Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 681: Hỏng việc



CHƯƠNG 681: HỎNG VIỆC.



-Thϊếp thân. . . bái chào vương gia…

Dù trong lòng sợ hãi, Đường phu nhân vẫn phải đứng dậy thi lễ.

-Thật sự là một vưu vật a.

Hoàn Nhan Lượng thân là vương gia tại Kim Quốc dưới một người, trên vạn người, hắn chơi đùa qua rất nhiều nữ nhân, nhưng vẫn phải thừa nhận, Đường phu nhân là nữ nhân mà hắn sở hữu vũ mị cao nhất, nhất là bên dưới hạ thể của nàng, một khi đưa cây côn ŧɦịŧ chạm vào là âm dịch rất nhanh trào ra tràn ngập, khiến người rất có cảm giác thoải mái suиɠ sướиɠ và thỏa mãn với thành tựu….

Lúc này lại thấy thân thể của Đường phu nhân dướng như uyển chuyển sung mãn hơn trước kia nữa, lại nhìn khuôn mặt hiện lên hoa đào kiều diễm, Hoàn Nhan Lượng kinh hãi ồ lên:

-Phu nhân khí sắc tốt như vậy, so trước kia còn phải vũ mị hơn vài ba phần.
Ngoài cửa Mộ Dung Bác nhíu mày, có đôi khi võ công quá tốt cũng là một loại gánh vác, tuy cách vách tường, nhưng những lời đối thoại bên trong thì lão nghe được rõ ràng…

Vừa nghĩ tới tiếp theo bên trong, rất có thể truyền đến một số thanh âm hoang đường, Mộ Dung Bác hơi cau mày, lão cũng không muốn mình mất tự nhiên, cho nên nhấc chân liền đi ra ngoài mấy trượng, đến khi không nghe không được bên trong những lời tư mật, lão mới dừng lại.

Mộ Dung Bác cũng không lo lắng lắm về sự an toàn của Hoàn Nhan Lượng, dù sao chung quanh vẫn còn có nhiều thị vệ võ công cao cường, mà mình ngay tại vị trí này, cũng có thể đem cảnh tượng của cả viện thu hết vào mắt, nếu có thích khách xuất hiện, lão cũng có thể xuất hiện kịp thời hộ vệ cho Hoàn Nhan Lượng.

Trong phòng Hoàn Nhan Lượng cũng không biết Mộ Dung Bác đã rời đi khỏi cửa, tuy nhiên bây giờ nếu có biết, hắn cũng sẽ không để ý tới, bây giờ tất cả lực chú ý của hắn đều ở trên thân thể của người thiếu phụ xinh đẹp trước mắt này.
Nghe được lời nói Hoàn Nhan Lượng, Đường phu nhân sắc mặt thêm đỏ lên, nghĩ đến hai ngày vừa rồi Tống Thanh Thư vất vả tưới tiêu, không khỏi ác ý phỏng đoán: ” Nếu bây giờ nói cho Hoàn Nhan Lượng biết, thân thể và sắc mặt của mình tốt đẹp lên là bởi vì được một nam nhân khác tưới tiêu tràn trề nhuần nhuyễn vô cùng khoái lạc nên mới được như vậy, cũng không biết có thể làm kích động đối phương đến mức phải bị bất lực liệt dương hay không? “

Đường phu nhân cuối cùng vẫn là bỏ đi cái suy nghĩ chết người này, dù sao bây giờ Tống Thanh Thư vẫn còn trong phủ, nàng e sợ sẽ gây cho hắn phiền toái, nên miễn cưỡng gượng cười nói:

-Vương gia quá khen.

Hoàn Nhan Lượng đưa tay tới ôm eo nàng:

-Giữa phu nhân và bổn vương còn khách sáo làm gì, đến đây với ta..
Nào ngờ Đường phu nhân khẽ nhúc nhích thân người, tránh thoát móng vuốt bàn tay hắn.

Hoàn Nhan Lượng biến sắc, lạnh nói:

-Thế nào, chẳng lẽ phu nhân đã có tân hoan, nhanh như vậy quên mất người cũ rồi sao?

Đường phu nhân sắc mặt trắng nhợt, ấp úng giải thích nói:

-Vương gia hiểu lầm, chỉ là thϊếp thân hai ngày gần đây…thân thể không thoải mái.

Hoàn Nhan Lượng nặng nề hừ:

-Có cái gì mà không thoải mái, cho cho bổn vương nghe thử xem.

Đường phu nhân trong lòng tuy bối rối, tuy nhiên nàng chung quy vẫn là một thiếu phụ thành thục trong việc tiếp cận với nam nhân, liền khôi phục trấn định:

-Thϊếp thân đến …ngày đó…

"Thật là xúi quẩy!" Hoàn Nhan Lượng thầm mắng, hắn lại không có hoài nghi lời nói của nàng, bời vì theo hắn, Đường phu nhân tuyệt đối không dám lừa gạt mình,
-Phu nhân đến ngày, nhưng cái miệng nhỏ vẫn phục vụ được chứ? Cứ đến dùng miệng giúp bổn vương cũng được..

Nói xong liền kim đao đại mã ngồi xuống, vừa bắt đầu cởi ra đai lưng.

Đường phu nhân sắc mặt lúc trắng lúc xanh, nếu trước đây không có gặp được Tống Thanh Thư, dạng yêu cầu này nàng sẽ không có chút gì khó xử, có thể là do trước đó đã hứa hẹn đáp ứng với Tống Thanh Thư, tuyệt sẽ không để cho nam nhân nào đụng đến chính mình….

-Thế nào, muốn bổn vương phải cầu phu nhân sao?

Thấy Đường phu nhân vẫn đứng bất động, Hoàn Nhan Lượng không hỏi.

Đường phu nhân cắn môi, bây giờ nàng thật không biết nên làm như thế nào cho phải, dù bây giờ nàng không muốn cùng Hoàn Nhan Lượng có bất cứ quan hệ gì, nhưng quyền thế của đối phương khiến nàng vô pháp kháng cự.
"Ai, không còn có cách nào khác, chẳng lẽ đây là số mệnh của nữ nhân a?"

Đường phu nhân thăm thẳm thở dài một hơi, rốt cục bước đến.

Gặp Đường phu nhân chậm rãi hướng mình đi tới, Hoàn Nhan Lượng lộ ra vẻ hài lòng, hắn không có bởi vì đối phương chậm chạp mà tức giận, ngược lại hắn lại thích vô cùng khi thấy đối phương biểu lộ ra loại do dự như thế này..

"Thật là một yêu tinh làm mê chết người." Hoàn Nhan Lượng không biết đây là tâm tình chân thực của Đường phu nhân, mà còn tưởng là nàng cố ý biểu hiện ra cái loại vừa muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào để khiêu gợi, trong lòng rất là tán thưởng.

Một nữ nhân hiểu được mị lực từng phân tấc trên da thịt của mình, dạng nữ nhân như thế này thì thường thường chỉ có những người có tư sắc, đồng thời phải hiểu biết phong tình nhiều thì mới sử dụng thành thục, mà Đường phu nhân, chính là một nữ nhân thành thục như vậy!
Hoàn Nhan Lượng trái tim bạo động càng lợi hại, hắn đã hạ quyết định, đợi lát nữa không cần quan tâm đang nàng có tháng hay không, cứ đè nàng ra thọc cây côn ŧɦịŧ vào xông pha trong cái âm động của nàng để phát tiết là được.

Chỉ là cái ý muốn này của Hoàn Nhan Lượng nhất định sẽ thất bại, hắn đang hưng phấn nhìn chằm chằm Đường phu nhân quì ngồi xuống nền đất giữa háng của mình, đột nhiên từ giữa hai người xuất hiện một làn hắc ảnh.

Hoàn Nhan Lượng phản ứng cũng thuộc hạng nhất đẳng, đang muốn la lên báo động quân thị vệ, đột nhiên hắn nhìn thấy một đôi mắt đen nhánh thâm sâu, tiếng kêu phát ra đến cổ họng kêu cứu liền nuốt trở về.

-Hãy nhìn đôi mắt ta….

Tống Thanh Thư lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hai mắt Hoàn Nhan Lượng, cho dù ánh mắt lộ Hoàn Nhan Lượng lộ ra một tia giãy dụa phản ứng, nhưng thần trí của hai người thì cách biệt quá xa, không lâu lắm, đồng tử Hoàn Nhan Lượng bắt đầu trở nên ngây dại dần ra…
Tống Thanh Thư thở nhẹ một hơi, hắn sở dĩ có thể tránh thoát được Mộ Dung Bác và bọn người thủ vệ trùng điệp vòng ngoài để mà xuất hiện trong gian phòng này, không phải vì hắn có chi thuật ẩn nấp cao minh nào cả, mà chính là hắn ngay từ đầu đã mai phục sẵn tại trong gian phòng này.

Nguyên lai vừa rồi khi Tống Thanh Thư cảm nhận được mục đích của Hoàn Nhan Lượng là đi đến phòng ngủ của Đường phu nhân, hắn liền vận khởi khinh công Đạp Sa Vô Ngân, vượt lên trước đám người mai phục ẩn vào bên trong, Hoàn Nhan Lượng cho dù cẩn thận đến mấy cũng phải có sơ sót, ở bên ngoài bố trí phòng thủ, lại quên phái người điều tra bên trong gian phòng này trước khi vào.

Chuyện này thậm chí ngay cả Đường phu nhân cũng không biết, nàng không hiểu mảy may võ công, bởi vậy khi Tống Thanh Thư ẩn vào trong phòng, không đánh động nàng cũng không phải là việc khó gì. Sở dĩ ngay cả Đường phu nhân thì hắn cũng muốn giấu diếm, bởi vì Hoàn Nhan Lượng vô cùng giảo hoạt, Tống Thanh Thư lo lắng đối phương nhìn từ trên nét mặt của Đường phu nhân lại nhìn thấu ra sơ hở gì.
Rốt cục trời không phụ người có lòng, để hắn nhất kích đánh trúng.

Đã thành công mê hoặc Hoàn Nhan Lượng bằng Di Hồn Đại Pháp, tâm tình Tống Thanh Thư rốt cục buông lỏng, do dự một lúc, cuối cùng hắn không có lựa chọn cách gϊếŧ chết Hoàn Nhan Lượng. Một nam nhân mưu tính việc lớn, thì phải phân rõ ràng yêu ghét cùng mối quan hệ lợi ích, một vương gia Hoàn Nhan Lượng còn sống, so một tên Hoàn Nhan Lượng chết đi thì có nhiều chỗ dùng đến.

Hắn không phải là không nghĩ tới chuyện gϊếŧ chết Hoàn Nhan Lượng rồi chính mình sẽ dịch dung giả dạng thay vào đó, có thể trước đó khi giả mạo Khang Hi thành công, là bởi vì hắn đối với Khang Hi quá quen thuộc, lại đã từng ở tại Thịnh Kinh thành một thời gian nên thông thạo, vì thế hắn ung dung thay mận đổi đào thành công thay thế. ..
Nhưng đối với Hoàn Nhan Lượng, thì Tống Thanh Thư có quá nhiều điều không biết, mà những người đi theo bên cạnh Hoàn Nhan Lượng đều là đỉnh tiêm cao thủ, đều là hạng người tinh quái, chỉ cần hơi lộ ra một chút sơ hở, thân phận của hắn liền sẽ bị bại lộ.

Tống Thanh Thư không muốn bởi vì việc nhỏ mất lớn, bởi vậy sau khi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn là lựa chọn tạm thời không gϊếŧ Hoàn Nhan Lượng.