Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 581: Quan hệ kết minh.



CHƯƠNG 581: QUAN HỆ KẾT MINH.



Nghe được Triệu Mẫn đem mình nhét vào trong hậu cung của Tống Thanh Thư, Lý Mạc Sầu hơi nhướng mày, tuy nàng mặc dù xưa nay đối với nam nhân không coi ra gì, nhưng cũng không phải là thứ ngu ngốc, biết Triệu Mẫn lúc này có dụng ý, nên đương nhiên cũng sẽ không vạch trần ra.

Ngược lại người của Nhật Nguyệt Thần Giáo sắc mặt đại biến, dồn dập cổ quái nhìn Nhậm Doanh Doanh, dù sao chuyện nàng cùng Lệnh Hồ Xung luyến tình thì mọi người đều biết, bây giờ lại đột nhiên nghe nói nàng cùng Tống Thanh Thư tư định chung thân, há có thể là không giệt mình?

Thậm chí ngay cả Nhậm Ngã Hành cũng quỷ dị mà nhìn mình chằm chằm nữ nhi của mình, phải biết từ trước đến giờ lão đối với Lệnh Hồ Xung không thích thú lắm, cho nên mặc dù Lệnh Hồ Xung một thân có kiếm pháp tinh diệu, vẫn không lọt vào pháp nhãn của lão, huống chi ba lần bốn lượt hắn không biết cân nhắc từ chối hảo ý mời chào của lão, Nhậm Ngã Hành đối với Lệnh Hồ Xung nhẫn nại có thể nói đã đạt đến cực hạn rồi.
Bây giờ đột nhiên nghe nói nữ nhi bảo bối cùng Tống Thanh Thư tư định chung thân, Nhậm Ngã Hành không có kinh hãi mà còn lấy làm mừng rở, dù sao lấy Tống Thanh Thư võ công cùng với thế lực, có thể xa mạnh hơn rất nhiều so với Lệnh Hồ Xung , còn việc Tống Thanh Thư bên cạnh có nhiều nữ nhân vây quanh, Nhậm Ngã Hành cũng không để bụng, nam tử hán đại trượng phu, ai mà không có tam thê tứ thϊếp, hơn nữa cùng lắm nếu không được, chính lão thay cho nữ nhi mình, đem tình địch của nàng gϊếŧ sạch sành sanh là được.

Nhận ra được ánh mắt của giáo chúng cùng với phụ thân mình, Nhậm Doanh Doanh biết bọn họ đã tin vài phần, không khỏi vừa tức vừa gấp, căm tức nhìn Triệu Mẫn:

-Nói bậy nói bạ, ta hận không thể gϊếŧ tên cẩu tặc kia, nơi nào mà cùng hắn... cùng hắn …có cái gì.
Nàng trước giờ da mặt mỏng, coi trọng mặt mũi của mình, ngay ở trước mặt nhiều người như vậy, nên ngại ngùng không có nói ra mấy chữ “ tư định chung thân ” .

Tống Thanh Thư đồng dạng cũng là bị Triệu Mẫn mấy câu nói làm chấn động đến mức nói không ra lời, tuy biết nàng xưa nay có nhiều mưu kế, trong lúc nhất thời ngược cũng không hiểu ra, nhưng đầy hứng thú ở một bên nhìn xem Triệu Mẫn ứng đối như thế nào.

-Muội muội cần gì phải thẹn thùng mà không thừa nhận,

Triệu Mẫn làm như đối với việc Nhậm Doanh Doanh phủ nhận rất là kinh ngạc, không lưu tâm nói ra,

-Ngay cả phụ thân của mình cũng lừa gạt lấy khêu quyết Hấp Tinh Đại Pháp đưa đến cho Tống lang,vậy mà còn nói là không có tình ý?

Tống Thanh Thư dù cho không có nói với Triệu Mẫn bằng cách nào lấy được khẩu quyết Hấp Tinh Đại Pháp qua, nhưng lấy thông minh của Triệu Mẫn, rất dễ dàng đoán được, chắc chắn là cùng Nhậm Doanh Doanh không thoát khỏi có liên quan, cũng không nghĩ tới chó ngáp phải ruồi lại nói đúng như vậy.
Nhậm Ngã Hành xoay người nhìn Nhậm Doanh Doanh, lão vẫn còn cảm thấy kỳ quái, ngày hôm nay nữ nhi bị tẩu hỏa nhập ma thực sự cực kì kỳ lạ, bây giờ nghe Triệu Mẫn vừa nói như vậy, tất cả mọi chuyện đều đã sáng tỏ.

Lần trước bắt gặp Tống Thanh Thư trốn ở trong thùng nước tắm của nữ nhi, lúc đó Nhậm Ngã Hành còn tưởng rằng chỉ là một hồi bất ngờ, bây giờ xem tình hình, đúng là nữ nhi bảo bối của mình sợ là đã sớm luân hãm bên dưới bàn tay của họ Tống kia rồi.

-Phụ thân…

Nhậm Doanh Doanh cả kinh, vội muốn giải thích, lại bị Nhậm Ngã Hành ngăn lại.

Nhậm Ngã Hành phất tay một cái, hạ lệnh toàn bộ thuộc hạ lui ra, chờ tất cả mọi người biến mất ở ngoài cổng, Nhậm Ngã Hành cười lạnh:

- Hảo nữ nhi của ta, ngươi cũng phải phản bội ta sao?

-Không phải là như vậy, nhi nữ chỉ là... chỉ là...
Nhậm Doanh Doanh quýnh lên, cũng không biết phải giải thích như thế nào, dù sao chuyện lừa gạt phụ thân lấy Hấp Tinh Đại Pháp là có thật, với lại gần đây phụ thân đối với Lệnh Hồ Xung ngày càng bất mãn, nếu nàng nói ra là thay Lệnh Hồ Xung lừa gạt, e rằng càng thêm ảnh hưởng đến ác cảm trong lòng phụ thân đối với Lệnh Hồ Xung.

Nhậm Doanh Doanh nhất thời do dự, rơi vào trong mắt Nhậm Ngã Hành thì lão cho là nàng đã ngầm thừa nhận, Nhậm Ngã Hành trên trán nếp nhăn lại càng thêm nhăn, bây giờ chuyện không nên xảy ra thì cũng đã xảy ra, chính lão một làm phụ thân cũng không thể để nữ nhi bảo bối của mình không công bị người đùa bỡn. Liền xoay người nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư:

-Họ Tống kia, ngươi định làm sao thu xếp chuyện nữ nhi của lão phu?

Tống Thanh Thư cùng Nhậm Doanh Doanh có thể nói là cùng lúc cả kinh, tuy hai người còn chưa kịp nói, thì Triệu Mẫn đã cười rộ lên:
-Nhâm giáo chủ, lệnh thiên kim tuy dung mạo tuyệt lệ, nhưng tỷ muội của chúng ta luận dung mạo, luận gia thế, đều không kém nàng, tuy trong hậu cung Tống lang có một chỗ dành cho lệnh thiên kim, nhưng cái vị trí chính cung thì khó ….

-Nhiều lời…

Triệu Mẫn còn chưa nói hết, Nhậm Ngã Hành biến sắc, vận lên mười phần Hấp Tinh Đại Pháp từ xa hướng về phía trên thân Triệu Mẫn hút tới.

Lão đã sớm nhìn Triệu Mẫn không vừa mắt, biết nữ nhi của mình nếu thật cùng với Tống Thanh Thư, nữ nhân này tuyệt đối chính là kình địch của nữ nhi, liền muốn thay nữ nhi diệt trừ đối thủ, bởi vậy vừa ra tay cũng là dốc toàn lực.

Triệu Mẫn trong phút chốc liền cảm giác được chân khí trong cơ thể của mình tựa hồ muốn phá thể ra, cả người cũng đứng thẳng không được, không tự chủ được liền muốn hướng về phía Nhậm Ngã Hành bên kia bị hút tới
Tống Thanh Thư hừ một tiếng, lúc thân người Triệu Mẫn vừa hỏng chân cách mặt đất, thủ chưởng nhẹ nhàng đè lại trên bả vai nàng, Triệu Mẫn liền cảm thấy một dòng nước ấm chảy vào trong cơ thể, luồng nội lực sắc bén đang lôi kéo kia cùng lúc biến mất không còn tăm tích.

Nhậm Ngã Hành ánh mắt ngưng lại, kiêng dè:

-Vốn nghe Kim Xà Vương Vương võ công cái thế, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

-Nhâm giáo chủ quá khen, tiền bối có thể dùng Hấp Tinh Đại Pháp cách không, công lực thật khϊếp người, vãn bối thật sự là khâm phục.

Tống Thanh Thư chắp tay nói, đồng thời cũng âm thầm hoảng sợ.

Nhậm Ngã Hành hừ một tiếng, uy nghiêm nói:

-Hừ, nói nhiều hơn nữa cũng là lời khách sáo vô dụng, du ngươi võ công cao đến đâu, lão phu cũng không thể để cho nữ nhi mình không công bị ngươi bắt nạt, như như ngươi đã ăn no căng diều mà không chịu trách nhiệm, lão phu ngày hôm nay cho dù đánh liều cái mạng này, cũng không để cho ba người các ngươi vô pháp sống sót rời khỏi Hắc Mộc Nhai này.
-Phụ thân… không phải như phụ thân nghĩ như vậy đâu, nhi nữ và hắn...

Nhậm Doanh Doanh gấp gáp, vội vàng giải thích.

Nhậm Ngã Hành lắc đầu một cái, đưa tay điểm á huyệt nàng, trầm giọng nói:

-Doanh Doanh, chuyện này ngươi không cần phải lo, tất cả đã có phụ thân thay ngươi làm chủ.

Nhậm Doanh Doanh sững sờ, gấp đến độ trong khóe mắt những giọt nước đảo quanh.

Tống Thanh Thư đột nhiên trong lòng hơi động:

-Không biết Nhâm giáo chủ muốn vãn bối phụ trách làm sao?

- Chiêu cáo thiên hạ, lấy tám đại kiệu tới đón thành thân với Doanh Doanh, còn phải để danh phận chính thê.

Nhậm Ngã Hành lần lượt đưa ra ba điều kiện.

Tống Thanh Thư gật đầu:

- Cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên Nhâm giáo chủ phải biết được, vãn bối trong đã có thê thất, hơn nữa có không ít hồng nhan tri kỷ cùng vãn bối tình đầu ý hợp, cũng như là Cửu công chúa ..v…v , vãn bối không thể để cho lệnh thiên kim một mình danh phận chính thê.
Nhậm Ngã Hành giận tím mặt:

-Chẳng lẽ ngươi muốn để cho nữ nhi của lão phu làm thϊếp?"

-Nhâm giáo chủ hiểu lầm rồi,

Tống Thanh Thư giải thích,

-Trong nhà Tống gia, không có phân chia thê thϊếp, mỗi người đều là thê tử, vãn bối đều đối xử ai cũng giống nhau.

-Hừ, quả thực hoang đường, đạo lý nhất phu, nhất thê, đa thϊếp đã có từ xưa đến giờ, nào có đạo lý nhất phu đa thê như ngươi nói chứ.

Nhậm Ngã Hành hừ lạnh nói..

-Đinh ra là do người làm, chuyện của người khác vãn bối không quản đến, cnhưng ở bên trong nhà Tống gia, đây chính là quy củ .

Tống Thanh Thư trong giọng nói rất là kiên định.

Nhìn đối phương dáng vẻ không phải là nói đùa, Nhậm Ngã Hành ngẩn ra:

-Ngươi ý tưởng tuy tốt, nhưng nếu như có hài tử nối dõi, người nào sẽ là là đích tử, người nào có quyền kế thừa?
Tống Thanh Thư đáp:

- Tống gia không có đích thứ chi phân, mỗi người nối dõi đều nắm giữ có quyền kế thừa, dựa vào thể lực của Tống gia có bao nhiêu, thì quyết định kế thừa bấy nhiêu.

Nhậm Ngã Hành nhướng mày:

-Như vậy chẳng phải là để gia nghiệp phân chia ra xé nhỏ?

Tống Thanh Thư trong mắt lấp lóe, nhìn về xa xôi, lạnh nhạt nói:

-Thế giới này to lớn như thế, làm thế nào mà nói gia nghiệp chia nhỏ không đủ?