- Ngươi nói xem tại sao Ngưu Khắc lại bắt nạt một học viên mới vào nội viện cơ chứ?.
- Làm sao ta biết, chắc có thể do Bà La Mặc Ca hóng hách làm Ngưu Khắc chướng mắt cũng nên.
- Bậy dồi, Bà La Mặc Ca đã hạ Ngưu Tức đệ đệ của Ngưu Khắc ở lần khảo hạch đối chiến cho nên Ngưu Khắc mới trả thù giúp đệ đệ.
- Thì ra là vậy à!.
Trước những tiếng xì xầm to nhỏ bàn luận, Bà La Mặc Ca cảm thấy như bị Ngưu Khắc sỉ nhục trước đám đông.
- Học huynh lấy thế chèn ép, học đệ quyết không phục, nếu có tài cán thì hãy đợi đến khi so tài Thực Chiến Bảng đi.
Bà La Mặc Ca cảm thấy tình thế không ổn bèn khôn ngoan nói.
- Được, nếu ngươi thua ngươi phải cống nạp hết số tích phân mà ngươi có cho ta, đồng thời phải dập đầu tạ tội trước học huynh đây, được sao?.
Ngưu Khắc cười nham hiểm nói đồng thời thu lại uy áp của bản thân.
- Còn nếu học huynh thua thì thế nào?.
Bà La Mặc Ca không hài lòng trước điều kiện của Ngưu Khắc đưa ra, liền lạnh giọng hỏi.
- Nực cười, ta mà thua ngươi sao? Được thôi, nếu ta thua, ta sẽ tùy ngươi xử trí.
Ngưu Khắc phá lệ cười châm biếm, hoàn toàn xem thường Bà La Mặc Ca. "Ta tạm tha cho ngươi nhưng không có nghĩa người khác không được phép bắt nạt ngươi, Bà La Mặc Ca a ngươi còn non lắm" Ngưu Khắc âm thầm tính kế.
- Một lời đã định, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.
Bà La Mặc Ca cùng Ngưu Khắc kí lên bản giao kèo, thiên địa chứng giám, nếu làm trái lời sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Ngưu Khắc sảng khoái bỏ đi, lúc này Bà La Mặc Ca mới ngó thấy cái tên Ngưu Khắc nằm chễm chệ thứ 10 trên Dị Bảng khi chinh phục được tầng 5 Cửu Linh Yêu Tháp. Hắn thật không ngờ tới lần này đụng phải ác bá thứ thiệt. Bất quá hắn rất quyết tâm chinh phục được tầng 9 để tìm ra dị hoả ẩn giấu trong tháp. Một khi đã có dị hoả rồi, thì con đường trở thành Dược Sư của hắn không xa vời nữa. Nghĩ như thế Bà La Mặc Ca thở ra một hơi, chân chính bước vào tầng 1 của tháp.
Gì vậy? Không khí thật nóng đến thêu đốt da thịt, một cổ năng lượng vô hình chèn ép các cơ quan kinh mạch khiến chân không thể trụ vững chứ đừng nói nhấc lên bước đi. Còn kinh khủng hơn bị tinh thần lực của cường giả chèn ép nữa, cứ như thân thể bị ngọn núi Ngũ Hành Sơn đè bẹp phong ấn vậy. Cảm giác khó chịu cùng tức ngực dâng trào lên, sắc mặt ửng đỏ, vặn vẹo trong dị hoả khí.
Không chỉ riêng gì Bà La Mặc Ca mà các đồng học khác khi vừa mới bước vào cũng bị như vậy, nhiều tượng hình nhân bất động tại chỗ. Riêng chỉ có những học viên nào đã từng tu luyện trong Cửu Linh Yêu Tháp mới có thể di chuyển bình thường.
- Dùng tâm thức để cảm nhận dị hoả khí đồng thời dung nhập chúng vào cơ thể mới có thể thoát khỏi khống chế.
Chấp sự trông coi tầng 1 lên tiếng chỉ dẫn các học viên mới đến cách thức dung hợp dị hoả khí.
Bà La Mặc Ca nghe theo, nhắm mắt lại, dùng tâm thức rà soát không gian xung quanh, quả nhiên ngoài những dòng linh khí dồi dào không ngừng luân chuyển ra, còn có những đóm than hồng nhỏ lơ lửng trong không trung, đây là dị hoả khí!.
Lúc này Bà La Mặc Ca mới chắc ăn một điều ở trong Cửu Linh Yêu Tháp có dị hoả chủng trấn giữ, bất quá chuyện này hẵng tìm hiểu sau.
Việc cấp bách bây giờ là dung nhập dị hoả khí vào cơ thể, Bà La Mặc Ca từng chút một gom những đóm than nhỏ phát sáng ánh hồng hấp thu vào cơ thể, cảm nhận kinh mạch nóng đến bức người, cứ như đang bốc cháy vậy. Mãi một lúc dung hợp sau, cơ thể dần nhẹ tênh, Bà La Mặc Ca mới có thể cử động các chi như bình thường.
- Học viên Mặc Ca là người thứ ba có thể di chuyển trong thời gian nhanh như vậy đấy!.
Chấp sự cười cao hứng nói với Bà La Mặc Ca.
"Chỉ thứ ba thôi sao? Tại sao không phải là người đầu tiên cơ chứ!" Bà La Mặc Ca không hài lòng với thành tích này, thuận miệng hỏi thăm chấp sự.
- Vậy hai người kia là ai? Chấp sự có thể nói cho học viên được mở mang tầm mắt không?.
- Người đầu tiên là Phượng Nguyệt Thiền, người thứ hai là Âu Dương Giai Tuệ mới vừa đến không lâu.
Chấp sự thoải mái nói, đồng thời dẫn Bà La Mặc Ca đi đến một giang phòng trống.
"Lại là Âu Dương Giai Tuệ, sao lúc nào cô ta cũng hơn mình hết vậy, chết tiệt thật!" Bà La Mặc Ca không vui trong bụng, thế nhưng ngoài mặt lại che giấu rất kĩ, đố ai biết được tính tình của hắn nhỏ nhen, ganh đua với cả nữ giới.
- Phí tích phân mỗi giờ là 5, học viên Mặc Ca đặt cái thẻ bài tích phân vào phiến đá đó, tích phân sẽ tự động bị trừ đi theo mỗi giờ thời gian mà học viên tu luyện tại đây.
Chấp sự vừa nói vừa chỉ tay vào trong phòng.
- Vâng.
Bà La Mặc Ca đưa mắt đến phiến đá nhìn qua một cái liền gật đầu đã hiểu.
Chấp sự đi mất, cửa phòng khép lại, chỉ còn Bà La Mặc Ca yên tĩnh đưa mắt đánh giá xung quanh. Căn phòng nhỏ diện tích 3m vuông, chẳng có gì ngoài bốn bức tường, ở giữa phòng có một tấm thảm lót để ngồi tu luyện, kế bên có một phiến đá ma thuật nhỏ có khe cắm thẻ bài để trừ tích phân.
Không uổng phí thời gian, Bà La Mặc Ca ngồi xếp bằng trên thảm trong tư thế thoải mái. Sau đó lấy thẻ tích phân màu bạc đặt vào khe hở nhỏ trên phiến đá, ngay lập tức phiến đá nhỏ sáng lên, số tích phân bảy trăm mấy bị trừ đi 5, sau đó một trận pháp được chạm khắc dưới nền đá liền kích hoạt, phát ra ánh sáng khe khẽ, dị hoả khí từ những khe hở hoa văn bay lên lơ lửng khắp phòng. Bà La Mặc Ca cảm thán một cái rồi bắt đầu tịnh tâm tu luyện.
*
Cùng lúc đó tại rừng Bích Lâm, Huyết Thần Hy đang họp mặt cùng Khỉ Đột và Độc Tam.
- Chủ tử, Nhất Lữ đã biến mất khỏi ngoại viện, không một tung tích để lại, cứ như bốc hơi khỏi thế gian vậy.
Độc Tam bẩm báo sự tình mà Huyết Thần Hy đã giao cho hắn điều tra.
- Vậy sao!... Ngươi thử đi về hướng Cửu U Vực tìm hiểu thử xem.
Huyết Thần Hy trầm ngâm một lát sau liền lên tiếng. Song với đó, đưa một ít tiền cho Độc Tam làm lộ phí.
- Vâng chủ tử, thuộc hạ đi ngay.
Độc Tam cúi đầu kính cẩn nhận lấy sau đó nhanh chóng biến mất. Tác phong làm việc rất nhanh nhạy.