nên vấn đề ắt sẽ xảy ra."
Tức là, Hitogami không thể đưa ra lời khuyên để các tông đồ hợp tác ăn ý với nhau.
Lần này, Luke đã tỏ ra kinh ngạc, dường như là bởi có sự mâu thuẫn với lời khuyên của Darius, hoặc cả Auber.
Lời khuyên của Hitogami có thể chính xác ở phần nào đó, nhưng còn lại thì toàn là dối trá.
Đối với Luke, lời khuyên mà cậu ta nhận được rất có thể chỉ là những lời dối trá gây có lợi cho hắn.
"Ngài có nghĩ rằng Hitogami đã từ bỏ Luke không?"
"Rất có thể.
Vận mệnh của Luke rất yếu. Hitogami không thể mong chờ gì từ con cờ như hắn.
Nhiều lắm cũng chỉ là sử dụng hắn để quan sát hành động của ngươi. Nhưng, cũng bởi với ta ở gần đây, năng lực quan sát của hắn bị giới hạn."
"...Nhưng mà, hắn chỉ có thể điều khiển được ba quân cờ, làm vậy không phải là bất lợi sao."
Nghe thấy điều này, Orsted cau mày.
"Đối với một kẻ có thể thấy được hết như Hitogami mà nói, không nhìn thấy được đối thủ là một điều rất đáng sợ.
Để có thể quan sát được chúng ta, thì có một kẻ theo dõi là điều cần thiết."
"...Thì ra là vậy."
Từ quan điểm của Hitogami, năng lực mà hắn ỷ lại đã bị phong ấn.
Không có Luke, thì hắn không thể đoán được sự thay đổi của tương lai.
Hắn sẽ cần phải làm gì đó để biết được hành động của chúng tôi.
Suy nghĩ như vậy, thì hắn sẽ không từ bỏ Luke.
Hắn bị giới hạn bởi việc này.
Cơ mà, rắc rối quá, nghĩ tiếp cũng chẳng ra được gì.
"Tạm thời, chúng ta mặc kệ Luke có được không?"
"Ừ. Nhưng hãy giữ cảnh giác. Khi Hitogami muốn từ bỏ một tông đồ, thường thường hắn sẽ khiến chúng làm những chuyện ngu xuẩn không lo đến hậu quả."
"Ừ...cũng phải."
Chẳng hạn như khi hắn bắt tôi phải khiêu chiến Orsted.
"Giết hắn trước khi hắn kịp hành động."
"...Trước khi làm vậy, liệu tôi có thể nói chuyện với Luke?"
"Ngươi dự định nói gì với hắn?"
"Cậu ta có từng liên lạc với Hitogami và nhận lời khuyên của hắn hay không. Nếu có thể, thuyết phục cậu ta không tin vào những lời của Hitogami.
Và có lẽ cậu ta sẽ trở thành gián điệp hai mang cho chúng ta."
"Ồ..."
Tôi cảm thấy việc này chỉ phí công.
Luke đang nghi ngờ tôi.
Chắc hẳn là có liên quan đến những gì Hitogami đã nói với cậu ta.
Về mặt tin tưởng, tôi chưa từng cố gắng để khiến cậu ta tin tôi.
Quan hệ của tôi với Luke chỉ như thế.
"Mặc dù ta nghĩ là vô ích... nhưng cứ thử xem."
Tôi đã được cho phép.
Đến lúc nào đó tìm cơ hội bắt chuyện.
Tuy rằng cũng có thể rút dây động rừng, nhưng mà.
"Bây giờ mọi chuyện vẫn đang diễn ra thuận lợi. Hitogami chưa gây ra được chuyện gì đáng chú ý. Cứ tiếp tục cảnh giác."
"Rõ!"
Và như vậy, việc báo cáo định kỳ đã kết thúc.
Phần 4:
Tôi rời khỏi nơi của Orsted.
Kế hoạch đang thuận lợi.
Ít nhất thì tôi nghĩ vậy.
Sau trận chiến với Auber ở Hàm trên Rồng Đỏ, bước tiếp theo là mời Tris làm đồng bạn.
Có một số chuyện diễn ra không như mong đợi, nhưng chúng không làm ảnh hưởng gì nhiều đến kế hoạch.
Dù sao thì, cứ tiếp tục tự tin tiến về phía trước thôi.
Mặc dù nói là vậy, tôi hơi sợ khi mà mọi chuyện diễn ra thuận lợi thế này.
Đặc biệt là Luke, vấn đề xuất hiện lúc nào không biết.
Mặc dù Orsted dường như không cảm thấy như vậy.
Có lẽ là bởi hắn không trực tiếp chứng kiến tình hình.
Hoặc là bởi hắn chỉ nghĩ rằng vấn đề này có thể bỏ qua được.
hoặc là bởi tôi đang suy nghĩ thái quá.
Orsted đang nghĩ gì, tôi không biết nữa.
Hắn không hành động là bởi không có vấn đề gì.
Điểm này tôi có thể hiểu được.
Nếu ta làm việc bất cẩn, thì mọi chuyện sẽ chuyển biến xấu đi.
Kiếp trước tôi cũng từng nghe qua rằng [Hối hận khi làm, còn hơn là hối hận khi không làm.].
Nhưng có thể tôi sẽ phải hối hận cho dù có chọn gì đi nữa.
Duy trì tình trạng hiện tại cũng là một loại chọn.
Tôi muốn chọn điều nào làm tôi ít hối hận về sau nhất.
Khi tôi nhớ lại cuộc nói chuyện với Ariel, Luke có thể đã tiếp tục nói thêm nếu như được thúc ép.
Tôi sẽ thử gợi lại cái chủ đề này khi có cơ hội.
Tôi vẫn chưa quyết định cần nói những gì, và có thể tôi sẽ rút dây động rừng.
Thế nhưng, về tính nguy hiểm của Hitogami, có lẽ nên nhắc cậu ta một chút.
Tuy rằng không nói gì với cậu ta cũng được.
"...."
Trong khi đang nghĩ ngợi, tôi đã trở về nơi để ngủ.
Tôi định báo cáo khu vực xung quanh an toàn với hai người phụ trách lửa trại.
Những người gác đêm hôm nay là Kleene, Sylphy và tôi.
Từ khi tôi rời đi đến khi trở về vẫn chưa tới 30 phút.
Trong 30 phút này, bóng ở quanh lửa trại đã tăng lên một.
Ba cái bóng.
Là ai đã thức dậy?
Nếu như có ma vật tấn công trong khi tôi không có ở đây, Ghyslaine hoặc Eris đã phải thức dậy rồi.
Nhưng cái bóng đó không lớn.
Mặc dù nó lớn hơn Sylphy nhỏ nhắn xinh xắn một chút.
Có chiều cao tầm bằng một cô gái bình thường, hơn Kleene chút.
Mặc dù Eris cao hơn hai người đó, nhưng đó không phải là Eris.
Là cô hầu cận Elmore chăng?
Sao cô ấy lại thức lúc này?
Trong khi đang nghĩ và đến gần hơn, một trong những cái bóng đứng lên.
"Đêm nay thật là đẹp nhỉ. Rudeus-sama."
Là Ariel.
Cô ấy đang đứng sau lửa trại.
Ngọn lửa tạo ra bóng đen chiếu sáng lên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.
Kleene và Sylphy đang có vẻ lo lắng.
"Chúng ta đi dạo một chút được không?"
Ariel nở nụ cười tự tin, khi nói vậy.