Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 635: Đêm động phòng



CHƯƠNG 635: ĐÊM ĐỘNG PHÒNG.



Nhậm Doanh Doanh vui mừng:

-Đa tạ cao nhân, xin yên tâm, tiểu nữ không phải là người lắm miệng.

Hai người bàn tính xong rồi dắt tay đi vào trong, Hạ Thanh Thanh bề ngoài thì cười nói, nhưng trong lòng thì khó chịu:

-Thương lượng như thế nào rồi?

Nhậm Doanh Doanh gật đầu:

-Chúng ta đã thương lượng xong, nếu Kim Xà vương đã cao thượng như vậy, chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh.

-Tốt…

Hạ Thanh Thanh lông mày nhất động,

-Người đâu tới đây…. lập tức chuẩn bị mũ, nến Long Phượng. . .

Nhậm Doanh Doanh giật mình:

- Thành thân ngay bây giờ sao?

Nàng đang cho là dù muốn thành thân cũng phải chờ tới mấy ngày sau, trong khoảng thời gian này nàng sẽ cùng cao nhân Hư Nhược Vô thương lượng xong một số ước định, nào ngờ đối phương lại vội vã như vậy.

Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ) hai tay chắp sau lưng đi đến trước mặt Nhậm Doanh Doanh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mịn màng vô cùng của Nhậm Doanh Doanh, đợi đến khi Nhậm Doanh Doanh chịu không được ánh mắt nóng rực của mình, phải dời mắt đi thì mới nói:
-Bất kỳ nam nhân nào, cũng đều cự không thể cự tuyệt được một mỹ nhân quốc sắc thiên hương như Nhâm tiểu thư, ta hiện tại đồng ý thành toàn các ngươi ngay bây giờ, chỉ là vì có ý nghĩ, sợ rằng nếu kéo dài qua mấy ngày nữa, ta sẽ không nỡ đem một vị hôn thê tuyệt sắc xinh đẹp như vậy, dâng vào trong lòng của một nam nhân khác…..

"Vô sỉ hạ lưu!" Nhậm Doanh Doanh sắc mặt đỏ lên, thầm mắng, tuy nhiên không hiểu vì sao, hôm nay nghe hắn khen chính mình xinh đẹp lại có mấy phần lọt vào tai….

Dựa theo tính tình vô sỉ của Tống Thanh Thư mà nàng đã tiếp xúc, Nhậm Doanh Doanh đúng là quả thật lo lắng, qua mấy ngày nữa hắn cũng có thể đổi ý, đành phải nói ra:

-Thế thì thành thân thì thành thân.

Biết Nhậm Doanh Doanh đã lọt vào tròng, Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ) hài lòng gật đầu, quay trở lại nhìn lấy Tống Thanh Thư:
-Không biết Lệnh Hồ thiếu hiệp có ý như thế nào đây?

Nàng cố ý nhấn mạnh hai tiếng Lệnh Hồ, chỉ có ba người bọn họ ( Hạ Thanh Thanh – A Cửu- Tống Thanh Thư ) mới rõ ràng kỳ quặc bên trong, Trương Tam Phong cùng Nhậm Doanh Doanh tuy cảm thấy giọng nói của nàng có chút cổ quái, nhưng không có nghĩ tới.

Tống Thanh Thư nín cười, gật đầu đáp:

-Nếu Doanh muội không có ý kiến, thì ta tự nhiên cũng không ý kiến.

-Vậy thì mời thái sư phụ làm chủ cho cuộc hôn lễ này…

Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ) cung kính đối thi lễ Trương Tam Phong.

-Cái này. . .

Trương Tam Phong chần chờ không nói, lão lần này đến đây, thực ra là có chuyện muốn hỏi Tống Thanh Thư, không ngờ tới lại lan tràn ra chuyện khó khăn trắc trở như thế này,

-Thôi…cũng được..

Thật lâu qua đi, Trương Tam Phong cũng gật đầu đồng ý, trước tiên đem chuyện này giải quyết cũng tốt.
Lúc này Nhậm Doanh Doanh cả người như đang lọt vào trong sương mù, đến khi nàng lấy lại tinh thần, thì cả người đã được nha hoàn phục thị mặc vào mũ phượng khăn quàng….nhìn lấy trong gương đồng hai gò má kiều diễm của mình, Nhậm Doanh Doanh lấy tay sờ sờ khuôn mặt của mình, trong lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ khiến cho trái tim nàng bịch bịch nhảy. …

-Đây chính là khi cảm giác tân nương tử a?

Chẳng biết tại sao, Nhậm Doanh Doanh cảm thấy mình thực sự có chút loạn, nếu như đối phương thật sự là Xung ca thì tốt biết bao. .

-Giờ lành đã đến, tân nương tử mau đi ra…

Tiếng nói từ bên ngoài vang lên cắt ngang suy nghĩ Nhậm Doanh Doanh, nàng đành phải đem cái khăn đỏ tân nương tử che đậy lại, chậm rãi đi theo đối phương từng bước một đến đại sảnh.

Các thủ tục lễ tiết vụn vặt qua đi, hôn lễ rất mau vào đi đến khâu trọng yếu nhất.
-Nhất bái thiên địa!

Bên tai truyền đến thanh âm khiến cho Nhậm Doanh Doanh có chút chần chờ, thật là phải cùng người nam nhân xa lạ này bái đường sao? Cứ việc cho hai người chỉ là giả thành thân, nhưng nghi thức lại là thật, nếu nghi thức thành thân xong, đối với tất cả mọi người, chính mình sẽ là thê tử của hắn.

Nhậm Doanh Doanh bất động, nhất thời gây nên tiếng xì xào bàn tán của tất cả mọi người, Tống Thanh Thư ( Hạ Thanh Thanh ) cau mày, nhỏ giọng nói với Nhậm Doanh Doanh:

-Nhâm tiểu thư bây giờ hối hận vẫn còn kịp, Tống mỗ sẽ bỏ qua chuyện cũ, lập tức cưới ngươi.

-Phi….

Nhậm Doanh Doanh âm thầm xì một cái, cũng không chần chờ nữa, cùng Tống Thanh Thư bái xuống.

-Nhị bái cao đường!

Có mở đầu, sau đó sự tình liền thuận lý thành chương, hai người bọn họ phụ mẫu đều không ở đây, cho nên Hạ Thanh Thanh đề cử Trương Tam Phong đại diện khi hai người "cao đường", thái sư phụ thay thế cho hai chữ cao đường tuyệt đối xứng đáng.
-Phu thê giao bái….

Nghe được mấy chữ này, Nhậm Doanh Doanh trái tim lập tức liền rung động, chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng không có cách nào bỏ dở nửa chừng, đành phải chết lặng khom lưng xuống bái cúi đầu.

Xuyên thấu qua cái khăn đỏ tân nương tử nhìn thấy nửa người dưới của Tống Thanh Thư, trong lòng một trận mơ hồ: “ Người này sau này sẽ là trượng phu ta a? Tuy nhiên nàng rất nhanh tỉnh táo lại: “ Phi …phi …. người này chỉ là thay thế Xung ca mà thôi, trượng phu ta chỉ có thể là Xung ca. ..”

-Đưa vào động phòng …

Nhậm Doanh Doanh trong lòng hồi hộp, hỏng bét rồi, trước đó không có cùng cao nhân tính đến chuyện động phòng, vạn nhất hắn thay đổi tâm tính thật muốn động phòng đến, ta liền cùng hắn liều mạng mà thôi!

Tuy nhiên Nhậm Doanh Doanh lại nghĩ tới đối phương này võ công thâm bất khả trắc, lại không khỏi âm thầm kêu khổ, đối phương vạn nhất thật lên lòng xấu xa, chính mình làm sao phản kháng đối phương? Nếu quả thật bị hắn làm cho ô nhục, còn không bằng để cho tên hỗn đản Tống Thanh Thư kia tiện nghi chiếm đoạt thân thể mình chẳng phải là không tốt hơn sao?
Nhậm Doanh Doanh đột nhiên dâng lên suy nghĩ như vậy cũng tự giật mình: ‘ Phi…. phi … làm sao mình lại tự nhiên nghĩ đến tên hỗn đản đó chứ! Hư cao nhân là người chính nhân quân tử, tuyệt sẽ không khi dễ ta. Mà thật cứ cho là hắn muốn khi dễ ta, ta sẽ đem tất cả mọi chuyện tung hê ra, có Trương Tam Phong cùng Tống Thanh Thư tại đây, Hư Nhược Vô này tuyệt sẽ không dám làm loạn. ..”

Nhậm Doanh Doanh cũng không rõ ràng tâm tình của mình biến hóa, ngay từ đầu nàng coi Hư Nhược Vô là người cùng một đầu chiến tuyến, đối Tống Thanh Thư cùng chung mối thù, nhưng hôm nay sau khi cùng "Hư Nhược Vô" giả thành thân, trong tiềm thức nàng lập tức bắt đầu phòng bị với đối phương, Tống Thanh Thư trước đó một mực bị nàng xem như một tên gia hỏa hỗn đản, thế mà bây giờ lại dâng lên vài tia đáng tin hơn.
Trong lòng lo được lo mất, bất tri bất giác nàng đã trở lại gian nhà động phòng, khi mọi người đều lui ra ngoài, Nhậm Doanh Doanh đương nhiên sẽ không chờ "Hư Nhược Vô" đến mở cái khăn đỏ che đầu, một tay kéo đầu khăn tân nương tử, ở trong phòng đi tới đii lui, suy nghĩ đợi lát nữa nếu xảy ra có biến, lo lắng đứng ngồi không yên.

………………………………………………………………………………………………

Cũng không biết qua bao lâu, Nhậm Doanh Doanh bời vì thần trí vất vả quá độ, một trận buồn ngủ dâng lên, tuy nhiên nàng nào dám ngay tại lúc này mà nhắm mắt ngủ, vì cứ sợ tân lang giả kia tiến đến, giả hí làm thật thì trở tay không kịp, đến lúc đó chính mình khóc cũng không có chỗ để mà khóc.

Bởi vậy Nhậm Doanh Doanh đành phải ráng chống đỡ lấy, chờ "Hư Nhược Vô" vào phòng, sau đó sẽ đem sự tình nói rõ ràng, dù sao nàng cũng sẽ tuyệt đối không cùng đối phương ở tại cùng trong một gian phòng qua một đêm.
Trong lúc Nhậm Doanh Doanh trông mòn con mắt, cuối cùng thì Tống Thanh Thư cũng lảo đảo xông vào, ngửi thấy trên người hắn nồng đậm tửu khí, Nhậm Doanh Doanh nhíu mày, vô thức lui lại một bước, nắm lấy trong tay áo thanh đoản kiếm…..