Qua ngày hôm sau các lão sư tập trung mọi người trước sân lớn để thông báo quy tắc cuộc khảo hạch.
- Khảo khạch chia ra làm hai vòng, vòng một các học viên phải đấu tay đôi trên lôi đài để chọn ra người chiến thắng, sau khi hoàn thành đấu tay đôi các học viên được đi tiếp vào vòng trong sẽ phải đối mặt với nguy hiểm ở rừng Bích Lâm, đây mới chính là khảo hạch thật sự, các học viên phải vượt qua được khu rừng này để tiến vào nội viện, 100 học viên đầu tiên sẽ được nhận. Các học viên đã rõ?.
Trịnh lão sư đánh mắt hướng đến các học viên phía dưới trịnh trọng nói.
- Đã biết thưa Trịnh lão sư.
Các học viên đồng loạt hô to, nhìn sơ qua số lượng đăng kí khảo hạch năm nay thật nhiều, ước chừng trên 500 học viên đi.
- Tốt, bây giờ các học viên hãy bóc thăm để tìm đối thủ, mỗi lá thăm sẽ tương ứng với một con số thứ tự, hai lá giống nhau tạo thành một cặp để thi đấu.
Trịnh lão sư ngừng trong giây lát rồi nói tiếp, lời vừa dứt thì từ đâu một thùng lá thăm bay lơ lửng trên không lật úp xuống, các lá thăm rơi tự do như mưa. Các học viên thấy vậy nhanh tay chụp lấy, tạo nên một khung cảnh hết sức hỗn loạn. Huyết Thần Hy điềm tĩnh đứng phía cuối hàng giơ tay lên cao, lập tức có ba lá thăm rơi xuống chuẩn xác ngay tay cô. Huyết Thần đưa cho Âu Dương Giai Tuệ và Hàn Tuấn Sảng mỗi người một lá.
Giây phút náo nhiệt qua đi, các học viên im lặng, hồi hộp mở thăm, rồi lại to nhỏ với mấy đồng học xung quanh, dò hỏi con số trong lá thăm.
- Của đồ đệ là 99, của sư nương là bao nhiêu vậy?.
Hàn Tuấn Sảng hào hứng nói, đem khoe con số cho Âu Dương Giai Tuệ cùng xem.
- Của sư nương 100.
Âu Dương Giai Tuệ mở ra xem rồi nói nhỏ cho Hàn Tuấn Sảng nghe.
- Còn sư phụ?.
Hàn Tuấn Sảng đẩy cùi chỏ vào người Huyết Thần nhướng mày hỏi.
- 101.
- Ế, người chưa có mở ra coi mà, làm như người có mắt thần thông vậy?.
Hàn Tuấn Sảng chẹt miệng, nhăn mặt nói. Hắn ngờ vực, không tin Huyết Thần Hy cho lắm.
- Ngươi không tin thì tự mở mà xem.
Huyết Thần Hy hấy Hàn Tuấn Sảng bằng nửa con mắt, dí lá thăm vào tay hắn.
Hàn Tuấn Sảng nhìn Huyết Thần rồi đảo mắt xuống lá thăm, hắn không dám mở. Thấy vậy Âu Dương Giai Tuệ chộp tay lấy, mở ra xem giùm.
Hai cái đầu chụm vô xem, quả thật như lời Huyết Thần Hy đã nói, bên trong ghi con số 101, lúc này Âu Dương Giai Tuệ và Hàn Tuấn Sảng đều kinh ngạc trước cặp mắt nhìn thấu của Huyết Thần Hy.
- Sư phụ thật đỉnh.
Hàn Tuấn Sảng giơ ngón tay cái lên tán thưởng Huyết Thần, hắn thật sự khâm phục cô đến sát đất, nói bằng chất giọng sùng bái tận đáy lòng.
Huyết Thần Hy thật biết lựa thăm, chọn một cái liền ba số liền kề nhau. Quả thật tiện lợi!.
"Bốp bốp ".
Vỗ tay thu hút sự chú ý của học viên, Trịnh lão sư lại nói tiếp.
- Sáng ngày mai các học viên tập trung ở đấu trường để thi đấu. Những ai chưa tới lượt thì có thể không đến cũng được nhưng lão sư khuyến khích các học viên nên đến xem để tích lũy kinh nghiệm.
- Vâng, Trịnh lão sư.
Các học viên đồng loạt đáp lại, thông báo đến đây kết thúc Trịnh lão sư quay gót bước đi, phân nửa học viên ở lại để tiếp tục dò hỏi mong tìm ra đối thủ của bản thân để mà chuẩn bị ứng chiến cho thật tốt.
Trịnh lão sư không công khai cặp đôi tỉ thí với nhau cũng là vì có nguyên do riêng, để các học viên tự lực cánh sinh, nếu lỡ ở ngoài học viện A Tích xa gặp phải người có địch ý xấu, đến lúc đó chắc có thời gian để mà tìm hiểu tường tận, đây cũng là một cách rèn luyện cho học viên phương thức linh hoạt xử lí trường hợp khi đối chiến.
*
Chớp mắt đánh một giấc thế là trời lại sáng, những tia nắng ban mai vừa mới ló dạng chào đón một bình minh tươi đẹp đầy phấn khởi cho một ngày mới tốt lành. Mặt trời vừa mới ló dạng không lâu, hầu hết các học viên đều tấp nập tề tựu tại đấu trường. Tinh thần người nào cũng phơi phới tự tin, tràng đầy sinh khí cho trận đấu sắp diễn ra. Sau một lúc ồn ào sắp xếp chỗ ngồi, bầu không khí trở nên nghiêm trang để chào đón các lão sư cùng chấp sự, họ chính là ban giám khảo ngày hôm nay, qua cặp mắt tinh tường giám sát trận đấu diễn ra tránh để học viên nào giở trò gian lận, tạo một sân thi đấu bình đẳng giữa các thí sinh.
Nói đến đấu trường ở ngoại viện so với nội viện thì lại thua xa một bậc, bất quá độ hoành tráng của nó thì chẳng kém cạnh gì so với đấu trường ở đế đô Mã Hình Kỳ của Tây Thiên Quốc đâu. Phần kiến trúc cũng tương tự như vậy, tuy nhiên với sức chứa lên đến gần nghìn người, dư sức cho mỗi học viên chiếm một vị trí thoải mái để quan sát trận đấu phía dưới.
Một bàn dài được sắp xếp ở phía ngoài sân đấu với khoảng cách tương đối gần. Có tổng cộng bốn ghế ngồi liền kề theo thứ tự từ trái sang phải tương ứng với Lục chấp sự, Trịnh lão sư, Tề lão sư và Trần lão sư. Cùng với đội ngũ Dược Sư ở phía sau khán đài chuẩn bị cho việc sơ cứu kịp thời.
Ở giữa khán đài Hàn Tuấn Sảng và Âu Dương Giai Tuệ chia nhau giành vị trí trái phải ngồi kế bên Huyết Thần Hy. Một nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành và một nam nhân tuấn tú băng lãnh lần lượt ngồi gần một học viên thần bí, điều này gây hấp dẫn sự tò mò của các học viên khác, bất quá sự chú ý của họ rất mau bị phân tán khi Lục chấp sự hô to số thự tự 1 lên sàn đấu.
Hai thí sinh từ trên khán đài bay xuống tiếp đất, đứng đối mặt nhau trên sàn đấu rộng lớn. Một màn ra mắt hoành tráng làm náo động lên bầu không khí sôi nổi cùng chờ mong từ mọi người.
- Ngưu Tức.
- Bà La Mặc Ca.
Một màn đối đáp hết sức ngắn gọn giới thiệu tên của bản thân cũng đủ cho mọi người nhận diện ra họ là ai, đứng vị trí như thế nào trên Danh Bảng. Ngay lập tức cả khán đài trầm trồ lên, dị nghị sôi nổi trước hai cường bá ngoại viện này.