Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 142: Triền miên



Sinh lực đã phục hồi được một nửa Âu Dương Giai Tuệ tiếp tục bị Huyết Thần Hy quấn lấy.

Huyết Thần Hy đè lên người Âu Dương Giai Tuệ trong tư thế giao hoan thuần túy nhất. Hai nơi tư mật chạm vào nhau nhẹ nhàng cọ sát.

Cảm giác này thật khác lạ, lần đầu tiên Âu Dương Giai Tuệ cảm thụ được nơi đó của Huyết Thần Hy đang cạ vào vùng mẫn cảm của nàng. Xấu hổ xâm chiếm toàn bộ cơ thể, bất quá càng ngại ngùng cơ thể lại càng mẫn cảm một cách khác thường.

Chỉ với những cái ma sát bên ngoài cũng đủ khiến nàng thoả mãn, không ngăn được rên rỉ trong cổ họng. Vòng tay thanh mảnh ôm lấy tấm lưng trần của cô cũng vì thế mà da thịt cả hai tiếp xúc nhiều hơn với nhau, ngứa ngáy râm ran khắp người.

Bao lâu nay sống cấm dục mãi cho đến lúc này Huyết Thần Hy mới trải nghiệm được quan hệ thể xác là như thế nào, quá mức kích thích các giác quan, khoái cảm sung sướng đánh tới lí trí không ngừng khiến cô Không thể tỉnh táo được. Mây đen che đi ánh sáng tinh quang của đôi mắt, tại lúc này Huyết Thần Hy chỉ còn lại thú tính muốn cùng nàng trầm luân trong dục vọng nguyên thuỷ.

Tăng nhanh tốc độ trừu sáp, nơi đó của cả hai ma sát một cách mãnh liệt, âm thanh "xột xoạt" không ngừng vang lên đều đặng, sung sướng càng vì thế mà nhiều hơn.

- Hy Hy... ừm... muội sắp ra...

Âu Dương Giai Tuệ thở dốc, run rẩy nói. Nàng cảm nhận được bụng dưới có một dòng nước ấm đang muốn tiết ra, sung sướng quá mức mãnh liệt làm nàng sắp chịu hết nổi rồi.

- Chờ tỷ... cùng ra...

Huyết Thần Hy nói, lập tức tăng nhanh lực đạo hơn, rất nhanh cùng lúc cả hai lên đỉnh, cùng lúc bắn ra dâm thủy tràn lan dính đầy nhúm lông đen huyền trông thật dâm mỹ!.

Thở ra một hơi thoả mãn, Huyết Thần Hy vén đi vài sợi tóc tán loạn trên mặt nàng qua bên vành tai. Rải khắp mặt nàng những nụ hôn đầy yêu chiều khiến Âu Dương Giai Tuệ hưởng thụ không thôi.

Bất chợt nhớ đến món quà mà lão đồ đệ đã tặng, Huyết Thần Hy mau chóng lấy ra cầm trên tay, rồi nhìn đến Âu Dương Giai Tuệ đang khép hờ mắt nằm đó hưởng thụ dư vị khoái lạc còn đang tồn đọng trong người, môi Huyết Thần nở nụ cười đầy biến thái, bắt đầu tách chân nàng ra thành hình chữ M.

- Á... Lạnh quá... Um... Tỷ... Cái đó...

Âu Dương Giai Tuệ giật mình, nàng hé mắt nhìn xuống phía dưới, phát hiện ra Huyết Thần Hy đang cầm cái... cái dương cụ bằng ngọc mơn trớn vào miệng huyệt hồng hào của nàng. Xấu hổ, thật xấu hổ, nhưng không thể phủ nhận rằng cảm giác lành lạnh mà ngọc dương cụ đem đến khiến nàng rất thoải mái.

- Muội không thích sao?.

Huyết Thần Hy nhếch mép cười tà, cố ý hỏi lại cố ý không chạm vào người nàng nữa, lấy ngọc dương cụ nhích ra xa một chút.

Mất đi khoái cảm Âu Dương Giai Tuệ vô thức nhích người xuống thấp hơn để hạ thân có thể chạm đến ngọc dương cụ tìm cảm giác thoải mái. Một người lùi một người tiến, Huyết Thần Hy cứ thế mà trêu chọc Âu Dương Giai Tuệ.

- Thích... Muội thích nó... Làm ơn cho muội.

Không còn cách nào Âu Dương Giai Tuệ đành thoả hiệp, xấu hổ muôn phần khi mở miệng thừa nhận.

Huyết Thần Hy thấy nàng dùng tay che mặt, cô cười rộ lên, càng vì thế Âu Dương Giai Tuệ không dám hé mắt ra nhìn cô dù chỉ một chút. Người ta đã ngại muốn chết mà còn trêu nữa, đồ đáng ghét!.

- Được.

Huyết Thần Hy đơn giản đáp, sau đó chậm rãi đâm ngọc dương cụ vào trong thân thể nàng.

Cảm giác căn trướng quá độ khiến Âu Dương Giai Tuệ căng cứng người, nàng có thể cảm thụ được ngọc dương cụ đang từ từ chôn sâu vào bên trong cơ thể nàng, cảm giác lạnh lẽo xông lên tận đại não, tê liệt mọi dây thần kinh, kích thích tột độ.

Huyết Thần Hy thong thả mô tả động tác đâm rút, ngọc dương cụ đẩy sâu vào tận cùng, xoay tròn một vòng rồi rút ra, dễ thấy mị thịt đỏ ao bị kéo ra ngoài rồi lại không thương tiếc bị nhồi vào, nước dâm len lõi tuông ra giúp ngọc dương cụ ra vào trơn tru hơn. Tốc độ trừu sáp vì vậy mà ngày một nhanh, âm thanh "phốc phốc" dâm đãng quanh quẩn trong phòng.

- A~... Chậm... Ừm... Hy Hy... Chậm lại... Á... Á...

Âu Dương Giai Tuệ ngửa cổ rên lên, tâm trí đâu mà che gương mặt ửng hồng đầy xuân sắc nữa, tay bấu chặt tấm vải lót giường đến nhăn nhúm, chịu đựng từng đợt khoái cảm như sóng cuộn ập đến, thủy triều rút trôi lí trí của nàng đi mất chỉ còn lại ham muốn dục nhục.

- Chậm sao?.

Huyết Thần Hy ngây ngô hỏi, nghe theo lời nàng mà động tác chậm rì rì khiến Âu Dương Giai Tuệ không được thoả mãn mà tức nghẹn lên.

- Ừm... Tỷ nhanh lên... Â... hung hăng yêu thương muội... Um... bên trong ngứa quá... Á... Á...

Âu Dương Giai Tuệ ứ nước mắt ra khoé mi, nức nở cầu xin Huyết Thần Hy, thân người uốn éo, cơ khát cực độ. Nhìn nàng thật tao lãng!.

Huyết Thần Hy cong nhẹ khoé môi dâm tà nhìn nàng, không đùa bỡn nàng nữa, tay cầm ngọc dương cụ đẩy mạnh vào tuốt bên trong, chạm đến hoa tâm mẫn cảm, lập tức cơ thể Âu Dương Giai Tuệ run lên tê dại.

Huyết Thần Hy như mãnh thú hung hăng xâm chiếm lấy Âu Dương Giai Tuệ, theo mỗi cú đâm mạnh bạo làm nàng sướng đến tận trời cao. Nàng như không còn là chính nàng nữa, thần hồn lìa khỏi xác bay đến nơi cực lạc khoái cảm, sướng đến chẳng còn biết trời trăng mây gió.

- Ứm... Á... đừng đâm nữa... tha cho muội... Hu hu... Ừm... Hy Hy... cầu tỷ tha muội... A... Um...

Âu Dương Giai Tuệ liên tục lắc đầu, khóc lóc van xin Huyết Thần Hy buông tha cho nàng.

Sức lực có giới hạn Âu Dương Giai Tuệ chịu đựng khoái cảm hết nổi rồi, nếu còn làm nữa chắc nàng ngất mất thôi.

Huyết Thần Hy thấy biểu hiện của Âu Dương Giai Tuệ sắp lên đỉnh lần nữa, cô cố đâm mạnh thêm mấy cái, ngón tay đồng thời ấn lên bụng dưới của nàng.

- Áaa... ừm~.

Ngay lập tức khoái cảm lật úp, Âu Dương Giai Tuệ hét lên một tiếng dài, phía dưới phun ra thật nhiều mật dịch, thế nhưng đã bị ngọc dương cụ ngăn lại, không tài nào thoát ra, bụng vì thế mà hơi trướng lên như ăn no quá độ. Cảm giác căng trướng cực khó chịu nhưng cũng thực sướng.