Thẻ Bài Mật Thất

Chương 16: Bí mật của ngọc đổi vận



Số 6 ngồi vật ra ghế, không tin nổi vào mắt mình.

Sắc mặt những người chơi khác cũng thay đổi. Không ai ngờ được hiệu quả của ngọc đổi vận lại mạnh đến thế, trực tiếp khiến hai người lấy được set bài mạnh nhất – chẳng khác nào đại vương đấu tiểu vương, đánh nhau đầu rơi máu chảy!

Số 6 mất sạch toàn bộ kim tệ.

Thiếu niên gác cửa quay đầu nhìn ông ta, nói: "Số 6, thua sạch kim tệ, bị đào thải ngay lập tức."

Cả người số 6 run rẩy kịch liệt, tuy vẫn không thể thấy được biểu cảm do đeo mặt nạ nhưng đôi mắt ầng ậc nước vẫn khiến Tiêu Lâu quặn thắt trong lòng – tiến vào thế giới thẻ bài này thì tất cả mọi người đã đủ xui xẻo lắm rồi, số 6 cùng lắm chỉ là muốn sống mà thôi.

Sử dụng ngọc đổi vận cùng lúc với Ngu Hàn Giang, hai người PK, số của ông ta vẫn kém hơn một chút.


Ngu Hàn Giang thắng trong đường tơ kẽ tóc, số 6 thua cũng đáng tiếc vô cùng.

Một cánh cửa màu đen phía sau lưng người gác cửa từ từ mở ra, thiếu niên làm động tác "mời", nói: "Đi thôi, hi vọng ông có thể sống sót thoát ra."

Số 6 run run đứng dậy, xoay người đi về phía cánh cửa, chân ông ta nghiêng ngả lảo đảo, mỗi bước đi đều chật vật gian nan vô cùng.

Ngu Hàn Giang nhìn theo ông ta, hạ giọng nói: "Xin lỗi."

Số 6 dừng bước, quay đầu nhìn về phía Ngu Hàn Giang, nghẹn ngào nói: "Không, không liên quan, vừa rồi tôi cũng rất muốn thắng anh... Thực ra sau khi bước vào thế giới kỳ quái này, tôi vẫn luôn nghĩ bản thân có thể kiên trì thêm vài cửa, không ngờ nhanh như vậy mà đã..."

Ông ta dừng lại một chút rồi bật cười: "Đối với tôi thì đây có lẽ cũng là giải thoát!"

Dứt lời, ông ta liền cắn răng xoay người, quyết đoán tiến vào cánh cửa đen tuyền kia.


Cánh cửa kẽo kẹt dần dần đóng lại.

Không khí trong phòng càng thêm áp lực. Tiêu Lâu cảm giác khó chịu như thể tim anh như đang bị một đôi tay bóp nghẹt.

Từ khi bước vào thế giới thẻ bài đến giờ, anh cứ liên tục vượt ải một mình, tinh thần luôn phải cảnh giác cao độ, mong muốn sống sót thôi thúc anh phải không ngừng tiến về phía trước, anh hoàn toàn chưa từng có thời gian dừng lại cẩn thận suy nghĩ về vấn đề "sống" và "chết".

Cho đến tận giờ phút này, khi anh tận mắt chứng kiến một người bị đào thải.

Nhưng anh lại không thể làm được gì.

Tiêu Lâu khẽ khép mắt lại, siết chặt tay thành nắm đấm, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm lý.

Anh không có tinh lực đi thương hại người khác nữa, nếu không tập trung tinh thần thì rất có thể người bị đào thải tiếp theo chính là anh.


Số 6 rời đi, cả căn phòng rơi vào tĩnh mịch, ngột ngạt đến mức hít thở không thông.

Đúng lúc này, người phụ nữ tóc xoăn số 4 đột nhiên đứng dậy, quát thẳng vào mặt người gác cửa: "Cơ, Rô và Bích đều có quy tắc vượt qua, nhưng mật thất Nhép lại đào thải người ta chỉ bằng vận may, quá bất công!"

Thiếu niên ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn chị ta: "Vận may cũng là một loại thực lực."

Người phụ nữ cả giận: "Đơn thuần hoàn toàn dựa vào vận may thế sao không làm một sòng mạt chược đi?! Bà đây chơi mạt chược suốt ngày Thiên Hòa đấy!"

*Thiên hòa: Một thế bài ù trong mạt chược, Nhà Cái khi lên bài mà ù ngay (tròn bài trong 14 quân đầu tiên) là Thiên Hòa.

Thiếu niên hạ giọng cắt ngang chị ta: "Cô cho rằng vừa rồi số 3 thắng thật sự chỉ dựa vào may rủi sao?"

Câu hỏi này khiến người phụ nữ bỗng cứng họng, chị ta nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Ngu Hàn Giang, chỉ thấy đôi mắt thâm thúy và bình tĩnh của người kia.
Thiếu niên nói: "Ngồi xuống, hay chị muốn knock-out luôn bây giờ?"

Người phụ nữ giật mình, không nói gì thêm, ngồi về chỗ một cách cứng ngắc.

Chút sóng gió khiến tâm trạng mọi người đều thấp thỏm, thiếu niên gác cửa lại thản nhiên nói như chưa từng có chuyện gì: "Ván thứ ba bắt đầu, nhắc lại, hãy chú ý thời cơ sử dụng ngọc đổi vận."

Tiền của mọi người lại bị trừ đi 1,000.

Ván thứ ba, bắt đầu chia từ số 3.

Ngu Hàn Giang lấy bài trước, lá đầu của hắn là 8 Nhép, sau đó lại lấy thêm 7 Bích, cộng vào đã 15, trực tiếp bỏ bài.

Vừa rồi số 4 kích động lý luận mấy câu với người gác cửa khiến ván này chị ta trở nên luống cuống, trực tiếp sử dụng ngọc đổi vận. Đến khi tới lượt chị ta, chị ta quyết đoán đổ hết tiền vào khay: "All in!"

Ba ván mỗi ván phải cược 1,000, chị ta thất bại trong trận đầu tiên nên mất thêm 1,000 nữa, hiện tại trong tay chỉ còn 6,000.
Chị ta cược all, nếu người khác muốn theo, ít nhất cũng phải theo 6,000.

Số 5 bỏ bài.

Số 6 đã bị loại khỏi cuộc chơi, cô gái số 7 bỏ bài, Tiêu Lâu số 1 bỏ bài.

Chỉ còn số 2 không nói gì, nếu cô cũng bỏ bài thì số 4 tự động trở thành người thắng.

Khi mà có thể bỏ bài tại đây, cô gái số 2 lại run rẩy nói: "Theo, tôi theo."

Giọng của cô vừa bé vừa yếu như tiếng muỗi kêu, nghe không kỹ có khi còn không nghe thấy gì. Cũng may trong phòng vô cùng yên tĩnh, giọng nói mỏng manh của cô vẫn có thể lọt vào tai của mọi người.

Người phụ nữ số 4 vốn tưởng rằng bản thân đã nắm chắc chiến thắng, hiện tại chiếc mặt nạ cũng trở nên hơi vặn vẹo – chị ta không thể ngờ con nhỏ gầy yếu mờ nhạt nhất bàn vậy mà lại dám xông ra PK với mình ngay lúc này!

Vòng chia bài thứ năm nhanh chóng kết thúc.
Người phụ nữ số 4 nhận ra bài trong tay mình trở thành Át, Át, 2, 3, 3, tổng 10 điểm, là set "Ngũ Tiểu" chỉ kém Thiên Vương 0.5. Chị ta đưa mắt nhìn lại những set bài trên màn hình, "Ngũ Tiểu" là set hạng ba.

Người phụ nữ nín thở nhìn về phía số 2.

Cánh tay tái nhợt gầy nhẳng của số 2 bắt đầu lật bài.

J Cơ, J Rô, Q Nhép, Q Rô, Q Bích – Nhân Ngũ Tiểu!

Dưới tình huống cùng không đủ tổng 10.5, "Nhân Ngũ Tiểu" lại lớn hơn "Ngũ Tiểu", cô gái số 2 thắng.

Người phụ nữ tức giận ném bài lên bàn, trợn đôi mắt vằn vện tơ máu của mình: "Tại sao? Tôi cũng dùng ngọc đổi vận, tại sao vận may của tôi lại kém hơn cô!"

Số 2 bị tiếng thét của chị ta dọa cho sợ hãi, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Xin lỗi..."

Thiếu niên giữ cửa bình thản nói: "Số 4 bị đào thải, xin mời tiến vào mật thất ác mộng chịu trừng phạt."
Người phụ nữ rất không cam lòng trừng mắt liếc số 2 một lần, xoay người tiến về phía mật thất ác mộng.

Khi tới cửa, chị ta bỗng quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Các người đừng đắc ý quá sớm, còn ở cái thế giới kỳ quái này thêm ngày nào thì còn khổ sở ngày đó, chẳng bằng chết quách đi cho rồi! Hiện tại các người còn sống, chưa biết chừng sau này sẽ còn gặp phải những sự tra tấn đáng sợ hơn!"

Chị ta đảo mắt qua cả phòng, để lại một ánh mắt lạnh lẽo độc địa, sau đó xoay người đi vào trong cánh cửa màu đen.

Sau khi chị ta đi khuất, cánh cửa chầm chậm đóng lại.

Tiêu Lâu không nói gì, nhìn về phía Ngu Hàn Giang, đối phương cũng đang nhìn anh.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.

Ai chẳng biết thế giới thẻ bài này rất tàn khốc? Nhưng nếu để bản thân mất đi hi vọng thì còn ai cứu được nữa đây?
Đến tận bây giờ chị ta vẫn chưa nhận ra quy luật của ngọc đổi vận, bị đào thải là chuyện rất bình thường.

Tiêu Lâu đăm chiêu nhìn về phía thiếu niên giữ cửa.

Trong ván thứ hai, Ngu Hàn Giang PK với số 6, người đầu tiên lấy được set Thiên Vương, người sau có được năm lá JQK; trong ván 3, số 2 và số 4 PK, số 2 có năm lá bài người JJQQQ, số 4 có được năm lá bài nhỏ AA233...

52 lá bài, xác suất để lấy được những set bài này trong năm lượt chia bài thấp đến mức nào? Sự trùng hợp này có phải hơi sai rồi không?

Tiêu Lâu cẩn thận suy nghĩ lời thiếu niên từng nói – Cô cho rằng vừa rồi số 3 thắng thật sự chỉ dựa vào may rủi sao?

Chẳng nhẽ không phải may rủi?

Lưng Tiêu Lâu bỗng cứng đờ.

Ngọc đổi vận sẽ giúp người sử dụng lấy được bài đẹp nhất, điều này chứng tỏ cái gì? Bài trong tay người sử dụng ngọc đổi vận đã có thể bị khống chế – ai có thể khống chế bài trong tay mọi người? Không nghi ngờ gì, chắc chắn là thiếu niên ngồi giữa tráo bài, người giữ cửa phòng Nhép!
Nói cách khác, trò bài bạc này không quan trọng vận may, thắng hay thua phụ thuộc hết vào thời cơ dùng ngọc đổi vận. Thiếu niên kia biết hết ai lấy được bài gì.

Tiêu Lâu đã hiểu được quy tắc đào thải thực sự của phòng bài Nhép này.

***

Trong nháy mắt ván bài bảy người đã loại mất hai, chỉ còn năm người chơi.

Thiếu niên thản nhiên nói: "Tiếp tục thôi."

Ván thứ tư, bắt đầu chia bài từ số 4. Vì số 4 đã bị loại nên theo chiều ngược kim đồng hồ thì đến số 5.

Người con trai buộc tóc sau gáy thắng ván đầu, vẫn còn rất nhiều lợi thế trong tay, mấy trận này hắn vẫn thảnh thơi ngồi xem kịch, đến ván thứ tư cũng không định tham gia, mạnh dạn bỏ bài.

Số 7 lật bài, ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Lâu.

Tiêu Lâu mỉm cười thân thiện với cô. Cô gái giật mình, dường như hiểu được ý của Tiêu Lâu, cô nháy mắt mấy cái với anh, lập tức dồn toàn bộ kim tệ còn lại trong tay vào khay tiền thưởng: "All in!"
Đến lượt Tiêu Lâu, quả nhiên anh nói: "Bỏ bài."

Cô gái số 2 mới thắng một ván, chắc chắn ván này sẽ không đấu theo nữa, cũng bỏ bài.

Ngu Hàn Giang bỏ bài.

Vì toàn bộ những người còn lại đều bỏ bài, cô gái số 7 không chiến mà thắng, lấy được 5,000 tiền cược.

– cô rất thông minh, nháy mắt đã hiểu được ý của Tiêu Lâu.

Trước mắt số 2, số 3 và số 5 đều đã thắng một ván, chỉ còn lại anh và cô gái số 7 chưa thắng được.

Hai người không nhất thiết phải dùng ngọc đổi vận để liều mạng sống mái với nhau. Chia ra mà dùng, mỗi người thắng một ván là có thể cùng nhau sống sót đến cuối. Tuy trong mật thất bài Nhép này mọi người đều là đối thủ, nhưng chẳng có ai thù hằn gì ai, nếu có thể cùng nhau sống sót thì chẳng việc gì phải ép người ta vào đường cùng.
Ánh nhìn của Tiêu Lâu rất thân thiện, đong đầy ý cười ôn hòa, cô gái số 7 hiểu được vì vậy mới dùng ngọc đổi vận trong ván thứ tư, hơn nữa còn All in. Cô đoán số 1 sẽ bỏ bài. Nếu ván thứ năm mà số 1 tố thì cô cũng sẽ bỏ bài để đối phương chiến thắng.

Bọn họ không quen nhau, nhưng đã có hai người bị đào thải rồi, giờ cũng nên có chút hợp tác.

Sau ba ván chiến đấu kịch liệt, ván thứ tư hòa bình khiến mọi người có chút bất ngờ.

Cô gái số 7 thắng quá thuận lợi.

Thiếu niên đảo mắt qua cả phòng: "Ván thứ năm, trò chơi bắt đầu."

Mọi người lại mất 1,000 kim tệ để cược.

Lúc này Tiêu Lâu đã cược năm ván, hơn nữa ván đầu tố thất bại, hiện tại trong tay chỉ còn 4,000.

Anh đã bỏ bài bốn lần, nếu bỏ tiếp thì tiền sẽ ngày càng ít, vì vậy ván này anh buộc phải dùng ngọc đổi vận.
Cô gái số 7 hiểu ý Tiêu Lâu sẽ không tố theo, cô gái số 2 đã thắng một lần, hơn nữa còn hơi nhát gan cũng sẽ không đấu với anh, mà Ngu Hàn Giang thì lại càng không thể quyết đấu với anh được.

Nhân tố không rõ duy nhất chỉ còn lại số 5.

Người con trai buộc tóc sau gáy này áp đảo toàn bộ ván đầu, dựa vào tâm lý mà đánh cho mọi người bất ngờ không kịp đề phòng, những ván sau đó lại vẫn thờ ơ lạnh nhạt, nếu Tiêu Lâu đoán đúng, người này hẳn rất thường xuyên chơi bài, nắm cực kỳ vững chiến thuật trên bàn cược.

Hơn nữa đến tận bây giờ số 5 vẫn chưa dùng ngọc đổi vận.

Nếu hắn đụng trúng Tiêu Lâu, nhìn thảm cảnh đối đầu trong ván thứ hai và thứ ba, Tiêu Lâu sẽ thua.

Tiêu Lâu hít sâu, ngồi ngay ngắn lại.

Người gác cửa: "Ván thứ năm, bài đi theo chiều ngược kim đồng hồ, số 7 lên trước."
Cô gái số bảy lấy bài xong thì liếc mắt nhìn Tiêu Lâu, quyết đoán bỏ bài.

Đến lượt Tiêu Lâu.

Anh khẽ lật lá bài đầu tiên của mình, là K Nhép. Tiêu Lâu nói: "Lấy bài."

Thiếu niên cho anh một lá bài, Tiêu Lâu mở ra, là Át Nhép.

Anh lập tức kích hoạt ngọc đổi vận trên tràng hạt ở cổ tay phía dưới bàn của mình, mỉm cười nói: "Tôi tố 1,000."

Người gác cửa: "Mời số 2."

Cô gái số 2 rất cẩn thận, lập tức bỏ bài cầu ổn.

Người gác cửa: "Mời số 3 lựa chọn."

Ngu Hàn Giang quyết đoán bỏ bài.

Đến lượt số 5, mọi người đều trở nên căng thẳng.

Nếu hắn bỏ bài, Tiêu Lâu sẽ thắng. Nhưng nếu anh ta cũng dùng ngọc đổi vận theo ván này thì thắng thua chưa biết được.

Số 5 chơi tâm lý trong ván đầu thu được mẻ lớn, có luôn 18,000 kim tệ đút túi. Từ ván thứ hai hắn vẫn liên tục bỏ bài ngồi quan sát. Đến ván thứ năm, anh ta còn 14,000 trong tay.
Mà Tiêu Lâu thì chỉ còn 4,000.

Nếu số 5 cũng cược 4,000, hắn hoàn toàn có thể ép Tiêu Lâu cược all.

Nhưng số 5 không làm như thế, đôi mắt phượng hẹp dài của hắn cong cong như đang mỉm cười, anh ta nói: "Tôi theo."

Hai cô gái đã bỏ bài liếc nhau, thần sắc có chút căng thẳng. Ván này dù số 5 chơi kiểu gì thì với từng đó tiền trong tay, dù hắn thua cũng sẽ không bị đào thải. Nhưng số 1 thì khác, tiền còn quá ít, nhỡ đâu thua sạch thì anh có thể sẽ phải bước vào mật thất ác mộng.

Ngu Hàn Giang cũng căng thẳng siết chặt tay nhìn về phía Tiêu Lâu.

Nhưng Tiêu Lâu lại tặng hắn một ánh mắt ý nói "Yên tâm đi".

Người gác cửa: "Vòng chia bài thứ ba, mời số 1 lựa chọn."

Tiêu Lâu: "Lấy bài, cược thêm 1,000."

Số 5: "Lấy bài, theo."

Người gác cửa: "Vòng chia bài thứ tư."

Tiêu Lâu: "Lấy bài, cược thêm 1,000."
Số 5: "Lấy bài, theo."

Từng đồng từng đồng kim tệ cứ thế rơi xuống khay tiền thưởng.

Tiêu Lâu tiếp tục lấy bài, vậy mà số 5 cũng vẫn theo đến cùng!

Khác với mấy ván All in trước đó, ván này hai người rất bình tĩnh, mỗi lần đều chỉ cược 1,000 kim tệ – nhưng Tiêu Lâu cũng đã cược tới bốn lần, tính ra cũng chẳng khác All in là mấy. Vốn của anh chỉ có 4,000, hiện tại đã trắng tay.

Một khi thua trận, anh sẽ bị đào thải.

Tim của mọi người như đã nhảy lên tới cổ họng.

Người gác cửa: "Kết thúc chia bài, mời mở bài."

Ánh mắt số 5 tràn ngập ý cười, hắn mở bài của mình ra.

J Cơ, J Bích, J Rô, J Nhép, K Cơ.

Là set "Nhân Ngũ Tiểu".

Tiêu Lâu mỉm cười, bình tĩnh lật bài.

K Nhép, Át Nhép, 2 Nhép, 3 Nhép, 4 Nhép!

1+2+3+4+K, tổng cộng đúng 10.5.

Lại là Thiên Vương!

Set bài lần này của Tiêu Lâu thậm chí còn đẹp hơn set Thiên Vương trong ván thứ ba của Ngu Hàn Giang, không những anh có năm lá tổng lại được "10.5" mà còn trải ra một dãy Nhép màu đen – dãy Át 2 3 4 đồng chất!
Hai cô gái ngồi xem sợ đến kinh hồn, mồ hôi lạnh túa ra trong tay.

Nắm đấm siết chặt của Ngu Hàn Giang lúc này mới từ từ thả lỏng, hắn nhìn về phía Tiêu Lâu, lại thấy anh vô cùng bình tĩnh.

Rõ ràng đây là một trận đấu sinh tử kinh hồn bạt vía, tại sao Tiêu Lâu lại như... đã dự đoán được từ trước?

Hết chương 16.