Trình Dao Già vốn không muốn cùng trượng phu nói chuyện, nghe được Tống Thanh Thư nói như vậy, u oán nhìn hắn một cái, miễn cưỡng cùng trượng phu đi về phía trước.
-Phu nhân, thời điểm Đường Quát Biện rời đi có nói cái gì không?
Lục Quán Anh trong lòng còn ôm một chút hy vọng, chỉ mong Đường Quát Biện tuân thủ lời hứa, lúc rời đi đã có an bài.
-Huynh cũng không có hỏi muội như thế nào, câu hỏi đầu tiên là quan tâm đến sự tình của Đường Quát Biện.
Trình Dao Già trong lòng càng lạnh hơn vài phần.
-Muội đây không phải là vẫn đang bình thường sao?
Lục Quán Anh vẻ mặt ngượng ngùng, nói,
-Cũng không thể để cho hắn đem muội đưa lên giường ăn sạch rồi bỏ đi..
Trình Dao Già nhướng mày, ngắt lời nói:
-Huynh nói lời thật khó nghe!
Lục Quán Anh còn muốn nói cái gì, thì thời điểm này dị biến nảy sinh, bên cạnh một gian nhà từ cửa sổ bung ra, một người giống như lão nông hốt hoảng hướng trên đường bỏ chạy, suýt nữa thì tông trúng Lục Quán Anh. -Chạy chết hay sao vậy?
Lục Quán Anh tâm tình đang không tốt, nhịn không được chạy theo vài bước đối với bóng lưng lão nông kia mắng to.
-Cút ra!
Thời điểm này sau lưng của Lục Quán Anh bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm lên, Lục Quán Anh còn chưa có kịp phản ứng, từ bên hông liền truyền đến một hồi kịch liệt đau nhức, cả người hắn giống như như diều đứt dây văng qua một bên.
-Quan Anh!
Trình Dao Già kinh hô lên, vội vàng chạy tới đem trượng phu đở lên, cho dù nàng hôm nay đối với trượng phu đã có quá nhiều mâu thuẫn, thế nhưng là hai người dù sao tương kính như tân nhiều năm như vậy, nhiều hoặc ít vẫn còn có chút tình cảm đấy.
Mắt thấy trong miệng trượng phu đều là máu tươi, Trình Dao Già cảm thấy mình vô lực, khiến cho tay nàng lạnh buốt, bỗng nhiên nghĩ đến Tống Thanh Thư, lập tức giống như người đuối nước nắm bắt được một cành cây cứu mạng, vội vàng quay đầu lại nhìn về phía hắn: -Công tử!
Tống Thanh Thư thân hình lóe lên, đã tới bên cạnh thân nàng, nhìn thoáng qua tình huống của Lục Quán Anh, liền nhíu mày, Lục Quán Anh vốn là đang có tổn thương bên người, bây giờ lại bị cao thủ tung cước đá trúng sau lưng lúc này chỉ còn nửa bước đã bước vào Quỷ Môn Quan.
-Van cầu ngươi cứu hắn!
Trình Dao Già lôi kéo tay của hắn, trong ánh mắt cầu khẩn.
-Để ta thử xem sao..
Tống Thanh Thư đến sau lưng Lục Quán Anh, nội lực liên tục không ngừng đẩy vào cho hắn, trên mặt Lục Quán Anh rốt cuộc đã có lại chút huyết sắc
-Ta đã ổn định thương thế của hắn, nhưng có thể bảo trụ tính mạng của hắn hay không thì là không biết, phải có đại phu đến xem thì mới biết được.
Kỳ thật Tống Thanh Thư đã xác định Lục Quán Anh tuy rằng cái mệnh có thể giữ lại được, bất quá hắn bị một cước đá trúng sau lưng, làm bị thương thận kinh, chỉ sợ về sau đã là không thể làm được cái chuyện nam nữ kia rồi.. Bởi vậy Tống Thanh Thư mới nói tình thế của hắn không được lạc quan, rồi đến cuối cùng khi biết mình được bảo trụ cái mạng thì liền đủ hài lòng; nếu ngay bây giờ Tống Thanh Thư nói cho biết cái mạng của hắn đã được bảo vệ, bọn họ sẽ cao hứng rất nhiều, nhưng khi biết được về sau không thể làm được cái chuyện giao hoan kia, bất định còn có thể hoài nghi là do mình bày ra, tiến tới sinh ra oán hận.
-Đa tạ Tống công tử!
Quả nhiên, Lục Quán Anh trong giọng nói tràn đầy cảm kích.
Tống Thanh Thư lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn mấy người vừa rồi truy đuổi lõa nông kia, phía trước lão nông chạy trốn đã bị chặn lại, một nam tử trung niên cùng một cô nương yểu điệu đang vây công lão.
Nam nhân trung niên là người trước kia đã đá bay Lục Quán Anh, tuy rằng đã qua tuổi trung tuần, nhưng cũng nhìn ra được lúc tuổi còn trẻ là một mỹ nam tử, chỉ là ánh mắt lại mơ hồ lộ ra tàn nhẫn, làm cho người nhìn thấy phải là khó chịu; cô nương kia dáng người thanh mảnh, một thân trang phục triệt để thể hiện ra thân thể có lồi có lõm, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tràn đầy sức sống thanh xuân, nhất là cặp chân thon dài, càng làm cho người nhìn qua liền không quên được. "Lại là nàng!"
Chứng kiến đôi chân thon dài, Tống Thanh Thư liếc liền nhận ra nàng là Gia Luật Nam Tiên, trong lòng tò mò người đang bên cạnh nàng kia là ai, bất quá càng hiếu kỳ chính là bọn họ lại tại sao vây công lão nông kia.
Lão nông kia giống như đúc nông phu, nếu lúc này không có lộ ra võ công phi phàm, Tống Thanh Thư chỉ sợ cũng phải bị lão lừa bịp qua.
Lão nông võ công rất quỷ dị, thường xuyên ra chiêu theo một xa độ không ngờ được, mỗi chiêu mỗi thức đều để lộ ra âm trầm quỷ khí, làm cho hai người Gia Luật Nam Tiên cũng phải kiêng kị.
"Khó trách bọn họ phải liên thủ công kích." Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩu, hắn biết rõ võ công Gia Luật Nam Tiên, nàng tuyệt đối là người nổi bật trong hàng cao thủ tuổi trẻ, coi như là có đụng phải một số cao thủ tiền bối cũng không rơi vào thế hạ phong, đương nhiên nếu là đụng phải tầm cở cấp bậc ngũ tuyệt, thì nàng lực lượng chưa đến. Trung niên nam nhân võ công thoạt nhìn thì phía trên Gia Luật Nam Tiên, bị hai cao thủ nhất lưu liên thủ công kích, có thể thấy được lão nông kia võ công cao bao nhiêu.
Bất quá Tống Thanh Thư bỗng nhiên nhướng mày, hắn rất nhanh nhìn ra dị thường, lão nông kia kiếm pháp tuy rằng quỷ dị, nhưng tựa hồ vừa học được không lâu, sử dụng không phải là thông hiểu đạo lí, thường xuyên nhìn thấy giữa các chiêu thức có chút vấn đề, dẫn đến vốn là một lần xuất chiêu có thể đạt được thắng cục đấy, nhưng rồi lại để cho cơ hội trôi qua..
"Lập lại..." Tống Thanh Thư tự nhủ, lão nông kiếm pháp đã lập lại lần thứ hai rồi.
Trung niên nam tử kia tu vi tinh thâm, rất nhanh cũng biết được vấn đề này, hai mắt liền tỏa sáng, thừa dịp lão nông ứng đối với Gia Luật Nam Tiên tới ranh giới, bỗng nhiên luồn vào sau lưng của lão, một quyền nặng nề tung ra đánh trúng trên lưng lão nông. "Á… "
Lão nông miệng phun máu tươi, thân người lão đảo tự như say rượu phóng về phía trước vài bước, cùng lúc vung kiếm bảo vệ toàn thân, đều là các sát đồng quy vu tận.
Thắng cục đã định, trung niên nam nhân cùng Gia Luật Nam Tiên lui về phía sau một trượng, chỉ là đem lão nông vây vào giữa, thời điểm này không cần phải phải dốc sức liều mạng.
Tống Thanh Thư lắc đầu, đối với Trình Dao Già nói:
-Đi thôi, chúng ta mang Lục thiếu trang chủ đi tìm đại phu.
Hắn không phải là thánh thần, chuyện giang hồ đánh nhau mỗi ngày đều phát sinh, hơn nữa cũng không biết ân oán của song phương, lại nào có tâm nhúng tay vào? Đương nhiên nếu như lão nông kia là môt nữ nhân xinh đẹp, bất định Tống Thanh Thư còn sẽ cải biến chủ ý.
Về phần trung niên nam nhân kia đả thương Lục Quán Anh, đó là ân oán giữa hai người bọn họ, tự mình ra tay cứu hắn đã là nể mặt Trình Dao Già rồi, há lại sẽ lại ra tay giúp hắn báo thù. Vừa rồi đám hai người Gia Luật Nam Tiên và lão nông kia chỉ chú ý đến việc người chạy, kẻ truy đuổi, rồi đánh nhau, thật cũng không có quan tâm tới tình huống bên này, lúc này bất chợt nhìn thấy được Tống Thanh Thư, nhất thời cả ba người bọn học sắc mặt liền khác nhau.
Gia Luật Nam Tiên tựa như là bất ngờ ngoài ý muốn rồi kinh hỉ, trung niên nam nhân trong ánh mắt là kiêng kị cùng hung ác nham hiểm, sau cùng khó hiểu nhất là lão nông kia, trong mắt rõ ràng lộ ra vẻ mừng như điên, tiếp theo cố gắng hướng đến phía Tống Thanh Thư lao đến.
Lúc này trung niên nam nhân thần sắc biến đổi, gấp vội đuổi theo, Gia Luật Nam Tiên do dự một chúti, cũng xứng hợp ra tay chặn đường.
Mắt thấy đào thoát vô vọng, lão nông kia bỗng nhiên đối với Tống Thanh Thư hô lên:
-Cứu ta!
Tống Thanh Thư sắc mặt lập tức liền cũng thay đổi, bởi vì hắn nghe được cái thanh âm này, người này chính là Điền Quy Nông trượng phu của Nam Lan, lúc trước theo từ Thịnh Kinh đã cứu trở về! Lúc trước theo từ miệng của Điền phu nhân thì biết được Điền Quy Nông bỗng nhiên mai danh ẩn tích, nguyên lai là chạy trốn đến nơi đây. Tống Thanh Thư lập tức kịp phản ứng, vừa rồi Điền Quy Nông sử dụng chính là Tịch Tà Kiếm Pháp của Lâm gia!
Khó trách hắn trong thời gian ngắn võ công hắn đột nhiên tăng mạnh, nguyên lai là do tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ, hơn nữa Thịnh Kinh tao ngộ làm cho hắn biến thành hoạn quan, Tịch Tà Kiếm Phổ, cửa ải khó lớn nhất muốn luyện là phải "Dục luyện thử công, huy đao tự cung", cho nên đố đối với Điền Quy Nông hoàn toàn không thành áp lực…
Tống Thanh Thư rất nhanh nghĩ đến có thể là trước kia Điền Quy Nông ở tại bên cạnh mình, nghe được mình thuận miệng nhắc đến vị trí Tịch Tà Kiếm Phổ của nằm tại bên trong ngõ hẻm khu nhà cũ tổ tiên để lại, vì vậy về sau có cơ hội liền âm thầm đến Phúc Kiến ăn cắp kiếm phổ, chỉ tiếc lúc này do thời gian tu luyện quá ngắn thì bị bại lộ hành tung, cuối cùng bị trọng thương tại trong tay trung niên nam tử kia. Trong thời gian điện quang hỏa thạch Tống Thanh Thư liền đem trọn sự kiện chân tướng phân tích ra, rồi chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, thân người đã xuất hiện ở bên cạnh Điền Quy Nông.
Một tay nắm lấy hắn bảo vệ phía sau lưng, sau đó thò tay phất một cái, đem Gia Luật Nam Tiên gần nhất ngăn cản lại, bắt lấy đối mặt với trung niên nam nhân, lần này thì là không còn khách sáo với trung niên nam nhân nữa rồi.
Lúc trước thương thế của Lục Quán Anh cũng nhìn ra được thủ đoạn âm độc của trung niên nam nhân, nguyên bản việc này cùng Tống Thanh Thư không quan hệ, bất quá nếu như bây giờ muốn xuất đầu, cũng là thuận tiện bán Lục Quán Anh, Trình Dao Già một cái nhân tình cũng tốt.
Bởi vậy hắn vừa ra tay liền không có chút lưu tình, ý định trước một chiêu đem trung niên nam nhân lưu lại. Trung niên nam nhân đánh ra một quyền sấm rền, Tống Thanh Thư duỗi ra ngón tay hướng phía quyền kia đang đánh tới, song phương còn chưa có tiếp xúc, thì quyền kia của trung niên nam nhân liền bị xuyên thủng nở rộ một đóa huyết hoa.
-Vô hình Kiếm Khí!
Trung niên nam nhân hoảng sợ kêu lên, sau đó rất nhanh lựa chọn tốc độ thật nhanh lui về sau.
Thế nhưng Tống Thanh Thư làm sao có thể để cho hắn cứ như vậy chạy thoát, bàn chân phía trước đạp mạnh, như bóng với hình phóng đi theo, bắt lấy lại là hướng trên thân người xuất ra chỉ pháp, trong một chiêu này, đối phương không chết cũng phải trọng thương.
-Không được làm thương tổn phụ thân ta
Vừa lúc đó, Gia Luật Nam Tiên kêu ngân lên, nghiêng người vung kiếm vọt ra, nguyên lai trung niên nam nhân chính là Gia Luật Ất Tân phụ thân của Gia Luật Nam Tiên. Nghe được tiếng la của nàng, Tống Thanh Thư có chút do dự, hắn cùng với Gia Luật Nam Tiên giao tình coi như không tệ, nếu là làm cho phụ thân của nàng trọng thương, còn không triệt để đắc tội với nàng?
So đến cùng Gia Luật Ất Tân cùng mình cũng không có thâm cừu đại hận gì, bất kể là Lục Quán Anh cũng tốt, Điền Quy Nông cũng được, đối với hắn cũng không phải là cái gì trọng yếu.
Trong lòng nghĩ như vậy, trên tay liền thu thêm vài phần lực lượng kiếm khí, đúng lúc này, Gia Luật Ất Tân trong mắt hiện lên tàn nhẫn lệ, tay nắm lấy nữ nhi đang bên cạnh mình, giơ thân nàng lên hướng phía Tống Thanh Thư đón đỡ lấy kiếm khí đang chỉ đến..
Tống Thanh Thư chấn động, vội vàng thu lực, đáng tiếc là đã chậm một bước, Gia Luật Nam Tiên kêu đau một tiếng, trước ngực liền tràn ra một lổ máu tươi. Gia Luật Ất Tân thừa dịp hắn phân thần, mấy lần phóng lên xuống liền biến mất từ phía xa xa. Tống Thanh Thư oán hận trừng mắt nhìn bóng lưng của Gia Luật Ất Tân định đuổi theo, thế nhưng lúc này Gia Luật Nam Tiên đang bị trọng thương, nếu không lập tức trị liệu thì sẽ hương tiêu ngọc vẫn, nên đành phải dừng bước đem nàng đở lên:
-Gia Luật cô nương, bây giờ cảm thấy trong người như thế nào rồi?