Tống Thanh Thư đối với Hoàng hậu Bùi Mạn đương nhiên không có tình cảm gì, giữa hai người chẳng qua là có mối quan hệ giao dịch, chỉ bất quá nếu Hoàng hậu Bùi Mạn bị gặp nguy hiểm thì ngày sau có thể sẽ không thuận lợi cứu ra những người kia trong Hoán Y Viện…
Triệu Hô Nhi cùng Triệu Viên Viên thì Tống Thanh Thư lần này mạo hiểm là để lấy hồi báo của các nàng, cái gọi là hồi báo cũng không phải là thân thể các nàng, mà chính thân phận các nàng vẫn còn là hai công chúa trong sạch của Tống triều ..
Có hai nàng để gắn kết lên tầng quan hệ này, Tống Thanh Thư về sau có thể thừa cơ cùng với hoàng thất Tống Quốc cùng chung một tuyến, phải biết bây giờ Kim Xà Doanh tuy phát triển không ngừng, nhưng chung quanh tất cả đều là những đế quốc có thực lực cường đại, nếu muốn tiếp tục sinh tồn, thì chỉ dựa vào tác chiến chắc chắn là không được, còn cần phải lôi kéo khắp nơi xử lý quan hệ tốt cùng các quốc gia khác. Bây giờ Kim Xà Doanh cùng Thanh Quốc đang ngưng chiến, Tống Thanh Thư cùng với cao tầng Liêu Quốc cũng có mối quan hệ cá nhân tốt đẹp, bố cục tại Kim Quốc lúc này cũng dần dần có khởi sắc, chung quanh cường quốc duy nhất chưa có quan hệ chỉ còn lại là nước Tống.
Trước đó Tống Thanh Thư đại phá quân Thanh, thuận thế chiếm lĩnh toàn cảnh Sơn Đông, đem bản đồ của Thanh quốc phân ra thành hai, dẫn đến Mãn Thanh chỉ còn Hoài Nam, Giang Tô ...
Cứ việc nơi đó còn có Lý Khả Tú đóng quân với 10 vạn quân, bất quá người sáng suốt đều biết cục thịt béo này nhất định sẽ bị các thế lực lân cận mưu đồ chiếm đoạt, Tống Thanh Thư đã âm thầm phái Tiêu Uyển Nhi nam hạ âm thầm bố trí hết thảy, lại thêm mình cùng Lý Nguyên Chỉ có quan hệ cá nhân, coi như Kim Xà Doanh chí ít cũng đã chiếm được tiên cơ. Chỉ bất quá đối với cục thịt béo này nhìn chằm chằm vào cũng không phải là một nhà Kim Xà Doanh, Tống quốc cũng muốn nhân cơ hội này kiếm một chén canh, nếu xử lý không tốt, cục thịt béo này rất có thể dẫn phát đến việc Kim Xà Doanh cùng Tống Quốc đại chiến.
Mặc kệ là tâm tư đứng từ góc độ nào, Tống Thanh Thư cũng không muốn nhìn thấy chuyện như vậy phát sinh, mà hai nàng công chúa Tống Triều, sẽ là một cơ hội để giải quyết vấn đề này.
-Tỷ phu, muội đi trước, huynh phải nhớ kỹ lới mượi vừa nói.
Hoàn Nhan Bình lúc gần đi ánh mắt lưu luyến không rời, bất quá nghĩ đến bây giờ thời gian cũng không còn nữa, nễn cũng chỉ đành rời đi.
-Phò mã gia…Phò mã gia, vương gia mời Phò mã nhập phủ dùng bữa.
Tống Thanh Thư đang trầm tư, thì hạ nhân Hải Lăng Vương phủ từ xa chạy tới la lớn. -Há…tốt..
Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, chính mình đang lo lắng Hoán Y Viện điều tra, đồng thời nghĩ đến kế hoạch cứu viện những công chúa đó cũng chưa có nghĩ ra, thì nơi này không phải là đã có sẵn trợ thủ hay sao!
Tống Thanh Thư trong đầu dường như có linh cảm, nhanh chóng suy nghĩ, liền mơ hồ thấy ra kế hoạch một hòn đá ném trúng hai con chim.
-Đường Quát huynh cùng di tử trò chuyện cái gì mà lâu như vậy chứ?
Bất tri bất giác Tống Thanh Thư đã được hạ nhân Hải Lăng Vương dẫn tới dùng bữa trong đại sảnh, Hoàn Nhan Lượng nhìn thấy hắn tựa như mất hồn mất vía, liền cười ha ha nói.
-Khiến vương gia chê cười.
Tống Thanh Thư ngẩng đầu lên, nhìn thấy cũng có Đồ Đan Tĩnh, nàng mặc bộ xiêm y màu trắng, phối hợp với dáng người lồi có lõm, một đôi bầu vú ngạo nhân nhẹ nhàng phập phồng lấy, dung nhan xinh đẹp phối hợp với ngũ quan tinh xảo mê người càng phát huy vô cùng tinh tế, hắn liền vội vàng thi lễ, -Bái chào Vương phi.
Đồ Đan Tĩnh mỉm cười:
-Đều là người một nhà, Phò mã không cần đa lễ.
Bản ý của Đồ Đan Tĩnh ám chỉ Hoàn Nhan Lượng cùng Ca Bích xem như là đường huynh muội, như vậy song phương xác thực cũng là thân thích, dạng này dĩ nhiên chính là người một nhà. Có thể vì Hoàn Nhan Lượng cùng Tống Thanh Thư trước đã có ước định trao đổi thê tử, ai cũng có tâm hoài quỷ thai, liền cũng nghĩ đến cái phương diện kia, sắc mặt hai người cùng lúc trở nên cổ quái.
Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ: "Trước kia nghe Đường phu nhân kể lại bị Hải Lăng Vương phi Đồ Đan Tĩnh thiết kế bẫy rập, cho nên thân thể đành phải lọt vào trong tay của Hoàn Nhan Lượng, nhưng trong khoảng thời gian gặp mặt, thì hắn thấy Hải Lăng vương phi khí chất tao nhã, đồng thời nàng lại nổi danh nhất tâm hướng Phật, thực sự không giống như Đường phu nhân trong miệng nói Đồ Đan Tĩnh là một mỹ nhân tâm độc rắn rết, có thể bên trong là có hiểu lầm gì đó, bất quá bây giờ không phải là thời điểm quan tâm đến Đường phu nhân!" Tống Thanh Thư tập trung ý chí, bất động thanh sắc nhìn Đồ Đan Tĩnh liếc nhìn một chút, trước đó trong tâm còn có chút kháng cự đề nghị của Hoàn Nhan Lượng đưa ra trao đổi thê tử, nhưng hôm nay vì kế hoạch một hòn đá ném trúng hai con chim, chính mình phải chủ động tăng tốc cái kế hoạch trao đổi thê tử này.
Trên bàn ba người đều suy nghĩ, rất nhanh đã dùng bữa xong, Hoàn Nhan Lượng phải vào cung một chuyến, liền thuận thế đem Tống Thanh Thư kéo ra bên ngoài, Tống Thanh Thư biết hắn muốn cái gì, liền cùng Đồ Đan Tĩnh cáo biệt.
-Phò mã đi thong thả.
Đồ Đan Tĩnh hé miệng mỉm cười một, từ khóe miệng lộ ra một lúm đồng tiền ẩn hiện, Tống Thanh Thư nhìn thấy trong lòng rung động, dạng nữ nhân dịu dàng trang nhã như thế này, cũng không biết là lúc lên giường hoan ái, sẽ là một loại phong tình như thế nào đây nữa. Vừa ra khỏi cửa, Hoàn Nhan Lượng liền tiến đến bên cạnh Tống Thanh Thư nói:
-Đường Quát huynh, chuyện lần trước chúng ta đã bàn, ngươi đã tính toán như thế nào rồi?
Tống Thanh Thư lộ ra một mặt khó xử, do dự lúc lâu mới nói:
-Nếu không. . . chúng ta liền thi hành trong đêm nay a?"
-Đêm nay?
Hoàn Nhan Lượng trong lòng nhảy dựng, lập tức cuồng hỉ,
-Tốt, liền đêm nay!
-Như vậy đi… ta hôm nay sẽ lấy lý do tạ ân cứu mạng của vương gia, mời Vương gia cùng Vương phi đến phủ thượng của ta làm khách, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi các nàng. . . Vương gia cảm thấy thế nào?
Tống Thanh Thư che miệng lại, nói.
-Được.. cứ định như vậy.
Vừa nghĩ tới thân thể xinh đẹp mềm mại rung động lòng người của Ca Bích, chính mình đêm nay rốt cục có thể đạt được ước muốn cưỡi lên người nàng, Hoàn Nhan Lượng cả người đều kích động lên. Nhìn thấy Tống Thanh Thư ra vẻ do dự, Hoàn Nhan Lượng suýt nữa thốt ra: “ Đường Quát huynh đem kiều thê lấy ra tạ lễ, bản vương vô cùng hài lòng! “
Bất quá lại nghĩ tới mình cũng phải hi sinh thê tử Đồ Đan Tĩnh, Hoàn Nhan Lượng nụ cười cũng có chút cứng lại: “ Hừ, chỉ cần sau này chờ đến khi chuyện lớn hoàn thành qua đi, ta sẽ đem Đường Quát Biện bí mật xử tử, trên đời này còn có ai biết bí mật Đồ Đan Tĩnh lên giường cùng với hắn? “ Vừa nghĩ như thế, Hoàn Nhan Lượng tâm tình liền lại tốt như cũ.
Tống Thanh Thư bây giờ tu vi, đối với khí thế sát khí cực kỳ mẫn cảm, Hoàn Nhan Lượng vừa rồi biểu tình biến hóa không có giấu diếm qua được hắn, liền cũng âm thầm cười lạnh: "Trước hết để cho ngươi đắc ý, buổi tối hôm nay mới dạy cho ngươi biết, cái gì gọi là trộm gà không được lại mất luôn nắm gạo, mất cả chì lẫn chài! “ Hai người lại trao đổi thêm một số chi tiết, rồi chia tay mỗi người đi một ngả, một người tiến cung, một người về nhà chuẩn bị sẵn trước mọi việc.
Hoàn Nhan Lượng biết đêm nay có chuyện tốt, nên bước chân nhẹ nhàng tung bay, cho đến lúc vào điện, nhìn thấy nguyên soái Hoàn Nhan Tông Hiền, Tào vương, Tả Thừa Tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn, Hữu thừa tướng Hoàn Nhan Tông Bản, Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên cùng trước Điện tiền đô kiểm Hoàn Nhan Đặc Tư lục tục đi đến, lúc này hắn mới ý thức tới là đã có phát sinh chuyện đại sự.
Lấy địa vị những người này, trong cung hoặc nhiều hoặc ít đều có tai mắt bên trong hoàng cung, thế nhưng từ tối hôm qua bên trong Hoán Y Viện nghiêm mật phong tỏa hoàng cung, tai mắt của bọn họ không ai có thể truyền lời ra ngoài, bởi vậy trong bọn họ không có một người nào có thể sớm nghe được phong thanh. -Ngụy vương ngỗ nghịch bất hiếu, đã bị trẫm gϊếŧ.
Kim Hi Tông sau khi nói ra câu đầu tiên liền làm chấn động đến toàn trường, ai cũng trợn mắt há hốc mồm…