Thầy Phong Thủy - Vương Lỗi

Chương 361: Cô Gái Đó Vượng Cho Cậu Đấy À!”





Ông Tôn nghe tôi nói bèn gật đầu.   
“Tôi đã sớm nghĩ tới điều đó, vì vậy trước đây tôi cũng đã tìm rất nhiều người để nghe ngóng, chỉ có điều thiên thạch thì dễ tìm, thế nhưng chẳng có ai dám bước vào.

Chẳng ai có thể khẳng định hồn thể của Tam Thanh rốt cuộc có phải bị nhốt trong đó hay không.

Đây mới là điều đau đầu nhất”.   
Nói xong ông Tôn vừa thở dài vừa ăn cơm.   
Tôi cầm màn thầu trong tay, suýt nữa thì mất khẩu vị, thế nhưng tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ.   
Ông Tôn đã nói rồi, vì bên trong thiên thạch quá thần bí nên không có ai dám tiến vào.   
Vậy thì người gỗ liễu làm thế nào có thể nhốt được hồn thể của Tam Thanh vào trong này chứ?  
Cho dù người gỗ liễu có đạo hạnh rất cao thì cũng không thể chỉ dựa vào tưởng tượng để thực hiện? Huống hồ là nhốt hồn thể của một người vào bên trong.   
Một người dù có thể tưởng tượng ra một cảnh tượng thì nhất định cũng phải biết thì mới có thể tưởng tượng được.   
Lấy một ví dụ thì chỉ khi bạn biết cái bàn nó như thế nào thì bạn mới có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng ăn cơm trên bàn.   
Nếu vậy thì chắc chắn người gỗ liễu đã từng vào trong thiên thạch nên mới có thể nhốt hồn thể của Tam Thanh ở trong đó.   
“Sư phụ, mặc dù tôi không biết sư thúc đã dùng cách gì, nhưng sư thúc đã báo mộng cho tôi thì tôi đoán rằng thiên thạch đó ở cách mình không còn xa nữa”.   
Tôi bình tĩnh, nói ra suy nghĩ đúng trọng tâm trước.   
Theo như cách nói của ông Tôn thì bên trong  thiên thạch hầu như đều cách li hoàn toàn với thế giới bên ngoài, rất khó liên kết với thế giới bên ngoài.

Tam Thanh đã báo mộng thì nhất định từ trường rất gần ở đây, nếu không dù có giỏi thế nào cũng khó làm được.  
“Thông minh! Hài! Đệ tử, sao tôi cảm thấy từ sau khi cậu gặp cô Lăng Linh kia thì đột nhiên trở nên lanh lẹ hơn nhỉ? Cô gái đó vượng cho cậu đấy à!”  
Ông Tôn vẫn rất không đàng hoàng, đang thảo luận vấn đề nghiêm túc như vậy mà vẫn có thể xen được vài câu.   
Tôi trừng mắt với ông ấy và mặc kệ.   
Sau khi canh cánh lâu như vậy thì vấn đề của Tam Thanh cũng đã có được chút manh mối.

Đợi sau khi xử lý xong chuyện về cao ốc Phương Viên tôi sẽ ngay lập tức đi tìm hồn thể của Tam Thanh.   
Lăng Linh tối qua trước khi đi có nói với tôi để tôi nghỉ ngơi một ngày nhưng tôi không hề có ý định đó.   
Sau khi chuẩn bị chút dụng cụ và bùa chú cho ông Tôn thì hai người chúng tôi tới cao ốc Phương Viên một chuyến trước rồi tính tiếp.   
Trước khi rời đi, Phương Tuyết đột nhiên gọi tôi.

Hình như Phương Tuyết hơi ngại nên ngập ngừng một lúc vẫn không nói ra được..