Để Hoàng Dung nghỉ ngơi một lát, nam nhân kia có lẽ lại muốn thay đổi tư thế, hắn nắm vuốt vai nàng rồi lập tức đưa cả người nàng lật ngửa qua.
Hoàng Dung một tiếng kinh hô, cho dù bây giờ trong phòng đen kịt, nhưng Tống Thanh Thư võ công cao như vậy, ai biết hắn có nhìn thấy khuôn mặt của mình hay không, vạn nhất bị hắn nhìn thấy mình hình dạng, nếu hắn biết được là mình, thì chuyện trước đó yên lặng chịu đựng khuất nhục, thậ sự là quá buồn cười khôi hài cho mình.
Trong lúc bối rối Hoàng Dung linh cơ nhất động, trong nháy mắt khi hắn lật ngửa nàng qua, thì chân tay của nàng giống như bạch tuộc quấn quanh trên thân Tống Thanh Thư, cái đầu cũng thuận thế tựa ở trên bả vai hắn, dạng như thế này cho dù Tống Thanh Thư thị lực tốt đến đâu, cũng không cách nào thấy được khuôn mặt nàng. Tống Thanh Thư bị động tác của Hoàng Dung làm cho ngạc nhiên, vừa rồi thấy nữ nhân này đã rất mệt mỏi trong khoái lạc như chưa hoàn hồn, mà bây giờ lại cuồng nhiệt như thế này, bất quá hắn tưởng rằng là Đường phu nhân đang động tình cùng cực, trong lòng nổi lên một trận ấm áp, nghiêng đầu thuận thế liền hướng một bên môi đỏ của nàng hôn lên.
-Um…
Hoàng Dung không ngờ tới Tống Thanh Thư lại đột nhiên hôn nàng, bất ngờ không đề phòng nên lập tức miệng nàng vừa vặn với môi hắn, đang muốn khép chặt hàm răng lại thì đầu lưỡi của Tống Thanh Thư đã đột phá vào đến trong khoang miệng, cùng đầu lưỡi của nàng quấn quanh cùng một chỗ.
-Đường phu nhân, miệng nhỏ của phu nhân thật ngọt.
Cho dù đầu lưỡi của Tống Thanh Thư đang không rảnh mút lấy đầu lưỡi của Hoàng Dung, nhưng hắn có thể dùng công phu truyền âm nhập mật tán thưởng nàng. Khi cái miệng nàng là nơi lãnh thổ cuối cùng từ đầu đến giờ là hắn chưa chạm đến cũng đã thất thủ, trong đầu Hoàng Dung hiện lên một mảnh mờ mịt, lập tức thăm thẳm thở dài, cuối cùng vẫn là dùng lưỡi của mình mút hút trở lại cùng đầu lưỡi hắn.
Trong óc nàng hiện ra một hình ảnh, nhớ lại ban đầu ở phủ Kinh Châu khi hai người lần đầu tiên gặp mặt, khi đó nàng là Hoàng bang chủ cao cao tại thượng, là Quách phu nhân được vạn nhân kính ngưỡng mến yêu, còn đối phương chẳng qua chỉ là một tên hậu sinh tuổi trẻ không có tiếng tăm gì cả, duy nhất để cho nàng lưu lại ấn tượng khắc sâu là ánh mắt thanh tịnh của hắn, tuy nhiên cũng chỉ có đến thế thôi, lúc ấy nàng làm sao có thể ngờ tới sẽ có một ngày sẽ bị hắn ép dưới thân thể đưa cái đồ vật bên dưới hạ thể của hắn vào thân thể của mình mà tùy ý khi dễ? "Đây chẳng lẽ là số mệnh sao?" Hoàng Dung trong lòng đến giờ vẫn không hiểu, nàng đã từng nhiều lần gặp tình huống nguy cơ như thế này, nhưng nàng đều nỗ lực bảo toàn được danh tiết của mình, thật không nghĩ đến cuối cùng vẫn bị nam nhân kia tiến vào thân thể trong sạch của mình.
-Tĩnh ca ca, ta đã thật hết sức. . ." trong tâm trí Hoàng Dung gào thét.
Tống Thanh Thư thì không biết nữ nhân dưới người kia là Quách phu nhân kiều diễm mà mình luôn mơ ước, nên chỉ biết tham lam thưởng thức vị đạo thơm ngọt của hai đâu lưỡi đang quấn quít với nhau..
Dù là không nguyện ý thừa nhận, nhưng Hoàng Dung vẫn là bi ai, khi nhận ra bị đối phương nhiệt tình bú ʍúŧ lưỡi của mình để khiến cho nàng tiếp tục động tình.
"Dù sao đêm nay sinh sự tình chỉ có ta biết." Hoàng Dung trong đầu hiện lên một suy nghĩ, chuyện không nên cũng đã phát sinh, chính mình cần gì phải khổ tâm bi lụy? Mau chóng để hắn làm cho xong việc, thì mình mới dễ thoát thân được. Vừa nghĩ như thế, cánh tay ngọc Hoàng Dung liền giãn ra, nhẹ nhàng luồn xuống dưới hạ thể của hắn, cầm lấy cây côn ŧɦịŧ cự đại vẫn còn tràn ngập dính lấy âm dịch của nàng, lần mò rồi nhét qui đầu côn ŧɦịŧ vào cái cửa miệng huyệŧ hơi sưng của mình, khi cây côn ŧɦịŧ thuận thế trôi tuột sâu vào trong hang động nàng, cái miệng nhỏ nhắn Hoàng Dung cũng bắt đầu phát ra mơ hồ không rõ tiếng rêи ɾỉ nức nở nghẹn ngào.
Cảm thụ được mỹ nhân mềm mại, hơi thở của hắn cũng bắt đầu cấp tốc trầm trọng, hưởng thụ lấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ say lòng người như thế, mỹ nhân trong ngực ôn hương nhuyễn ngọc, cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư bởi vì vừa mới chinh chiến mà phát tiết qua, chưa hoàn toàn sưng cứng hẳn, ngay lập tức đã cứng rắn lại như thép, như thanh bảo kiếm nóng rực vừa được đút vào trong vỏ .. ………………………………………………………………………………………….
Lúc này Hoàng Dung đâu còn biểu lộ cao cao tại thượng như bình thường hàng ngày đây này! Thời điểm bây giờ nàng chỉ là một nữ nhân đang tại dưới thân nam nhân rêи ɾỉ hầu hạ mà thôi! Hai tay của nàng ôm chặt lấy trên người nam nhân, hai chân tuyết trắng giơ cao cao đem bờ eo của hắn kẹp chặt, cái mông trắng liên tiếp hẩy lên!
Tống Thanh Thư lúc này càng đánh càng hăng, Hoàng Dung mị nhãn khép hờ, cái miệng anh đào nhỏ nhắn kiều thở hổn hển:
-Um…ừ….
Nàng cảm giác được trong thân thể mình, cây côn ŧɦịŧ trở càng thêm cứng rắn cự đại rồi, nó đang trùng trùng điệp điệp phảng phất muốn đem thân thể của mình đâm thủng, cây côn ŧɦịŧ to dài của Tống Thanh Thư từng cái đụng chạm lấy chỗ sâu nhất hoa tâm của nàng! -Ui…... tốt…. thật sâu...
Từng đợt âm thanh dâʍ đãиɠ theo trong miệng của Hoàng Dung phát ra, bên tai nghe nữ nhân phóng đãng rêи ɾỉ, Tống Thanh Thư bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ dị thường hưng phấn, hắn sử xuất tất cả vốn liếng, trên nhục thể của nàng thỏa thích rong ruổi, côn ŧɦịŧ lại một lần lại một lần ma sát đột phá, thu nhận lấy âm tinh sâu trong hành lang âm động của nàng…
-A... a... ta... không được... không được……
Thân thể yêu kiều Hoàng Dung lại run rẩy lên, bên trong âm động âm dịch lầy lội không chịu nổi, hoa tâm mở miệng tiếp tục phun trào âm tinh, chất mật dinh dính từng đợt từng đợt vung ra, như là vòi sen tưới hoa bắn vào phía trên qui đầu của hắn, làm linh hồn Tống Thanh Thư như muốn thượng thiên, đúng là không có thể nhịn xuống, tϊиɦ ɖϊƈh͙ lại lần nữa thẳng phun... Hai người cùng lúc không cách nào khống chế đều cao vút kêu ra thành tiếng... …………………………………………………………………………………………..
Cũng không biết bao lâu, Hoàng Dung tựa trên đầu giường nhìn nam nhân bên đã ngủ mê, gương mặt nàng đỏ bừng vô cùng, nàng biết Tống Thanh Thư võ công cực kỳ cao, như là không thể để cho hắn hao hết tinh lực rơi vào trạng thái ngủ say, việc của mình muốn để cho hắn cứ tưởng mình là Đường phu nhân tuyệt không có khả năng, bởi vậy nàng cơ hồ dùng hết tất cả vốn liếng của nữ nhân để quấn quýt làm hắn si mê.
"Thật là một tên cầm thú!"
Hoàng Dung âm thầm xì mắng, nghĩ đến đối phương không biết ở trong cơ thể mình phun tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra bao nhiêu lần, còn mình âm tình trào ra đến mức cạn kiệt chịu không nỗi, ở giữa hai hàng lông mày xinh đẹp toát ra nhàn nhạt thần sắc lo lắng: “ Vạn nhất không cẩn thận thụ thai thì làm sao bây giờ. . . “ lẽ nào phải dùng nội công bức ra… Tuy nhiên cũng không phải là thời điểm để suy nghĩ nhiều về vấn đề này, Hoàng Dung thấy Tống Thanh Thư cuối cùng đã rơi vào trạng thái ngủ say, vội vàng rón rén từ trên giường nhảy xuống, vừa xuống đất, hai chân nàng đột nhiên mềm nhũn, suýt chút nữa quỵ chân xuống, nhìn lấy bên dưới hạ thể của mình, cái âm hộ đỏ ửng, hai mép nhỏ sưng lên, Hoàng Dung tức giận trừng liếc nam nhân trên giường: “ Đêm nay thật sự là lỗ vốn lớn, kém chút là bị hắn gϊếŧ chết rồi. ..”
Hít sâu một hơi, Hoàng Dung chậm rãi từ từ thích ứng, đầu tiên là tìm tòi đến y phục của mình, đang muốn mặc vào thϊếp thân nội y thì ngạc nhiên ngơ ngác, hiện cái yếm thì dây cột đã bị đứt hết, cái tiểu nội khố thế mà bị đứt thành hai nửa, vừa thẹn lại giận: “ Thật là một nam nhân thô lỗ! “ Qua loa mặc vào y phục, cầm lấy cái yếm cùng tiểu nội khố nhét vào trong người, nàng không thể lưu lại tại hiện trường bất kỳ dấu vết nào.
Chỉnh lý tốt y phục về sau, Hoàng Dung chạy đến bên tủ treo quần áo, đem Đường phu nhân ôm quay trở về trên giường, để nằm bên cạnh Tống Thanh Thư, vội vàng giải khai y phục của Đường phu nhân, Hoàng Dung trong lúc vô tình đụng phải thân thể đối phương, không thể không thừa nhận: “ Hồ ly tinh này dáng người quả nhiên rất tốt, khó trách tên Tống Thanh Thư hỗn đản kia mê đến thần hồn điên đảo….”
Bố trí xong hiện trường qua đi, Hoàng Dung định rời khỏi, đột nhiên toàn thân cứng đờ, bời vì nàng cảm giác được từ bên trong váy đột nhiên có dịch nước nóng hầm hập chảy ra.
Hoàng Dung hàm răng khẽ cắn môi dưới khi biết đó là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Tống Thanh Thư từ sâu trong thân thể của mình chảy xuôi ra, nàng xạm mặt một lần nữa quay trở về bên giường, vươn tay tại váy bên trong sờ soạng, sau đó để cho tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính trong tay, thoa lên trên cái âm hộ của Đường phu nhân. "Tất cả đều là tại ngươi khiến cho đêm nay ta gặp nhiều khuất nhục như vậy!" Hoàng Dung một bên vừa xoa, một bên âm thầm thấy mình còn may mắn, suýt chút nữa là đã để lại sơ hở, nếu đến lúc Đường phu nhân tỉnh lại, trên cái âm hộ của nàng không có dấu vết tϊиɦ ɖϊƈh͙, chỉ sợ là cả hai người bọn họ đều sẽ hoài nghi ..
Rốt cục thế trận được bố trí một cách hoàn hảo, Hoàng Dung thân hình lóe lên liền phóng ra khỏi gian phòng này, nàng quay trở lại nơi bí mật của lực lượng Cái Bang chờ tiếp ứng, chuyện thứ nhất Hoàng Dung làm là phân phó thủ hạ chuẩn bị cho nàng một thùng nước nóng lớn để nàng tắm rửa.
Nhìn qua trên mặt nước khuôn mặt mình hiện lên màu hoa đào, trong đôi mắt sóng nước long lanh lưu chuyển, rất khác mấy ngày trước nàng với bộ dáng phong trần mệt mỏi một trời một vực, Hoàng Dung biết xảy ra hiện tượng thay đổi dáng vẻ của mình, tất cả đều là do công lao tên hỗn đản kia vất vả cần cù tưới tiêu trong thân thể mình, trong lòng buồn bã đau khổ, nằm ở một bên trong thùng tắm khóc lên. ……………………………………………………………………………………..
Khi Tống Thanh Thư thức giấc, cảm thấy trong người của mình tinh thần sảng khoái chưa từng có trãi qua như thế, nhìn lấy Đường phu nhân co quắp tại trong ngực, hắn mỉm cười, thay nàng đắp kín mền.
"Bị giày vò suốt một đêm, chắc nàng rất mệt mỏi." Tống Thanh Thư thương tiếc liếc nhìn nàng, rồi rất nhẹ nhàng đứng dậy.
………………………………………………………………………………………..
Tối hôm qua cứu được Đường phu nhân từ trong tay Hoàn Nhan Lượng, Tống Thanh Thư cảm thấy vẫn phải cần đi xem lại động tĩnh của Hoàn Nhan Lượng bên kia, mặc dù hắn thi triển Di Hồn đại pháp với đối phương, nhưng khó đảm bảo sẽ không xảy ra cái gì sơ suất, vạn nhất gây nên sự hoài nghi của người Kim thì tất cả mọi chuyện liền hỏng bét. Tối hôm qua từ bên trong miệng của Đường Quát Biện biết được, Hoàn Nhan Lượng không biết mình tồn tại xuất hiện ơ nơi này, bởi vậy đây là một cơ hội cục diện cực kỳ có lợi, nếu sự tình tối hôm qua hành tung mình bị bại lộ, thì đó sẽ là một chuyện khó khăn sau này.
Đi trên đường, Tống Thanh Thư trong đầu đột nhiên nhớ tới Hoàng Dung, cũng không biết nàng đã xử lý tốt chuyện bên Cái Bang chưa, chuyện làm sao nghĩ cách cứu Quách Tĩnh thì nàng còn phải cùng hắn thương lượng kế sách cho hoàn mỹ đây. ..
Chỉ là hắn không biết được, Hoàng Dung tối hôm qua đã quay trở lại, còn bị hắn ép dưới thân thể hung hăng thao luyện cày cấy tưới tắm nàng một buổi tối!
Tống Thanh Thư chân trước vừa đi, thì chân sau Hoàng Dung đã quay về viện tử, thực ra nàng đã sớm đến đây, dù sao trong tâm trí của nàng còn buộc lên sự an nguy của trượng phu, thế nhưng nàng lại chưa biết làm như thế nào để đối mặt với Tống Thanh Thư, bởi vậy chỉ quanh quẩn tại phụ cận, không dám vào tới. Nhìn thấy Tống Thanh Thư rời đi, rốt cục nàng cũng có dũng khí liền quay trở về gian phòng của hắn, lại thêm nàng vừa nghĩ đến tối hôm qua chính mình bố cục vẫn còn một sơ hở, nhất định phải thừa dịp lúc Tống Thanh Thư rời đi để vào trong mà giải quyết, vì thế nàng liền lặng lẽ chui vào gian phòng kia.