-Thanh Thư, chúng ta lần này tới không phải sống mái với Thiếu Lâm, mà mục đích chính là muốn tra ra nơi phụ thân và hai sư thúc của ngươi đang ở đâu.
Trương Tam Phong khẽ nhíu mày, hiển nhiên đối với hành động của Tống Thanh Thư vừa rồi có chút bất mãn.
-Thái sư phụ dạy rất đúng.
Tống Thanh Thư cười gượng, không nghĩ tới động tác của mình âm thầm như vậy vẫn không có qua được pháp nhãn của Trương Tam Phong.
Trương Tam Phong gật đầu, tiếp tục quan sát giữa sân hai người đang tỷ thí:
-Huyền Trừng đại sư quả nhiên không hổ là danh xưng đệ nhất nhân của Thiếu Lâm, đối các công phu tuyệt kỹ đều đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cục, còn sư huynh của ngươi mặc dù biết thất thập nhị tuyệt kỹ, nhưng tựa hồ chỉ là hình, không thấy được thần, khi đối đầu với chính tuyệt kỹ của Thiếu Lâm đương nhiên sẽ bị thiệt thòi. Còn Nhậm Ngã Hành gặp Cưu Ma Trí đang càn quét mặt mũi Thiếu Lâm Tự, tỏa ra cảm giác cùng chung mối thù, nên nói giúp vào:
-Trương chân nhân, Cửu Luân Minh Vương dù sao cũng nghiên cứu đến thất thập nhị tuyệt kỹ, nên so ra từng công phu không sánh bằng xú hòa thượng Thiếu Lâm Tự này cũng không có gì kì lạ. Thiếu Lâm Tự trăm ngàn năm qua giỏi nhất chỉ thì có thể một người tu luyện được thập tam môn tuyệt kỹ mà thôi, mà Cửu Luân Minh Vương cùng lúc kiêm tu thất thập nhị tuyệt kỹ, cũng đã hơn xa Thiếu Lâm nhiều vậy.
Trương Tam Phong lắc đầu:
-Nhâm tiên sinh có chỗ không biết, thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm mỗi một công phu đều đối ứng với nội công pháp môn, tu luyện Bàn Nhược Chưởng thì phải tu luyện tâm pháp Bàn Nhược Chưởng, tu luyện Vô Tướng Kiếp Chỉ thì có tâm pháp Vô Tướng Kiếp Chỉ, điều khác biệt là tất cả các tuyệt kỹ, có rất nhiều nội công tâm pháp đều là hoàn toàn khác biệt, bởi vậy Thiếu Lâm suốt mấy trăm năm qua đều không có ai thể có thể cùng lúc tu luyện được mấy chục môn tuyệt kỹ. Nhậm Ngã Hành ồ một tiếng:
-Vậy thì Cưu Ma Trí làm sao có thể thi triển được thất thập nhị tuyệt kỹ?
Lúc trước lão cùng Tả Lãnh Thiền suýt lưỡng bại câu thương, may có Tống Thanh Thư ở một bên thay lão điều trị thể nội chân khí hỗn loạn, bây giờ có thể nói liên tục nhiều lời như vậy, nên thở hồng hộc, bất quá lão biết bây giờ cơ hội khó mà có được, có thể cùng trương chân nhân nổi tiếng thiên hạ lĩnh giáo võ công, Nhậm Ngã Hành tuyệt đối không muốn ngồi im để nhìn cơ hội xói mòn trôi qua.
- Cửu Luân Minh Vương có một thân nội lực không phải là võ công Phật Môn, mà chính là đường đi của nội công Đạo Gia, quần tăng Thiếu Lâm chưa từng nghiên tập nội lực Đạo Gia, cho nên nhìn không ra.
Những lời này của Trương Tam Phong khiến cho Nhậm Ngã Hành tin phục không thôi, dù sao nhắc đến võ công Đạo Gia, trên đời này không còn có người nào so ra mà vượt được quyền uy của Trương Tam Phong, - Cửu Luân Minh Vương lấy đặc thù nội công thôi động chi pháp, nên dù mặt ngoài nhìn thấy tưởng là tinh thông thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, trên thực tế chỉ là đồ hình bên ngoài mà thôi.
Tống Thanh Thư nghe được âm thầm bội phục, chính hắn là bởi vì biết rõ nguyên tác mới nắm rõ vấn đề này, bây giờ giữa sân nhiều cao thủ như vậy, Trương Tam Phong liếc nhìn một chút đã nhận ra hư thực của Cưu Ma Trí.
Trong trận giao chiến, Cưu Ma Trí đang cố vận lên nội công đến ba lần, muốn tránh thoát tả chưởng của Huyền Trừng đại sư, để có thể vận dụng được tuyệt kỹ "Hỏa Diễm Đao" đến mức tối đa, nhưng khi chân khí lão tăng mạnh, thì chỉ lực của đối phương cũng tương ứng tăng theo, dưới tình thế cấp bách, sát ý Cưu Ma Trí càng lúc càng dày, tay trái liền tung ra liền ba chưởng, Huyền Trừng đại sư phất tay hóa giải, Cưu Ma Trí lập tức xoay người rút tay về, từ bên trong cái ủng giày lấy ra một thanh đoản đao, đột ngột hướng về phía bả vai của Huyền Trừng đại sư đâm tới. Huyền Trừng đại sư không nghĩ đến hai người đang đấu chưởng, Cưu Ma Trí lại dùng đến binh khí, cho nên hơi thất thần, nháy mắt một luồng hắc quang của đoản đao đâm xuống, Huyền Trừng đại sư tuy có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, đoản đao còn chưa nhập thể, thì ẩn hiện truyền đến một luồng hơi lạnh, hiển nhiên đây là thần binh lợi khí, lại thêm Cưu Ma Trí một thân công lực tuyệt không kém gì Huyền Trừng đại sư, lão cũng không xác định được hộ thể thần công của mình có thể chịu đựng được không.
Thực ra lấy võ công của Huyền Trừng đại sư, muốn né qua một chiêu này cũng không khó, nhưng nếu làm như vậy, Huyền Trừng đại sư sẽ không còn kềm chế được cánh tay của đối phương, rất vất vả mới tạo dựng được ưu thế thượng phong như thế này mà để trôi theo nước chảy, Huyền Trừng đại sư có chút không cam tâm. Huyền Trừng đại sư cắn răng, không né tránh, ngược lại nắm chặt lấy cổ tay đang cầm lấy đoản đao của Cưu Ma Trí, một trảo này là "Long Trảo Thủ" thủ pháp cầm nã thủ, vừa nhanh lại chuẩn, ba ngón tay dựng lên bám chặt, ngón tay cái cùng ngón út đi liền theo giữ bàn tay Cưu Ma Trí lại.
Không quá khi nói cao thủ tranh chấp chỉ ở một đường chỉ mỏng, Cưu Ma Trí nhạy bén thấy được chiêu thức của Huyền Trừng lộ ra sơ hở, kình lực từ lòng bàn tay phun mạnh một cái, thanh đoản đao rời khỏi tay…
“ Bụp..” một tiếng, đoản đao như là ám khí bay cắm thẳng vào bả vai Huyền Trừng đại sư, cắm thẳng sâu vào đến tận chuôi đao.
Sự tình xảy ra trong chớp mắt như sét đánh, đa số mọi người cũng còn chưa thấy rõ ràng động tác hai người, thì đầu vai của Huyền Trừng đại sư đã thụ thương, tất cả đều xôn xao, một là chấn kinh Cưu Ma Trí đang giao thủ bằng chưởng phong và chỉ lực lài dùng binh khí ám tiễn đả thương người, hai là chấn kinh Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Huyền Trừng đại sư thế mà bị công phá! Phải biết Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Thiếu Lâm Tự từ xưa đến nay là một trong tam đại thần công, là chi bảo trấn tự Thiếu Lâm, mỗi một tăng nhân đều nghe được vô số chuyện liên quan tới truyền thuyết Kim Cương Bất Hoại Thần Công, lúc này tận mắt chứng kiến truyền thuyết sụp đổ, không khỏi cảm thấy thất vọng mất mát.
Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thanh đoản đao, tính luôn cả chuôi thì thanh đoản đao này tầm hai tấc, thân đoản đao đen như mực, dù cách xa như vậy, cũng có thể cảm nhận được thân đoản đao hàn khí bức người.
"Thanh đoản đao này giống như khuôn đúc thanh đoản đao huyền thiết của Vi Tiểu Bảo sử dụng, có thể là từ một nơi chế tạo ra, không nghĩ đến trên đời này lại có hai thanh đoản đao dạng này." Tống Thanh Thư âm thầm kinh hãi, Vi Tiểu Bảo sau khi chết, thanh đoản đao huyền thiết được Song Nhi bảo quản, nghĩ đến bộ dáng ôn nhu thân mật của Song Nhi, Tống Thanh Thư trong lòng hơi hơi nóng lên, trước đó để Song Nhi qua Động Đình Hồ đến Dược Vương trang tìm Trình Linh Tố, rồi có nghe Hồ phu nhân nói, Song Nhi sớm đã rời đi, lâu như vậy không có tin tức, cũng không biết đi nơi nào.
Đáng tiếc Tống Thanh Thư không có pháp thuật phân thân, trong khoảng thời gian này không có thời gian đi khắp thiên hạ tìm kiếm Song Nhi, hắn chỉ có thể âm thầm căn dặn người của Niêm Can Xử đi điều tra khắp nơi.
Đối với Huyền Trừng đại sư thụ thương vì thanh đoản đao này, Tống Thanh Thư cũng không bất ngờ, phải biết là Vi Tiểu Bảo mảy may không biết võ công, nhưng khi Vi Tiểu Bảo có trong tay thanh đoản đao huyền thiết giống như vậy, đã làm khϊếp sợ các lộ cao thủ, mà trong khi Cưu Ma Trí lại có chân khí hùng hồn tác động lên thanh đoản đao, đương nhiên uy lực càng sâu. Một trong chốc lát này, Cưu Ma Trí nắm chặc hai tay của Huyền Trừng đại sư, hai chân liên hoàn tung ra chiêu Như Ảnh Tùy Hình Thối, Huyền Trừng đại sư bời vì bả vai thụ thương, dẫn đến chân khí Kim Cương Hộ Thể Thần Công vô pháp tiếp tục vận chuyển viên mãn, bị hai chân Cưu Ma Trí mấy lần đá trúng trước ngực, từng ngụm máu tươi cuồng bắn phun ra, bất quá Huyền Trừng đại sư không phải là hạng người bình thường, nâng lên nội lực toàn thân hướng về phía cổ tay chấn động, liền tránh thoát được hai tay của Cưu Ma Trí đang kềm chế, khuôn mặt như giấy vàng, hốt hoảng lui về mấy bước.
Cưu Ma Trí biết cuộc chiến hôm nay hung hiểm, nếu lần sau lại cùng Huyền Trừng đại sư gặp nhau, lão sẽ không có hoàn toàn nắm chắc thắng được đối phương, mắt thấy Huyền Trừng đại sư bị trọng thương, sát cơ liền tỏa ra, lúc này lão có thể vận khởi toàn bộ Hỏa Diễm Đao Pháp, thân hình như con đại bàng bắt mồi truy sát lao tới. Nhìn ra Cưu Ma Trí sát cơ, quần tăng Thiếu Lâm nhao nhao kinh hãi, Huyền Từ, Không Văn..v…v liền bổ nhào qua.
Cưu Ma Trí sớm có sở liệu, tay trái vung lên, từng làn đao khí Hỏa Diễm Đao chia ra công tới mấy người, bởi vì mấy người đối diện đều là cao thủ, Cưu Ma Trí biết là mấy làn đao khí này không thể làm khó được bọn họ, tuy nhiên chỉ cần có thể ngăn lại đối phương một chút, thì đã có thể thừa cơ đánh bứt kinh mạch toàn thân của Huyền Trừng đại sư.