Bồ Sát A Lý Hổ ngẩn người, có chút không có kịp phản ứng:
-Tính sai chuyện gì?
Hoàn Nhan Trọng Tiết thở dài:
-Nương… chẳng lẽ nương quên con họ Hoàn Nhan sao?
-Đúng vậy a, thế thì như thế nào?
Bồ Sát A Lý Hổ như rơi vào sương mù.
-Hiện nay Tống Thanh Thư lấy thân phận là Hoàn Nhan Đản, theo như bối phận định thì hắn là đường thúc của con, vậy thì làm sao con gả cho hắn như thế nào được chứ?
Hoàn Nhan Trọng Tiết nghiêng đầu nhìn mẹ của mình.
Bồ Sát A Lý Hổ sắc mặt thay đổi, nguyên lai là nàng lúc trước suy tính hôn sự nhi nữ mình cùng Tống Thanh Thư, lại quên đi bây giờ thân phận chân thật của Tống Thanh Thư không thể để lộ ra ngoài sáng đấy, nhưng nếu hắn đã công khai thân phận là Hoàn Nhan Đản, lại há có đạo lý nào nạp đồng tông chất nữ vào cung làm phi chứ. Về phần Hoàn Nhan Bình thì lại không thành vấn đề này, bởi vì nàng là muội muội của Hoàn Nhan Đản, thân là công chúa vốn là ở bên trong hoàng cung, đến lúc đó bọn họ tại trong hoàng cung mây mưa làm đủ mọi chuyện, thế thì bên ngoài lại có người nào biết được? Chờ đến khi mang thai, chỉ cần đem nhi tử tùy tiện giao cho một phi tử nào đó làm danh nghĩa, trong khi toàn bộ hoàng cung đã bị hắn khống chế, thì những đại thần trong triều há lại biết rõ bí ẩn ở bên trong chuyện này?
Bây giờ chẳng lẽ trơ mắt bỏ qua loại cơ hội tốt ngàn năm một thuở này? Bồ Sát A Lý Hổ thấy mình không cam lòng.
Hoàn Nhan Trọng Tiết trên mặt đột nhiên hiện ra giảo hoạt:
-Nương…. kỳ thật cũng không phải là không có biện pháp.
-Biện pháp gì?
Bồ Sát A Lý Hổ đôi mắt lóe sáng, vội hỏi.
Hoàn Nhan Trọng Tiết hai tay chắp sau lưng, tiến tới bên tai mẫu thân nói ra: -Nương… tuy rằng con không có thể nhập cung, thế nhưng nương thì khác a, nương có thể gả cho hắn, con cũng không ngại có thêm đệ đệ đâu..
Nói xong nàng liền ha hả chạy đi..
Bồ Sát A Lý Hổ sắc mặt trở nên nhuộm hồng cả giận nói:
-Ngươi ….ngay cả mẫu thân của mình cũng dám nói loạn …
Hoàn Nhan Trọng Tiết thân mang võ công, coi như là không có tận lực vận dụng khinh công, thì Bồ Sát A Lý Hổ cũng không thể đuổi kịp đấy, nành đành trơ mắt nhìn nhi nữ cười khanh khách chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Bồ Sát A Lý Hổ lúc này dường như giống như một cô nương tức giận dậm chân, bất quá sau khi trầm tỉnh táo lại, nàng lại đột nhiên có chút thất thần, nhớ đến phản ứng biến hóa của Tống Thanh Thư khi mu bàn tay của hắn chạm vào bầu vú của mình, vậy chuyện nhập cung của mình, cũng có thể là một biện pháp... Nàng cùng Hoàn Nhan Đản không có liên hệ máu mủ, hơn nữa đã là quả phụ nhiều năm, theo phong tục Kim quốc, nữ nhân cải giá là chuyện bình thường, bởi vậy nếu nàng nhập cung thì cũng không có bao nhiêu lực cản. Hơn nữa nàng xuất thân Bồ Sát gia tộc, quan hệ liên nhân ( thông gia ) lại đem lợi ích song phương buộc được càng thêm chặt chẽ.
Bất quá cứ cho như là nàng thật sự vì gã cho Tống Thanh Thư mà sinh hạ nhi tử, nhưng vẫn không có huyết mạch Hoàn Nhan thị, thì có tư cách cùng nhi tử của Hoàn Nhan Bình tranh đoạt ngôi vị hoàng đế? Cuối cùng thì chuyện sinh con với Tống Thanh Thư cũng phải rơi xuống trên thân Hoàng Nhan Trọng Tiết.
Bồ Sát A Lý Hổ nghĩ đến rõ ràng, nếu như Trọng Tiết không có cách nào quang minh chính đại nhập cung, như vậy thì chỉ có cách âm thầm tiến hành, bản thân mình sau khi nhập cung làm phi, sau đó Trọng Tiết có thể thường xuyên danh chính ngôn thuận tiến cung thăm viếng nàng, khi đó sẽ cùng với Tống Thanh Thư càng có nhiều cơ hội gần gủi chung đụng, hơn nữa còn có chỗ tốt, về sau Trọng Tiết nếu sinh hạ nhi tử cho Tống Thanh Thư, thì lúc đó nàng với thân phận phi tử, có thể yểm hộ hài tử này thân phận hợp pháp... "Chỉ đành làm như thế này, cả hai mẫu tử cùng hi sinh thân thể cho hắn, cũng không khỏi là có chút ít quá lớn..." Bồ Sát A Lý Hổ âm u thở dài, đứng tại nguyên chỗ, mặt lộ vẻ vô cùng do dự.
…………………………………………………………………………………..
Lúc này bên trong tẩm cung điện Nhân Chính, Tống Thanh Thư nhìn qua nữ nhân khí chất thanh nhã đang quỳ chính, có chút áy náy nói:
-Đệ đã miễn xá vương phi cùng những thân tộc tội liên quan, đồng thời cũng muốn đền bù tổn thất, đệ sẽ tiếp vương phi nhập cung, phong vương phi làm quý phi...
Bên trong Kim quốc qui định phi tần, phía dưới hoàng hậu là bốn đại phi theo thứ tự: nguyên phi, quý phi, chiêu phi, lệ phi… trong đó địa vị quý phi xếp hàng thứ hai trong bốn đại phi, có thể nói là bên trong hậu cung cũng là nữ nhân tôn quý nhất, mà nàng hôm nay mang lấy thân phận là thê tử của phản tặc Hoàn Nhan Lượng, dựa theo qui định bình thường, bị xử tử cũng không là quá đáng, bị sung quân làm nô thì đã là tạ ơn trời đất rồi, bởi vậy Tống Thanh Thư đưa ra điều kiện như vậy coi như là hắn tương đối có thành ý. Đồ Đan Tĩnh mặt mờ mịt, thở dài:
-Ta lúc trước không biết vì sao lại bị ma quỷ ám ảnh nên phản bội trượng phu, một mực tương trợ giúp cho công tử, đã làm hại trượng phu rơi vào kết cuộc như vậy... A…. chuyện cho tới bây giờ, có hối hận cũng không có tác dụng gì nữa rồi, nếu là công tử có thể suy xét phân thượng lại lúc trước ta đã trợ giúp, thì sau này ở trong cung an bài cho ta một gian phật phòng, để ta tụng kinh niệm phật đến cuối đời, thì ta liền đã vô cùng cảm kích rồi.
Nàng cũng không có tìm đến cái chết, cũng không có cự tuyệt vị trí quý phi, dù sao sau lưng nàng còn có Đồ Đan gia tộc, bởi vì nguyên nhân lần này có phần do nàng dẫn đến gia tộc suýt chút nữa diệt vong, bây giờ duy có thể duy trì gia tộc với cái danh phận quý phi rồi, dù sao có cái tầng quan hệ này tồn tại, Đồ Đan gia tộc cũng không đến mức bị đuổi tận gϊếŧ tuyệt. Nàng cũng không có hy vọng là được ly khai ra khỏi hoàng cung, dù sao nàng đã biết được nhiều bí mật động trời như vậy, hắn không diệt khẩu nàng đã là nhân từ rồi, ánh mắt há lại yên tâm để cho nàng ly khai ra bên ngoài?
Đồ Đan Tĩnh trong tâm cũng tràn đầy áy náy với trượng phu này, thì làm sao có thể yên tâm thoải mái mà làm phi tử của Tống Thanh Thư? Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có cách là tại trong hoàng cung sống trong phật phòng, cô độc sống cho qua quãng đời còn lại, đó mới là kết cục thích hợp nhất của mình.
Tống Thanh Thư hiển nhiên cũng đoán được tâm tư của nàng, nên gật đầu:
-Vậy thì cũng được..
Hắn đối với Hoàn Nhan Lượng có thể không từ thủ đoạn, thế nhưng từ đầu tới cuối hắn đối với Đồ Đan Tĩnh vẫn là phi thường đau lòng đấy, kết cục như vậy thì có thể đối với tất cả mọi người đều tốt. Tống Thanh Thư lại nghĩ tới kế hoạch báo thù của mẫu tử Trọng Tiết, chần chứ một hồi, mãi cho đến khi Đồ Đan Tĩnh muốn ly khai thì mới nói:
-Sau này đệ sẽ tận lực cố gắng kềm chế không tới quấy rầy vương phi, bất quá đêm nay đệ muốn vương phi cùng với đệ một lần hoan ái cuối cùng, coi như là từ biệt đi…
Đồ Đan Tĩnh mặt đỏ ửng lên, không ngờ tới đối phương lại đề ra loại yêu cầu này, bất quá nàng nếu như đã tiếp nhận vị trí quý phi, thì việc để cho hoàng đế thị tẩm bất cứ lúc nào mà hắn thích cũng là chuyện đương nhiên, cho nên nàng thấp giọng đáp:
-Cũng được…
Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không tàn nhẫn để mà làm tổn thương nàng lần nữa, thế nhưng mẫu tử Trọng Tiết muốn báo thù, nhất định phải để cho Hoàn Nhan Lượng nhìn thấy thê tử của mình giao hoan hầu hạ với nam nhân khác thì mới hả dạ, như vậy thì hắn đành phải đối ứng, chỉ có thể gạt Đồ Đan Tĩnh không để lộ ra sự thật, làm cho nàng trong lúc hoan ái sẽ phối hợp cùng với hắn, chỉ cần nàng vĩnh viễn không biết rõ chân tướng chuyện lần này còn có trượng phụ nàng nhìn thấu từ đầu đến cuối, thì xem như nàng cũng không có bị xúc phạm tới.