Phần 1:
Sau khi trải qua nhiều chuyện khác nhau, tôi sắp bước sang tuổi thứ 10.
Tôi dành cả năm để học đủ loại ngôn ngữ, nào là ngôn ngữ Quỷ Thần, ngôn ngữ Thú Thần, cả ngôn ngữ Đấu Thần nữa.
Ngôn ngữ Đấu Thần có phần tương tự với ngôn ngữ loài người, để học được nó cũng không quá khó, và cảm giác nó như là Tiếng Anh trộn với một ít Tiếng Đức trong đó vậy.
Khác biệt duy nhất là từ vựng và cách để diễn đạt ra.
Về ngữ pháp cơ bản tương đương với Ngôn ngữ Loài người.
Ngôn ngữ của thế giới này không quá khó để học.
Một khi ta học được một loại ngôn ngữ nào đó, ta có thể dễ dàng áp dụng vào những loại khác.
Có lẽ điều này là do ảnh hưởng của việc chuyện thế giới này từng chìm trong chiến tranh liên miên.
Nhưng thật không may là không có các tác phẩm văn học nào về ngôn ngữ Thiên Thần và Ngôn ngữ Hải Thần, với cả hiện không có người nào biết những thứ tiếng đó, vậy nên tôi không thể học được chúng.
Liên quan đến việc sử dụng kiếm, tôi cuối cùng đã đến hạng trung cấp. Còn Eris thì đã tiến đến hạng Cao cấp chỉ trong vòng có 2 năm, quả thật tôi không thể nào bì được với cô ấy.
Tôi có thể nhận ra rõ sự khác biệt trong tài năng giữa bọn tôi.
Nhưng cô ấy cũng tập luyện trong cả ngày nghỉ của mình, nên chắc đó cũng là một phần lý do.
Trong khi đó tôi dành thời gian để học các ngôn ngữ thì cô ấy tập luyện kiếm thuật. Chênh lệch như vậy cũng là điều đương nhiên thôi.
Còn về phép thuật, tôi chỉ đơn giản tập luyện bằng cách tạo các bức tượng nhỏ.
Bởi vì tôi có khả năng chế tạo được chi tiết hơn, nên chắc hẳn phép thuật của tôi ít nhiều có cải thiện.
Nhưng dù nói là vậy, tôi đã đạt đến giới hạn của mình.
Mà, dù sao thì sau này tôi sẽ đến Đại học Phép thuật để học thêm, nên bây giờ tôi cũng không cần phải vội vàng gì.
Nhắc mới nhớ ra, tôi đã ở thế giới này cũng được gần 10 năm rồi nhỉ.
Điều này làm tôi cảm thấy hơi xúc động.
Phần 2:
Khoảng 1 tháng cho đến sinh nhật mừng 10 tuổi của tôi, Eris và mọi người ở dinh thự bắt đầu trở nên hối hả, có chuyện gì vậy ta?
Như kiểu là sắp có vị khách VIP nào đó đến đây, hoặc là người thuộc gia tộc Greyrat, hoặc thậm chí là hôn phu của Eris chăng.......
Không thể nào, chắc không phải vậy đâu, chuyện đó không thể xảy ra được. Làm sao mà Eris lại có một vị hôn phu được chứ (Cười to).
Nói là vậy nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy một chút bồn chồn, thế nên tôi đã bắt đầu công việc điều tra.
Tôi bí mật bám theo sau Eris, và thấy cô ấy đang hồ hởi trò chuyện với các cô hầu nữ.
Ghyslaine cũng ở đó, và có vẻ như là cô ấy không nhận ra sự có mặt của tôi, vì cô ấy còn mải nhìn chằm chằm vào thức ăn (Thịt tươi) trên cái đĩa.
[Tôi muốn thấy Rudeus ngạc nhiên quá đi, cậu ấy chắc chắn là sẽ mừng rỡ đến nỗi chảy cả nước mắt!]
[Cũng khó nói trước được, mặc dù Rudeus đúng là sẽ ngạc nhiên, nhưng chắc cũng không đến nỗi biểu hiện trên mặt như thế.]
[Nhưng cậu ấy sẽ vui mừng chứ?]
[Tất nhiên rồi ạ, cậu ấy đã phải trải qua nhiều khó khăn lớn khi mà cậu ấy tới từ phân gia.]
Thực ra thì tôi đã không trải qua nhiều khó khăn cho lắm......
Nhưng họ đang bàn tàn về chuyện gì vậy?
Họ đang nói xấu sau lưng tôi ư ? Mặc dù tôi tin chắc là mình đã làm tốt công việc, nhưng có lẽ nào chỉ có mình tôi là người duy nhất nghĩ như thế.
Tôi đã làm gì đó để người trong gia tộc phải chán ghét tôi sao?
Nếu đúng là thế thì tôi nghĩ mình sẽ khóc mất.
[Chúng ta sẽ không chuẩn bị kịp cho sinh nhật của Rudeus mất!]
[Nhưng nếu làm ăn quá vội vội vàng vàng thì chúng ta sẽ chuẩn bị không được tốt.]
[Nếu không chuẩn bị tốt, cậu ấy sẽ không chịu ăn à?]
[Không, nếu là Rudeus-sama, kể cả đồ ăn có ra tro thì cậu ấy vẫn sẽ ăn.]
[Thật ư?]
[Vâng, nếu như Sauros-sama có ở đó.]
Ô, vậy ra chuyện là như thế? Chuẩn bị cho 1 buổi tiệc sinh nhật?
[Nếu như Rudeus không sinh ra ở gia đình đó........]
Eris nói vậy với sự thương hại trong giọng nói của mình.
Hóa ra là như vậy, sau khi đã nắm rõ được nội dung của cuộc trò chuyện, tôi đã rời đi.
Dù sao thì tôi không phải là người có thể đường hoàng xuất hiện trước công chúng được.
Sự thật là như vậy, cho dù trời có sập, tôi vẫn là đứa con trai của cái tên ngốc đó.
Nhưng ý của tôi không phải là vậy.
Đây là điều mà tôi học được sau khi sống ở đây trong vài năm qua.
Tên đầy đủ của Paul là Paul Notus Greyrat.
[Notus] là tên quý tộc của Paul, và cậu ta đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà Notus.
Bây giờ thì hoặc anh em họ hoặc em trai của cậu ta là trụ cột của gia tộc.
Nếu như mọi chuyện chỉ kết thúc đơn giản như thế thì đã tốt.
Tuy nhiên, có một số kẻ không nghĩ như thế là đã xong, trụ cột hiện giờ của gia tộc Notus tồi tệ hơn Paul nhiều, hắn không muốn để yên chuyện đã qua.
Ngoài ra trụ cột hiện giờ còn rất nhạy cảm, hắn không ngại bỏ nhiều thời gian để loại trừ những người có thể thay thế vị trí của hắn.
Thế nên, chuyện tôi cũng là một người trong gia tộc Notus, đang được gia tộc Boreas che chở không thể để lộ ra ngoài được.
Mặc dù tôi không có hứng thú với việc chính trị như vầy, nhưng những kẻ ngoài kia thể nào cũng nghĩ rằng con trai của Paul có nhà Boreas hỗ trợ, đang âm mưu để đoạt chiếm vị trí trụ cột gia tộc Notus.
Xét cho cùng thì, những kẻ quyền lực trong đầu lúc nào cũng đầy nghi hoặc. Trường hợp xấu nhất là sẽ có sát thủ được phái đến để ám sát tôi, vậy nên danh tính của tôi phải được giấu kín.
À, trở lại với việc nghe trộm trước đó.
Rudeus đáng thương.
Vốn dĩ thì tôi phải được đối đãi còn hơn cả Eris bởi vì tôi là con trai, nhưng thay vào đó tôi lại bị đối xử như người hầu.
Thậm chí cả bữa tiệc sinh nhật mừng 10 tuổi của tôi, vốn dĩ là chuyện hệ trọng theo lệ cũ của giới quý tộc, cũng không thể được tổ chức một cách long trọng.
Cho nên bọn họ ai cũng đều thấy đáng thương cho tôi.
Eris từ lâu đã không đòi hỏi ông của mình một yêu cầu ích kỉ nào, lần này đã nhờ ông của mình tổ chức một bữa tiệc bí mật mừng sinh nhật tôi.
Một bữa tiệc nhỏ chỉ người trong dinh thự tham dự.
Một bữa tiệc dành cho tôi.
Quả thật cái chuyện này làm tôi cảm động muốn phát khóc lên.
Cơ mà, suýt nữa thì tôi không biết đến chuyện này.
Mặc dù biết được phần nào tục lệ của giới quý tộc, nhưng tôi không ngờ được là buổi tiệc sinh nhật mừng 10 tuổi lại đặc biệt đến như vậy. Mặc dù buổi tiệc sinh nhật mà tôi biết, nó không vĩ đại hoành tráng như của Eris, mà chỉ là một buổi tiệc nhỏ trong nhà.
Vậy nên có ai mà nói trước với tôi rằng sắp tổ chức tiệc mừng sinh nhật cho tôi, thì tôi cũng chỉ nói được câu như là [À, vậy sao, cảm ơn nhé.
Thế nhưng lần này kế hoạch là do Eris đề xuất, bởi vì ở đây cô ấy không có ai ở cùng độ tuổi với mình, nên chuyện như thế này có lẽ là lần đầu với cô ấy.
Nếu tôi mà không tỏ ra mừng rõ thì cô ấy sẽ tỏ ra rất thất vọng. Xem ra tôi cần phải tập luyện nhiều hơn phép thuật hệ nước để có thể giả được khóc.
Tôi đây cũng là một người biết ý mà.
Phần 3:
Vào ngày đó, cả dinh thự chìm trong náo loạn.
Sau khi buổi học kết thúc, Ghyslaine tới phòng của tôi.
Thật hiếm khi được thấy cô ấy căng thẳng như thế, đuôi cô ấy hiện đang dựng lên rất, rất cao.
[Hừm... ta có một vài câu hỏi liên quan đến Phép thuật.]
Mắt của cô ấy cứ đảo đi đảo lại, có vẻ cô ấy muốn giữ tôi ở yên trong phòng đây mà, được thôi, được thôi, tôi sẽ làm theo ý của cô ấy.
[Ôi chà, câu hỏi gì vậy ta?]
[Cậu có thể cho ta xem phép thuật hạng Thánh không?]
[Cháu có thể, nhưng mà cả thành phố sẽ chịu thiệt hại lớn mất.]
[Hả? Đó là loại phép thuật gì vậy?]
[Phép thuật hệ nước Thánh cấp là loại tạo ra những cơn gió dữ dội kèm theo một cơn bão sét, nếucố hết sức thì chấu có thể làm ngập cả thành phố này.]
[Quả là thật thú vị… Lần sau hãy cho ta mong được chứng kiến cái loại phép thuật đó nhé.]
Cô ấy tỏ ra hứng thú hiếm thấy, chắc đây cũng nằm trong chiến lược để lừa được tôi.
Được rồi, tôi sẽ ghẹo cô ấy một chút vậy.
[Vâng ạ. Nếu cô đã có hứng thú như vậy thì hãy đi luôn nhé. Nếu chúng ta đi bằng ngựa trong 2 tiếng, thì sẽ ra được ngoài phạm vi ảnh hưởng của phép thuật, nào chúng ta đi thôi.]
Má của Ghyslaine giật một cái.
[K, không, chờ đã nào. Nếu chúng ta lên đường bây giờ thì khi về đây sẽ muộn mất, ngoài ra có bọn quái vật ở trong rừng nữa, thậm chí ngay cả ở vùng đồng bằng cũng không an toàn.]
[Vậy sao ạ? Nhưng nếu có Ghyslaine đi cùng thì cháu sẽ an toàn mà, chẳng phải cô từng nói là tộc người thú rất nhạy bén với những âm thanh nên là ban đêm cũng an toàn sao.]
[Đ, Đừng có quá tự tin.]
[Cô nói cũng đúng thật, hơn nữa sử dụng phép thuật hạng Thánh cũng yêu cầu một lượng lớn mana, chúng ta sẽ đi vào ngày nghỉ tới vậy.]
[A, à, thế là tốt, chúng ta sẽ đi vào lần sau nhé.]
Tôi đã kết thúc cuộc trò chuyện này một cách tự nhiên.
Cũng khá là hài khi ghẹo Ghyslaine vốn không biết phản ứng bình thường trước những chuyện như thế này.
Khi cô ấy hốt hoảng, đuôi cô ấy dựng đứng lên, và khi tôi nói điều gì đó, đuôi cô ấy sẽ ngoe nguẩy, chỉ nhìn vậy thôi cũng đủ để khiến tôi thấy hạnh phúc rồi.
[A, nghĩ lại thì không có thức uống ở đây, đặc biệt là nước nóng.....]
[K, khoan đã, không cần đâu, đừng đi. Ta không khát.]
[Vậy sao ạ.]
Mà, thực ra tôi có thể tự tạo nước nóng, nhưng xem ra cô ấy không biết là tôi có thể làm vậy, nên là tôi sẽ không giải thích.
Được rồi, dựa vào thái độ hiện giờ, cô ấy nhất định sẽ cố không cho tôi ra ngoài, thế thì nhân cơ hội này làm trò dâm dê một tý vậy.
[Cô biết không, gần đây cháu hay chế tạo những bức tượng nhỏ...]
Trong khi nói vậy, tôi lấy ra một bức tượng nhỏ kích thước bằng 1/10 Ghyslaine. So với những sản phẩm trước, tôi có đủ tự tin là trình độ của mình đã cải thiện lên rất nhiều.
Những đường cơ bắp trên bức tượng có thể nói là được làm bởi một chuyên gia.
[Ồ. Đây là ta sao? Cậu đã thành thạo việc này rồi nhỉ, so với bức tượng trước cậu làm cho Cô chủ Eris....Ế, cái đuôi của ta đâu rồi?]
[Cháu không có đủ hiểu biết về cái chỗ đó, thường thì cháu luôn dựa vào tưởng tượng để tự tạo ra chúng. Nhưng lần này để thu được kết quả tốt, cháu muốn nó trông giống thật nhất có thể.]
Ghyslaine dường như đang trầm ngâm suy tư trong khi cái đuôi cứ phảng phất.
Hừ, không biết cô ấy sẽ phản ứng thế nào đây ta.
[Cháu có thể nhìn kỹ đuôi cô được không? Phần mọc ra đuôi ấy.]
[Không thành vấn đề.]
Cứ như vậy, Ghyslaine đứng thẳng người dậy và để tôi nhìn mông cô ấy mà không có chút do dự nào.
Thật ngạc nhiên! Quả đúng là Ghyslaine của tôi!
Thật là nam tính quá đi!
Tôi không thể thắng nổi cô ấy!
Chờ đã nào, tôi không cần phải e dè! Vẫn chưa xong mà, đây là cơ hội vàng để tôi có thể được khám phá kỳ quan bí ẩn.
[C, cháu sờ một tý nhé?]
[Ừ, cứ tự nhiên.]
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên cái mông.
Cứng thật!
Ủa!?
Ơ này, đây là mông phải không? Mông?
Bắp mông cô ấy quả là săn chắc, ta có thể nói nó cứng như là sắt vậy.
Nhưng mà tôi vẫn có thể cảm thấy một chút sự mềm mại, nên gọi là thế nào đây nhỉ, bộ mông lý tưởng ư?
Nhưng ta khó có thể gợi được dục trước bộ mông này.
Đây là cái loại cơ bắp đáng để khao khát.
Loại cơ bắp tối thượng mà bất kì gã đàn ông nào cũng phải khao khát.
Loại cơ bắp màu hồng có cả hai màu đỏ và trắng ở cơ bắp!
Đây nhất định là thứ được ban phước bởi nữ thần sắc tình và vị thần cơ bắp!
Xin hãy ban cho tôi loại cơ bắp như thế này với......
[Được rồi, thế là đủ rồi đó.]
Với cảm xúc thất bại tràn trề, tôi di chuyển bàn tay của mình ra khỏi mông Ghyslaine.
[Có một lần ta từng thấy cô chủ Eris để một họa sĩ vẽ chân dung của mình. Ta cũng muốn hình ảnh của mình được lưu lại bằng hiện vật, nên là ta rất mong chờ sản phẩm hoàn thiện của cậu sau này đó.]
Cô ấy cười rạng rỡ một cách hồn nhiên.
Tôi cảm thấy như mình đã bị áp đảo hoàn toàn.
Trong việc làm một người đàn ông.
Trong việc nam tính.
Hỡi ông trời ơi, tôi không thể nào thắng nổi Ghyslaine sao....
[.......... Đã đến giờ ăn tối rồi nhỉ.]
[H, Hử, ta tưởng phải lát nữa chứ.]
Tôi làm đuôi cô ấy dựng đứng lên một lần nữa trước khi cô hầu nữ tới báo với chúng tôi rằng bữa tối đã sẵn sàng.
Phần 4:
Ngay lúc tôi bước vào phòng ăn, tiếng vỗ tay bỗng vang lên.
Tôi có thể thấy bây giờ có rất nhiều người trong dinh thự đang tụ tập ở đây. Tất nhiên tính cả Sauros và Philip, và cả cô Hilda hiếm thấy nữa.
[Đây, đây là....?]
Tôi quay đầu lại và thấy Ghyslaine cũng đang vỗ tay.
[Ế? Ế?]
Tôi đang giả vờ như bị bối rối trước cảnh tượng này.
[Rudeus! Chúc mừng sinh nhật nhé!]
Eris đang cầm trên tay một bó hoa rất lớn và nói với tôi như vậy. Và hiện giờ cô ấy đang mặc một bộ váy đỏ rực lửa.
Tôi nhận lấy nó trong khi vẫn giả vờ như là đang bối rối.
[À, ra là vậy sao. Tôi hôm nay, đã 10 tuổi rồi nhỉ.....]
Sau khi nói ra những câu từ mà tôi đã chuẩn bị từ trước, mặt tôi bắt đầu tối sầm đi.
Tôi đưa tay áo lên để che mắt của mình, đồng thời dùng phép hệ nước để tạo ra nước mắt giả. Không lâu sau đó, mũi tôi cũng bắt đầu sụt sịt.
[Cháu, cháu xin lỗi. Chuyện này...như thế này......lần đầu tiên......Cháu tới đây......lúc nào cháu cũng nghĩ mình không được thất bại......và cháu không được chào đón.....Nếu cháu thất bại, cháu sẽ làm mất mặt cha cháu.....Cháu, cháu chưa bao giờ nghĩ rằng......Cháu lại được ......chúc......mừng thế này.]
Khi bỏ tay áo ra khỏi mắt, tôi thấy bộ mặt ngơ ngác của Eris.
Philip và Sauros và mọi người ở dinh thự đều đã dừng vỗ tay, hiện tại ai nấy cũng đều ngây người ra.
Ừmmm, diễn xuất của tôi quá là kém chăng.....?
K, không, là ngược lại ấy chứ. Diễn xuất của tôi quá chân thực. Chết thật, đáng lẽ tôi không nên diễn quá chớn như vầy.
Ha~. Nghĩ lại thì, tôi quả là một gã đáng ghét khi nghĩ ra được cái trò này.
Mà sao cũng được.
Tôi sẽ tiếp tục diễn xuất vậy.
Eris hoảng hốt hỏi vị quản gia.
[Tôi phải làm gì bây giờ đây??]
Bộ việc tôi khóc nghiêm trọng đến thế ư.
Cô ấy trông thật dễ thương làm tôi không khỏi ôm trầm lấy cô ấy. Tôi khẽ thì thầm một lời cảm ơn bên tai cô ấy với chiếc mũi ngọt nghẹt.
[Eris, cảm ơn nhé...]
[Không, không có gì đâu! Rudeus là, là người một nhà mà, nên tôi đương nhiên phải làm những việc này chứ! Chuyện này chẳng là gì với nhà Greyrat cả, đúng không cha, đúng không ông!]
Nếu là bình thường thì Eris sẽ nói câu [Cậu nên cảm thấy cảm kích!]
Nhưng thay vào đó cô ấy lại lấy cớ mà nhờ tới sự trợ giúp của Philip.
Lúc này đây, Sauros bỗng gầm thét lên.
[M, MAU CHIẾN THÔI! Chúng ta hãy tiến hành chiến tranh với cái lũ Notus đó! Chúng ta sẽ giết chết thằng Philemon và để Rudeus đứng đầu gia tộc! Philipppp! Alphooonse! Ghislaineee! Mau theo ta ngay!! Tập hợp tất cả quân lại cho ta!]
Và như vậy, chiến tranh giữa Boreas Greyrat và Notus Greyrat đã được nổ ra.
Mối huyết thù kéo dài dai dẳng giữa hai gia tộc Greyrat còn sót lại, sẽ đẩy cả vương quốc Asura vào một cuộc nội chiến dài bất tận, và chuyện này sẽ sớm được ghi vào biên niên sử.
... Cái chuyện như vậy, tất nhiên không thể để xảy ra được.
[C, cha, hãy kiềm chế lại đi! Xin hãy kiềm chế bản thân lại!]
[Philip, Ngươi tính định ngáng đường ta hả! Thằng khốn nhà ngươi! Chẳng lẽ ngươi không thấy Rudeus xứng đáng hơn nhiều so với cái thằng ngu đần đó sao?]
[Con cũng nghĩ vậy mà, nhưng xin cha hãy bình tĩnh lại đã! Hôm nay lẽ ra phải là một ngày vui vẻ mới đúng! Hơn nữa gây chiến lúc này không tốt đâu, chúng ta sẽ trở thành kẻ thù với Eurus và Zephyrus mất!]
[Đồ ngu! Ta thừa sức đánh bại bọn chúng bằng chính sức của mình! Mau tránh ra, tránh ra cho ta!!!!!]
Cứ như vậy Sauros kéo lê Philip và rời khỏi nơi này.
Mọi người mặt mày ai cũng ngơ ngác.
[A, Ahem.]
Eris hắng giọng của mình.
[T, tạm gác chuyện ông nội..... Ngày hôm nay tôi đã chuẩn bị trước một thứ sẽ gây bất ngờ cho Rudeus đó!]
Eris ưỡn ngực về phía trước trong khi mặt còn đang đỏ ửng.
Cơ mà gần đây ngực của cô ấy đã phát triển hơn nhiều nên là cô ấy đã bắt đầu mặc áo ngực.
Hiện tại, bộ ngực đó trông khá dễ thương.
Tiên nhân có từng nói bây giờ thì dễ thương, nhưng một ngày không xa chúng sẽ lớn to đến mức trơ trẽn.
Cảm ơn ngài, hỡi tiên nhân.
[Thứ sẽ làm tôi bất ngờ ư?]
[Cậu thử đoán xem!]
Một thứ sẽ làm tôi bất ngờ.
Không biết là thứ gì đây.
Thứ có thể khiến tôi thấy hạnh phúc chăng.
Máy tính và Visual Novel người lớn à? Không, không.
Đó phải là thứ mà Eris có thể nghĩ ra được ấy.
Tôi suy nghĩ lại hoàn cảnh hiện tại của mình.
Tôi là một đứa trẻ đã phải rời gia đình mình và sống một mình suốt mấy năm qua. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng tôi hẳn là cảm thấy cô đơn.
Ở buổi tiệc sinh nhật, Nếu tôi là Eris thì món quà nào sẽ làm cô ấy vui?
Ghyslaine và ông của cô ấy ở bên cạnh ăn mừng đúng không nhỉ.
Nếu là tôi thì...
[Có phải, Bố của tôi cũng ở đây không...?]
Khuôn mặt của Erí bỗng trở nên tối sầm lại, không chỉ riêng mình cô ấy, biểu cảm của vị quản gia, các cô hầu nữ và những khác cũng đều thay đổi, sang cái nhìn cảm thông.
[P, Paul...... san, hiện, chú ấy có nói, bọn quái vật ở trong rừng gần đã bắt đầu hoạt động nhiều hơn nên là chú ấy không thể tới đây được. N, nhưng chú ấy nói dù chú ấy không ở đấy thì Rudeus cũng sẽ ổn cả thôi...... Và Zenith-san nói rằng lũ trẻ đột nhiên bị sốt nên cô ấy cũng không thể tới được...]
Eris đáp lại, một cách đầy bối rối.
À, vậy là cô ấy có mời bọn họ trước rồi ư? Cũng đành chịu thôi. Dân làng họ phải dựa dẫm khá nhiều vào Paul, và nếu các cô em gái của tôi đang bị ốm, Lilia không thể nào một mình chăm lo mọi thứ được.
[Ừm, Rudeus này, tôi.....]
Eris lại bắt đầu nói vấp lần nữa, cái cô mèo thường hay tự cao tự đại này, giờ đây khi gặp rắc rối thì lại trông dễ thương ghê.
Cô cũng đừng lo. Tên Paul không có ở đây thì đỡ hơn nhiều.
[Vậy à, bố và mẹ không tới được...]
Tôi giả vờ như không để tâm, nhưng khi tôi cố làm vậy, tôi lại phát ra cái âm thanh nghe khá là tuyệt vọng vì tôi mới vừa nín khóc xong.
Lúc này đây, đã có một vài người bên chỗ các cô hầu nữ bắt đầu sụt sịt.
Thế là tiêu rồi.... Tôi đã vô tình làm bầu không khí nơi đây trở nên xấu đi.
Rất xin lỗi mọi người, rốt cuộc tôi lại là một người không biết ý tứ.
Trong khi tôi còn đang nghĩ vậy, Hilda bỗng đột nhiên chạy tới chỗ tôi và ôm tôi thật chặt, bó hoa trên tay của tôi liền rơi xuống dưới đất.
[Á.]
Tôi gần như là chưa bao giờ nói chuyện với Hilda.
Cô ấy có mái tóc rực lửa tương tự như của Eris, và trên người cô ấy toát ra khí chất của một góa phụ vẫn còn trẻ đẹp ở tuổi thanh xuân.
Giống như nhân vật trong mấy cái visual novel người lớn có tiêu đề bao gồm “người vợ trẻ” hoặc “góa phụ” vậy.
Tất nhiên, miễn là Philip còn sống sờ sờ thì cô ấy không phải là một góa phụ.
Nhưng điều quan trọng ở đây là...... Cái người này, có bộ ngực thật là đáng kinh ngạc!
Liệu sau này Eris trưởng thành thì sẽ lớn được đến đẳng cấp này hay không....!?
Ôi cha!
[Chớ có lo, Rudeus, con hãy cứ yên tâm. Giờ đây con sẽ con của chúng ta!]
Hilda vừa hét vừa ôm tôi thật là chặt.
Ủa?
Không phải cái cô này ghét tôi sao?
[Ta sẽ không để bất cứ kẻ nào đưa ra ý kiến phản đối! Con sẽ được nhận nuôi..... Không, cưới Eris thì sao! Phải rồi! Ý tưởng hay đó! Chúng ta sẽ làm như vậy!]
[M, mẹ ơi!?]
Hilda giờ đây đã mất hết cái vẻ lạnh lùng trước kia của mình.
Thậm chí cả Eris cũng phải ngỡ ngàng.
[Eris! Bộ con bất mãn với việc có Rudeus làm người trong nhà chúng ta sao!]
[Rudeus mới chỉ có 10 tuổi mà mẹ!]
[Tuổi tác ở đây không có quan trọng! Đừng có kiếm cớ và hãy cố găn gs trở nên nữ tính hơn nữa đi!]
[Nhưng con đang làm như vậy mà!]
Hilda giận dữ.
Eris đáp trả.
Mặc dù tôi có nghe nói là cô ấy vốn được gả cho gia tộc này, nhưng xem ra cô ấy cũng là một thành viên của nhà Greyrat chăng, cái bản tính dữ dội đó y như là Sauros vậy.
[Được rồi, được rồi mà, chúng ta sẽ nói về chuyện này sau nhé!]
[A~! Mình à! Mình đang làm gì vậy! Mau thả em ra đi! Em phải cứu cái đứa trẻ đáng thương này!]
Philip, người vừa mới cố gắng kiềm chế Sauros, giờ mới quay trở lại và tiếp tục kiềm chế Hilda để đưa cô ấy ra khỏi nơi này, trong khi giữ được vẻ thanh nhã vốn có.
Ngay cả trước cái cảnh hỗn loạn này, trái tim cậu ta vẫn giữ được sự điềm tĩnh, và quan sát tình hình xung quanh một cách cẩn thận.
Thật là ngầu quá, cậu ta chắc chắn là một vị phù thủy vĩ đại đây mà. Một người mà ta có thể hoàn toàn nhờ cậy và noi gương theo.
Bây giờ thì, tiếp tục chủ đề chính nào.
[Vậy là, cái thứ sẽ làm tôi bất ngờ là gì vậy?]
Eris khoanh tay lại, ưỡn ngực lên và ngẩng đầu, cằm cô ấy có nhô lên một chút.
Đã lậu rồi không thấy cái tư thế quen thuộc đó.
[Hừm! Alphonse, mang nó ra đi!]
Eris búng ngón tay của mình, tạo một tiếng tách mờ nhạt.
Eris vì vậy mà đỏ mặt, nhưng Alphonse dường như không để tâm trong khi mang ra một cây trượng phép từ đằng sau bóng đen một pho tượng.
Cây trượng này gần giống với cái của Roxy vậy.
Có vẻ như nó được làm từ gỗ thô và cứng như xương, đỉnh của nó được trang trí với một viên đá phép lớn trông có vẻ khá là đắt tiền.
Tôi có thể biết ngay từ cái nhìn đầu tiên, rằng cây trượng này rất đắt tiền.
Đẳng cấp của một cây gậy phép dựa vào chất liệu gỗ và đá phép.
Chất liệu của gỗ có ảnh hưởng lớn đến sự tương thích của từng loại hệ Phép thuật.
Loại gỗ Kurogaki thì tương thích tốt cho hệ lửa và đất, còn loại gỗ Injyuga thì tương thích tốt cho hệ gió và nước.
Nhưng kể cả cho dù có không tương thích thì cũng không làm giảm uy lực của phép, vậy nên thực tế thì nguyên liệu nào cũng được.
Điều quan trọng nhất là hòn đá phép, với Mana trong người được truyền đến Hòn đá phép thuật, không rõ lý do vì sao nhưng uy lực của Phép từ đó sẽ tăng lên, ngay cả khi lượng Mana tiêu thụ khi có và không có gậy phép đều tương đương nhau cả.
Đá phép cũng có nhiều loại, loại nào trong suốt và to hơn, thì cũng sẽ có hiệu quả hơn.
Giá cả cũng tỷ lệ thuận với tính hiệu quả.
Những viên đá phép ở trên những cây đũa phép mà tôi đã tặng cho Ghyslaine và Eris có giá 1 đồng bạc.
Mặc dù có những thứ khác rẻ hơn, nhưng tôi nhớ đến cây đũa được Roxy tặng hồi trước, và vì vậy tôi chọn mua những cái tương đương nó.
Kích thước đá phép bằng đầu đốt ngón tay út.
Với viên đá phép thuật cỡ bằng nắm tay, thì cũng phải trên 100 đồng vàng.
Hơn nữa, viên đá phép này có màu xanh biếc thiên nhiều về hệ nước.
Màu sắc của đá phép cũng giúp uy lực của hệ phép thuật tương ứng khi tung ra sẽ mạnh mẽ hơn.
Cái thứ này có giá bao nhiêu vậy trời...
Bổ sung thêm, các viên pha lê mana mà ta lấy được từ các mê cung cũng là một loại đá phép, nhưng sự khác biệt ở đây là pha lê mana không làm tăng hiệu quả phép thuật được tung ra.
Thay vào đó, những viên pha lê đó chứa mana của riêng mình, cho nên chúng thường được sử dụng làm đạo cụ phép hoặc cung cấp cho người sử dụng mana khi cần phải thi triểu loại phép thuật tiêu thụ nhiều mana.
Eris gật đầu với vẻ hài lòng khi thấy tôi đang chăm chú nhìn cây trượng.
[Alphonse, giải thích đi.]
[Vâng, thưa Cô chủ.
Nguyên liệu được dùng là từ lục địa Milis, ở khu vực phía đông của Đại Rừng Rậm nơi mà có một loại cây quỷ được gọi là <<Elder Treant>> phát triển. Thân của cây gậy phép được làm từ tay của cái cây đó.
Tôi tin chắc là Rudeus-sama vốn cũng đã biết, Elder Treant là chủng loại quái vật cấp cao tiến hóa từ Lesser Treant bằng việc hấp thụ dinh dưỡng từ suối tiên. Nó là một con quái vật hạng A một có khả năng sử dụng phép hệ nước.
Còn Viên đá phép là từ một con rồng nước lạc đàn được phát hiện ở lục địa Begaritt, một viên ngọc quý giá hạng A. Và người chế tác là Chain Procyon, một chế tác sư gậy phép giỏi nhất thuộc hội cung điện pháp sư của Vương quốc Asura.]
Chà, nghe thật là đáng kinh ngạc. Xem ra nó được tạo ra là để dành cho người chuyên về hệ nước.
Nhưng chắc nó phải đắt lắm nhỉ?
À không, bây giờ không phải là lúc để nghĩ về chuyện tiền nong.
Mặc dù tôi luôn dạy Eris không được tiêu tiền phung phí, nhưng hôm nay tôi sẽ bỏ qua cho cô ấy vậy.
Hơn nữa dường như thứ này là hàng cô ấy đặt làm, sẽ thật đáng xấu hổ nếu như tôi lại đi từ chối.
[Cây trượng này có tên là <<Ngạo Thủy Long Vương>>.]
Ngay khi chuẩn bị nhận nó, tôi dừng cử động trong giây lát.
Tôi mới vừa nghe thấy cái tên do một đứa bị hội chứng tuổi teen đặt sao?
[Mau nhận lấy đi! Đây là món quà của gia tộc Greyrat đó! Cha và ông đã nhờ người ta làm nó đấy! Rudeus là một pháp sư tài năng nên là nếu cậu không có cây trượng của riêng mình thì trông kì lắm!]
Tôi tỉnh người lại khi nghe thấy giọng của Eris, và tôi nhận lấy chiếc <<Ngạo Thủy Long Vương>>
Đối nghịch với vẻ bề ngoài, nó thực chất lại nhẹ không tưởng. Tôi cầm được nó thoải mái bằng cả hai tay và quay vòng nó một cách dễ dàng. Tuy rằng viên đá phép rất lớn nhưng cân bằng tổng thể thì lại rất là tốt.
Quả đúng là thứ vật phẩm đắt tiền.
Mặc dù cái tên nghe có hơi ba chấm...
[Cảm ơn nhé, cô không chỉ tạo một buổi tiệc cho tôi, mà lại còn tặng cho tôi một thứ đắt tiền thế này nữa.]
[Đừng để tâm về vấn đề tiền! Nhanh lên, hãy tiếp tục buổi tiệc đi! Không thì thức ăn sẽ nguội đi hết mất!]
Eris hồ hởi dẫn tôi đến chiếc ghế sinh nhật có một chiếc bánh khổng lồ được đặt ở trước.
[Tôi cũng có phần giúp đỡ đó!]
Cái gì thế này!?
Phần 5:
Ngay khi bữa tiệc bắt đầu, Eris cứ liên mồm nói chuyện như một khẩu súng máy vậy.
Thấy vậy, tôi đành giả vờ lắng nghe và trả lời qua ừ ừ vài lần, nhưng được một thời gian thì Eris bắt đầu cảm thấy buồn ngủ và cuối cùng là cô ấy chìm vào trong giấc ngủ say.
Là bởi vì quá hưng phấn? Hay là do căng thẳng đã được rũ bỏ hoàn toàn chăng?
Dù sao thì, Ghyslaine đã bế cô ấy như một cô công chúa và rời khỏi đây.
Cảm ơn cô nhiều lắm, cô chủ à.
Ở giữa buổi tiệc, Sauros và Hilda cũng đã quay lại về đây.
Sauros tỏ ra khó chịu khi Philip ngăn ông ta không chuốc rượu tôi. Thay vào đó Hilda đã rót rượu cho ông già đó, và rồi dần dần ông ta trở thành tên say xỉn. Với bộ mặt đã đỏ ửng, ông ta trở về phòng của mình với tâm trạng sung sướng.
Cùng lúc đó, Hilda ngả người và trao một nụ hôn chúc buổi tối ngủ ngon cho tôi, trước khi cũng trở về phòng của mình.
Lúc này đây thức ăn còn lại cũng không còn nhiều, các cô hầu nữ đã dọn đến chiếc đĩa cuối cùng với vẻ mặt buồn ngủ trên mặt, cuối cùng những người duy nhất còn lại hiện giờ chỉ là Philip và tôi.
Đã được một thời gian kể từ khi chỉ còn hai chúng tôi, Philip cứ lặng lẽ thưởng thức thứ đồ uống của mình. Đó là rượu nho chăng?
Tôi đã học được một điều trong buổi tiệc sinh nhật của Eris, đó là mỗi một vùng của Vương quốc Asura đều sử dụng loại rượu riêng khác với những vùng khác.
Loại rượu ở vùng này được sản xuất từ lúa mạch, thế nhưng thứ rượu được chuẩn bị trước ở buổi tiệc này thì lại được làm từ nho.
[Ta đã để thua trong cuộc chiến kế thừa gia nghiệp.]
Philip bắt đầu mở lời trước.
[Cháu có từng bao giờ tự hỏi tại sao Eris lại không có anh chị em không?]
Tôi lẳng lặng gật đầu, đúng là trước kia tôi có thắc mắc, nhưng rốt cuộc tôi chưa bao giờ hỏi họ cả.
[Thực ra là, không phải con bé không có. Eris có một người anh và một em trai, và em trai con bé chắc cũng bằng tuổi cháu bây giờ đấy.]
[.... Cậu ấy đã chết rồi sao?]
Philip nhìn tôi, với vẻ mặt bất ngờ.
Tôi đã vô tình hỏi một câu quá thẳng thắn.
Thật là vô lễ quá.
[Không lâu sau khi nó ra đời, nó đã bị mang đi bởi anh trai ta, người đang sống ở vương đô.]
[Bị mang đi? Ý của ngài là sao ạ?]
[Về bên ngoài, hắn nhận nuôi con trai ta để cho nó học ở vương đô, nhưng sự thật... đó vốn là truyền thống.]
Và Philip bắt đầu giải thích truyền thống của gia tộc Boreas, bao gồm cuộc chiến không ngừng nghỉ để trở thành người đứng đầu gia tộc, cũng như các truyền thống khác.
Sauros có 10 người con trai và trong số họ chỉ có 3 người ưu tú duy nhất.
Philip, thị trưởng của thành trì Roa.
Gordon, người đã trở thành con rể gia tộc Eurus Greyrat.
Và cuối cùng là James, người đang nắm giữ chức vụ đại thần của vương đô, được coi là quá trẻ cho cái vị trí đó.
Toàn là những cái tên của đầu tàu trong phim nào đó vậy.
Mà, tiếp tục chuyện vừa rồi.
Sauros đã quyết định để họ cạnh tranh lẫn nhau để xác định người đứng đầu gia tộc kế nhiệm.
Kết cục sau đó, người đứng đầu kế nhiệm là James. Philip và Gordon thua cuộc.
Ở nửa đầu của cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Đầu tiên, James bí mật dẫn dắt Gordon và con gái của gia tộc Eurus Boreas lại gần với nhau.
Hắn thực hiện làm sao để cả hai đều không biết rõ danh tính của nhau, và sau đó hắn đã thổi cho ngọn lửa tình yêu của cả hai cháy dữ dội.
Gordon vì quá say đắm trong ngọn lửa tình mà kết hôn với người gia tộc Eurus, không ngờ đến sự giúp đỡ của James.
Việc này đã làm con đường trở thành người đứng đầu gia tộc Boreas của anh ta sụp đổ hoàn toàn.
Ở nửa còn lại của cuộc chiến tranh giành quyền lực.
Lúc đó Philip và James đang khá là cân nhau, hai bên đều ngấm ngầm sử dụng mọi mối quan hệ đang có trong tay. Nhưng rốt cuộc tiến triển của cuộc chiến chẳng hề quá gay cấn, kết quả của cuộc chiến chỉ đơn giản là Philip thua trận.
Sự khác biệt ở đây là sức ảnh hưởng.
James lớn hơn Philip 6 tuổi, và là người được biết đến rộng rãi ở vương đô, đồng thời cũng là cánh tay phải của một vị đại thần nào đó.
Hắn ta vừa có quan hệ, vừa có tiền, và điều quan trọng nhất, là quyền lực.
Mặc dù Philip có thể nói là rất ưu tú, nhưng cậu ta khó mà lấp trống được cái khoảng cách 6 tuổi.
Hắn ta đã sắp xếp cho Philip đảm nhiệm công việc thị trưởng của thành trì Roa thuộc lãnh địa Fittoa, với mục đích cắt đứt quan hệ với vương đô.
Tại thời điểm đó, Philip chưa hoàn toàn bỏ cuộc, cậu ta vẫn cố gắng tìm cách lật ngược thế cờ. Thế nhưng lãnh địa Fittoa là một vùng đất nông thôn, rất khó để cậu ta tập hợp được sức mạnh cần thiết.
Trong khi Philip còn đang nỗ lực gồng mình tận dụng mọi khả năng, James ở vương đô đã xây dựng được cho mình chức vị Đại Thần vững chắc.
Điều này đã khiến cách biệt giữa cả hai xa vời tới mức không thể nào vượt qua, và sau đó mỗi khi Philip có một đứa con trai mới ra đời, James sẽ mang đi và nhận nuôi nó.
[Mang tất cả con trai của ngài đi, như thế chẳng phải quá ngang ngược sao?]
[Không, đó là điều dĩ nhiên mà thôi, truyền thống gia tộc ta là vậy mà.]
Theo truyền thống gia tộc Boreas Greyrat, tất cả những đứa bé trai khi chào đời sẽ được người đứng đầu gia tộc lúc đó nuôi dưỡng chăm sóc.
Điều này là để đảm bảo chắc rằng những người thất bại trong cuộc chiến tranh giành sẽ không thể tham gia những cuộc chiến tranh giành ở thế hệ sau này.
Cái chuyện dùng đứa con trai ruột để tham gia cuộc chiến tranh giành quyền lực là chuyện rất bình thường, và việc làm trên là để ngăn ngừa chuyện này.
Gordon nằm trong ngoại lệ vì truyền thống riêng của gia tộc Eurus, nhưng Philip vẫn phải tuân theo truyền thống và giao nộp những con trai của mình cho James.
Trước khi những đứa trẻ có khả năng để hiểu những chuyện này, chúng sẽ cho rằng James là cha của chúng.
[Nếu ta mà thắng, thì vị trí của chúng ta đã bị đảo ngược rồi.]
Cái cách mà Philip chấp nhận chuyện này, khiến tôi không khỏi nghĩ rằng cậu ta không phải con trai ruột của Sauros.
Thế nhưng Hilda vợ cậu ta lại không thể nào chấp nhận được.
Cô ấy vốn là con gái của một quý tộc bình thường được gả cho Philip.
Cái việc đứa con mới đẻ của mình bị người ta mang đi không phải là điều cô ấy có thể dễ dàng yên lòng chấp nhận được.
Cô ấy rơi vào tình trạng trầm cảm một thời gian dài, chỉ cho đến khi Eris chào đời thì mới đỡ đi.
Thế vậy nhưng, cô ấy đã trở nên bất ổn định lần nữa sau khi đứa em trai của Eris lại bị mang đi.
[Cô ấy rất ghét cháu. Cũng bởi vì con trai cô ấy không được ở đây, thì tại sao lại có một đứa trẻ khác đi lại tự nhiên trong dinh thự này.]
Chuyện cô ấy ghét tôi thì tôi đã biết từ trước rồi, nhưng mà bây giờ mới được biết lý do vì sao.
[Hơn nữa, đứa con duy nhất của chúng ta còn sót lại, Eris, thì lại lớn lên thành một cô bé ngổ ngáo trái ngược hoàn toàn với một tiểu thư. Lúc đó ta đã nghĩ rằng thế này hết cách rồi.]
[Ý của ngài là sao ạ?]
[Nghĩa là việc dùng Eris để lật đổ James sẽ cực kì khó.]
A, vậy là cậu ta vẫn chưa từ bỏ hi vọng làm người đứng đầu gia tộc.
[Nhưng gần đây, khi quan sát cháu, ta đã bắt đầu lấy lại được chút hi vọng.]
[...Hử?]
[Diễn xuất của cháu tốt tới nỗi lừa được cả Hilda và cha của ta.]
Có nhất thiết phải dùng từ "lừa" không...
Tôi chỉ làm vậy là để không khí của buổi tiệc không trở nên gượng gạo thôi mà.
[Không chỉ hiểu rõ tầm quan trọng của tiền, cháu còn am hiểu kỹ năng xã giao. Thậm chí cháu không ngần ngại liều cả tính mạng của mình chỉ để chiếm trọn cảm tình của ai đó.]
Cậu ta đang ám chỉ về cái vụ bắt cóc hồi xưa, hay là cái chuyện tôi bị Eris đánh đập thường xuyên suốt mấy qua?
[Và trên hết, cũng nhờ cháu mà Eris có thể trưởng thành tốt như bây giờ.]
Philip nói như kiểu cậu ta chưa bao giờ mơ đến chuyện này.
Cậu ta đã nghe qua từ Paul về chuyện tôi là một đứa trẻ ưu tú. Thế nhưng xét đến chuyện Paul hồi còn nhỏ chỉ giỏi hất váy con gái nhà lành, nên chắc hẳn cậu ta đã nghĩ con trai Paul cũng cùng một giuộc cả.
Cậu ta cho rằng, nếu Eris tiếp xúc với một đứa nhóc như tôi, có thể sẽ có phản ứng hóa học thú vị nào đó xảy ra.
Philip chỉ nghĩ ra được đến thế.
[Thật là một kí ức hoài niệm, cái ngày mà Paul khóc lóc trước mặt ta.]
Philip tự nói thầm với bản thân vậy.
Khi tôi hỏi về cái chuyện đó, thì được biết rằng Paul lúc đó khóc lóc cầu xin vì đang rất cần tiền, cần nơi để ở và một công việc ổn định vì là sắp làm đám cưới, thế nhưng cậu ta lại không muốn quay lại gia tộc giàu có của mình.
Thậm chí vì lợi ích của tôi, Paul đã chịu quỳ xuống cầu xin Philip. Mặc dù ngay cả cái vụ ngoại tình với Lilia, cậu ta đã không làm như vậy.
Mà sao cũng được, chuyện đã qua rồi thì cho qua đi.
[Nhưng mặc dù cháu không ở đây, thì chắc Eris sẽ tự cải thiện bản thân bằng cách nào đó nhỉ?]
[Bằng cách nào đó ư? Không đời nào. Ngay cả ta cũng coi Eris là vô phương cứu chữa. Ta đã nghĩ con bé sau này không thể nào làm quý tộc được, cho nên ta đã phải thuê Ghyslaine dạy con bé kiếm thuật, để sau này chí ít thì con bé có thể trở thành một mạo hiểm giả.]
Nói vậy xong, Philip bắt đầu kể lại những chuyện trước kia với Eris, và chuyện nào cậu ta kể cũng đều khó nghe cả.
Con dã thú mang tên Eris đã hoàn toàn trở nên mất kiểm soát khi lên đến 9 tuổi.
[Vậy cháu thấy thế nào? Có muốn cưới Eris và cùng giúp ta chiếm lại gia tộc Boreas không? Nếu cháu đồng ý, ta sẽ trói tay con bé và ném vào giường của cháu ngay bây giờ.]
Quả là một lời mời đầy hấp dẫn...
Trói Eris lại và để tôi làm việc với cô ấy ư.
Mà gần đây, tôi có cảm giác dục vọng của mình đã tăng khá là cao, đây có lẽ là cơ hội tốt nhất để tôi có thể trút bỏ hết nỗi lòng chăng.
Không, không. Chờ đã, chờ đã nào.
Cậu ta mới đùa tôi đấy à.
Quay lại cái dòng trước đó.
Chiếm lại gia tộc Boreas?
[Ngài mong một đứa 10 tuổi như cháu làm được gì chứ.....]
[Cháu là con trai Paul mà?]
[Ý cháu không phải chuyện này.]
[Chuyện chiếm lại sẽ do ta làm. Cháu chỉ cần ngồi yên tại chỗ là được rồi. Nếu không ưng, ta có thể tìm cho cháu một cô khác.]
Cậu ta nghĩ rằng chỉ cần giơ trước mặt tôi một mỹ nữ là tôi sẽ nghe lời cậu ta sao.
Tiếng xấu của Paul thật là đáng ghét.
[Cháu sẽ giả vờ những chuyện ngài vừa mới nói là do đang say.]
Philip khẽ cười sau khi nghe thấy vậy.
[Phải đấy, cứ tiếp tục như vậy đi. Mặc kệ mọi chuyện liên quan đến gia tộc Boreas, cháu có thể thoải mái gần gũi với Eris mà biết không? Dù sao ta cũng không có trách nhiệm với con bé, cho dù sau này ta có gả con bé cho ai đó, thì nhất định con bé sẽ tự quay trở lại đây thôi.]
Philip lại khẽ cười lần nữa.
Nếu cậu ta gả Eris cho ai đó, thì chắc chắn chỉ trong vài ngày sau, chồng của cô ấy sẽ bị đánh đập tới nát bét.
Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra được.
Nhưng nếu tôi động tay đến cô ấy, tôi có thể thấy bản thân mình đang bị điều khiển bởi bàn tay của Philip.
[Được rồi, đã đến lúc đi ngủ rồi.]
[Vâng, chúc ngài ngủ ngon.]
Và như vậy, buổi tiệc sinh nhật được Eris tổ chức cho tôi đã kết thúc.
Phần 6:
[...Mừng cậu quay trở lại!]
Khi tôi trở về phòng của mình, Eris đáng lẽ giờ này đang ngủ, hiện đang ngồi trên giường của tôi.
Cô ấy đang mặc một bộ váy ngủ màu đỏ.
Từ trước tới giờ tôi chưa hề thấy cô ấy mặc bộ đồ như thế này cả.
Chuyện gì thế này, Đây là một trò đùa sao. Quái lạ, không phải giờ này cô ấy đã ngủ rồi ư?
[Có chuyện gì vậy, không phải giờ này đã muộn rồi sao?]
[R, Rudeus chắc cô đơn lắm, nên tối nay tôi sẽ ngủ cùng với cậu!]
Trả lời vậy xong, mặt Eris bỗng đỏ bừng lên và tránh nhìn mắt của tôi.
Xem chừng cô ấy vẫn còn lo đến chuyện tôi mới nói ở buổi tiệc, rằng là bố mẹ tôi không tới đây được.
Dù sao thì, ở độ tuổi 12 cô ấy vẫn còn phải bám víu lấy cha mẹ của mình. Có lẽ khi tưởng tượng ra chuyện không ở bên cha mẹ mình trong suốt 3 năm, cô ấy đã tính đến việc này.
À không, có thể đây lại là kế hoạch của Hilda.
Chắc là cô ấy đã gọi Eris dậy, bắt thay đồ và đến phòng của tôi.
Nghĩ lại thì, Eris đã 12 tuổi rồi, tuy rằng cơ thể chưa đủ nữ tính, thế nhưng nó cũng đã đủ để lọt vào tầm mắt của tôi.
Cơ thể của tôi cũng chưa đến giai đoạn dậy thì, cho nên cái ngày tôi làm một người đàn ông vẫn chưa tới, nhưng rồi cũng sẽ sớm thôi.
Nghĩ đến việc được khai hóa con sư tử nhỏ nghịch ngợm hư hỏng này...
Ngay khi tôi nghĩ ra cái câu này, cái tôi thất nghiệp 34 tuổi (Với một chút lolicon) như đang chiếm kiểm soát toàn cơ thể của tôi.
(Mua hahahaha hớ hớ hớ khạc khạc khạc)
Trong đầu tôi xuất hiện hình ảnh một gã mặt đầy mụn sẹo với nụ cười đáng kinh tởm chuẩn bị tấn công Eris.
Điều này khiến tôi tỉnh người trở lại.
Không, không được.
Tôi không thể đụng đến cô ấy.
Tôi sẽ làm con rối của Philip mất.
Tôi không muốn dính líu gì đến cuộc chiến tranh giành quyền lực, thứ mà Philip đã để thua và Paul phải chạy thoát khỏi.
[H, Hôm nay tôi rất cô đơn đó, nên là tôi có thể làm điều gì đó dâm dê lắm biết không?]
Đây là cách lịch sự nhất để mời cô ấy rời khỏi đây.
Vốn dĩ Eris luôn ghét cái trò quấy rối tình dục của tôi, thế nên nghe thấy như vầy cô ấy hẳn là phải muốn bỏ chạy.
Đó là điều mà tôi đã cho rằng như vậy, nhưng rốt cuộc tôi nhận lại được câu trả lời không như mong muốn.
[C, chỉ một tý thôi, t, thì không sao hết!]
Cô nói thật đấy hả!?
H, hôm nay cô hơi bị liều lĩnh đó nha, Eris-san.
Cái tay 34 tuổi đó mà nghe thấy vậy, thì không chịu nổi được đâu đó.
Nghĩ vậy, tôi đi đến và ngồi cạnh Eris. Cái giường tạo ra tiếng “két” nhỏ.
Nếu là tôi trước kia, nhất định tôi sẽ làm hỏng cái bầu không khí này với điệu cười gian ác.
Trong đầu tôi lúc này đây không thể nghĩ được gì phức tạp nữa rồi.
Bị điều khiển bởi bàn tay của ai đó? Thì sao chứ?
Suốt 3 năm qua Eris lúc nào cũng tỏ ra Tsun, nhưng được ngày hôm nay cho tôi thấy mặt dere của mình.
Lúc này đây tôi nên chấp nhận rủi ro sau đó và xơi tái thứ trước mặt ư?
[Giọng cô đang run đó.]
[C, cậu tưởng tượng đấy thôi.]
[Vậy sao?]
Khi xoa đầu Eris, tôi có thể cảm nhận được cái mái tóc bóng mượt đó. Mặc dù có xuất thân là quý tộc thượng lưu, thế nhưng ở dinh thự này lại không có phòng tắm, cho nên cô ấy khó có thể gội đầu hằng ngày được.
Tóc của Eris thường hay bị thô cứng bởi việc thường xuyên luyện tập kiếm thuật mỗi ngày.
Hôm nay cô ấy đã chăm chuốt nó cho tôi, và vì TÔI.
[Eri trông dễ thương lắm.]
[C, cậu nói cái gì thế, tự nhiên đi nói như vậy.....]
Eris đỏ đến cả tai và đang cúi mặt xuống.
Tôi nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai, và tính hôn lên má của cô ấy.
[Hư.....!]
[Tôi sẽ sờ cô đó.]
Tôi không thể nhịn được nữa và đưa tay đến vùng ngực của cô ấy.
Mặc dù nó vẫn còn nhỏ, chỉ mới bắt đầu lớn.
Xem chừng tôi đã được cô ấy cho phép ăn trái cấm.
Như mọi khi, tôi không e dè sờ nó, vì tôi đã chuẩn bị trước tinh thần ăn đánh.
Tuy rằng bên trên nó là một lớp vải, nhưng tôi có thể tùy ý điều khiển bộ ngực của loli này.
[Ưm...]
Eris không phải là đang cảm thấy thích trước việc này.
Có lẽ cô ấy nhận thức được cái việc mà cả hai chúng tôi đang làm chúng đáng xấu hổ ra làm sao. Tôi có thể hiểu được vậy.
Hiện cô ấy đang dõi nhìn tôi với đôi môi ngậm chặt và đôi mắt đẫm lệ, cố gắng để kìm nén cái sự xấu hổ và hoang mang của mình.
Thật dễ thương quá.
Tôi nhẹ nhàng xoa lưng của Eris, bởi cô ấy không ngừng tập kiếm thuật, mà hiện giờ cơ bắp chỗ này khá vững chắc.
Tuy không đến mức như của Ghyslaine, nhưng của cô ấy vẫn săn chắc và mềm dẻo hợp với độ tuổi hiện tại.
Eris nhắm chặt mắt lại, và nắm lấy vai tôi như là muốn bám víu lấy nó vậy.
Á, như thế, như thế này tức là được sao?
Được thật ư?
Tôi có thể làm đến cùng à?
Tôi sẽ tiếp tục nhé?
Đ, được rồi.
Chúc mọi người ngon miệng.
Với quyết định đó trong đầu, tay tôi tiến vào sâu vùng đùi của cô ấy.
Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi được sờ chỗ này của một cô gáy.
Nó chứa đầy sự ấm áp và mềm mại, nhưng đương nhiên cũng săn chắc.
[KHÔNG!]
Cô ấy đã đẩy tôi ra, tát vào má tôi một cái thật là mạnh, sau đó thì đá tôi xuống sàn nhà với tiếng rầm, và rồi liên tiếp những tiếng đánh đập vang lên khắp cả căn phòng.
Tôi cảm thấy khó hiểu, chẳng biết làm được gì khác ngoài việc hứng chịu cái trận bạo hành này.
Khi trận đòn kết thúc, tôi ngẩng đầu nhìn lên trong khi lưng vẫn còn dính xuống sàn nhà.
Eris đang đứng đó với khuôn mặt đỏ gấc và mắt cô ấy đang trừng trừng giận dữ nhìn tôi.
[Tôi chỉ nói là một tý thôi mà! Đồ ngốc Rudeus!]
Và như vậy, cánh cửa đã bị để mở toang khi cô ấy đá nó ra để rời khỏi nơi đây.
Phần 7:
Tôi cứ ở yên tư thế này, và nhìn chằm chằm lên trần nhà trong nỗi bàng hoàng.
Tôi đã để bản thân mình bị chiếm hữu khiến cho đầu của mình trở nên quá tải, và giờ nó đã nguội đi hoàn toàn.
[Ngươi còn trinh là vì như vầy đó.]
Tôi tự ghê tởm bản thân mình.
Tôi đã hoàn toàn hiểu sai mọi chuyện.
Tôi đã quá sốt ruột và để quên mất một điều quan trọng rằng, người ở ngay trước mặt tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Tôi đã hoàn toàn để dục vọng lấn át lý trí.
[A, khốn kiếp, trong đầu ngươi nghĩ gì vậy chứ?!]
Sau khi chơi nhiều visual novel người lớn, tôi đã tưởng là mình có thể hiểu được cảm giác của các nữ nhân vật chính.
Đúng thật là trước kia, khi tôi phải nhìn những tên nhân vật chính đầu đất tỏ ra thiếu tinh ý, tôi chỉ muốn bọn họ mau mau chóng chóng đè nữ chính xuống cho xong chuyện.
Để rồi lối suy nghĩ này đã dẫn tới cái kết quả vừa rồi.
Từ góc nhìn của một game thủ, ta có thể thấy lời thoại nội tâm của các nhân vật nữ chính.
Nhưng từ góc nhìn nhân vật chính, người đó lại không thể biết được nữ chính đang nghĩ gì.
Thế nên ở thế giới của những nhân vật chính đầu đất, cho dù họ có nhận ra đối phương thích mình, đa số bọn họ sẽ chọn cách giả vờ không biết gì để phòng trường hợp như vừa nãy mới xảy ra, và cứ từ từ rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.
Tôi đã quá thiển cận so với những nhân vật chính đầu đất đó
Đặc biệt là ngay cả khi đã có cuộc trò chuyện đó với Philip.
Chuyện gì đã xảy ra với việc “giả vờ những chuyện cậu ta vừa mới nói là do đang say.”?
Sao tôi lại đi làm trái lại với những gì mình đã nói chứ
Tôi nhận thức được rõ ràng chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi động tới Eris.
Chúng tôi sẽ ngủ cùng nhau, Eris mang thai, và chúng tôi sẽ làm đám cưới.
Một chuỗi các sự kiện sẽ xảy ra, và với kết quả tôi chính thức là người thuộc gia tộc Boreas.
Hay là, khi đó, tôi sẽ trở nên căm ghét cái cuộc chiến tranh giành quyền lực đến nỗi bỏ trốn khỏi nơi này?
Hay là tôi sẽ tỏ ra vô trách nhiệm? Coi cái đêm đó chỉ là tình một đêm?
Thật ngu xuẩn.
Lúc đó nhất định tôi sẽ như một con khỉ, không ngừng xâm phạm Eris hằng đêm.
Dục vọng của tôi ở kiếp trước khá là cao, chẳng cần phải lấy Paul làm ví dụ, tôi có thể biết hiện tại cái cơ thể này cũng như vậy.
Không đời nào tôi sẽ thỏa mãn chỉ với một lần được. Có thể là hôm nay cô ấy là người bắt đầu, nhưng lần sau sẽ là tôi chủ động tìm tới cô ấy.
Cả Philip và Hilda cũng mong tôi làm thế, và không ai sẽ đứng ra cản tôi cả.
Chỉ vì một lúc vui chơi, tôi sẽ bị kéo vào một cuộc chiến chính trị đầy hỗn loạn.
Bất chợt, tôi thấy cây trượng phép được để dựa ở góc căn phòng.
[...!]
Phải rồi.
Tôi đã hoàn toàn bỏ quên suy nghĩ tâm tư của Eris.
Mặc dù Philip và Sauros là người bỏ tiền ra, nhưng người đã muốn tặng cho tôi cây trượng phép này lại là Eris.
Đồng thời cô ấy cũng là người lên kế hoạch tổ chức một buổi tiệc sinh nhật để làm tôi vui lòng.
Ngoài ra lại còn tỏ ra lo lắng trước cuộc nói chuyện khi đó.
Thậm chí trước khi tôi đi ngủ, cô ấy muốn giúp tôi được an ủi.
Cả ngày hôm nay cô ấy chỉ lo nghĩ đến cho riêng mình tôi.
Thế nhưng tôi đã định trút dục vọng lên người cô ấy.
Trước mặt một người toàn tâm toàn ý coi trọng cảm giác của tôi, tôi lại muốn làm cái việc đó ư.
Tôi vẫn còn nhớ rõ cái gương mặt tràn đầy hạnh phúc của cô ấy khi trò chuyện với những cô hầu nữ.
Vậy mà tôi đã định chà đạp lên cái điều đó.
[...Ha ha.]
Tôi đúng là một tên rác rưởi.
Tôi không có quyền để coi thường Paul.
Tôi không có quyền để dạy người ta bất cứ điều gì.
Rác rưởi đến thế giới khác vẫn chỉ là rác rưởi.
Tôi sẽ thu dọn đồ của tôi và rời đi vào ngày mai. Tôi nên chết như một tên rác rưởi trên đường lang thang.
[A....!]
Tôi nhận ra, Eris đang đứng ở cửa phòng.
Cô ấy chỉ để lộ nửa khuôn mặt.
Tôi gấp gáp đứng thẳng dậy.
....Không, tôi sẽ quỳ xuống dưới sàn nhà!
[Tôi, tôi thật sự xin lỗi về chuyện vừa nãy.]
Tôi quỳ dưới sàn nhà, co ro như một con rùa vậy.
[.........]
Ánh mắt của Eris đang không ngừng lao đảo, đôi chân cô ấy cứ liên tục chà chà xát vào nhau.
Và rồi cô ấy khẽ từ từ nói.
[H, hôm nay là trường hợp đặc biệt, nên, tôi sẽ bỏ qua cho cậu đó...!]
C, cô ấy tha thứ cho tôi ư...!
[Hơn nữa, từ lâu tôi biết thừa cậu là một tên dâm dê rồi!]
Ai là người đã bảo cô ấy vậy....!
Không. Quả thật tôi đúng là một tên dâm dê.
Tôi xin lỗi, là tôi. Tôi là một tên dâm dê đó.
Tất cả là lỗi của tôi.
Mọi người ơi tên dâm dê ở ngay đây này.
[Nhưng, những chuyện như thế này vẫn còn quá sớm..... 5 năm! Sau 5 năm nữa, khi mà Rudeus đã trưởng thành, lúc đó....... Hãy cố kiên nhẫn!]
[Haaa....!]
Tôi nằm sụp xuống.
[V, vậy, tôi sẽ đi ngủ đây. Rudeus, chúc ngủ ngon, hẹn gặp cậu vào ngày mai.]
Sau khi lắp bắp nói vậy xong, Eris trở về phòng của mình, cho đến khi tôi không còn nghe thấy tiếng bước chân ở xa và xa hơn nữa, tôi mới đóng cửa lại.
[Phù....]
Tôi đứng dựa vào cánh cửa và cứ như vậy trượt xuống mặt đất.
[Ôi, may quá!]
Thật mừng hôm nay là sinh nhật của tôi!
Thật mừng hôm nay là ngày đặc biệt của tôi!
Thật mừng là tôi đã không làm chuyện gì đó tồi tệ
[Được rồi!]
5 năm sau!
Lời hứa!
Với Eris!
Lời hứa đó!
Được rồi. Từ giờ đến khi đó tôi sẽ không bao giờ giở cái trò đó.
5 năm sau tức là khi tôi sẽ 15 tuổi.
Mặc dù thời gian khá là lâu, nhưng tôi có thể nhịn được.
Phần thưởng chắc chắn sau này nhận được, thì cứ tiếp tục phấn đấu thôi.
Cho đến khi đó tôi sẽ cư xử như một quý ngài.
Một quý ngài không giở trò đê tiện.
Mấy trò quấy rối tình dục thường ngày sẽ phải được kiềm chế.
Dù sao thì, rượu càng để lâu, mùi vị sẽ càng ngon hơn.
Nếu tôi cứ tiếp tục uống từng chút từng chút một, có thể 5 năm sau nó sẽ trở nên vô vị.
Tụ đạn bắn giữ càng lâu thì sẽ càng tăng sức công phá (Megaman/Rockman?)
Tôi sẽ trở thành một người đàn ông mạnh mẽ không chịu khuất phục trước mọi cám dỗ của cuộc đời.
Lần này tôi nhất định phải trở thành một nhân vật chính đầu đất.
Nút A ở tay cầm mà tôi giữ trong 5 năm, sẽ được nhả ra vào 5 năm sau.
Tôi tự thề với bản thân mình như vậy.
Hử?
Chờ đã, 5 năm sau......? Loại nhân vật chính đầu đất? Tâm trí tôi đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Sylphy với gương mặt thánh thiện nhưng tái xanh đang mỉm cười về phía của tôi.
Haha..ha.....
Phần 8:
Ngày hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, quần lót của tôi đã trở nên nhầy nhụa. Có vẻ như là tôi đã vô tình nhả nút A ra rồi.
Thôi thì, để ngày mai bắt đầu chăm chỉ lại vậy.
Nhân đây nói luôn, tôi có dặn cô hầu nữ tới thu quần áo để giặt rằng giữ bí mật chuyện này không được cho Eris biết.
Nghe thấy vậy, cô ấy cười khúc khích một tiếng, như thể vừa thấy được cảnh đáng cười.
Quả là xấu hổ thật.
--Tình trạng--
Tên: Eris Boreas Greyrat
Nghề nghiệp: Cháu gái của lãnh chúa lãnh địa Fittoa
Tính cách: Hơi hung dữ, thỉnh thoảng tỏ ra nhu mì, tùy từng lúc
Khi nói chuyện với cô ấy: Cô ấy sẽ lắng nghe chăm chú
Ngôn ngữ: Gần hoàn hảo
Toán học: Biết phép chia
Phép thuật: Không thể dùng thần chú không tiếng, vẫn còn khó khăn với phép hạng trung cấp
Kiếm thuật: Hạng cao cấp trong phái Kiếm-Thần
Phép tắc lễ nghi: Đang học các loại khó thực hiện của cung điện hoàng gia
Những người cô ấy thích: Ông nội, Ghyslaine
Người cô ấy yêu: >> Rudeus <<