Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 673: Hoàng dung nổi giận



CHƯƠNG 673: HOÀNG DUNG NỔI GIẬN.



Đường phu nhân tiếp tục nói:

-Mong rằng công tử đừng nghĩ đến chuyện gϊếŧ hắn, thứ nhất bên cạnh hắn cao thủ nhiều như mây, nếu ám sát thì quá mức nguy hiểm, thứ hai gia tộc Đường Quát đang dựa vào hắn, nếu hắn chết đi, gia tộc bọn ta chắc chắn cũng sẽ bị chính địch thừa cơ thanh tẩy, ta cũng không muốn nhìn thấy loại cục diện này xảy đối với gia tộc của mình..

Tống Thanh Thư nhướng mày:

-Tống mỗ lại không có thói quen cùng hắn chia sẻ nữ nhân của mình.

Đường phu nhân ngon ngọt cười:

-Công tử cứ yên tâm đi, bên cạnh hắn mỹ nữ đông đảo, mà ta lại cách xa Kinh Thành như vậy, hắn nếu muốn chạm vào thân thể cũng không có cơ hội.

Gặp Tống Thanh Thư vẫn không vui, Đường phu nhân kéo tay hắn làm nũng nói:

-Công tử đối với nhân gia không có chút lòng tin sao, công tử là nam nhân bên trong nam nhân, nhân gia sau khi được công tử ân ái qua đi, làm gì mà còn xem hắn là nam nhân chứ…
Tống Thanh Thư đột nhiên lộ vẻ cổ quái:

-Vậy còn trượng phu phu nhân khi về nhà, phu nhân cũng không cho hắn đụng vào sao a?

Đường phu nhân mị nhãn như tơ, nhỏ giọng nói ra:

-Nếu công tử không thích, nhân gia cũng không cho hắn đụng vào.

Tống Thanh Thư nhịn không được cười nói:

-Tống mỗ đột nhiên cảm thấy trượng phi của phu nhân thật đúng là đáng thương.

Đường phu nhân cười nói:

-Ai bảo hắn không có bản sự giỏi giống công tử như thế đây chứ."

Tống Thanh Thư bị bộ dáng nàng tao mị làm cho trong lòng lại bốc lên lửa cháy, liền kéo nàng hướng đế phụ cận kiếm một tửu điếm đi đến, Đường phu nhân đầu tiên là kinh ngạc, đợi đến lúc hiểu được ý định của đối phương, thì si ngốc cười rộ lên.

Có chút chột dạ nhìn lại đám thị vệ sau lưng, Đường phu nhân biết rõ ràng bên trong có mấy người là tâm phúc của trượng phu mình đã mua chuộc, tuy nhiên chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng lười quản nhiều như vậy, nói đến ai bảo chính hắn không có làm cho nàng đạt đến kɦoáı ƈảʍ suиɠ sướиɠ tột cùng như tên Tống Thanh Thư này chứ?
……………………………………………………………………………………………

Y phục từ từ rơi xuống dưới đất, cuối cùng Đường phu nhân bị hắn bày ra tư thếnữa ngồi nữa quì hai tay chống đầu thành giường, đem cái mông đầy đặn tuyết trắng hướng về sau nhô lên cao cao, độ cong rất tròn khiến cho Tống Thanh Thư chép miệng liên tục,

-Đợi một chút!

Khi Tống Thanh Thư hai tay nắm ở bờ eo của nàng, Đường phu nhân bỗng nhiên ngăn cản hắn:

-Nhân gia không muốn cái tư thế này, cảm thấy khó xử ah!

" Chát…!"

Tống Thanh Thư bàn tay dùng sức phát tại trên bờ mông đít giống như lần trước, mông thịt nhộn nhạo thành từng làn sóng.

-Um …rất đau đây này!

-Được…để Tống mỗ xoa xoa cho!

Tống Thanh Thư trên mặt tràn đầy sự chinh phục thành tựu, bàn tay của hắn vuốt ve lên mông ngọc Đường phu nhân rồi nhẹ nhàng mà xoa nắn.
-Không cần….. công tử nằm xuống, lần này nhân gia muốn cưỡi ở trên…

Đường phu nhân bỗng nhiên đảo khách thành chủ, nàng xoay người nhổm dậy, hai tay phụ giúp Tống Thanh Thư để cho hắn nằm xuống, chính mình vượt qua bên hông hắn, mở ra hai chân cưỡi lên phía trên!

Đường phu nhân cầm lấy cây côn ŧɦịŧ cứng rắn, quay đầu hướng về phía Tống Thanh Thư cười thật là quyến rũ, hắn trong lòng rung động, không tưởng được khi nàng phóng đãng thì bộ dạng lại kiều mỵ không thua gì Hồ phu nhân, nàng cúi đầu nhìn xuống, dùng một tay đem âm động mở ra, tay kia cầm nhục bổng dẫn tới cửa hang động, sau đó mạnh mẽ ngồi xuống, nàng " um.. " một tiếng, thân thể run lên khi cái âm động đã cắn nuốt đến tận gốc cây côn ŧɦịŧ..

………………………………………………………………………………..
Chính đang nghỉ ngơi tĩnh toạ thì phu phụ Quách Tĩnh, Hoàng Dung cùng lúc mở hai mắt ra, sát vách truyền đến tiếng nữ nhân kiều ngâm để cho hai người đồng thời khiếp vía, làm gì mà còn tĩnh lặng đây chứ?

-Thật không biết xấu hổ!

Nghe được sát vách nữ nhân kia tiếng rêи ɾỉ cao vút, Hoàng Dung mặt đỏ tới mang tai, nhịn không được xì mắng, qua tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân kia, hiện tại hẳn là đang cực độ khoái lạc, ngay cả một chút kiềm chế cũng không có được…

Quách Tĩnh cũng bị tiếng rên kiều mị tận xương của nữ nhân sát vách này làm cho trong lòng một cỗ tà hỏa ứa ra, đôi mắt liền đỏ bừng, quay nhìn kiều thê xinh đẹp của mình.

Hoàng Dung cũng nhìn thấy trong mắt trượng phu mình khát vọng, trong lòng nhảy một cái, những năm gần đây tất cả tinh lực Tĩnh ca ca đều tập trung thủ vệ thành Tương Dương Thành, số lần hai người thân mật giường chiếu có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, tính toán ra, gần cả năm qua Tĩnh ca ca không có chạm qua thân thể của mình, chẳng lẽ bây giờ Tĩnh ca ca lại muốn…
Nếu đổi lại trước kia, Hoàng Dung rất là vui sướng chờ mong chuyện này, vì với lứa tuổi của nàng bây giờ đang vào thời kỳ hưng thịnh tính dục đến mức cực đại, đã bao lần nàng phải tự dùng tay tự an ủi trên thân thể mình mà không bao giờ được thỏa mãn sự khát khao thèm muốn, nhưng hôm nay không biết vì sao, nàng đột nhiên lại do dự.

Quách Tĩnh chung quy là đệ nhất đại hiệp, hắn rõ ràng đêm nay nhiệm vụ trọng yếu biết bao nhiêu, trước mắt tuyệt đối không thể lúc này để lãng phí thể lực, rốt cuộc ý trí chiến thắng du͙ƈ vọиɠ, nên cố gắng đứng dậy nói ra:

-Dung nhi, hay là chúng ta ra ngoài cho thoải mái tâm trí chút đi.

Hoàng Dung lắc đầu:

-Tĩnh ca ca đi đi, muội nếu ra ngoài thì dễ dàng bị tiết lộ thân phận.

Quách Tĩnh nếu hòa lẫn trong đám người thì đa số người sẽ không chú ý khác biệt, còn Hoàng Dung thì dung nhan tuyệt thế, cho dù nàng cách ăn mặc một bộ nông phụ cũng khó giấu được mị lực, nếu trên đường nhỡ gặp mấy tên thiếu gia háo sắc, khó tránh khỏi sẽ sinh ra phiền phức, nơi này là cảnh nội của Kim Quốc, nếu có chuyện gì xảy ra thì rất có thể kế hoạch lần này sẽ thất bại trong gang tấc.
Quách Tĩnh cũng hiểu được đạo lý này, bởi vậy thấy Hoàng Dung cự tuyệt, hắn cũng không có nói thêm gì, từ sát vách lại truyền đến tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, Quách Tĩnh thì thuộc loại chính nhân quân tử thực sự khó mà tiếp tục ở lại trong phòng:

-Dung nhi, vậy thì vất vả cho nàng khi ở lại chỗ này…

Nói xong Quách Tĩnh liền vội vàng hấp tấp rời đi.

Sau khi Quách Tĩnh đi, Hoàng Dung tìm dùng tay ngăn chặn lỗ tai lại, chỉ một mình khó tránh khỏi có chút buồn bực ngán ngẩm, đột nhiên trong lòng hơi động:

"Hừ, ta cũng muốn xem bộ dáng đôi cẩu nam nữ này đến tột cùng như thế nào, ban ngày ban mặt mà làm cái chuyện này mà không biết xấu hổ!

Nàng thân là nữ nhi Đông Tà, từ nhỏ đến lớn tính tình rất là cổ linh tinh quái, sau khi là gả cho Quách Tĩnh thì mới thu liễm bớt lại rất nhiều, bây giờ Quách Tĩnh vừa đi, trạng thái này lại nẩy mầm trổi dậy…
Vừa đi ra ngoài, Hoàng Dung phát hiện dọc theo hành lang có phân bổ mấy tên thị vệ, vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm mọi người, lúc này nàng mới hiểu ra, khó trách sát vách phòng mình, hai người kia chiến đấu kịch liệt trên giường thành cái dạng này mà cũng không thèm quản đến, nguyên lai là đã có người thủ vệ ở bên ngoài, thay bọn họ ngăn lại những điều phiền phức.

Bời vì những tên thị vệ kia tập trung chú ý ở bên ngoài, Hoàng Dung thì ở sát vách nên tránh được giám thị nhòm ngó của bọn chúng, nàng lặng lẽ đi vào một chỗ ẩn nấp trước cửa sổ, thanh âm của nữ nhân kia càng rõ lộ ra.

Nữ nhân tiếng ngâm xướng âm bên trong còn kèm theo “ ọp..ọp..” tiếng nước, thân là nữ nhân từng trải, Hoàng Dung làm sao không biết đó là thanh âm ở đâu, sắc mặt nàng rất nhanh đỏ như quả táo, thấy bốn bề vắng lặng, Hoàng Dung vội vàng liếm lấy ngón tay, sau đó tại trên cửa sổ nhẹ nhàng đâm thủng một cái lổ nhỏ .
Xuyên thấu qua lỗ rách hướng bên trong nhìn đến, đập vào ánh mắt là y phục rơi lả tả trên đất, ánh mắt Hoàng Dung tiếp tục dời lên bên trên giường, lọt vào trong tầm mắt là hai chân trắng như tuyết đang cao cao giương lên ở giữa không trung, một nam nhân vóc người khôi ngô đang đặt ở trên người nữ nhân, chỉ có thấy được giữa hai chân nam nhân, cây côn ŧɦịŧ to lớn dị vật đang nhất trụ kình thiên, từng điểm từng điểm mà chui vào hang động giữa hai chân của nữ nhân, tùy ý rong ruổi nện đập lấy, thân thể nữ nhân trắng như tuyết cùng da thịt dương cương nam nhân, kết cấu thành một bộ hình ảnh hài hòa.

Thân thể cường tráng này còn có động tác vận luật rất mạnh mẽ làm cho trái tim Hoàng Dung cuồng loạn, cái loại tiếng va đập của hai bộ phân sinh dục, cái loại kiều tiếng hừ lạnh, làm cho nàng cảm nhận được thân thể của mình từng đợt phát nhiệt nóng lên, đã rất lâu nàng không có hưởng thụ qua cái loại mỹ diệu nam nữ chi hoan rồi! Hai người bên trong gian phòng giao hoan nóng càng lúc càng kịch liệt, Hoàng Dung nắm tay xiết lại, rồi nới lỏng, chợt lại nắm, nàng trừng lấy hai mắt, đặt tầm nhìn vào trên hạ thể của gã nam nhân kia, trong lòng càng thêm khó chịu không chịu nỗi, nên đang chuẩn bị rời đi, thì bên trong gian phòng nam nhân đột nhiên có cảm giác là có ánh mắt đang nhìn lén, bỗng nhiên quay đầu, nhìn chăm chú về phía chỗ cửa sổ nơi Hoàng Dung:
-Là ai?

Hoàng Dung giật mình, vội vàng dùng khinh công lóe lên, liền chạy về trong phòng của mình, cả thân thể dựa vào tại cửa phòng, bộ ngực cao ngất sung mãn phập phồng kịch liệt, chợt thấy bên dưới hạ thể mình nhơ nhớp, nàng nhận ra là âm dịch của mình đã tiết ra tự lúc nào cũng không hay biết…

Thật lâu qua đi, thấy đối phương cũng không có đuổi theo, Hoàng Dung thở nhẹ một hơi, tuy trước đó khẩn trương, liền rất nhanh thay thế bằng sự nổi giận:

-Tống Thanh Thư tên hỗn đản này!

Bên trong gian phòng cách vách, một cánh tay rất nhanh ôm lấy cổ Tống Thanh Thư:

-Công tử, là ai vậy?

-Không biết, có thể là một tên tiểu mao tặc nào đó…

Tống Thanh Thư nhíu mày, trong nháy mắt đó, hắn không có nhìn thấy rõ bộ dáng đối phương.

-Không cần quản đến những chuyện loạn thất bát tao kia, nhân gia còn muốn:
Đường phu nhân hai chân cuốn lấy trên eo gấu của nam nhân.

-Phu nhân nếu đã là như thế, Tống mỗ cung kính không bằng tuân mệnh!

Giờ này khắc này, Tống Thanh Thư cũng làm gì mà còn có tâm tư quản đến chuyện khác, cả người lại đè nặng lên người của nàng.

………………………………………………………………………………………..

Tiếng thân thể va đập làm cho chung quanh ở bên trong giàn phòng tràn đầy dâʍ mỹ!

-A... không được... ừ..... lại dùng lực làm... um..a...

Đường phu nhân hai chân càng thêm dùng sức mà kẹp lấy hông Tống Thanh Thư, cơn động dục mãnh liệt của nàng kíƈɦ ŧɦíƈɦ càng phiêu càng cao, cảm giác giống như bay lượn tại trên bầu trời bát ngát.

-Ư…đã ra…..

Sau tiếng rêи ɾỉ cuối cùng, thân thể của nàng căng thẳng, sâu trong âm độn, đã tuôn ra âm tinh cực nóng, để cho qui đầu của Tống Thanh Thư đang xâm nhập đến hoa tâm nàng cũng cảm nhận được một hồi nóng rực…
Tống Thanh Thư ôm lấy Đường phu nhân rất nhanh mà đút vào, hai tay nắm bắt cặp đùi của nàng, cây côn ŧɦịŧ mãnh liệt chạy nước rút bên trong cái hang động đẩm nước!

-Um…

Bỗng nhiên, cây côn ŧɦịŧ của hắn giật lấy từng hồi, tϊиɦ ɖϊƈh͙ từng làn bắn sâu vào hoa tâm của nàng….

Sau khi tϊиɦ ɖϊƈh͙ xuất lấy ngập tràn bên trong âm động của Đường phu nhân, Tống Thanh Thư lại đem cây côn ŧɦịŧ từ trong mật huyệt rất nhanh rút ra, thân thể di chuyển thoáng một cái, phần tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng rực còn rơi rớt lại, liền để phún xuất ra tại trên khuôn mặt đỏ ửng của nàng…..

…………………………………………………………………………………………

Khi trên đường hai người từ tửu điếm về phủ đệ Tiết Độ Sứ, Đường phu nhân không còn cố kỵ, một tay choàng lấy tay của Tống Thanh Thư, cả người phảng phất không có xương cốt dựa vào ở trên người của hắn.
Nhìn lấy phụ nhân xinh đẹp một bộ nhu tình như nước, Tống Thanh Thư trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn, nếu ở trên giường mà làm thỏa mãn cho các nàng, thì quả nhiên cái gì sau này cũng đều là làm được.

-Công tử có phải muốn biết được chuyện gì đó phải không?

Hai người một đường trò chuyện phiếm, Đường phu nhân đột nhiên nhỏ giọng hỏi.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên sững sờ, nhưng rất nhanh hiểu được, Đường phu nhân thường ngày lượn vòng trong danh viện gặp nhiều nam nhân cao tầng quý tộc, một chút nhãn lực khẳng định là có, chính mình trước đó đã mấy lần hỏi bóng nói gió, khó tránh khỏi bị lộ ra dấu vết.

Nghĩ tới đây, Tống Thanh Thư thấy cũng không vần giấu diếm nữa, mà ăn ngay nói thật, đem mục đích chuyến đi lần này đại khái cùng nàng nói qua, sau hai ngày nỗ lực cày cấy tưới tiêu trong thân thể của Đường phu nhân, hắn tự tin đã thu phục được thể xác và tinh thần của người thiếu phụ thành thục này, không tin là nàng sẽ bán đứng mình..