Nhìn xem Tiểu Long Nữ vẻ mặt mừng, Tống Thanh Thư không biết phải hình dung cảm giác mình lúc này như thế nào.
Phải biết rằng một nữ nhân vừa mới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm cùng một nam nhân khác, cho dù thực tế không có phát sinh cái gì, thế nhưng toàn bộ thân thể đều để nam nhân khác nhìn thấy tất cả, kết quả là Tiểu Long Nữ hoàn toàn không có cân nhắc gì về phương diện này, khi nhắc đến Dương Quá thì vẻ mặt lại vui vẻ.
-Có... khả năng... là hắn...
Tống Thanh Thư chần chờ mà đáp, trong lòng cũng là ganh tị, Dương Quá thật sự là tốt phúc khí, có được một nữ nhân đẹp tựa thiên tiên như vậy yêu thương hắn không hề giữ lại điều gì..
-Ta muốn đi tìm Quá nhi.
Tiểu Long Nữ nói xong liền quay người lại, Tống Thanh Thư định cản lại, rồi lại phát hiện mình không có tư cách gì ngăn cản nàng, đành phải tiếp tục đi theo đằng sau nàng. Lại nói Dương Quá kéo Bồ Sát Thu Thảo tiến vào bên trong cổ mộ, trong đầu chỉ có một ý niệm, nếu như cô cô đã tìm nam nhân khác, ta đây cũng phải tìm một nữ nhân khác để cho nàng nhìn thấy.
Trên đường đi trầm mặc không nói, kéo Bồ Sát Thu Thảo hướng đến gian phòng vừa rồi bắt gặp Tiểu Long Nữ đi đến.
Trong đầu thỉnh thoảng lại hiện ra vừa rồi thân thể trắng như tuyết của Tiểu Long Nữ trong ngực một nam nhân khác vặn vẹo uyển chuyển rêи ɾỉ, Dương Quá mí mắt cứ giật lấy..
Đã đến cửa gian phòng Tiểu Long Nữ, Dương Quá lại đột nhiên ngừng lại, trên mặt hơn do dự, dù sao bên trong tình cảnh thật sự là quá tru tâm rồi, cũng không biết nếu nhìn thấy một lần nữa thì mình có thể chịu đựng được nỗi hay không?
Bất quá do dự rất nhanh đã bị sự phẫn nộ trong lòng xua tan, liền kéo Bồ Sát Thu Thảo xông vào. Vừa vào cửa Dương Quá liền ngây dại, bởi vì bên trong đã là người đi nhà trống.
"Bọn họ đi đến nơi nào rồi đây?"
Dương Quá ngây người, bất quá trên giường ga giường lộn xộn lại vẫn còn đọng lại dấu vết chất lỏng dịch nhờn đọng lại, nhắc nhở lấy hắn vừa rồi tại nơi đây đã xảy ra tình hình hoan ái kịch liệt đến cỡ nào…
-Dương đại ca… làm đau ta.
Bồ Sát Thu Thảo kêu lên, vừa rồi tiến vào cổ mộ, có lẽ là sợ nàng lạc đường, Dương Quá liền một mực nắm tay của nàng, bất quá khi tiến vào căn phòng này, bàn tay Dương Quá truyền đến lực càng lúc càng lớn, ngay từ đầu nàng cố chịu đựng, càng về sau thật sự là quá đau, nàng đành phải lên tiếng kinh hô rồi.
Nghe được Bồ Sát Thu Thảo la đau, Dương Quá rốt cuộc có vài phần tỉnh táo lại, vội buông tay nàng ra, quay về nhìn lấy nàng bằng ánh mắt có lỗi. -Dương đại ca..ta lạnh quá.
Bồ Sát Thu Thảo hai tay ôm giữ ở trước ngực lạnh run.
Cửa chính cổ mộ đã bị đoạn long thạch phong hết, thông đạo duy nhất ra vào chỉ có bằng đường thủy, nàng lại không giống Tiểu Long Nữ bị trọng thương nên được Tống Thanh Thư đặt ở trong rương hòm đẩy vào, mà là cùng Dương Quá bơi chung vào.
Bởi vậy toàn thân y phục đã ướt đẫm, Dương Quá chỉ cần hơi chút vận chuyển nội lực, y phục liền khô ráo, Bồ Sát Thu Thảo lại không có bổn sự này, cho nên y phục ướt đẫm dính sát vào trên người nàng.
Làn vải đem nàng cặp đùi nhuận tròn đường cong nhu hòa hiển lộ, một thân y phục của Bồ Sát Thu Thảo gần như trong suốt dán tại trên người nàng, đem toàn bộ bên trong kiều diễm phong quang lộ ra ngoài, cái yếm màu xanh nhạt, đem trước ngực nàng đội lên đôi bầu vú dựng thẳng cao ngất phồng lên mê người, chính theo hô hấp của nàng nhộn nhạo tạo ra từng làn sóng sữa, giữa hai chân càng là như ngầm có thể thấy được cái âm hộ theo hình tam giác nhô phồng lên… Nàng tại trên thảo nguyên lớn lên, lại có một thân võ công, đương nhiên sẽ không giống những thiên kim tiểu thư mảnh mai yếu ớt, chỉ là trong phòng Tiểu Long Nữ có cái giường hàn ngọc đang không ngừng tản ra hàn khí, bị thêm hơi lạnh xâm nhập, dù là thân thể Bồ Sát Thu Thảo xưa nay rất tốt, cũng là chịu không được.
-Được rồi…để ta tìm một chút củi lửa để hong khô ..
Dương Quá có chút không tập trung nói.
-Cũng không cần phiền toái như vậy, nơi đây hình như có y phục, ta thay đổi thì được rồi.
Bồ Sát Thu Thảo nhìn qua phía chân giường có bộ đồ tân nương tử, lập tức hai mắt tỏa sáng, từ cổ chí kim nữ nhân nào dù sao vẫn là đối với bộ đồ tân nương tử có một loại chấp mê, ngay cả Tiểu Long Nữ không ăn nhân gian khói lửa cũng đều không ngoại lệ, huống chi là nàng? Bởi vậy lúc nàng nhìn thấy bộ tân nương tử tươi đẹp này, trong lòng lập tức kích động, chỉ cảm thấy trên y phục dính dán trên thân khó chịu, quả thực một khắc cũng không muốn mặc ở trên người.
Dương Quá lúc này lực chú ý toàn bộ đang suy nghĩ về Tiểu Long Nữ, tuy rằng nghe được Bồ Sát Thu Thảo nói, nhưng không có quản đến sự việc, gật đầu:
-Tiểu thư thay đổi đi, ta xoay người sang chỗ khác.
Bồ Sát Thu Thảo gương mặt nóng lên, cho dù nàng đến từ thảo nguyên, nhưng khi trước mặt một người nam nhân thay đổi y phục, chuyện như vậy không khỏi quá mức lớn mật.
Nhìn xem bóng lưng Dương Quá, Bồ Sát Thu Thảo cắn cắn bờ môi, ngón tay chậm rãi di động đến trên vạt áo.
Cùng Dương Quá thân cận tuy rằng thời gian không lâu lắm, nhưng nàng tin tưởng Dương Quá không phải là loại người háo sắc lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, huống chi... huống chi đối phương còn là vị hôn phu của nàng, cho nên nếu coi như là... quả thực phát sinh cái gì, thì cũng không có gì là hệ trọng. Bồ Sát Thu Thảo cởi bỏ y phục ướt đẫm, thân thể thanh xuân tràn đầy sức sống bại lộ ra, nàng đỏ mặt nhìn chỗ phương hướng Dương Quá, thấy hắn không phản ứng chút nào, trong lòng vừa thấy may mắn lại vừa có chút thất lạc.
Hàn khí từ cái giường hàn ngọc tỏa tới trên thân, Bồ Sát Thu Thảo lại rùng mình, không dám trì hoãn nữa, vội vàng cầm bộ xiêm y tân nương tử mặc vào trên người.
-Ta thay xong rồi.
Bồ Sát Thu Thảo có chút ngượng ngùng nói, vốn muốn hỏi hắn thấy nàng mặc vào có đẹp mắt không, nhưng do dự một chút cũng không nói ra miệng.
-Ừ.
Dương Quá có chút mất hồn mất vía xoay đầu lại, đập vào mi mắt chính là một vị cô nương xinh đẹp mặc trên người bộ tân nương tử..
Nhìn chằm chằm vào trên thân Bồ Sát Thu Thảo, ánh mắt Dương Quá trong nháy mắt đỏ lên, vừa rồi cảnh tượng Tiểu Long Nữ cũng mặc như vậy, rồi tại trong ngực nam nhân khác uyển chuyển hầu hạ lần nữa tràn ngập tại trong đầu hắn. -Dương đại ca làm sao vậy?
Bồ Sát Thu Thảo vốn tưởng rằng Dương Quá ánh mắt nhìn như vậy thì sẽ nàng xinh đẹp, kết quả một mực vẫn không nghe hắn nói gì, dần dần cũng phát giác ra được sự dị thường của hắn.
Dương Quá ánh mắt càng lúc càng đỏ, dung mạo nữ nhân trước mắt trở nên bắt đầu mơ hồ, tựa hồ hình tượng cùng Tiểu Long Nữ trùng hợp cùng một chỗ.
-Dương đại ca?
Bồ Sát Thu Thảo thấy hắn không có phản ứng, liền giật ống tay áo của hắn.
Nào biết được lần này dường như trong chảo dầu được châm vào tia lửa, Dương Quá chỉ cảm thấy trong đầu “ oanh..” một cái, hắn gầm nhẹ một tiếng liền nhào tới trên thân Bồ Sát Thu Thảo.
-Dương đại ca….
Bồ Sát Thu Thảo không có ngờ tới hắn phản ứng lớn như vậy, liền đẩy đối phương ra, nhưng hai người công lực chênh lệch quá nhiều, nàng liên tiếp đẩy mấy lần, kết quả trên thân nam nhân không chút nhúc nhích. Lúc này Bồ Sát Thu Thảo luống cuống, vội hỏi:
-Dương đại ca…. làm sao vậy?
Dương Quá không nói tiếng nào mà thở hổn hển, lúc này trong đầu óc hắn liên tục hiển hiện cảnh tượng Tiểu Long Nữ tại dưới thân nam nhân khác hầu hạ, trong lòng giờ chỉ còn lại có một ý niệm thô bạo trong đầu: “ Đem trước mắt nữ nhân mặc xiêm y tân nương tử này chiếm hữu ….
Bồ Sát Thu Thảo phản kháng trong chốc lát, nhận thấy không chút nào không có tác dụng, càng về sau nàng dứt khoát buông tha phản kháng, tùy ý đối phương như mưa rơi hôn vào trên khuôn mặt mình….
Dương Quá vươn tay nắm lấy eo thon của Bồ Sát Thu Thảo, nóng rực đại thủ tại hắn trên bờ eo cách xiêm y vuốt lấy…
-Um…
Bồ Sát Thu Thảo cuối cùng chỉ có thể mặc cho hắn ôm ấp lấy mình, tuy rằng trong lòng nàng cảm thấy lo sợ bất an, trên khuôn mặt trắng nõn nổi lên nhiều đóa rặng mây đỏ, trái tim phảng phất giống như nai con chấn kinh nhảy loạn. Rõ ràng ma trảo đã dời xuống, đụng chạm đến đến cái mông ngọc rất tròn, bàn tay cảm thụ được mảnh thịt mông kia co dãn tràn đầy thanh xuân.
-Dừng tay….
Bồ Sát Thu Thảo lần nữa kìm lòng không được yếu ớt kêu lên, nàng một phương diện sợ hãi Dương Quá tiếp tục xằng bậy, một phương diện khác bởi vì đang nhận lấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho nàng muốn ngừng mà ngừng không được.
Cảm giác được bờ môi Dương Quá đến sát miệng mình, phản kháng của nàng vô lực, chỉ là vì bị căng thẳng mà tượng trưng thoáng giãy giụa một chút mà thôi, đến khi rõ ràng Dương Quá hôn lên cái miệng anh đào hồng nhuận phơn phớt mềm mại của nàng, thì thân thể Bồ Sát Thu Thảo run rẩy, phát ra một tiếng “ ưm…” rồi tùy ý để cho hắn hôn lên cái miệng gợi cảm mê người của mình… Một chốc sau, Bồ Sát Thu Thảo khẽ mở hàm răng, đem trong miệng đỏ cái lưỡi đinh hương đưa ra ngoài, cùng đầu lưỡi Dương Quá dây dưa cùng một chỗ, tiến hành kịch liệt tranh đấu.
Giờ khắc này, rõ ràng Dương Quá chỉ cảm thấy trong ngực nữ nhân lung linh hấp dẫn, thân thể thướt tha mềm mại nóng hổi nóng phát nhiệt lên, từng đợt mùi thơm của cơ thể xông vào mũi hắn, bao hàm vô hạn dụ hoặc, làm tâm thần hắn mê say, trong lòng dục hỏa tăng vọt!
Bồ Sát Thu Thảo nhập lại cũng không rõ ràng lắm Dương Quá bị chuyện gì xảy ra, đối với nữ nhân mà nói, nếu nàng không thích ngươi, dù là ngươi đối với nàng cho dù tốt đến đâu thì nàng nàng cũng là chán ghét; thế nhưng là nếu như nàng đã thích ngươi, ngươi làm bất luận hành vi cái gì tại trong mắt nàng đều là quang huy. Bồ Sát Thu Thảo lúc này trạng thái chính là như vậy, cho dù trong lòng cảm thấy có chút không ổn, thế nhưng nàng phản cũng không kiên quyết, về sau trong lòng thậm chí loáng thoáng lại chờ mong.
Dù sao hai người bọn họ đã có hôn ước, cho dù chưa có chính thức kết hôn, nhưng nữ nhân trên thảo nguyên vốn không giống như nữ nhân người Hán quá chú ý đến trinh tiết, hơn nữa hôm nay đã mặc đồ tân nương tử, bên cạnh còn đốt nến đỏ long phượng, tựa hồ so với đêm động phòng hoa chúc cũng không kém là bao nhiêu.
Trong lòng nghĩ như vậy, Bồ Sát Thu Thảo nhẹ nhàng ôm trên thân nam nhân, Dương Quá cũng nhịn không được nữa loại hấp dẫn này, đại não đột nhiên như bị nổ ra, một mảnh hỗn độn, trống rỗng! Trong cơ thể dục hỏa lần nữa bão tố sinh, tà ác dục niệm lần nữa lan tràn! ……………………………………………………………………………
Bên kia Tiểu Long Nữ vẻ mặt có chút hung phấn hướng đến chỗ gian phòng có Dương Quá đi đến, Tống Thanh Thư bất đắc dĩ theo ở phía sau, hắn đang suy nghĩ lấy chuyện Tiểu Long Nữ vừa rồi phong quang trong lúc chữa thương, lấy tính tình của nàng, đợi lát nữa nói không chừng sẽ đem tất cả sự tình đầu đuôi gốc ngọn kể với Dương Quá.
Tiểu Long Nữ tuy rằng không trách tội mình, thế nhưng bất kỳ một nam nhân nào nếu biết biết tình nhân của mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị nam nhân khác vừa ôm, vừa sờ soạng toàn thân mấy lần, tuy rằng đây là vì cứu nàng, thế nhưng Dương Quá nghe qua cái loại giải thích này thì sao đây?
Đến lúc đó có thể là sẽ đánh nhau một trận, trong khi hắn vốn là đã cùng Vương Trùng Dương đại chiến một trận, sau đó lại dùng Nhất Dương chỉ đem Tiểu Long Nữ theo từ Quỷ Môn quan kéo trở về, cuối cùng còn lớn hơn hao tổn tinh lực dẹp loạn dục tính của nàng, bực này hao tổn đổi lại là Nhất Đăng đại sư đến đây, chỉ sợ lão đã nằm bại liệt tại trên giường rồi.
"Dưới loại tình huống này nếu cùng Dương Quá đánh một trận, chỉ sợ không thắng mà chỉ bại."
Tống Thanh Thư tự nghĩ, bất quá nếu như hắn cũng đã ưa thích Tiểu Long Nữ, há lại tại nơi này gặp phải tình địch trước mặt mà lùi bước, Tống Thanh Thư hít sâu một hơi, liền thần sắc vô thường mà đi theo nàng.
Bất quá khi hai người nhanh đến cửa ra vào, Tống Thanh Thư sắc mặt lập tức cổ quái, bởi vì phía trước trong phòng truyền đến tiếng nam nhân cùng nữ nhân thở gấp, với kinh nghiệm phong phú hắn thoáng cái liền hiểu bên trong đang phát sinh cái gì. "Thật sự là phong thủy luân chuyển a."
Tống Thanh Thư lập tức tâm tình xúc động, lúc trước là Dương Quá chạy tới nghe mình và Tiểu Long Nữ trên giường với tiếng rêи ɾỉ của nàng, hiện tại biến thành mình và Tiểu Long Nữ nghe Dương Quá cùng nữ nhân khác đang khoái hoạt, vận mệnh thật đúng là ảo diệu
“ Ồ, chẳng lẽ là sư tỷ?”
Tiểu Long Nữ hiển nhiên cũng đã nghe được thanh âm trong phòng, cau mày tự nói. Phản ứng của nàng cùng với Dương Quá trước đó giống nhau không có sai biệt, căn bản không có hoài nghi tới người trong mộng của mình.
Tiểu Long Nữ lập tức lắc đầu:
"Sư tỷ không phải người như vậy."
Nàng không thông thế sự, không hề giống người bình thường nhiều cố kỵ, trong lòng hiếu kỳ, liền đi đến đem cửa đẩy ra một khe hở, muốn nhìn bên trong đến tột cùng là người nào. Tống Thanh Thư đồng dạng cũng rất ngạc nhiên, giờ hắn cũng không xác định người ở bên trong có phải là Dương Quá, dù sao Dương Quá vừa rồi đến chỉ là một người, như thế nào lại nhanh như vậy tìm được một nữ nhân mà mang quay trở về đây? Nếu như là Dương Quá mà nói, nữ nhân kia là ai, nếu như không phải là Dương Quá, thì người nàolại biết rõ lối vào bí mật cổ mộ?
Tò mò, Tống Thanh Thư cũng nhoài ra phía trước, tựa ở sau lưng Tiểu Long Nữ, theo khe cửa đi đến bên trong nhìn lại….