Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 934: Quân lâm thiên hạ



CHƯƠNG 930: QUÂN LÂM THIÊN HẠ.

Lại nói tiếp cũng thật sự là kỳ quái, cho dù là đối mặt Tây Độc Âu Dương Phong, thì Cừu Thiên Nhẫn cũng không có sợ hãi như vậy, mặc dù Âu Dương Phong võ công cũng là phía trên hắn, thế nhưng song phương chênh lệch cũng không quá lớn, hơn nữa nếu lúc đánh không lại thì còn có thể bỏ chạy, Âu Dương Phong có thể đuổi theo không kịp hắn lão.

Nhưng nếu như đối mặt với Tống Thanh Thư mà nói, Cừu Thiên Nhẫn nếu muốn chạy trốn thì niềm tin không có, bởi vậy lão đối với Âu Dương Phong chỉ có thể nói là kiêng kị, nhưng đối với Tống Thanh Thư lại có một loại sợ hãi từ nội tâm .

Tống Thanh Thư cũng đoán được suy nghĩ của lão, liền trấn an lão vài câu, để cho lão và Âu Dương Phong an tâm nghỉ ngơi, hắn liền mang theo hoàng hậu Bùi Mạn cùng Đại Khỉ Ti tiến nhập vào tẩm cung hoàng đế.
-Công tử thật sự là tính toán rất giỏi a.

Lúc Tống Thanh Thư giải huyệt cho hoàng hậu Bùi Mạn, nàng âm u nói.

-Nương nương sao lại nói ra lời như vậy..

Tống Thanh Thư cười hỏi.

- Sáng sớm bổn cung đã báo cho công tử, thế nhưng công tử lại chậm rãi không xuất hiện ra, ngồi nhìn Hoàn Nhan Lượng gϊếŧ hoàng thượng, lại để cho hắn tiếp tục trừ Hoàn Nhan Tông Hiền, Tông Mẫn, sau đó công tử mới lộ diện ngồi thu ngư ông đắc lợi, như vậy về sau toàn bộ quyền hành Kim quốc liền rơi xuống trong tay công tử, như vậy còn không phải giỏi tính toán sao chứ?

Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt không dễ coi, nàng đã theo mạng lưới thu thập tin tức của mình phát hiện hôm nay tình thế quá quỷ dị, một mặt âm thầm tăng cường đề phòng, một phương diện khác thông qua con đường bí mật truyền tin đến cho Tống Thanh Thư.
Kết quả nàng không có ngờ tới Hoàn Nhan Lượng rõ ràng lại có hành động lớn như vậy, nàng vẫn chưa chuẩn bị lực lượng đủ bao nhiêu, rồi trong nội cung sau mấy trận đại chiến nhập lại, thế lực của nàng tại trong hoàng cung chỉ sợ đã bị quét qua tơi tả; còn tả thừa tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn cũng đã bị gϊếŧ, nàng còn mất đi minh hữu lớn nhất trong triều đình, đối với lực khống chế triều cục càng là hạ thấp chẳng khác gì trở về bằng không; chỉ còn có chút trọng yếu chính là nàng vốn là thân phận hoàng hậu trong triều, nhưng hôm nay Hoàng Đế Hoàn Nhan Đản cũng chết rồi, nàng cũng không còn hy vọng cái gì gọi là hoàng hậu?

Tống Thanh Thư im lặng, tất cả hoàn toàn chính xác đều tại trong kế hoạch của hắn, mượn tay của Hoàn Nhan Lượng đem cao tầng Kim quốc quét sạch, còn nếu như dựa theo kế hoạch của hoàng hậu Bùi Mạn, thì mình chỉ là một người tạo giống, làm cho nàng mang thai, để rồi sau này ngôi vị hoàng đế có quyền kế thừa hợp pháp, đến lúc mọi việc đã xong thì hắn cũng không còn có giá trị gì, dựa theo thời gian chung đụng với hoàng hậu Bùi Mạn, nàng là một nữ nhân đối với việc khống chế quyền lực rất là mạnh mẽ, đến lúc đó nàng có thể hay dung nạp mình hay không thì cũng khó nói.
Thấy hắn không trả lời tựa như xác nhận, trong lòng hoàng hậu Bùi Mạn lạnh lùng nói ra:

-Chỉ bất quá công tử cho dù tính toán đến bao nhiêu đi nữa, thì cũng không tính đến một việc.

-Việc gì?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi.

-Công tử tuy rằng đã quét sạch quyền lực trung khu, thế nhưng hoàng đế đã băng hà, dựa theo qui cũ ngôi vị hoàng đế sẽ để cho Hứa vương Hoàn Nhan Ung kế vị, cuối cùng là công tử cũng chỉ là vì người khác mà làm mai mối.

Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt lộ ra một tia khác thường, hiển nhiên nhìn thấy Tống Thanh Thư tính sai, nàng cũng rất vui vẻ.

-Ai nói hoàng đế băng hà chứ….

Tống Thanh Thư cười quỷ dị, từ trong lòng lấy ra mặt nạ sớm đã chuẩn bị mang lên mặt, bỗng nhiên xuất hiện chính là Hoàn Nhan Đản đang đứng ở nơi đó.

-Công..tử..

Hoàng hậu Bùi Mạn chỉ vào hắn, rồi giật mình nói không ra lời, nàng lúc này mới nhớ tới đối phương trong khoảng thời gian qua cải trang thành Đường Quát Biện, toàn bộ kinh thành rõ ràng không có một người nhận ra là giả,
-Thì ra công tử đã sớm tính toán hết thảy.

Tống Thanh Thư đưa tay nâng lấy cằm của nàng, khóe miệng vui vẻ:

-Chúng ta hợp tác với nhau, từ nay về sau tại hạ sẽ làm hoàng đế, nương nương cứ tiếp tục làm hoàng hậu, cùng chung chấp chưởng quyền hành Kim quốc, không biết ý của nương nương như thế nào đây?

-Ta còn có thể cự tuyệt sao?

Hoàng hậu Bùi Mạn cười khổ, nàng ở trong cung lâu như vậy, đã không còn là một cô nương ngây thơ, đối phương nói thật dễ nghe, cái gì hai người cùng chung chấp chưởng quyền hành, thế nhưng lần này thừa cơ xem như đã chém đứt hai cánh tay trợ giúp trong nội cung của nàng rồi, đến lúc này nàng chỉ là một cô gia một mình, ngoại trừ cái danh phận hoàng hậu, thì còn có quyền lực gì để mà đáng nói.

Bất quá nàng còn không có cự tuyệt, dù sao đây đã là kết quả tốt nhất rồi, vạn nhất nàng chọc giận đối phương, thì chưa chắc gì có thể giữ được tính mạng, dù sao đêm nay đã bị chết một hoàng đế cùng với mấy vị vương gia đại thần rồi, giờ có chết thêm một hoàng hậu thì cũng không có phải là chuyện lớn gì.
Đại Khỉ Ti ngồi ở một bên nghe thấy hết thảy, trong lòng liền dâng lên sóng gió động trời, nàng biết rõ ràng đối phương nếu như đã để lộ ra cái bí mật động trời này cho nàng nghe được, chỉ sợ là mình đã bị định đoạt trước cái chết khó thoát khỏi rồi.

Hoàng hậu Bùi Mạn cùng lúc cũng chú ý tới nàng, cũng không biết từ đâu rút ra một thanh chủy thủ hướng nàng đi đến:

-Sự tình hôm nay quan hệ trọng đại không thể để lộ ra ngoài, trước ta phải gϊếŧ tiện nhân này..

Bởi vì Đại Khỉ Ti có thân phận Đào Hoa phu nhân, hoàng hậu Bùi Mạn những năm qua không ít lần ghen tuông với nàng, sớm đã hận không thể trừ diệt nàng cho thống khoái.

Đại Khỉ Ti sắc mặt tái nhợt, chuyện cho tới bây giờ nàng cũng không còn có gì để mà sợ hãi, liền nhắm mắt lại chờ chết.
Bất quá lại không bụi đau đớn như trong suy nghĩ truyền đến, bên tai lại vang lên thanh âm Tống Thanh Thư:

-Chúng ta lưu lại Đào Hoa phu nhân vẫn còn có chỗ hữu dụng.

Hoàng hậu Bùi Mạn cả giận nói:

-Có hữ dụng gì chứ, chẳng lẽ công tử cũng tham niệm nhan sắc của tiện nhân này?

Nàng cùng Đào Hoa phu nhân đã tranh giành vài chục năm với hoàng đế, giờ cũng không muốn lại tiếp tục tranh giành nam nhân với Đào Hoa phu nhân nữa..

-Tại hạ cũng không cần phải giải thích quá nhiều..

Tống Thanh Thư lạnh lùng nói ra.

Hoàng hậu Bùi Mạn cả kinh, lo lắng mình sẽ chọc giận hắn, đành phải thu hồi thanh chủy thủ, hậm hực hờn dỗi, Tống Thanh Thư cũng không nói thêm gì nữa, ngồi ở trên ghế rồng như Hoàn Nhan Đản thường ngày ngồi, nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ đang chờ tin tức gì.

Cũng không lâu lắm, trong nội cung tin tức liên tiếp truyền đến, quân binh của Bồ Sát A Hổ Điệt nghe được bên này Hoàn Nhan Lượng đã thất bại, nên không còn ý chí chiến đấu, nhao nhao bỏ vũ khí xuống đầu hàng, Bồ Sát A Hổ Đặc rất nhanh đem quyền khống chế hoàng cung đoạt lấy, sau đó vội vã chạy tới điện Nhân Chính bẩm báo với hoàng đế..
Tống Thanh Thư tùy ý ứng phó với Bồ Sát A Hổ Đặc vài câu, rồi ra lệnh cho hắn ra ngoài ổn định trị an hoàng cung, toàn bộ quá trình này không có lộ ra một kẽ hở gì, nên Bồ Sát A Hổ Đặc không biết là hoàng đế giờ đã thay đổi bằng một người khác..

Hoàn Nhan Bình bên kia cũng truyền đến tin tức, nàng suất lĩnh đại quân thành bắc, đánh bại quân binh theo Hoàn Nhan Lượng, lúc này đang càn quét dư đảng của Hải Lăng vương còn sót lại trong kinh thành

Đêm nay nảy sinh ra nhiều chuyện như vậy, trong kinh thành, phố lớn ngõ nhỏ đều hiện đầy bính lính, cả triều đình ai mà không biết có chuyện đại sự xảy ra, thế nhưng vì là đang nửa đêm nên tình thế không rõ, hơn nữa bên ngoài quân binh bốn phía qua lại, tất cả mọi người lo lắng không muốn mình bị dẫn lửa thiêu thân, bởi vậy ai cũng đóng chặt cửa phủ, giữ yên sách lược của mình, tất cả mọi người đang suy đoán đã phát sinh ra chuyện gì, thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi nhìn tình thế này không biết ngày mai còn có tảo triều hay không...
……………………………………………………………………………….

Sắc trời hơi mờ sáng, thì trong hoàng cung truyền đến tiếng chuông triệu tập quần thần, giải đáp nghi hoặc của mọi người, trên đường đi tốp năm tốp ba xì xào bàn tán, suy đoán tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng khi bọn họ hiện trong triều đình, đầu tiên là nhìn thấy có mấy vị trí đều trống không, càng là trong lòng hoảng sợ.

Mọi người sau đó đến đông đủ, Tống Thanh Thư lúc này mới lấy khuôn mặt Hoàn Nhan Đản đi ra, nhìn qua trên điện quỳ xuống đông nghịt một mảng lớn hô to hoàng đế vạn tuế, dù cho là hắn đã có kinh nghiệm tại Thanh quốc trước đó, tâm trí cũng là bị kích động …