-Chúng ta là người biết chuyện, Lục phu nhân cần gì phải lừa mình dối người như vậy chứ?
Trình Dao Già cũng là cuống quít hối hận, nghĩ thầm mình làm cái gì như bị ma quỷ ám ảnh chạy tới nghe lén trước cửa phòng của hắn, để rồi nghe được một bí mật kinh thiên động địa, làm hại lúc này bị dẫn lửa thiêu thân.
-Ta sẽ không nói ra với bất kỳ người nào khác ..
Trình Dao Già vội cam đoan nói.
Tống Thanh Thư lắc đầu, đứng lên đi đến trước mặt nàng:
-Ta không chút nào nghi ngờ thành ý của Lục phu nhân lúc này, bất quá dù sao lòng người vẫn là dễ dàng thay đổi, đến lúc không có ta ở một bên, ai biết phu nhân có thể hay không bởi vì nguyên nhân nào đó, để lộ ra bí mật của ta thì sao? Trình Dao Già lại lui về sau hai bước, bối rối nói:
- Những ngày qua ngươi đối với ta có đại ân đại đức, ta cảm kích cũng còn không kịp, như thế nào lại làm ra chuyện có lỗi với ngươi đây?
-Nếu như trượng phu của phu nhân biết chuyện hỏi đến thì sao?
-Ta... ta cũng sẽ không nói…
Trình Dao Già ngay từ đầu còn có chút do dự, càng về sau thanh âm càng lúc càng kiên định.
Tống Thanh Thư vươn tay vén lên bên tai nàng mấy sợi tóc mai nói:
-Ta có thể cảm nhận được Lục phu nhân lúc này nói thật lòng, bất quá ta là một người có lý trí, sẽ không đem tương lai về sau của mình giao cho một câu hứa hẹn như vậy…
Trình Dao Già sắc mặt trắng nhợt, run rẩy nói ra:
-Ta minh bạch ý tứ của ngươi, chỉ cầu ngươi nhớ kỹ lời hứa hẹn lúc trước, giúp ta cứu Lục lang thoát ra. Nói xong nàng lặng yên nhắm đôi mắt lại.
Nhìn xem nàng tú khí lông mi run rẩy, Tống Thanh Thư cười nói:
-Lục phu nhân đang nghĩ ta sẽ làm cái gì vậy?
-Ngươi không phải là muốn gϊếŧ ta diệt khẩu sao, hãy động thủ đi.
Trình Dao Già đáp, bất quá bộ ngực nàng rất nhanh phập phồng, biểu hiện nội tâm của nàng không có bình tĩnh được như vậy.
Tống Thanh Thư mỉm cười:
-Ai nói là ta muốn gϊếŧ Lục phu nhân vậy?
-Hả?
Trình Dao Già mở to đôi mắt, vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn,
-Ngươi... ngươi không gϊếŧ ta sao?
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng nâng lấy cái cằm Trình Dao Già, tán thưởng nói:
-Lục phu nhân là một nữ nhân xinh đẹp như hoa vậy, thử hỏi có nam nhân nào cam lòng làm tổn thương phu nhân được chứ?
Bất quá lời nói hắn rất nhanh xoay chuyển:
-Đương nhiên, đó là trước kia khi Lục phu nhân chưa có nghe được chuyện này, còn bây giờ dù là trong lòng không nỡ, chỉ sợ cũng đành phải lạt thủ tồi hoa rồi. Trình Dao Già tuy rằng rất hay thẹn thùng, nhưng cũng là một nữ nhân thông minh, nghe đến đó đã biết rõ đối phương cũng không có sát tâm, cắn cắn bờ môi:
-Đa tạ..
-Lục phu nhân cũng đừng nóng vội đa tạ ta, tuy rằng ta không gϊếŧ phu nhân, nhưng vì để cho bí mật không bị tiết lộ, chỉ đành phải để cho phu nhân phải chịu ủy khuất một chút, trong thời gian ta nghĩ đến sách lược vẹn toàn, buộc phải lưu phu nhân ở lại bên cạnh ta rồi.
Tống Thanh Thư thời điểm này không thể không cảm thán, nếu hắn là nhân vật sát phạt quyết đoán, đụng với loại chuyện này trong nháy mắt liền có thể giải quyết xong, chứ đâu có đau đầu như vậy.
Trong lúc Tống Thanh Thư đang thất thần suy nghĩ, Trình Dao Già lúc này mới có dịp cẩn thận quan sát nam nhân trước mắt với diện mạo mới này, mày kiếm mắt sao, tuấn lãng phi phàm, toàn thân lại có một loại khí chất ung dung khác thường. Nàng nhìn một chút bất tri bất giác sắc mặt liền đỏ lên: “ Vẻ mặt so với lúc trước đầy râu rậm thì nhìn trông tốt hơn rất nhiều...”
Tống Thanh Thư cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại, chú ý tới đối phương đang nhìn mình không chuyển mắt, liền vươn tay ra:
-Lân đầu lộ diện, ta là Tống Thanh Thư.
Nhìn xem đưa tay đến trước mặt mình, Trình Dao Già ấp úng:
-Ngươi... ngươi làm cái gì vậy?
Tống Thanh Thư lúc này mới nhớ ra, cùng nữ nhân nắm tay là sẽ bị coi như phi lễ, bất quá hắn là người bực nào có tâm lớn, đương nhiên sẽ không để ý những thứ lễ nghi phiền phức này, sắc mặt không thay đổi nói:
-Đây là tập tục quê nhà của ta, hai người lúc mới quen sẽ vươn tay nắm cùng một chỗ để xem như là bằng hữu.
Hoàn mỹ nói ra cái gì như là nghiêm trang, chẳng qua là nói hươu nói vượn. Trình Dao Già nghĩ thầm làm gì mà có cái địa phương nào lại có tập tục hoang đường như vậy, bất quá nàng vẫn là vươn tay ra cùng hắn nắm lại với nhau:
-Còn ta, ta... ta là Trình Dao Già.
Nghe nàng không có nhấp đến thân phận mình là thiếu phu nhân Quy Vân trang, Tống Thanh Thư trong lòng khẽ động.
Hai người da thịt chạm nhau, cảm nhận được đối phương trong lòng bàn tay độ nóng, Trình Dao Già mặt đỏ đến lợi hại hơn rồi, mấy lần muốn đưa tay rút về, lại phát hiện không chút nào nhúc nhích.
Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, Trình Dao Già kinh hô:
-Ngươi chính là Kim Xà vương Tống Thanh Thư?
Tống Thanh Thư nhíu lông mày:
-Lục phu nhân cũng đã được cái danh xưng này?
-Đâu chỉ có là nghe qua,
Trình Dao Già ánh mắt phức tạp nhìn hắn, muốn nói lại thôi,
-Quê nhà các ngươi có lễ nghi nắm tay trong thời gian dài như vậy sao? -À….quả thật không có, chỉ là bàn tay của Lục phu nhân tay quá trơn mềm, ta nhất thời không nỡ buông ra.
Tống Thanh Thư mặt không đỏ nói, bất quá vẫn là buông lỏng tay ra.
Nghe được hắn như vậy lẽ thẳng khí hùng nói ra vô sỉ như thế, Trình Dao Già lại có một loại cảm giác quen thuộc trước đây, lúc này mới cảm thấy trước mắt nam nhân này mới đúng là người một mực bảo hộ an ủi nàng, đồng thời còn thỉnh thoảng trêu chọc nàng, chính là cái người kia.
-Trước đây ngươi hành thích Khang Hi thì khắp thiên hạ đều biết, về sau đã bại mười vạn đại quân Thanh quốc, cũng không biết đã làm cho biết bao nhiêu người Hán vỗ tay khen ngợi, trước đó không lâu, ngươi lại ra tay cứu trở về Đại Tống hơn mười vị công chúa, hôm nay toàn bộ Tống quốc đều xem ngươi trở thành thành anh hùng đây. Trình Dao Già nghĩ đến như thường ngày trong nhà nghe nhắc tới tới chính là cái tên này, thậm chí ngay cả trượng phu cũng thường xuyên đối với hắn tán thưởng, nếu là hôm nay trượng phu biết rõ mình và anh hùng mà hắn ngưỡng đang mộ cùng một chỗ trong gian phòng, cũng không biết hắn có còn hâm mộ tán thưởng hay không?
Trình Dao Già mặt đỏ lên nghĩ đến mình và Tống Thanh Thư cùng ngủ ở trên một cái giường, Lục lang nếu biết không tức chết mới là lạ, há lại còn có chi ý hâm mộ tán thưởng chứ?
-Vậy còn Lục phu nhân thì trong lòng xem ta là người như thế nào đây?
Tống Thanh Thư đã đến ngồi ở bên giường, ý vị thâm trường hỏi nàng.
-Ta...
Trình Dao Già bờ môi khẽ nhếch, nào dám đem suy nghĩ của mình mà nói nói thẳng ra, sau một lúc, đành phải dùng lời nói uyển chuyển .
-Ngươi trong lòng của ta là một đại anh hùng, chỉ bất quá có chút... có chút vô lại hỗn đản… Tống Thanh Thư hặc hặc cười cười:
-Lục phu nhân lời nói này xem ra là còn quá nhẹ đấy, chỉ sợ tại trong lòng phu nhân, ta không chỉ vô lại hỗn đản đơn giản như vậy, là là giống như một sắc ma dâʍ tặc thì đúng hơn…
Nào ngờ Trình Dao Già lắc đầu:
-Không, ngươi mặc dù có thời điểm... vô lại hỗn đản, nhưng thực chất bên trong lại là một chính nhân quân tử.
Nghĩ đến vài ngày đối phương tuy rằng thỉnh thoảng sờ soạng vuốt ve mình, nhưng cuối cùng đối với nàng vẫn không có cưỡng ép làm cái chuyện kia, ngay cả tối hôm qua mình chủ động dâng hiến sự trong sạch của mình, hắn cũng tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, nhiều lắm là... nhiều lắm là buổi sáng sớm lúc thức dậy hắn sờ soạng…vuốt ve làm cho minh phải..phải chảy nước mà thôi.
-Thật sao?
Tống Thanh Thư vẫy tay, Trình Dao Già liền bị hắn hút đến trong lòng, ôm nàng đem đặt ngồi ở trên đùi mình. -Thế nhưng nếu như bây giờ ta không muốn làm chính nhân quân tử thì sao đây?
Khoảng cách gần cảm nhận được trên người hắn dương cương khí tức, Trình Dao Già trái tim phanh phanh trực nhảy, rất nhanh bên dưới mông nàng cái đồ vật thật to kia cứng rắn đã đội lên, không dám đối mặt ánh mắt của hắn, nàng tựa đầu xoay qua một bên, dư vị của buổi sáng sớm lại quay trở về, bên dưới hạ thể nàng lại bắt đầu khởi động tô ngứa lên, nàng thanh âm nhỏ khó thể nghe:
-Chỉ cần ngươi…ngươi đáp ứng chuyện của ta, những thứ khác... thì cứ… tùy tiện …
Cảm nhận được thân thể trong lòng ôn nhuận, Tống Thanh Thư yết hầu trượt nhúc nhích, liền đưa đầu đưa tới.
Gặp miệng hắn cách bờ môi mình càng lúc càng gần, Trình Dao Già tim đập nhanh hơn, lông mi cũng dần dần run rẩy. -Lục phu nhân tim đập thật nhanh, là đang sợ hay là vì cái gì đây?
Hai người bờ môi ước chừng chỉ còn khoảng cách sắp chạm vào nhau, Tống Thanh Thư bỗng nhiên ngừng lại hỏi.
Trình Dao Già cắn cắn bờ môi:
-Ngươi biết... biết rõ ta đang sợ cái gì mà…
-Ta không biết.
Tống Thanh Thư khóe môi hiện lên nụ cười, không bằng ta cảm thụ một chút trong lòng phu nhân đang sợ cái gì.
Trình Dao Già trong ánh mắt hiện lên một tia mờ mịt, nghĩ thầm điều này có thể cảm thụ như thế nào đây, bất quá khi sau một khắc bàn tay của đối phương tiến vào bên trong vạt áo của mình, nàng liền trong nháy mắt đã minh bạch.
-Ngươi đúng là vô lại hỗn đản…
Trình Dao Già thân hình hơi cứng, cũng không có tránh đôi bàn tay của hắn...
Khoảng cách gần nhìn trước mắt cái miệng anh đào đỏ mọng động lòng người, Tống Thanh Thư cũng nhịn không được nữa, liền hôn lên. Trình Dao Già ưm một tiếng, thân người lập tức liền ngã xuống trong lòng của hắn.
Ngay từ đầu nàng tâm tình hết sức phức tạp, trong chốc lát nghĩ đến mình làm như vậy thật là có lỗi với trượng phu, trong chốc lát lại an ủi mình làm như vậy là vì cứu hắn, cứ như vậy nàng bị Tống Thanh Thư hôn không bao lâu, thời gian dần qua nàng cũng đã động tình đứng lên, nhắm mắt lại, thân thể càng ngày càng mềm, da thịt cũng càng ngày càng nóng nhiệt….
Trình Dao Gìa vô lực, bị Tống Thanh Thư cuồng nhiệt hôn hít lấy cái miệng đàn hương, đầu lưỡi hắn thăm dò vào tiến đến trong khoang miệng nàng, nàng phát muốn cự mà còn nghênh, đưa ra cái lưỡi thơm tho, mút vào dây dưa với cái lưỡi của hắn. nàng cảm thụ được đôi bàn tay của hắn vuốt ve xoa nắn lấy toàn thân của nàng, bộ ngực nàng đầy đặn rất tròn tại dưới bàn tay của hắn xoa bóp đã bắt đầu bành trướng, hai đầu núʍ ѵú đỏ tươi nhanh chóng sung huyết nhô lên… Nàng cảm thụ được nụ hôn của hắn thành thục, cảm thụ được sắc thủ hắn vuốt ve xoa nắn lấy hai bầu vú đầy đặn của nàng, cảm thụ được cây côn ŧɦịŧ cứng rắn to lớn của hắn đỉnh tại bên dưới mông thịt mình, cảm nhận được hai cái đầu núʍ ѵú săn cứng dựng đầu lên, cảm giác được theo thân thể của mình vặn vẹo liên hồi cùng thân thể hắn ma sát, cái ma sát kia làm nàng xuân tâm nhộn nhạo, xuân tình bừng bừng phấn chấn, xuân triều tràn lan.
Tống Thanh Thư đem đầu lưỡi vươn hướng bên trong môi đỏ của Trình Dao Gìa, ở bên trong cao thấp quấy lấy, nàng há to miệng , khiến đầu lưỡi hắn kéo dài càng sâu, làm cho nàng càng cảm thấy thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cái lưỡi nàng nghênh đón, dán lên đầu lưỡi của hắn, theo hắn cao thấp tầm đó di động ...
Qua không biết bao lâu thời gian, hai người đôi môi đều chết lặng, hắn mới đem cái miệng ly khai khỏi bờ môi nàng, Tống Thanh Thư đánh sắt khi còn nóng, liền ôm ngang lấy Trình Dao Gìa đi đến bên giường, đồng thời rất nhanh cởi lấy hết y phục của nàng ra, bộ ngực sữa cao nhọn của Trình Dao Gìa rung động, trên đỉnh đôi nhũ phong đầy đặn, lộ ra hai đầu núʍ ѵú nhỏ, Tống Thanh Thư hôn liếm lên đôi bầu vú no đủ, sóng điện từng đợt từng đợt theo từ bầu vú truyền hướng ở chỗ sâu trong, kíƈɦ ŧɦíƈɦ Trình Dao Gìa vặn vẹo thân người. Cảm nhận được trong ngực thân thể Trình Dao Gìa xương cốt dường như đều hòa tan bình, Tống Thanh Thư liền thuận thế toàn bộ thân người đè lên.
Trong nháy mắt đó, Trình Dao Gìa cảm giác cả người rùng mình phun trào ra, toàn bộ thể xác, tinh thần liền bắt đầu trở nên khô nóng, nàng nhắm hai mắt lại, điều chỉnh hô hấp của mình, nhưng phát hiện chính mình như thế nào cũng không cách nào làm được, rõ ràng là một đôi tay của Tống Thanh Thư giống như mang lấy ma lực, từng tấc từng tấc trêu chọc làn da của nàng.
-Um…um…
Cho dù Trình Dao Gìa cực lực điều chỉnh hô hấp của mình, nhưng khi đầu lưỡi của hắn chậm rãi liếm lấy tại xung quanh đầu quầng vú, rõ ràng đầu lưỡi còn không có chạm đến đầu núʍ ѵú, nhưng tại từ nơi hai đầu núʍ ѵú đã chậm rãi lưu chuyển xuống… -Lục phu nhân… thoải mái sao?
Tống Thanh Thư giọng nói ôn nhu ngọt ngào, nhưng càng làm cho Trình Dao Gìa thêm xấu hổ, đôi tay của hắn cũng đúng mực bám trụ dưới bầu vú nàng, từng tấc từng tấc thôi động xoa bóp qua, vài cái nắn bóp qua lại phía dưới, Trình Dao Gìa chỉ cảm thấy hai đầu núʍ ѵú lửa nóng đã tụ ở tại trên đỉnh săn cứng nhô đầu nở ra.
Tùy theo từng làn cảm giác tê dại phun trào đến, Trình Dao Gìa hơi chút mở mắt liền mắt nhìn, lập tức xấu hổ phát hiện, cái yến mỏng manh duy nhất trên người đã là bị đẩy nhô lên rõ ràng điểm lồi, đôi môi mọng không tự chủ được mở ra, một tiếng rêи ɾỉ:
-Ân…. …
Tống Thanh Thư đột nhiên đưa ra hai ngón tay, cách cái yếm mỏng manh kẹp lấy đầṳ ѵú của nàng nhẹ nhàng vân vê, một cỗ rùng mình kɦoáı ƈảʍ thổi quét toàn thân, khiến cho hai chân nàng căng thẳng, cửa miệng âm động của nàng cũng nhíu lại một chút, chân thật dày vò kɦoáı ƈảʍ, theo từ chỗ sâu âm động trào ra chất lỏng, hô hấp cũng theo đó trở nên dồn dập hơn, Trình Dao Gìa cảm giác được tên nam nhân này động tác đã là lấn tới hơn một điểm, giờ đã vén lên cái yếm của nàng. Cho dù lúc này Trình Dao Gìa đã chuẩn bị tinh thần cho chuyện này rồi nó sẽ đến, nhưng nàng vẫn cảm thấy vô cùng nan kham, nhưng tùy theo hai ngón tay của hắn một bên vân vê đầṳ ѵú, một bên ngón tay giống như cùng đang gảy đàn bên đầu núʍ ѵú kia, mới đầu chỉ hơi tê dại một chút, đột nhiên càng lúc càng trở nên rõ ràng mãnh liệt, thậm chí thiếu chút nữa làm nàng lại phát ra tiếng ân anh thở gấp, thân người cũng căng thẳng, không ngăn cản được liên miên kɦoáı ƈảʍ không dứt như sóng gợn từng làn tập kích đến, để nàng sinh ra một cỗ dày vò khôn kể, hay là hưởng thụ cái kɦoáı ƈảʍ khó chịu này.
………………………………………………………………………………………………..
Lúc này một đôi tay Tống Thanh Thư đã là chậm rãi đặt ở trên bẹn háng của Trình Dao Gìa, nàng ý thức được kế tiếp sắp sửa phát sinh cái gì, trong lòng cực kỳ căng thẳng, nhưng cũng có một loại rung động khác thường lưu đôi tay của hắn di động, một luồng một luồng lại cùng nhau hướng lên hội tụ qua, đầu tiên là háng, tiếp lấy rõ ràng là chuyển đến chính giữa hai chân của cái âm hộ, cái tiểu nội khố bằng lụa trắng đã là thẩm ướt phía dưới, cơ hồ một đạo tuyến khe hở âm hộ đã lộ rõ ra, Trình Dao Gìa cảm thấy đôi tay bắt đầu chạm đến xung quanh cửa miệng âm động của mình…. Tuy rằng trong lòng sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng vừa nghĩ đến giờ khắc này bị một nam nhân khác ngoài trượng phu mình chạm vào nơi thánh địa mấu chốt, làm cho Trình Dao Gìa một trận xấu hổ khó nhịn, nhưng không để cho nàng suy nghĩ nhiều, bàn tay kia bắt đầu lớn khiêu khích, hai ngón tay giống như lông chim hoạt động tại chính giữa hai mép trong âm hộ nàng, khẽ búng lấy mang đến một trận tê tê dại dại, chẳng biết lúc nào, cái âm động của nàng sớm trở nên nhạy cảm như vậy, chỉ là một trận chạm động như vậy, lập tức cảm thấy sảng khoái tùy theo mà cửa miệng âm động nhúc nhích, thấu triệt nội tâm truyền ra đẩy đến, làm nàng hai tay nắm chặt tấm đệm giường lúc, đôi môi mọng run run hơi mở ra một chút, phát ra một tiếng thở gấp “ um…” kiềm chế và xấu hổ … Hai ngón tay của Tống Thanh Thư nhẹ nhàng linh hoạt, giống như là đang quấy nước vậy, mêm mại từng vòng vòng tại cửa miệng âm động hoạt động xoay quanh lên, cái loại cảm giác này không tính là rất mãnh liệt, nhưng giống như là có người ở gãi ngứa, dày vò lại không chiếm được sung túc chân thật, Trình Dao Gìa đúng là đang cực lực nhẫn nại, nhưng Tống Thanh Thư phát hiện ra hai chân của nàng vẫn là không nhịn được kẹp chặc một chút, giống như là đang khát vọng hai ngón tay kia càng thêm xâm nhập, tùy theo cửa miệng âm động nhúc nhích, rõ ràng có thể thấy được một luồng trơn trượt chất nhờn theo từ bên trong âm động chậm rãi tràn ra.
Thân thể Trình Dao Gìa lại tựa như là bắt lửa, cho dù nàng cắn chặt môi, vẫn ức chế không được hô hấp dồn dập, đột nhiên cảm thấy hai ngón tay hơi có chút xâm nhập nhất vào cửa miệng âm động mình, tiếp lấy lập tức hai ngón tay chậm rãi gia tăng lực đạo. Cho dù không thể nhìn đến, trong đầu nàng lại không tự chủ được nổi lên một cảnh tượng dâʍ phi bên dưới, cái âm động mình đang rỉ chảy chất nhờn, tại cửa miệng phấn nộn âm động thì bị hai ngón tay thăm dò vào trong tiếp lấy chuyển động lôi kéo, một chút cửa miệng âm động bị kéo ra mở rộng, thịt mềm mại bên trong nhúc nhích, giống như là miệng hài tử mút vào, hình ảnh đều rõ ràng có thể thấy được ở trong đầu nàng….
-Um…
Cuối cùng lại lần nữa phát ra một tiếng rên không kiềm chế thở gấp, còn chưa kịp bình phục lại, đột nhiên cảm giác được hai ngón tay kia giống như lợi kiếm thong thả và hữu lực triệt để toàn bộ đút sâu vào trong âm động của mình.
-Ân... um…
Một chút sảng khoái kɦoáı ƈảʍ còn kiềm chế xuống, đột nhiên nghênh đón tê dại tăng lên, làm Trình Dao Gìa phát ra tiếng rêи ɾỉ càng thêm kéo dài, mà tiếng rêи ɾỉ này phát ra sau đó, không chỉ có là hai ngón tay Tống Thanh Thư càng thêm lực đạo, nàng cũng cảm thấy thân thể mình dục tính giống như là được mở áp, từng tiếng um…um… thở gấp liên tiếp không ngừng theo khóe miệng truyền đãng mà ra, tuy rằng hàm súc, nhưng vốn bên trong gian phòng an tĩnh cũng là phá lệ nghe được rõ ràng, càng làm cho nàng thật sâu xấu hổ. Hai ngón tay của hắn cũng không có giống nàng nghĩ sẽ bắt đầu quất cắm, mà là giống như là một cái mũi khoan bắt đầu xoay tròn.
-Um..à…um…
Hai ngón tay kia xoay tròn thong thả hữu lực, giống như là mỗi một lần chuyển động đều kéo theo bên trong nếp gấp thịt non mẫn cảm dạo qua một vòng, tê dại, chua ngứa cùng giật giật kɦoáı ƈảʍ theo bên trong âm động tràn ngập mà ra, không chỉ có mang ra khỏi càng thêm nồng đậm chất nhờn, cũng làm cho ý thức của Trình Dao Gìa dần dần càng thêm mê ly.
“ Cùng... cùng... với hắn…mình có cảm giác thật không giống với... um..um..Lục lang..um.....”
Trong lòng của Trình Dao Gìa vang vọng lấy ý nghĩ xấu hổ như vậy, chỉ cảm thấy bên trong âm động mình, động tác hai ngón tay của hắn mỗi một lần đều là không thể đoán trước, nhưng lại mang đến cảm giác mãnh liệt mong chờ phá lệ, rõ ràng phát hiện tùy theo hai ngón tay của hắn, bờ mông to tròn của mình đã là không chỉ một lần nâng lên phối hợp, hai ngón tay đột nhiên tăng thêm tốc độ liền bắt đầu rất nhanh quất cắm. -Ta... um…ui….ui….
Trong nháy mắt, kɦoáı ƈảʍ như sóng biển liên miên thổi quét không dứt mà đến, làm cho Trình Dao Gìa không còn kịp suy tư nữa, chỉ là theo bản năng đem bờ mông thật cao nâng lên, hai ngón tay kia linh hoạt, rất nhanh quất cắm, lại mỗi một lần tựa như hai đầu ngón tay tựa như hai đầu rắn kéo dài ra quấy rối cạo lấy trên mặt hoa tâm mẫn cảm nhất của nàng, chất nhờn nồng đậm liên tục không ngừng theo từ chỗ sâu âm động phun trào mà ra.
Một trận rất nhanh quất cắm qua đi, mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ làm cho Trình Dao Gìa mắt thấy mình liền sắt đạt đến mức tận cùng khoái lạc, thi hai ngón tay kia lúc này thả chậm tốc độ đút vào, nhưng tùy theo cũng là mỗi một lần đều triệt để toàn bộ rút ra, tiện đà triệt để toàn bộ cắm vào sâu trong âm động, động tác tuy rằng thong thả, nhưng phá lệ hữu lực, thỉnh thoảng xoay tròn ma sát.. Kɦoáı ƈảʍ lúc mạnh lúc yếu, khi thì tựa như sóng biển mãnh liệt thổi quét, khi thì lại phá lệ rõ ràng giống như lạc ấn nhẹ nhàng bồng bềnh, thật sâu xuất hiện tại trong tâm trí Trình Dao Gìa, làm cho bên trong âm động của nàng cứ lần lượt phun trào ra càng thêm khát vọng mãnh liệt mong chờ.
Trình Dao Gìa cắn chặt môi, trên hai má đỏ ửng đã nói lên tất cả cùng dày đặc mồ hôi: "Đây chính là sự khác biệt của hắn và trượng phu mình sao? Mặc dù mới chỉ là hai ngón tay"
-Ừ…. nha...
Lúc này hai ngón tay của Tống Thanh Thư cũng khởi động bay nhanh tại trong cái âm động lầy lội chặt chẽ quất cắm, sau nhiều lần lặp đi lặp lại phía dưới, Trình Dao Gìa cảm giác thân thể tựa như không còn là của mình nữa, nàng đã quên chính mình, đã quên đi thân phận hiền thê, mà giờ thì nàng chỉ muốn đắm chìm bên trong sóng triều kɦoáı ƈảʍ kia, trong nháy mắt ở giống như nàng đã muốn tới cao triều mà Tống Thanh Thư cũng cảm giác được.., Hai ngón tay của hắn đút vào tốc độ nhanh đến cực hạn, đồng thời duỗi mở ra ngón tay cái, đặt tại trên đỉnh nụ hoa âm hạch đã nở rộ, cùng với tần suất quất cắm hai ngón tay, lần lượt nén nhu chuyển động.
-Ta... ta... muốn…muôn…....
Bờ mông Trình Dao Gìa vặn vẹo, cũng đã nâng lên đến cực hạn, càng lúc càng cao, giống như theo hồn phách bay lên, đúng lúc này, Tống Thanh Thư mập mờ nói nhỏ lại tại bên cạnh tai nàng vang lên:
-Lục phu nhân khoái lạc sao?
Nghi vấn như vậy đã ở trong tâm trí của vang vọng lấy, thật …thật…là.. khoái lạc a... nhưng Trình Dao Gìa kiềm chế, chỉ là từng tiếng càng kéo dài rêи ɾỉ thay thế lời đáp lại Tống Thanh Thư, nàng chỉ cảm thấy bên trong âm động của mình đã trở thành thành một cái đầm bùn lầy lội nhuận trượt, tất cả đều là do mình ức chế không được phun trào mà ra chất nhờn. Không có đợi cho Trình Dao Gìa trả lời rõ ràng, lại nghe Tống Thanh Thư nhẹ nhàng cười, đột nhiên hắn nhẹ nhàng đưa tay lên nắm lấy bàn tay phải đang nắm chặt tấm đêm giường của nàng, kéo lấy tay nàng hướng về phía dưới, nàng cũng không bàn tay hắn dẫn dắt bàn tay nàng đến nơi nào.
-Á….
Đợi cho đến lúc bàn tay nàng đột nhiên đụng tới một cái đồ vật, trong nháy mắt thân người của Trình Dao Gìa căng thẳng cứng ngắt, trong đầu chớp mắt trống rỗng, nàng cũng đã quên phản ứng, dưới sự dẫn đường ôn nhu bàn tay Tống Thanh Thư kéo tay nàng đưa xuống phía dưới, cứ như vậy bắt được cây côn ŧɦịŧ to lớn kiên đĩnh lửa nóng như chày sắt kia…
Cũng không biết trong khoảnh khắc đó tại sao nàng không có phẫn nộ, chính là trong lòng lại lẩm bẩm : "Ta... ta... đang nắm lấy vật đó của.. nam nhân khác… ngoài cái đồ vật…của trượng phu mình sao?" Trong lòng chớp mắt hiện lên vô số suy nghĩ hỗn độn, nhưng đột nhiên bừng tỉnh lúc, thì phát hiện bàn tay mềm mại của mình dưới sự dẫn đường, đúng là bất tri bất giác bắt đầu đang vuốt ve lấy cây côn ŧɦịŧ của hắn.
-Ta... ân... a….
Há miệng thở dốc, lại thấy âm động không ngừng phun trào kɦoáı ƈảʍ, thậm chí càng thêm mãnh liệt, trong đầu Trình Dao Gìa hiện ra rõ ràng một cây côn ŧɦịŧ tráng kiện dữ tợn to lớn phá lệ tỏa ra nhiệt khí dọa người, câu hỏi của Tống Thanh Thư “ Lục phu nhân khoái lạc sao? “ mập mờ cứ quanh quẩn tại bên tai nàng, làm cho thân người nàng ầm ầm run rẩy, bàn tay nắm lấy cây côn ŧɦịŧ tráng kiện, cảm nhận giữa sâu trong hoa tâm hai đầu ngón hai kia dài ra thành đầu rắn rất nhanh khêu mài lấy, chính trong lúc này nội tâm đột nhiên mãnh liệt khao khát đến mức tận cùng rung động là cây côn ŧɦịŧ to lớn này hãy mau nhét vào bên trong âm động của mình, kìm lòng không được nàng lại đem trong tay cây côn ŧɦịŧ xa lạ kia nắm chặc hơn, trong nháy mắt, bờ mông thật cao nâng lên, một cỗ sóng triều âm tinh cuồn cuộn sóng nhiệt không thể ức chế liền từ chỗ sâu trong hoa tâm cuồng bạo mãnh liệt phún ra. -A...... ta...ừ...rất là….khoái lạc ..a…á….á…..
Trình Dao Gìa ngẩng cao đầu nói rêи ɾỉ theo khóe miệng, bờ mông thật cao nâng lên, trong chớp mắt tâm trí trống rỗng, chỉ có thể cảm giác được sâu trong âm động kia từng làn âm tinh bắn nhanh mà ra, vô tận kɦoáı ƈảʍ tràn ngập toàn bộ thể xác tinh thần của nàng, trong tay cây côn ŧɦịŧ xa lạ kia hình như càng lúc càng rõ ràng ảo tưởng đang nhét vào trướng đầy trong cái âm động hư không của nàng…
Cứ như vậy tại trong bất tri bất giác, Trình Dao Gìa bị một nam nhân khác ngoài trượng phu của mình, chỉ dùng hai ngón tay gian dâʍ mà lại đạt đến cao trào, thậm chí sau khi cao trào qua đi, nàng dồn dập thở gấp, tại trên giường vẻ mặt phá lệ thỏa mãn, phá lệ quyến rũ…
……………………………………………………………………………… Nhưng ngay khi Tống Thanh Thư chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo, thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.
-Nguyên soái, nguyên soái!
Vừa lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.
Tống Thanh Thư vẻ mặt phiền muộn mà ngồi dậy, ngữ khí bất thiện hỏi:
-Chuyện gì?
Trình Dao Già cũng theo trong cơn động dục tỉnh táo lại, mắc cỡ xoay người qua, luống cuống tay chân mặc lại y phục…
Nghe được ngữ khí trong phòng, bên ngoài tên thị vệ kia trong lòng lộp bộp, biết mình có thể đang hỏng mất chuyện tốt của đại quan, nhưng chuyện cho tới bây giờ, hắn đành phải kiên trì nói ra:
-Tên kia tại trong phòng giam la hét muốn gặp nguyên soái..
-Hắn muốn gặp bản soái thì người liền chạy đến muốn ta đi gặp? Loại chuyện nhỏ nhặt này các ngươi không xử lý được sao? Tình trạng đang chuẩn bị yên cương nhảy lên ngựa mà bị quấy rầy, Tống Thanh Thư từ trước đến giờ trong tâm nhân hậu, nếu là kẻ khác thì chỉ sợ sớm đã lôi mấy tên thị vệ này trừng phạt một trận rồi…
-Thế nhưng hắn nói bá phụ của hắn là Trương Tuấn, hắn nói nguyên soái nghe xong cái tên này, thì nhất định sẽ đi gặp hắn.
-Trương tuấn!
Tống Thanh Thư bỗng nhiên đứng dậy,
-Hắn quả thật đã nói như thế?
-Bẩm báo…đúng vậy..
-Tốt, ngươi đi xuống trước, ta lập tức đi gặp hắn.
Tống Thanh Thư không thận trọng cũng không được, bởi vì Trương Tuấn hiện nay thân là Thượng Thư Hữu Phó Xạ Kiêm Trung Thư Thị Lang của Nam Tống, được mọi người tục xưng hữu tướng, quan chức tham gia chánh sự vẫn còn phía trên Hàn Thác Trụ, lão cùng tả tướng hai người, trên danh nghĩa mới là trung khu thủ lĩnh của triều đình Nam Tống.