Không khí bên trong căn phòng đã trở nên khá nặng nề. Mọi người đều cùng trầm mặt, không ai nói một lời nào.
Được một lúc thì Trần Minh Quân lên tiếng phá vỡ im lặng
“Ta đã hiểu rồi, cảm tạ 5 vị đã kể cho ta nghe. Tu vi của các vị đều dừng lại ở Nhị Tinh Linh Sĩ đỉnh phong cũng là vì không muốn Á Lạp Thần để mắt tới đúng không?”
Lạc Hành Hỏa buồn bã đáp
“Đạo hữu nói không sai, chúng ta không muốn đột phá Tam Tinh Linh Sĩ là vì không muốn bị mang đi. Không ai biết kết quả của những người bị mang đi ra sao. Nhưng chúng ta còn phải vì con cháu đời sau của Long Cung mà lo lắng. Không tới lúc cần thiết thì sẽ không mạo hiểm.”
Trần Minh Quân hơi suy nghĩ rồi nói
“Ý các vị có phải là những người đột phá Tam Tinh Linh Sĩ đều là sắp chết vì già yếu?”
“Không sai, thời điểm đó dù sao cũng sẽ chết. Thay vì chờ già chết thì nên đột phá để tìm một cơ hội sống”
…
Cuộc trò chuyện rất nhanh thì kết thúc. Trần Minh Quân đưa tiễn 5 long nhân về biển. Sau đó thì cho đoàn thuyền tiếp tục hành trình về Kiên Lương.
Hắn lại một lần nữa thay đổi kế hoạch tương lai. Trần Minh Quân sẽ cử Đinh An đi lo cho Liễu Thủy Ngân. Ý của hắn là muốn Đinh An đem mẹ con Liễu Thủy Ngân đến Đinh Gia tại Cần Thơ để chăm sóc. Sau này, khi cô bé đủ tuổi tu luyện thì cho vào Thất Sơn Tiên Môn.
Bản thân hắn thì sẽ quét sạch đám chăn dắt trẻ em ở Kiên Lương rồi về nhà. Sau khi quay về Thiên Cấm Sơn, hắn sẽ hạn chế đi ra ngoài, chuyên tâm tu luyện, đến khi có khả năng đủ khả năng tự vệ trước Á Lạp Thần mới thôi.
Trước khi chia tay đám tán tu, Trần Minh Quân đã căn dặn họ rất kỹ. Tuyệt đối không truyền lại kiến thức tu luyện ra ngoài. Hắn sợ bọn họ sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Gần nửa ngày sau, đoàn thuyền cũng đến trạm trung chuyển ở Kiên Lương. Đinh An nghe lệnh nên lập tức lái xe rời đi. Toàn bộ tán tu cũng tạm biệt nhau, đường ai nấy đi.
Trần Minh Quân cho toàn bộ người của hắn vào không gian châu. Sau đó thi triển Thần Niệm bao trùm phạm vi 1500 mét. Liên tục di chuyển xung quanh Kiên Lương để tìm kiếm.
Cuộc săn lùng diễn ra rất nhanh, nơi đây chỉ có hơn chục người chăn dắt trẻ em. Số lượng trẻ em được giải cứu cũng chỉ có 26 đứa.
Trần Minh Quân cũng không tiếp tục lưu luyến đất Kiên Lương. Hắn vào không gian châu, dùng tốc độ nhanh nhất trở về Thiên Cấm Sơn.
Không gian châu bay nhanh như tên lửa. Tạo thành âm thanh xé gió khá lớn ở bên ngoài. Với khoảng cách đường chim bay chỉ hơn 40km. Chỉ vài phút thì hắn đã trở về nhà. — QUẢNG CÁO —
Việc làm đầu tiên sau khi hắn về nhà là thiết lập một cổng dịch chuyển từ Thiên Trụ Sơn ra Thượng Tiên Cư. Làm vậy để người nhà của hắn có thể tự đi ra ngoài khi cần.
Còn đám trẻ con, hắn cũng bảo Lý Văn Cung tìm cách hợp pháp hóa cho chúng. Để những đứa trẻ do hắn cứu có thể đi học văn hóa như bao đứa trẻ khác.
Sự vụ về Thất Sơn Gia Viên cũng được giao lại cho Như Ý toàn quyền phụ trách.
Bàn giao xong mọi chuyện thì Trần Minh Quân tiến về Đảo Hoang để bế quan tu luyện. Lần bế quan này, hắn muốn khai thông toàn bộ huyệt đạo.
Hiện tại, Xung Mạch đã có 139 trên tổng số 159 ẩn huyệt đã khai thông. Cho nên, hắn sẽ kết thúc Xung Mạch trước. Chỉ còn lại 20 ẩn huyệt, một đêm thôi là có thể hoàn thành.
Trần Minh Quân bắt đầu rơi vào trạng thái khai mở ẩn huyệt. Khi nào hết chân khí thì hắn lại tu luyện nạp đầy. Vòng đi vòng lại như thế mà không để ý đến thời gian trôi qua.
Một tuần sau,
Toàn bộ huyệt đạo trên Xung Mạch đã được khai thông, bao gồm cả ẩn huyệt. Thần niệm của hắn cũng đã có thể bao trùm phạm vi rộng tới 2000 mét. Nếu lúc này mà hắn dùng thần niệm quan sát xung quanh thì sẽ phát hiện rất nhiều thứ mới lạ. Nhưng hiện giờ hắn chỉ tập trung vào khai huyệt.
Trần Minh Quân cũng không dừng lại. Hắn tiếp tục thăm dò Đới Mạch để tìm ra toàn bộ ẩn huyệt trên đó.
Lại qua 2 ngày,
Trần Minh Quân bắt đầu thử khai thông ẩn huyệt đầu tiên trên Đới Mạch. Hắn có chuẩn bị trước tâm lý chịu đựng đau đớn. Nhưng bất ngờ là quá trình khai mở ẩn huyệt lần này lại vô cùng thuận lợi và nhanh chóng. Tiêu hao chân khí cũng vô cùng ít
Điều này làm Trần Minh Quân khá là mừng rỡ. Thế là hắn lại tập trung vào việc khai mở ẩn huyệt trên Đới Mạch.
Thời gian lại bất tri bất giác trôi qua thêm một tuần.
Đới Mạch chỉ còn lại duy nhất một ẩn huyệt. Trần Minh Quân đang trong quá trình khai thông nó. Ẩn huyệt này vô cùng cứng đầu, hắn đã dùng hơn 24 giờ những vẫn chưa khai thông được.
May mắn là quá trình này chỉ tiêu hao thời gian, không có đau đớn và thống khổ. Chân khí bị rút đi cũng rất ít. Thứ duy nhất cần lúc này là kiên trì mà thôi.
Lại thêm 10 tiếng trôi qua,
Ẩn huyệt cuối cùng trên Đới Mạch đã sắp khai thông. Bởi vì nó đã bắt đầu có dấu hiệu sắp phát nổ. Và trồi tiếng nổ cũng vang lên một cách êm dịu.
“Tách!” — QUẢNG CÁO —
Chỉ tương đương với một tiếng trứng vỡ vang lên. Cảnh tượng và kết quả có phần làm người ta hơi thất vọng. Giống như một cây súng đã sẵn sàng, khi bóp cò thì đạn lại xịch vậy.
Nhưng! một giây kế tiếp, Trần Minh Quân và Hư Linh điều hoảng hốt. Bởi vì nguyên khí thiên địa ở xung quanh đột nhiên ầm ầm kéo đến các vị trí huyệt đạo thông thường đã khai thông của Trần Minh Quân.
“Không tốt! Chủ nhân nhanh đóng lại các huyệt đạo”
Hư Linh nhắc nhở thì Trần Minh Quân nghe rất rõ. Nhưng hắn bất lực làm theo. Bởi vì các huyệt đạo tự động mở rộng đón nhận nguyên khí thiên địa. Hắn là chủ nhân nhưng cảm giác như một người khán giả đang xem cơ thể mình tự vận hành vậy.
Hắn hoàn toàn không có vận hành chu thiên để tu luyện, cũng không có chủ ý muốn hấp thu nguyên khí thiên địa thông qua huyệt đạo. Việc này cứ tự nhiên mà xảy ra, hoàn toàn không thể ngăn cản và cũng không có cách nào ngăn cản.
Nguyên khí thiên địa cuồn cuộn đi vào kinh mạch thông qua huyệt đạo đã khai thông. Sau đó công pháp của hắn tự động vận chuyển, luyện hóa số nguyên khí thiên địa này thành chân khí.
Trần Minh Quân như hóa đá, thất hồn lạc phách. Hắn không ngờ sự việc lại xảy ra như thế. Theo lý thuyết thông thường thì toàn bộ số huyệt đạo khác chưa khai thông sẽ bị khóa vĩnh viễn. Như vậy, con đường tu luyện của hắn đã bị giới hạn mãi mãi.
Đây có thể xem là chơi ngu và cái kết đắng hay không? Trần Minh Quân tâm trạng thất lạc mà hỏi.
“Hư Linh, tại sao lại như thế này?”
Hư Linh cũng không biết phải nói gì lúc này. Bởi vì sự việc này vốn không thuộc khả năng có thể lý giải của Hư tôn giả.
Trần Minh Quân nhìn cơ thể đang vận hành chu thiên luyện hóa nguyên khí thiên địa thì lại thở dài rồi tự lẩm bẩm.
“Haizz … có lẽ đây là số mạng! Ta đã có cuộc sống bất tử. Cho nên bị cướp đi con đường cường giả!”
“Chủ nhân, là lỗi của ta, ta đã quá chủ quan, không thể kịp thời ngăn cách nguyên khí thiên địa”
Trần Minh Quân cũng không đến nỗi quá ngu. Hắn biết dù Hư Linh có ngăn cách nguyên khí thiên địa thì cũng chẳng giúp được gì.
Hắn nói với Hư Linh
“Ngươi cũng không cần tự trách bản thân. Ngươi có thể ngăn cách nhất thời, có thể ngăn cách mãi mãi không? Không lẽ ta phải ở bên trong không gian châu, suốt đời không ra bên ngoài sao?”
Trần Minh Quân thả lỏng thân thể, nằm ngả ra về sau, ánh mắt nhìn lên bầu trời không một ánh sao. Trên đó chỉ có hình ảnh của những hành tinh còn lại, tạo thành những mặt trăng siêu to khổng lồ. — QUẢNG CÁO —
Hắn cứ nằm như thế, không suy nghĩ, không làm gì cả. Trong thân thể của hắn, chu thiên vẫn cứ tự vận hành, nguyên khí thiên địa vẫn cứ bị hút vào qua các huyệt đạo đã khai thông. Chân khí trong bát mạch đang không ngừng tăng lên.
Qua khoảng hơn 1 giờ đồng hồ, chân khí trong bát mạch đã bị lấp đầy. Quá trình tu luyện chân khí tự động này quả thật là nhanh thần tốc. Nguyên nhân lớn nhất là do số lượng nguyên khí thiên địa bị đưa vào kinh mạch bằng huyệt đạo nhiều hơn rất nhiều so với hít vào bằng đường thở.
Trần Minh Quân thấy Bát Mạch đã đầy, hắn cho rằng quá trình tự động tu luyện đã kết thúc. Hắn đang muốn ngồi dậy trở lại Thiên Trụ Sơn thì lại có dị biến xảy ra.
Bên trong cơ thể hắn, chu thiên vẫn vận hành, nhưng chân khí đi qua huyệt đạo chưa khai thông của m Duy Mạch thì lại bị hút vào. Điều này vốn chỉ xảy ra trong quá trình khai thông huyệt đạo.
Cũng không phải một huyệt đạo, mà cùng lúc toàn bộ huyệt bình thường trên m Duy Mạch đều đang hút lấy chân khí.
Song song đó, nguyên khí thiên địa vẫn bị các huyệt đạo khai thông hút vào. Và được đại chu thiên luyện hóa thành chân khí, bù lại số chân khí bị các huyệt đạo chưa khai thông hấp thu mất.
Trần Minh Quân lập tức ngồi dậy, tập trung tinh thần, chủ động ép chân khí dồn số lượng lớn về một huyệt đạo của m Duy Mạch. Chỉ không tới 20 phút sau, huyệt đạo đó đã bị khai thông.
Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng khi nhìn thấy kết quả, Trần Minh Quân kinh hỉ không gì sánh được. Hắn tự siết chặt đầu nắm đấm lại rồi không ngừng nói “Yeah, Yeah, Yeah”. Cho dù tâm cảnh như gương thì cũng không thể ngăn hắn tuôn trào cảm xúc tích cực này.
Hắn vừa trải qua cảm giác rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Khi bản thân đã gần chấp nhận sự thật phũ phàng này thì lại từ địa ngục đi thẳng lên thiên đường. Cái này có là thánh nhân thì cũng khó mà giữ được tâm tĩnh như gương.
Sau một lúc “tự ăn mừng”, Trần Minh Quân bắt đầu ngồi xuống. Tinh thần tập trung hỗ trợ quá trình tự động trong cơ thể, đẩy nhanh tốc độ của quá trình lên nhiều lần.
Nguyên khí thiên địa được Thần Niệm chủ động kéo về các huyệt đạo đã khai thông. Chu thiên trong kinh mạch vận chuyển nhanh hơn. Số lượng chân khí dồn về huyệt đạo chưa khai thông cũng gia tăng lên.
Trần Minh Quân không dồn chân khí về một huyệt mà cho tất cả đồng thời hấp thu chân khí. Cùng lúc đó, hắn cũng phân thần chú ý dò xét ẩn huyệt của m Duy Mạch. Dự định sau khi tất cả huyệt thường khai mở thì sẽ cùng lúc khai mở tất cả ẩn huyệt.
Đúng 5 ngày sau,
Toàn bộ huyệt thường trên m Duy Mạch đã được khai mở. Trần Minh Quân cũng đã thăm dò được rất nhiều ẩn huyệt.
Quá trình khai huyệt của hắn đã có thể tiến hành liên tục không ngừng nghỉ. Bởi vì chân khí tiêu hao sẽ ngay lập tức bị bù vào. Quá trình luyện hóa nguyên khí thiên địa và khai huyệt có thể song song diễn ra và gần như căng bằng.
Thậm chí, hắn còn cảm thấy quá trình luyện hóa nguyên khí thiên địa còn chưa chạy hết công suất. Nghĩa là “cung” đã nhiều hơn “cầu”, cho nên thuận lợi lại càng thêm thuận lợi.