Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 922: Không còn lối thoát



CHƯƠNG 918: KHÔNG CÒN LỐI THOÁT.

Tại thời khắc cuối cùng, Đại Hưng Quốc giờ cũng đã cởi bỏ được nghi hoặc, đó chính là lúc các nàng tiến cung, thì rõ rang đã lục soát qua toàn thân của các nàng, vậy thì vũ khí tẩm độc có được từ nơi nào đến? Thì ra trên bàn tay thon thon của các nàng với những móng tay đỏ tươi kiều diễm, đến lúc mấu chốt lại là chi vật kiến huyết phong hầu dùng để đoạt mệnh người.

Nghĩ đến mình tung hoành bao nhiêu năm, được vinh dự nhận lấy danh xưng là người có võ công đứng đầu của Đại Kim Quốc, vậy mà im hơi lặng tiếng chết ở dưới tay hai nữ nhân tay, Đại Hưng Quốc không cam lòng, ý muốn ít nhất cũng kéo theo một mạng người làm đệm lưng, chỉ tiếc là đôi mắt của lão da càng lúc càng mờ dần đi, đôi tay hoàn toàn không nghe theo sai khiến.
“ Bụp..”

Chỉ thấy Huy Nguyệt sứ nâng lên tả chưởng, một cỗ âm kình sắt bén như đao kiếm bắn thẳng vào Ngọc Đường huyệt trước ngực của lão, một chút sinh cơ cuối cùng của Đại Hưng Quốc rốt cuộc đã bị dập tắt.

Đại Khỉ Ti ánh mắt co lại, mặt không thay đổi nói ra:

-Xem ra ngươi tu luyện Âm Phong Đao đã tinh tiến không ít.

Huy Nguyệt sứ không có chú ý tới ý tứ trong giọng nói của Đại Khỉ Ti, chỉ là bụm lấy hữu chưởng, trong lòng còn sợ hãi nhìn Đại Hưng Quốc:

-Lão cẩu tặc này thật lợi hại, vừa rồi ta dùng thủ pháp Thấu Cốt Châm với chất kịch độc kiến huyết phong hầu đánh vào bên trong cơ thể của lão, vậy mà lão vẫn còn có thể tung chưởng đánh gãy lại cánh tay của ta.

Đại Khỉ Ti cũng thở dài:

-Đúng vậy, may mắn là chúng ta không có lựa chọn cùng lão cứng đối cứng, nếu dùng đến phương pháp này, ngay cả bốn người chúng ta liên hợp lại cũng không biết là còn sống sót được mấy người…
Vốn là dựa theo ý tưởng của Phong Vân tam sứ, Đại Hưng Quốc võ công cho dù là cao hơn, cũng không có khả năng cao hơn Cửu Dương Thần Công, Càn Khôn Đại Na Di, Thái Cực quyền kiếm của Trương Vô Kỵ, ba người bọn họ liên thủ, đối phó với Trương Vô Kỵ cũng là đã đủ rồi, bất quá chỉ có Đại Khỉ Ti là phản đối quyết liệt, nàng cho rằng làm như vậy thì sẽ gây động tĩnh quá lớn, rất dễ dàng làm kinh động người trong nội cung, với lại Đại Hưng Quốc thuộc loại cao thủ đẳng cấp, muốn giất được lão mà im hơi lặng tiếng không làm kinh động đến ai thì thật sự quá khó khăn.

Dù sao Ba Tư Minh giáo từ xa xưa đã có truyền thống cùng kinh nghiệm thích khách, mấy người sau khi thương thảo thì sau đó cho rằng chuyện Đại Khỉ Ti lo lắng rất có đạo lý, cuối cùng dẵ quyết định bỏ qua biện pháp dùng bốn người vây công đánh Đại Hưng Quốc, ngược lại sẽ để cho Đại Khỉ Ti cùng Huy Nguyệt sứ hai nàng chấp hành nhiệm vụ dùng mỹ nhân kế với Hoàng Nhan Đãn, sau đó có thể lợi dụng để làm lung lay mất tập trung quan sát của Đại Hưng Quốc rồi thừa cơ tấn công.
Về phương diện dùng nữ nhân xinh đẹp như tiên thiên để ám sát thì ưu thế thật sự không nhỏ, các nàng có thể lợi dụng đầy đủ sắc đẹp và thân thể của mình, thứ hai có thể khiến cho địch buông lỏng đề phòng mà tìm ra được cơ hội ra tay. Nguyên tắc ám sát của tổng đàn Ba Tư chính là không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định phải phân ra sinh tử.

Hai nàng trước chế trụ Hoàn Nhan Đản, sau đó dùng thủ pháp đặc thù khiến cho hắn như là bị trúng thượng mã phong, rồi tiếp tục vẫn lõa thể để phân tán lực chú ý của Đại Hưng Quốc dù biết lão là một tên thái giám nhưng ánh mắt chắc chắn cũng phải quét nhìn trước đường cong với các vị trí khêu gợi của hai vưu vật này, rồi kết hợp trong lúc Đại Hưng Quốc cứu hoàng đế, thì trong nháy mắt đó sẽ ra tay, lại phối hợp với chất kịch độc, quả nhiên tại trong thời gian cực ngắn đã thành công gϊếŧ chết đối phương. Phải biết rằng dựa vào võ công chân thật, Đại Khỉ Ti cùng Huy Nguyệt sứ cộng lại cũng không phải là đối thủ của Đại Hưng Quốc.
Hơi chút nghỉ ngơi và hồi phục một hồi, hai nàng mặc lại xiêm y, sau đó đem từng tên thị vệ đứng canh phía ngoài từng người gọi vào gϊếŧ chết, Huy Nguyệt sứ thay đổi y phục thái giám, cầm lấy kim bài trên thân hoàng đế đi ra ngoài đón lấy Diêu Phong sứ cùng Lưu Vân sứ đang đứng chờ ở ngoài cung cùng nhau tiến vào nội cung.

Đại Khỉ Ti thì lưu lại để xử lý sạch những thi thể trong phòng, nàng tuy rằng bề ngoài kiều diễm như hoa đào, bộ dạng yểu điệu yếu ớt, nhưng đồng dạng cũng chính là Tử Sam Long Vương trên giang hồ gϊếŧ người như ngóe, cho nên việc xử lý các thi thể này đương nhiên rất là nhanh chóng gọn gàng.

Đến khi Ba Tư tam sứ quay trở lại cùng với mấy tên thuộc hạ, Đại Khỉ Ti đã xử lý xong việc, để cho toàn bộ thay đổi y phục thị vệ đứng thủ ở bên ngoài, về phần tướng mạo bất đồng khác nhau, thì cũng không cần lo lắng, trong hoàng cung mỗi ngày có bao nhiêu người bị chết không minh bạch, chì là thay đổi mấy tên thị vệ mà thôi, cho nên không phải là chuyện gì làm cho người phải chú ý đến.
Chỉ có việc làm sao giả dạng Đại Hưng Quốc thì có chút phiền toái, bất quá đến lúc đó rồi sẽ tính. Về phần Hoàn Nhan đản, thì đã bị mê choáng nằm trên giường, không ai quản đến hắn.

Phong Vân Tam Sứ sau khi đi vào trong phòng lục soát toàn bộ chung quanh, cuối cùng cũng không có tìm được thứ đồ vật muốn tìm, Lưu Vân sứ liền nhìn qua Đại Khỉ Ti:

-Hổ phù của hoàng đế không biết nằm ở nơi nào?

Đại Khỉ Ti cũng là kinh sợ:

-Không tìm thấy sao?

Thấy ba người kia nhìn nhìn mình chằm chằm, nàng lập tức nổi giận:

-Các ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì, chẳng lẽ hoài nghi là ta đã lấy rồi cất giấu hay sao?

Diệu Phong sứ cười hắc hắc nói:

-Vừa rồi tại nơi đây chỉ có phu nhân cùng Huy Nguyệt sứ, sau đó thì Huy Nguyệt sứ ra ngoài đón chúng ta, dĩ nhiên là loại bỏ mối nghi ngờ về phía nàng, thời gian còn lại chỉ có một mình phu nhân ở chỗ này, không nghi ngờ phu nhân thì phải hoài nghi người nào đây chứ?
Đại Khỉ Ti hừ:

-Vừa rồi ta xử lý nhiều thi thể như vậy, thì làm sao còn có thời gian để đi tìm Hổ Phù? Huống chi ta lấy Hổ Phù cất giấu đi thì có cái chỗ tốt gì? Hiện tại thánh nữ tổng đàn lại là nữ nhi của ta, chẳng lẽ ta muốn kéo nữ nhi của ta chìm xuống nước hay sao?

Ba Tư tam sứ cùng nhìn nhau, cũng hiểu được Đại Khỉ Ti nói rất có đạo lý, chần chờ:

-Vậy Hổ Phù kia ở nơi nào đây chứ?

Đại Khỉ Ti chỉ vào Hoàn Nhan Đản đang nằm ở trên giường:

-Hỏi hắn không được sao?

………………………………………………………………………………

Hoàn Nhan Đản thì lúc này đang có một giấc mộng mỹ diệu, trong mộng hắn thấy bên trái đang đút côn ŧɦịŧ vào âm động của Đào Hoa phu nhân, bên phải thì đưa tay ngoáy lấy trong âm động Nguyệt nô, tại trên giường rồng bên dưới hạ thể của Nguyệt nô đang đọng lấy mấy đốm hoa hồng của xử nữ trên tấm đệm gấm, càng làm cho hắn mừng rỡ chính là, bản thân dường như đột nhiên sung mãn quay trở về thời kì tráng niên của một nam nhân, tinh lực của cái đồ vật kia bành trướng vô tận, cường ngạnh không biết mệt mỏi, hai nữ nhân kia thì đang suиɠ sướиɠ oằn oại rêи ɾỉ dưới háng của mình, cái loại cảm giác thỏa mãn tự hào này, hắn đã bao nhiêu năm không có cảm nhận được rồi?
Bất quá trong lúc hắn vừa rút cây côn ŧɦịŧ từ trong âm động của Đào Hoa phu nhân ra, chuẩn bị nhét vào âm động của Nguyệt nô, thì trong phòng đột nhiên bắt đầu có những hạt mưa rơi xuống, hắn liền giận dữ:

-Trong tẩm cung rõ ràng cũng có mưa dột, trẫm sẽ điều tra ra là người nào chịu trách nhiệm, nhất định tru di cửu tộc của hắn.

Mưa càng rơi xuống càng lớn, cuối cùng cơn mưa lớn tựa như xối tại trên mặt, hắn lập tức mở mắt ra... sau đó liền tỉnh giấc.

Không có mưa, chỉ có mấy người đang vây quanh hắn, Hoàn Nhan Đản trong đầu vẫn còn chóng, khi nhìn thấy Đại Khỉ Ti, liền đưa tay ôm nàng:

-Ái phi …

“ Bốp…”

Đáp lại hắn chính là một cái tát vang dội, Hoàn Nhan Đản ngây ngẩn cả người, hắn đã bao lâu đã không có chịu qua đánh đòn rồi? Kể từ khi trở thành Hoàng Đế cho đến nay, đừng nói là đánh hắn, thậm chí không ai dám ngỗ nghịch ý của hắn, hiện tại rõ ràng lại bị một nữ nhân đánh cho cái tát, dù cho đối phương đại mỹ nhân Đào Hoa phu nhân hại nước hại dân cũng không được phép:
-Người đâu, đem nữ nhân này kéo ra ngoài chém!

Bất quá hắn kêu lên ba lần, ngỡ ngàng khi không nhìn thấy bất cứ một nhân ảnh nào khác, hắn đã ý thức được có chuyện không ổn, đến lúc này mới nhìn rõ Diêu Phong sứ và Lưu Vân sứ, liền biến sắc nói:

-Các ngươi là người phương nào, dám tự tiện xông vào tẩm cung, có biết đây là tội lớn tru di cửu tộc!

Diêu Phong nhíu mày nhìn xem hắn, nhịn không được nói ra:

-Phu nhân, co phải là phu nhân dùng dược lực quá nặng tay, đã làm cho tên cẩu hoàng đế choáng váng đầu óc rồi?

Đại Khỉ Ti lạnh lùng nói ra:

-Hắn vốn là không thông minh lâu nay rồi.

Hoàn Nhan Đản lập tức cảm thấy khí lạnh ứa ra, vội hô:

-Đại Hưng Quốc đâu rồi, Đại Hưng Quốc cẩu nô tài đâu rồi?

-Câm miệng!

Đại Khỉ Ti lại cho đánh cho hắn thêm một tát tai, tâm tình hậm hực bởi vì chuyện của Thường Thắng vương rốt cuộc cũng thoải mái chút ít,
-Lão cẩu nô tài kia đang trên đường xuống hoàng tuyền rồi, ngươi nếu muốn gặp lão, ta có thể tiễn đưa ngươi xuống dưới đó để đoàn tụ với hắn.