Part 1:
Mắt quỷ.
Bình thường ta sẽ khá ngạc nhiên nếu ta bỗng nhiên nhận được thứ như thế này.
Tại sao Quỷ Đế ở nơi như thế này và tại sao tôi lại nhận được thứ như thế này?
Đó là một cơ hội tiến triển mà tâm trí tôi không có thời gian để bắt kịp.
Tuy nhiên, tôi đang hành động theo lời của Thần.
Chắc tiến triển này cũng theo đúng như những gì mà hắn ta đã dự định.
Khi tôi nghĩ vậy, tôi muốn móc nó ra ngay bây giờ và dẫm nát nó.
Có vẻ làm thế sẽ rất đau và tôi còn sợ nữa nên tôi sẽ không làm vậy.
Trong thời gian trên đường trở về tôi nguyền rủa bản thân mình vì đã quá ngây thơ.
Tất cả người trong thị trấn đang đi trên đường tôi thấy họ gấp đôi.
Tôi đã va vào một số người vì phạm sai lầm không biết ai là thật.
Thấy gấp đôi khi bị khiển trách và khi xin lỗi thiết tha.
Cũng như thấy gấp đôi trong một trận đánh nhau.
Tôi thắng trận đánh, nhưng chũng chỉ là những xung đột vô nghĩa.
Tôi muốn tránh đánh nhau nhiều nhất có thể trong khả năng của tôi.
Tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài khẩn trương cố gắng làm chủ cách sử dụng con mắt này sớm nhất có thể.
Nói cách khác, nếu tôi không học cách sử dụng nó, chúng tôi không thể tiếp tục cuộc hành trình được.
Part 2:
Tôi trở về nhà trọ.
Tôi đã gặp Đại Quỷ Đế!
Sau khi nói chuyện đó với hai người họ, họ đều tỏ ra khá ngạc nhiên.
"Đại Quỷ Đế ư, hừ, nghĩ đến việc cô ta đã hồi sinh."
Tôi nghĩ cái điểm mà Ruijerd đã ngạc nhiên có hơi khác thường.
"Em không thể hình dung ra được là em đột nhiên nhận được một con mắt quỷ."
"Trao mắt quỷ là khả năng của Đại Quỷ Đế."
Đại Quỷ Đế, Kishirika Kishirisu.
Sự sống lại của Quỷ Đế.
Một cái tên khác là Con mắt Quỷ của Quỷ Đế.
Khả năng chiến đấu của cô ta không phải là tuyệt vời, nhưng cô ta mang trong mình 12 loại mắt quỷ, và có thể thấy qua tất cả mọi thứ.
Trong số chúng, phần đáng sợ nhất, là khả năng thay đổi mắt của người khác thành mắt quỷ của cô ta.
Nhờ vậy, tất cả các thuộc hạ của Kishirika đều sở hữu mắt quỷ, và như vậy cô ta có khả năng chỉ huy loài quỷ.
Có một số tộc Quỷ trở thành tay sai của Kishirika cũng chỉ là để trở nên mạnh hơn.
"Không biết tại sao cô ta lại ở thị trấn này."
"Hừm. Ta không thể hiểu một chúa quỷ hay quỷ đế nghĩ gì nữa."
Ruijerd nhún vai trong khi nói vậy.
Đúng vậy đúng không, anh thậm chí cũng không thể hiểu được ý định thật sự của Quỷ Thần kẻ mà anh đã làm việc cho suốt thời gian dài.
Nếu tôi nói vậy thì anh ta chắc chắn sẽ trở nên chán nản nghiêm trọng nên tôi sẽ không nói to ra.
Mắt của Eris đang lấp lánh sau khi nghe thấy những từ Đại Quỷ Đế.
"Hay quá. Tôi muốn được gặp cô ta nữa!"
"Cô muốn gặp cô ta sao?"
Eris và Kishirika.
Không biết họ sẽ trò chuyện với nhau như thế nào đây.
Tôi có hơi hứng thú.
Khéo họ có thể hòa thuận với nhau.
"Không biết cô ta có còn ở trong thị trấn không?"
"Có lẽ vẫn còn chăng?"
Khéo, cô ta lại ở trong một con ngõ hẻm nào đó, đói lần nữa.
Có một bầu không khí hài hước vào thời điểm đó.
Không, nhiều khả năng không phải là vậy.
Hình như cô ta còn đang đi tìm ai đó.
Chắc, cô đang trên một hành trình rồi.
Được chỉ dẫn bởi cơ chế của cái vòng tay nào đó hay đại loại thế.
"Quả thực, cô ta chắc đã không còn ở trong thị trấn này nữa rồi."
"Vậy à, tiếc thật."
Khi nói vậy, Eris sẽ vẫn đi lục quanh mấy con ngõ hẻm vào ngày mai thôi.
"Vì với cảm giác như thế này, tôi sẽ tạm thời một mình. Hai người có thể tự do làm gì hai người muốn trong thời gian này."
Hai người họ gật đầu tương ứng.
Part 3:
Học cách điều khiển mắt quỷ mất một tuần.
Từ kết luận rút ra, thực ra cũng không khó lắm.
Điều khiển mắt quỷ bằng cách sử dụng phép lực.
Khá là tương tự với việc dùng phép thuật thần chú không tiếng.
Đây là điều mà tôi đã luyện tập và cải tiến một số lần cho đến tận bây giờ.
Tạo một đường cho phép lực.
Lúc đầu tôi có chút lúng túng, nhưng sau khi tôi nhận ra có hai điểm chính thì nó trở nên dễ dàng hơn.
Đầu tiên là sức mạnh.
Đó có một cảm giác tương tự như cửa sổ của một game ero.
Trong lần đầu tiên sức mạnh ở mức Tối đa và tất cả các thứ có thể thấy làm đôi.
Tôi làm mỏng nó ra nhiều nhất có thể.
Nếu tôi thu hẹp số lượng phép lực trong mắt tôi thì tương lai trở nên mỏng hơn và tôi có thể thấy hiện tại.
Vì có vẻ thuận tiện hơn nếu trông như là tôi không có con mắt quỷ, tôi thu mỏng nó hết sức có thể để nó không làm tôi khó chịu, rồi ngừng ngay tại đấy.
Rồi tôi chỉ cần duy trì tình trạng này.
Nêu tôi không tập trung một tý thôi thì sức mạnh bắt đầu thay đổi.
Mất ba ngày để ổn định được.
Cái khác là độ dài hay nói cách khác là khoảng cách.
Khoảng cách cho đến tương lai mà tôi có thể thấy.
Sau khi tụ phép lực vào mắt của tôi, tôi có thể điều chỉnh nó.
Kết quả xa nhất mà tôi có thể thấy là khoảng một giấy.
Tất nhiên, nếu tôi tụ càng nhiều phép lực vào thì tôi có thể thấy tương lai hơn hai giây.
Tôi có thể thấy tương lai, nhưng có hơi mờ.
Tôi thể thấy hai hoặc ba vệt mờ.
Điều này có nghĩa là tương lai luôn luôn có những thay đổi.
Ba giây, bốn giây, tôi có thể thấy xa đến mức đó trong tương lai, nhưng khi ta đến năm giây thì có một số chục vệt mờ khả năng trong tương lai cùng với nhau.
Điều này chỉ có nghĩa là có nhiều khả năng trong tương lai.
Và rồi nếu tôi cố tập trung vào một điểm quá xa trong tương lai, gánh nặng vào não của tôi có vẻ cũng tăng lên.
Kishirika đã nói rằng nếu ta có hai con mắt quỷ cuối cùng ta sẽ trở thành tàn phế.
Đó có thể là lý do tại sao cô ta phát ra cái cảm giác đó, có lẽ cũng là một ảnh hưởng của mắt quỷ.
Dù sao, nếu tôi muốn sử dụng chúng an toàn thì chỉ nên dùng một giây.
Làm tôi mất tới ba ngày để hiểu điều đó.
Rồi làm tôi mất thêm một ngày nữa để điều chỉnh cả sức mạnh và khoảng cách cùng lúc.
Nói cách khác một tuần tổng cộng.
Tôi đã thành công trong việc thành thục con mắt tiên đoán.
Part 4:
Giờ thì, trong khi tôi đang dành thời gian của tôi tụ năng lượng vào mắt của tôi và hét lên "Lắng đi, con mắt chiêm đoán của ta!".
Eris và Ruijerd đã đi đâu đó cùng nhau mỗi ngày.
Eris chảy mồ hôi và Ruijerd luôn thoải mái với một chút mồ hôi khi họ trở về mỗi ngày.
Cả hai người họ đã làm gì đó cùng nhau khiến họ chảy mồ hôi.
Chuyện này cũng xảy ra hằng ngày nữa!
"Ừmm, tôi muốn hỏi để biết, hai người đã làm gì cùng nhau những ngày gần đây vậy?"
Rồi Eris nói trong khi lau mồ hôi bằng một cái khăn mặt,
"Hn, hnn, bí mật!"
Cô ấy đáp lại như thế đấy.
Với một khuôn mặt thực sự hạnh phúc.
Không biết họ làm gì bí mật vậy.
Không biết có phải là một cú đẹp, một phát vào lỗ không (Hole in one).
Không biết tôi còn cách nào khác ngoài việc ngửi quần áo đẫm mồ hôi của Eris không.
Không, không phải là tôi rất lo hay gì đó đâu.
Dù sao, tôi dám chắc là hai người họ chỉ tập luyện ở đâu đó thôi.
Phải, tôi hiểu rồi, Eris là một đứa trẻ luôn cố gắng trong bóng tối.
Ngay cả khi chúng tôi ở vùng Fedoa, vào ngày nghỉ của cô ấy, cô ấy thường xuyên tập luyện với Ghyslaine.
Khi tôi hỏi cô ấy làm gì lúc đo, cũng như lần này cô ấy sẽ đáp lại với một từ "Bí mật!"
Nếu vậy, lần này cũng tương tự thôi.
Đêm đó, một gã 34 tuổi NEET tát vào má tôi trong khi thì thầm vào tai tôi, "Từ hôm nay trở đi tên thứ hai của ngươi là [Chó bại]" trong giấc mơ của tôi.
Tôi nghĩ chắc chắn chuyện này là do Hitogami làm.
Chẳng có gì tốt lành từ hắn ta cả.
Part 5:
Một tuần sau, tôi báo với họ là tôi đã hoàn toàn điều khiển được con mắt quỷ.
Rồi Ruijerd gợi ý, "Nếu vậy, thử đấu với Eris xem sao."
Tôi đoán chắc chúng ta sẽ xác nhận được chính xác cái con mắt này hữu dụng như thế nào trong cận chiến.
Hoặc nếu không chúng ta sẽ thấy luôn thành quả luyện tập đặc biệt của cô ấy.
Một mũi tên trúng hai đích luôn.
Tôi chấp nhận ngay.
Chúng tôi đi đến bãi biển.
Ngay trước Ruijerd, chúng tôi đối mặt lẫn nhau với cây gậy gỗ chúng tôi nhặt được quanh đây.
"Liệu cậu có thể đánh bại tôi ngay cả khi cậu có con mắt quỷ đó không đây!"
Hôm nay Eris tràn đầy tự tin như mọi khi.
Chắc là, cô ấy đã nắm bắt được điều gì đó trong những tuần vừa qua.
Tôi muốn bảo vệ gương mặt chiến thắng đó.
"Tôi thua cũng được. Tôi chỉ muốn thử xem tôi cận chiến như thế nào thôi."
Chúng tôi sẽ đấu mà không sử dụng phép thuật.
Tôi sẽ thử chiến đấu với chỉ con mắt quỷ, thấy một giây trong tương lai.
"Hmmmm, những lời này quả đúng là Rudeus , cơ mà?"
Trong khi Eris đang nói tôi có thể thấy một cảnh tượng.
<Đột nhiên Eris đánh tôi từ bên trái>
Nếu tôi không có mắt tiên đoán, nhiều khả năng tôi sẽ không thể phản ứng kịp.
Cô ấy có khuynh hướng tự nhiên khi đến tài tấn công phủ đầu.
"Hả?!!"
"Hoi"
Tôi có thể thấy rõ cảnh đó, nên tôi phản công vào bên mặt của Eris.
Cảnh tượng tiếp theo.
<Không do dự, Eris tiến tới tấn công liên tiếp với cây gậy trên tay phải của cô ấy>
Đây là một thế mạnh của Eris.
Cho dù cô ấy bị tấn công như thế nào, cô ấy không chút do dự và chuẩn bị đòn tấn công tiếp theo.
Vì chân cô ấy rất vững, nhiều đòn tấn công thậm chí không làm lay chuyển cô ấy, ta càng gây thiệt hại bao nhiêu, thanh giận dữ của cô ấy càng tăng theo cùng với sức mạnh của cô ấy.
"Ta?!!"
"Rồi"
Tôi đánh trúng cẳng tay của cô ấy với một đòn mạnh.
Eris làm rơi cây gậy gỗ của cô ấy.
Nếu là tôi bình thường thì tôi nghĩ đến lúc này trận đấu đã được quyết định luôn rồi.
Ít nhất, khi chúng tôi luyện tập cùng nhau với Ghyslaine, lúc ta thua luôn là lúc ta làm rơi thanh kiếm.
Tuy nhiên, chuyện ấy sẽ không xảy ra trong cảnh tượng này.
<Eris đã chuẩn bị động thái tiếp theo>
Nói cách khác, đây là một trò nhử.
Làm rơi thanh kiếm của cô ấy và dụ tôi làm mất cảnh giác.
<Cô ấy đấm vào đầu hàm tôi ở phía bên trái.>
Đặc trưng của Eris, Cú đấm Boreas.
Cô ý làm rơi thanh kiếm, để ta mất cảnh giác, một sự phối hợp thông thường đạn người.
"??? !!"
"Chân sơ hở kìa!"
Tôi quẹt chân cô ấy và khiến cô ấy ngã xuống.
Cú đấm cắt bầu trời và Eris bắt đầu té xuống mặt đất.
Tuy nhiên, có vẻ như cô ấy vẫn chưa bỏ cuộc.
<Trong khi rơi xuống mặt đất cô ấy đẩy mình lên bằng tay và dùng lực ly tâm để quay người lại và đến chân tôi để cắn>
"Ô?"
Tôi rút chân lại và hạ đầu gối đồng thời, rồi di chuyển đến đầu Eris và khóa chuyển động của cô ấy.
Vì cô ấy định cắn tôi với tư thế không thể, cơ thể cô ấy xoắn lại.
Một tay của cô ấy ở bên dưới cô ấy và một chân của cô ấy bị gập chồng lên mông cô ấy.
Cô ấy có thể làm gì với tình trạng này?
Trong khi tôi còn đang nghĩ, cô ấy bắt đầu cựa quậy cố vùng vẫy.
"Thế là đủ rồi."
Trọng tài đã lên tiếng.
Eris hoàn toàn thả lỏng sức.
Tôi đã thắng...
Tôi thắng rồi.
Lần đầu tiên tôi thắng Eris trong cận chiến.
Mà không dùng phép thuật.
"Hoàn toàn bị đánh bại..."
Eris ngước nhìn tôi với một vẻ mặt thoải mái bất thường.
Tôi bỏ chân tôi ra.
Eris từ từ đứng dậy và bắt đầu phủi bụi.
<Rồi tiến đến đấm tôi>
Bụp, tôi bắt nắm tay của ôc ấy.
Rồi vẻ mặt của Eris nhanh chóng trở thành một tâm trạng xấu.
"Tôi sẽ đi về!"
Eris nói với giọng lớn, và như vậy với đôi vai đang run rẩy cô ấy trở về nhà trọ.
Tôi làm cô ấy giận ư?
Không, không phải.
Tôi có thể đã giáng mạnh vào sự tự tin của cô ấy.
Cho đến bây giờ tôi là một đối thủ mà cô ấy luôn dễ dàng đánh thắng.
Rồi đột nhiên tôi trở nên mạnh hơn.
Ngay cả tôi cũng sẽ cảm thấy ghen tỵ.
"Eris vẫn còn là một đứa trẻ."
Ruijerd thấy Eris rời đi và rồi nói vậy.
"Hợp với tuổi của em ấy thôi."
Sau khi nói vậy Ruijerd quay người lại.
Anh ta nhìn vào mắt tôi và gật.
"Kết hợp tốt đấy."
"Có mắt quỷ thì ai cũng làm được như vậy thôi."
Cũng là vì tôi có tập luyện một chút, nhưng ở thế giới này có nhiều người có khả năng thể chất như tôi.
Nếu họ sở hữu được mắt quỷ, họ sẽ cũng có thể làm được như thế này.
"Mắt quỷ không phải là thứ người ta có thể thành thục sớm sau khi được cho."
"Vậy sao?"
"Có một trường hợp trước kia, một chiến binh Supard có một con mắt quỷ, anh ta luôn đeo một cái miếng bịt mắt. Anh ta không thể điều khiến nó đến khi anh ta chết. Học cách điều khiển nó trong một tuần, em quả là không bình thường."
Ra vậy,
Phải, ra vậy.
Ra vậy, ra vậy.
Hừm, để điều khiển phép lực của tôi, tôi đã phải nỗ lực khá nhiều vào nó.
Tuy nhiên tôi đã thành thục trong một tuần.
Ra vậy, ra vậy, vậy ra không có ai thành công trong việc điều khiển nó nhanh như tôi.
Nfufu.
"Có thể nào, bây giờ em thậm chí có thể thắng lại Ruijerd-san?"
"Có lẽ nếu em dùng phép thuật."
"Còn cận chiến thì sao?"
"Muốn thử không?"
Tôi đã nhận lời.
Tôi sẽ nói rõ ràng.
Tôi đang hứng đây.
"Xin hãy nhẹ tay."
Ruijerd đặt cây thương của anh ta sang một bên và dùng tay không.
Không biết có phải nghĩa là anh ta không cần sử dụng vật gì nếu đối thủ là một chú chó hoang.
"Nếu em muốn, dùng phép thuật cũng được."
"Không cần! Vì anh dùng tay không."
Trước khi tôi nói hết lời tôi thấy một cảnh tượng.
<Lòng bàn tay của Ruijerd đang bay đến mặt tôi trước mắt tôi>
Tôi có thể thấy.
Tôi có thể thấy động tác của Ruijerd.
Tôi có thể xử lý nó.
"Ô!"
Tôi bắt đầu mở rộng bàn tay của tôi để bắt nắm đấm đó.
<Tay của tôi bị chộp>
Sau khi thấy cảnh tượng đó tôi rút tay theo phản xạ
Trong giây lát cảnh tượng bắt đầu mờ đi.
<Nắm đấm của Ruijerd chạm vào mặt tôi>
Cảnh tượng hiện ra.
Hai tương lai.
Ruijerd nắm tay tôi và Ruijerd lái nắm đấm vào mặt tôi.
Gần như toàn bộ tương lai đang chồng lên nhau, nhưng có hơi khác.
Tại sao lại vậy?
Lẽ ra không có vệt mờ ở một giây.
Lượng thời gian tôi dành để nghĩ là một giây.
"Uoohh!"
Tôi quay người đi và bằng cách nào đó cố gắng né đòn.
<Nắm đấm của Ruijerd bay thẳng và đấm vào mặt tôi>
Tôi thấy chuyển động của nắm đấm đó.
Thấy rất rõ.
Ngay cả nếu tôi có thể thấy hành động tiếp theo của Ruijerd, tôi không thể làm gì được và né đi.
"Bu ge!!"
Nắm đấm của Ruijerd chạm vào đầu mũi tôi, tôi ngã.
Đằng sau đầu tôi rơi xuống cát và cứ như thế tôi đã lăn một vòng quay. Một cú ngã buồn.
Tôi đã nghĩ mặt tôi đã bị bẹp dúm rồi.
Tôi chạm vào mặt để xác nhận.
Có vẻ vẫn ổn.
Không biết hiện giờ khuôn mặt điển trai của tôi đã bị nhơ nhuốc chưa.
Không biết hiện giờ trông tôi giống một bé trai 5 tuổi với bổn phận ăn trưa ở trường không.
"Thế là Kết thúc rồi sao?"
Sau khi nghe vậy, tôi hiểu sự thất bại của tôi.
"Ừ, em thừa nhận thất bại."
Tôi đã nghĩ tôi có thể thắng sau khi thấy cảnh tượng đầu tiên, nhưng có vẻ như đời không như mơ.
"Dù sao, như thế này em chắc đã hiểu rồi chứ đúng không?"
Ruijerd đưa tay cho tôi.
Tôi nắm tay anh ta và được kéo lên.
"Em không hiểu. Tương lai đột nhiên mờ mờ. Anh đã làm gì?"
"Ta không biết em thấy gì nhưng nếu em đỡ bằng tay thì ta sẽ nắm lấy và nếu không thì ta đánh. Đó là những gì mà ta đã nghĩ."
Hmmu.
Nói cách khác là như thế này.
Nếu những chuyển động của tôi được đoán trước thì cách để đối phó với nó được tạo ra.
Vì có sự khác biệt trong năng lực, ngay cả nếu tôi có thể thấy một giây phía trước thì vẫn vô nghĩa.
Nếu tôi nói theo ngôn ngữ cờ vua, ngay cả nếu tôi có thể thấy bước tiếp theo của đối thủ, thì vẫn không đời nào một nghiệp dư có thể đánh bại một cao thủ, đại loại như thế.
Những cư dân của thế giới này có năng lực cao khác thường.
Có lẽ có vô số người cũng có đẳng cấp tương tự như chuyển động của Ruijerd.
"Tuy vậy, ta đã từng chiến đấu chống lại các đối thủ có mắt quỷ tương tự. Vì thời gian đó ta luôn chiến đấu trong khi nhờ đó mà cân nhắc trước. Đó là sự khác biệt trong kinh nghiệm."
"Không biết có phải vậy không."
Ruijerd có kinh nghiệm trong việc đối phó với mắt quỷ.
Có thể là kiếm sĩ ở thế giới này có phương pháp và kĩ thuật để đối phó với mắt quỷ.
Ví dụ, phái Kiếm Thần [Ánh sáng của Kiếm], ngay cả nếu ta có thể thấy ta vẫn có cảm giác là ta không thể né được.
"Có vẻ như em đã hơi tự phụ."
Hơn nữa, từ thời cổ đại, điểm yếu của mắt quỷ vốn đã được phát hiện.
Ví dụ, nếu ta che mắt họ, hay sử dụng một cái khiên làm gương, hay tấn công từ đằng sau, hay chiến đấu trong bóng tối.
Nhưng, ngay cả nếu ta bỏ chúng đi, thì rốt cuộc sức mạnh của mắt quỷ vẫn hấp dẫn.
Cuối cùng tôi đã thắng Eris.
Tim tôi đang nhảy múa trong khi nghĩ đến việc tôi có thể sử dụng mắt quỷ từ giờ trở đi.
Tôi hoàn toàn thấy được tất cả chuyển động của Eris.
Tôi thấy được chuyển động mà tôi không thể thấy cho đến bây giờ.
Nói cách khác, nếu tôi có thể ứng dụng nó tốt hơn, tôi sẽ có thể thấy cả chuyển động của Ruijerd.
Và, một hiền nhân đầu trọc đeo kính râm xuất hiện trong tôi, với một tiếng pon.
"Cuối cùng giờ con đã có thể kiểm tra sự phát triển của cô bé mà không bị đánh!"
Ra vậy.
Cảm ơn, hiền nhân ngực.
Humu.
Ngực tôi đang nhảy múa trong khi nghĩ đến việc tôi có thể sử dụng mắt quỷ từ giờ trở đi!
Part 6:
Tôi trở về nhà trọ với chiếc mũi đỏ rực và thấy Eris đang ôm đầu gối ở đầu giường.
Phải rồi, tôi quên mất.
Cô ấy đang chán nản.
Trong lúc này, hiền nhân trong tôi trở thành một con rùa và biến mất đi đâu đó.
"Ừmmm, Eris-san?"
"Gì?"
Giọng điệu của Eris vẫn như thường ngày.
Sau khi tôi nghe Ruijerd nói về chuyện đã xảy ra giữa hai người trong tuần qua.
Có vẻ rốt cuộc chỉ là luyện tập đặc biệt.
Hiển nhiên, không phải là luyện tập đặc biệt +16.
Để trở nên mạnh hơn cô ấy sẽ dành cả ngày, mỗi ngày tập luyện với kiếm.
Rồi có vẻ như Eris đã thành công đáp một đòn vào Ruijerd.
Một đòn vào Ruijerd.
Chuyện đó không phải là bình thường.
Có vẻ như tôi sẽ không bao giờ có thể tung được một đòn vào Ruijerd.
Theo Ruijerd có vẻ như cô ấy đã trở nên hơi quá kiêu ngạo sau chuyện đó nên anh ta dùng tôi để giúp cô ấy làm nguội đầu.
Sao có thể thế này được.
Tên khốn lolicon giả vờ làm một chiến binh dùng tôi để dọn dẹp sai lầm của chính hắn ta.
Tuy nhiên, có vẻ như kết quả quá tốt.
Cái mũ đã mọc dài hơn sau khi đáp một đòn vào Ruijerd người mà cô ấy thường hay thua, đã bị đánh bại không thương tiếc bởi tôi - thường hay hoàn toàn cam chịu bị cô ấy hành hạ.
Tuy nhiên.
Tuy nhiên, mặc dù là vậy.
Hiện giờ rất không ổn.
"Tôi có thể ôm một chút không?"
Khi tôi nghĩ về những gì tôi đã làm... Tôi cũng biết cái cảm giác đó.
Cảm giác như là mọi thứ ta đã làm cho đến bây giờ đã bị phủ nhận, một cảm giác bất lực.
Lẽ ra giờ cô ấy đã nguội đầu rồi.
Có thể là do cô ấy đã không phạm nhiều sai lầm lớn.
Tuy nhiên, bây giờ có lẽ là giai đoạn phát triển của Eris.
Tôi không nghĩ đó là một ý tưởng hay khi làm nguội đầu cô ấy như thế.
Cô ấy cần được tiếp tục ổn định xây dựng niềm tin của bản thân và lớn mạnh hơn.
Rồi cuối cùng, khi cô ấy đi đủ xa để nhận ra chính sai lầm của mình, cô ấy có thể tự sửa sai chúng.
"Eris chắc chắn đã trở nên mạnh hơn rồi."
"Không sao. Ngay cả nếu cậu không cố an ủi tôi. Thực tế là tôi không thể thắng lại Rudeus, tôi đã hiểu ngay từ ban đầu rồi."
Eris đang bĩu môi với vẻ mặt chua chát trên khuôn mặt.
Hừmn, nên nói thế nào cho tốt đây.
Tôi không có lời nào hợp để nói ở thời điểm này.
Ruijerd vẫn chưa trở về phòng.
Đó là một cái mũi mà anh ta làm lớn lên, nên tôi nghĩ anh ta nên là người làm gì đó với việc này.
Mặc dù là đó là cái mũi mà tôi làm vỡ.
Tuy nhiên, nếu ta làm tốt trong việc an ủi cô ấy bây giờ, không nhầm lẫn gì cả điều này sẽ làm tăng quan điểm tốt của cô ấy lên.
Eris sẽ trở nên hoàn toàn hết lòng vì tôi, rồi chúng tôi sẽ có một khoảng thời gian người lớn táo tợn và vắt chân lên cổ nhảy múa.
Ruijerd rất có thể cho rằng chuyện như vậy sẽ xảy ra và để hai người chúng tôi lại một mình.
"Xin đừng đánh mất sự tự tin của bản thân. Tôi có nghe cô thành công hạ một đòn vào Ruijerd. Tuyệt vời đấy đúng không?"
Trong khi nói vậy tôi ngồi ngay bên cạnh cô ấy.
Rồi Eris thả người ngả về tôi.
Tôi có thể thoáng ngửi thấy mùi mồ hôi trên người cô ấy.
Đó là một mùi thơm.
Tuy nhiên, giữ bình tĩnh. Như một quý ông nào...
"Rudeus thật không công bằng. Có trong tay một con mắt quỷ, thậm chí tôi đã cố hết sức..."
Tôi chợt rùng mình.
Trong khoảnh khắc đầu tôi nguội lại.
Con sói trong người tôi chạy cong đuôi đi mất.
Tôi không thể nghĩ ra được điều gì để đáp lại.
"......."
Tôi đã vui mừng vì điều gì chứ.
Phải rồi.
Không công bằng.
Đó là không công bằng.
Mắt quỷ không phải là thứ sức mạnh mà tôi đã làm việc chăm chỉ để đạt được.
Đó là thứ mà chỉ ngẫu nhiên rơi vào tay tôi.
Tất cả những gì tôi đã làm chỉ là mua một vài thức ăn và đi quanh quẩn ở một vài con ngõ hẻm.
Dĩ nhiên, sau đó, mất một tuần để điều chỉnh.
Tuy nhiên, thế thôi, rốt cuộc cũng chẳng rắc rối gì nhiều cả.
Rồi như vậy, với thứ sức mạnh đó, chỉ trong vòng một tuần, tôi đã thắng Eris người đã nỗ lực cho đến khi người đầy mồ hôi, tôi thấy hay ho gì về chuyện này chứ.
"Tôi xin lỗi."
"Đừng xin lỗi..."
"......"
Sau đó Eris chỉ yên lặng.
Mặc dù cô ấy chưa bao giờ cố rời xa tôi.
Tôi bình thường sẽ thường để tim tôi đập thình thình khi ngửi thấy mùi của Eris và cảm nhận nhiệt độ cơ thể.
Tuy nhiên, nó không trở thành các loại cảm giác đó.
Tôi chỉ tiếp tục nhận hình phạt vì tội của tôi.
Tôi cảm thấy thân nhiệt cao và mùi mồ hôi của Eris tiếp tục khiển trách tôi.
Trong tâm trạng nặng nề đó, tôi thấy tốt hơn hết là không sử dụng con mắt quỷ ra bên ngoài nếu không cần thiết.
Tôi đã quyết định vậy.
Những loại công cụ tiện lợi đó sẽ làm kìm hãm sự phát triển của tôi.
Đúng vậy.
Không phải tôi đã hiểu điều này từ khi đấu với Ruijerd sao.
Điều quan trọng không phải là nghĩ ra cách để sử dụng mắt quỷ.
Mà là để nâng cao năng lực chiến đấu của chính cá nhân tôi.
Nếu tôi sử dụng con mắt quỷ, tôi chắc chắn sẽ trở nên mạnh.
Tuy nhiên, một ngày nào đó tôi chắc chắn sẽ đến giới hạn.
Nếu ta theo cách phụ thuộc vào công cụ, một ngày nào đó ta sẽ phải trả lại ơn.
Quá nguy hiểm.
Tôi gần như đã rơi vào bẫy của tên Nhân Thần tà ác đó, tên Hitogami.
Không còn nghi ngờ gì nữa tên đó muốn tôi sống một cuộc đời đồi bại.
Mắt quỷ, chỉ là át chủ bài.
Phải, tôi sẽ bắt đầu nghĩ như thế.
Part 7:
Đêm đó tôi nghĩ về bản thân.
Cuối cùng tôi vẫn chưa nhận ra cách để vượt biển.
Không biết có phải tôi đã phạm sai lầm ở đâu đó.
Dù tôi đã nghĩ lần này chuyện sẽ trôi chảy.
Thứ duy nhất mà tôi nhận được chỉ là mắt quỷ.
Không biết tôi phải làm gì với cái này.
Ví dụ, cờ bạc.
Tuy tôi nói vậy, không có trò giải trí nào như cờ bạc tồn tại ở lục địa Quỷ.
Tốt nhất đó là đặt cược vào ai sẽ thắng trong một trận đấu giữa hai người.
Kiếm tiền kiểu này không tốt lắm.
Chúng ta có thể để Ruijerd tham gia vào một giải đấu tự tạo và lấy phí một đồng sắt, rồi phần thưởng cho người chiến thắng là 5 đồng xanh nhỏ.
Làm vậy có thể tốt nhưng dù sao anh ta sẽ hết đối thủ sớm hay muộn.
Humu. Tôi không biết thậm chí sau nghĩ về điều đó.
Tất cả những gì tôi biết là tôi đã trở về cái tình trạng như trước khi tôi nhận lời khuyên của nhân thần.
Bằng cách nào đó có thể nói là chúng tôi đã tốn một tuần vô nghĩa.
Chúng tôi đã vô nghĩa lãng phí một tuần rồi.
"Được rồi! Mình sẽ bán nó."
Sau khi nói vậy từ miệng, tôi dễ dàng quyết định.
Đúng thời điểm tốt, Ruijerd không ở quanh đây tối nay.
Eris đang ngủ ở góc giường với cái rốn phơi ra.
Vì sẽ rắc rối nếu cô ấy bị cảm lạnh nên tôi sẽ đắp cho cô ấy một cái chăn.
Không có gì có thể ngăn cản tôi.
Rất có thể một cửa hàng cầm đồ ở một số con hẻm mở cửa ngay cả tại thời gian này.
Những cửa hàng giao dịch những mặt hàng khả nghi mở cửa vào ban đêm.
Tôi rời nhà trọ với cây gậy phép trên tay.
Ba bước chân sau khi tôi rời nhà trọ.
"Em đi đâu vào đêm muộn thế này vậy?"
Ruijerd đang đứng trên đường tôi đi.
Tôi còn đang nghĩ anh ta đã đi đâu xa vì anh không ở nhà trọ, nhưng có vẻ không phải là vậy.
Tệ rồi đây, anh ta đã luôn canh chừng.
Tôi cần phải lừa anh ta bằng điều gì đó.
"Ừmm, em định đi chơi với lửa một chút ở cửa hàng người lớn."
"Phải cần cây gậy phép của em để giữ một cô gái à?"
"Ừmmm? Em dùng nó để làm ảo thuật ấy mà."
Tĩnh lặng.
Chắc là tôi đã hơi quá trớn rồi.
"Em định bán nó à?"
"Phải."
Anh ta hoàn toàn đoán đúng ra ý định nên tôi nhanh chóng thú nhận.
"Ta sẽ hỏi lại một lần nữa. Em định bán cây gậy phép của em à?"
"Phải. Vật liệu ở cây gậy phép này khá tốt, nên em có thể bán nó với giá cao."
"Ta không có hỏi về chuyện như vậy. Không phải cây gậy đó là một thứ quan trọng với em sao? Tương tự như với cái vòng cổ này."
Ruijerd lấy ra chiếc vòng cổ của Roxy từ ngực anh ta.
"Phải, nó cũng quan trọng."
"Nếu vậy, nếu có chuyện tương tự xảy ra lần nữa, em cũng sẽ bán cái vòng cổ này chứ?"
"Nếu đó là cần thiết."
Ruijerd hít sâu.
Tôi không biết anh ta có phải sắp la không.
Tôi không nghĩ anh ta là loại đàn ông lên tiếng với trẻ em.
"Ngay cả khi ta bị dồn vào đường cùng, ta cũng sẽ không bỏ cây thương của ta."
Tiếng la không phát ra.
Anh ta chỉ như là thở dài.
"Có phải là bởi vì nó là kỷ vật của con trai anh không?"
"Em nhầm rồi. Đó là bởi vì nó là linh hồn của chiến binh của anh."
Linh hồn của chiến binh ư.
Những gì anh ta nói quả là tuyệt vời, nhưng ta không thể vượt biển với những lời đó.
Có nỗi buồn trong đôi mắt của Ruijerd.
"Trước đó, em đề cập tới ba lựa chọn."
"Em có đề cập."
"Không có cái lựa chọn nào là bán cây gậy phép của em cả."
"Không có, đúng không."
Không biết có phải anh ta đang cố tìm hiểu xem tôi có đang nói dối không.
Không, tôi không có ý định nói dối.
Bán cây gậy của tôi là một trong những cách hợp lý.
"Ta vẫn chưa lấy được lòng tin của em à?"
"Lòng tin ư? Có mà."
"Nếu vậy, tại sao em không bàn bạc chuyện này với ta?"
Tôi đảo mắt đi chỗ khác đáp lại câu hỏi đó.
Đó là bởi vì tôi đã biết là anh ta sẽ phản đối chuyện này.
Vì vậy, tôi đã không bàn bạc với.
Nói cách khác ta có thể nói đó là bằng chứng cho việc tôi không tin anh ta.
"Theo quan điểm của ta, ta đã hiểu từ việc nhìn nhận thế giới này năm qua. Nhận công việc, thậm chí đi sâu vào trong mê cung, một khoản tiền lớn như 200 đồng xanh nhỏ không phải là số tiền mà ta có thể kiếm ngay được."
Ruijerd đang nói theo một cách khác thường hôm nay.
Không biết anh ta đã ăn phải cái gì rồi.
"Em nên biết điều này. Đó là lý do tại sao em đã nghĩ đến lựa chọn tìm một tên buôn lậu. Ta sẽ không bao giờ có thể tính đến chuyện đấy. Tuy nhiên, không còn lựa chọn nào khác để ta đi đến Milis hơn cách đó. Cách đó là giải pháp đúng. Vậy tại sao em đi bán cây gậy phép của em?"
Những gì mà tôi luôn nghĩ tới chỉ là lựa chọn tốt hơn.
Lựa chọn tốt nhất quá khó và sẽ thất bại nếu ta cố làm mọi thứ hoàn hảo.
Vì vậy, tôi chưa bao giờ biết giải pháp đúng là gì.
Tôi không nghĩ buôn lậu là giải pháp đúng.
"Kể cả nếu đó là giải pháp đúng, nếu nó gây vết nứt trong Party thì không có nghĩa gì cả."
"Nói cách khác em nghĩ một vết nứt sẽ xuất hiện trong Party nếu chúng ta dựa vào những tên buôn lậu ư?"
"Phải. Xét cho cùng thì những tên buôn lậu là những kẻ mà Ruijerd sẽ coi chúng là kẻ xấu mà."
Buôn lậu.
Trong danh sách những thứ mà chúng vận chuyển, nô lệ cũng tính.
Và rồi, nếu bạn hỏi tội ác phổ biến nhất trên thế giới này là gì, đó sẽ là bắt cóc.
Trẻ con rất dễ bị bắt cóc.
Nói cách khác, có nghĩa là trở thành kẻ đồng lõa với những tên buôn lậu bắt cóc và buôn bán trẻ em.
"Rudeus."
"Dạ."
"Lần này chuyện trở nên thế này đều là do ta. Nếu như chỉ là hai em, em đã không cần phải lo lắng về khoản tiền 200 đồng xanh nhỏ vô lý kia."
Đổi lại, có thể có chuyện gì đó sẽ xảy ra trên đường chúng tôi đến đây.
Xét cho cùng có rất nhiều lần chúng tôi đã được cứu bởi Ruijerd mà.
"Niềm tự hào của ta không cho phép ta để em bán cây gậy phép của em để giải quyết vấn đề."
Kể cả nếu anh có nói niềm tự hào của anh không cho phép anh.
"Bán cây gậy phép của em sẽ giúp được anh. Trả tiền phí và vượt biển. Không ai sẽ hối tiếc gì. Không ai sẽ phải chịu đựng bất cứ điều gì, đây là giải pháp số một tốt nhất, đúng không?"
"Ta sẽ cảm thấy bất lực nếu như em bán cây gậy của em. Eris cũng sẽ phiền lòng bởi việc này. Không phải việc này mới là tạo một vết nứt trong Party sao?"
Tôi giữ im lặng.
Ruijerd nhìn vào mắt tôi.
Đôi mắt đó nhìn thẳng về phía trước.
"Tìm một tên buôn lậu đi. Ta sẽ nhắm mắt bỏ qua tội ác của bọn chúng."
Đó là một bộ mặt nghiêm túc.
Nhiều khả năng ngay bây giờ anh ta đã quyết định bỏ qua những đứa trẻ bị bắt trên đường.
Để tôi không bán cây gậy phép của tôi.
Vì lợi ích của tôi.
Anh ta đã bẻ cong nguyên tắc của anh ta vì lợi ích của tôi.
Tôi không thể nói gì hơn nếu như anh ta quyết tâm như vậy.
"Nếu có chuyện trên đường anh gặp một tên khốn đáng kinh tởm và anh không thể nhịn được, cứ nói ra. Chúng em sẵn sàng cứu bọn trẻ."
Nếu Ruijerd quyết tâm như vậy thì chúng tôi sẽ ngăn chúng một cách thông minh.
Chúng tôi sẽ dựa vào những tên buôn lậu và vượt qua biển.
Tuy nhiên, chúng tôi không thể bỏ qua với những chuyện sẽ xảy ra.
Nếu Ruijerd không thể kiềm chế được, chúng tôi sẽ không thương tiếc phản bội chúng và cứu anh ta.
Kẻ xấu tồn tại chỉ là để ta lợi dụng mà.
"Vậy, hãy theo con đường tìm tên buôn lậu."
"Ừ, cũng được."
"Em nghĩ anh sẽ phải trải qua một số chuyện khó chịu trong suốt hành trình đấy, nhưng cảm ơn anh trước.
"Ta cũng vậy."
Tôi đã trao đổi một cái bắt tay mạnh với Ruijerd.
Và như vây, tôi đã lấy được thế cờ và thắng cuộc chiến tình yêu.
À không, tôi chỉ đùa thôi.
Part 8:
Tất nhiên, tôi có giải thích với Eris vào ngày hôm sau.
Cô ấy khá là ngạc nhiên.
"Ể? Nhưng, không phải cậu đi tới những con hẻm để tìm một người nói về chuyện đó sao?"
Có vẻ như cô ấy đã nghĩ đến lựa chọn đi tìm một tên buôn lậu.
Hay đúng hơn, trong lựa chọn này, có vẻ như cô ấy đã cố thuyết phục Ruijerd trong buổi tập luyện đặc biệt.
Tôi không thể thắng lại cô ấy.
Giờ thì, vì là như vậy.
Bây giờ Party đã trở thành một, chúng tôi sẽ đi tìm một tên buôn lậu.