The Gamer Hệ Thống

Chương 150: Đột kích Sutafu (3). Bom ngày sinh nhật tác giả (7/10)



- Chết đi Roxanne!!! - một kẻ đột biến hình dáng kỳ lạ đang tấn công một kẻ đột biến khác.

Khi hắn quay lại thì thấy cảnh 2 kẻ đột biến này đang đánh nhau, nhìn kỹ một chút thì thấy ở trên ngực của kẻ đột biến vừa hét lên thì thấy một nửa thân trên của con người như mọc ra từ đó, đó chẳng phải khuôn mặt của Cassandra sao, cô ta vừa gọi kẻ đột biến kia là Roxanne?

Xem ra hai người này đã có ân oán với nhau từ trước khi chết rồi. Hắn quay sang thì thấy mấy cô gái đang vây lấy tấn công một kẻ đột biến khác, có lẽ đây là Hysteria rồi. Nhìn cảnh mà mấy cô gái cực kỳ xinh đẹp vừa rồi trở thành những con quái vật dị hợm như vậy thì hắn càng quyết tâm giúp Clare và những cô gái thoát khỏi kiếp sống nửa người nửa quái vật này.

Hắn chỉ đứng ngoài mà quan sát chứ không tham chiến vì suy luận của hắn có vẻ đúng. Ba cựu số 1 do phải chia đều máu thịt của 2 Abyss nên kể cả khi bọn họ thức tỉnh thì cũng chỉ gần đạt đến ngưỡng sức mạnh của Abyss mà thôi.

Trong số họ thì Cassandra là kẻ có Lv cao nhất sau khi thức tỉnh là Lv 77 nhưng tên cô ta chỉ là màu đỏ chứ không phải màu tím như các Abyss khác, yếu hơn so với trong truyện nhiều.

Chỉ một lát sau cuộc chiến đã ngã ngũ, Hysteria bị các chiến binh giết chết, Roxanne thì bị Cassandra nuốt chửng. Chỉ còn lại một mình Cassandra thì hiển nhiên là khôg thể chống lại hơn 70 chiến binh Claymore được.

Không chỉ vậy, hắn mặc dù không tấn công nhưng những cô gái bị thương nặng hoặc suýt chút nữa thì bị giết đều được hắn cứu ra kịp thời và chữa thương cho họ. Chính vì vậy nên cho tới khi Cassandra chính thức ngã xuống thì bọn họ vẫn không có ai thiệt mạng cả.

Con át chủ bài cuối cùng của tổ chức đã được tung ra nhưng lại không thể cản được bước tiến của các nữ chiến binh Claymore, họ tiến hành bao vây căn cứ và giết toàn bộ những kẻ thuộc hệ thống điều hành của tổ chức.

Tới khi Miria giơ lên chiếc đầu vừa bị chặt xuống của Rimuto, thủ lĩnh của tổ chức thì các Claymore đều giơ kiếm của mình lên và ăn mừng chiến thắng.

- Kể từ ngày hôm nay, tổ chức đã chính thức bị tiêu diệt, những thế hệ chiến binh mới sẽ không còn xuất hiện nữa - Miria cao giọng nói - việc cuối cùng mà chúng ta cần làm bây giờ, là tìm ra những kẻ đột biến còn sót lại và tiêu diệt chúng. Lúc đó, đại lục của chúng ta sẽ được an toàn.

Lời của Miria được hưởng ứng mãnh liệt, cô ấy quả là có tố chất lãnh đạo cực tốt.

Hai tháng sau đó, những chiến binh này tiến hành lùng sục khắp nơi để tiêu diệt những con Yoma còn sót lại và những kẻ đột biến. Tin tức về sự thật và sự diệt vong của tổ chức được lan truyền khắp đại lục khiến cho mọi người dân đều vui sướng khi thoát khỏi hiểm họa từ những con quái vật, cũng có những kẻ đứng lên chỉ trích các chiến binh là lũ giả tạo đã kiếm lợi từ mạng sống của họ.

Đối với những kẻ như vậy thì bọn họ lựa chọn làm ngơ không để ý tới nhưng nếu hắn nghe được kẻ nào dám phát biểu lung tung trước mặt hắn thì hắn không ngại tẩn cho kẻ đó một trận nhớ đời.

Trong hai tháng này, không chỉ có bọn Yoma bị tiêu diệt sạch mà ngay cả những kẻ đột biến còn sót lại cũng bị tàn sát. Ngay cả những kẻ đột biến có tiếng tăm như là Octavia, Europa, Chronos hay Lars đều bị tiêu diệt bởi các chiến binh.

Đúng ra thì họ không có khả năng tiêu diệt nhiều kẻ đột biến như vậy trong thời gian ngắn như thế nhưng bây giờ họ đã được hắn chữa lành dấu vết từ việc cấy ghép và dạy họ cách điều khiển Ki thì sức mạnh của họ đã bước lên một tầm cao mới.

Trận chiến này cũng đã dần đi tới hồi kết thúc, những kẻ đột biến còn sót lại đã tập hợp nhau ở gần thánh thành Rabona nơi bọn họ đóng quân để thực hiện một đợt phản kích cuối cùng trước khi chúng bị tiêu diệt bởi các chiến binh.

Giờ này hắn đang ngồi ở trong nhà thờ nhỏ nơi mà Galatea đã từng ẩn náu và cũng là nơi đóng quân của các chiến binh Claymore.

- Papa, Miata đói... - cô bé nhỏ nhắn đang ngồi trên đùi hắn chính là Miata, số 4 của tổ chức, nhưng đó là chuyện của 7 năm sau.

Lúc này cô bé chỉ mới được đưa về tổ chức mà thậm chí còn chưa được tiến hành cấy ghép tế bào Yoma nên vẫn chỉ là một cô bé người thường thôi.

- Để mẹ cho con ăn nhé - một cô gái tóc màu nâu nhạt đưa tay ra ôm lấy Miata.

Đây là Clarice, số 47 mới của tổ chức. Có vẻ định mệnh vẫn luôn khiến cho Miata gặp gỡ Clarice và khiến họ nảy sinh tình mẹ con với nhau. Bây giờ thì Miata chỉ là một cô bé bình thường còn Clarice thì lại là một chiến binh có thể nói là yếu nhất trong số các Claymore ở đây nên chỉ chịu trách nhiệm canh gác nơi này.

Vì vậy mà Clarice giành phần lớn thời gian và tình cảm cho Miata khiến họ càng ngày càng giống một cặp mẹ con hơn trong nguyên tác.

- Raki, có tin tình báo mới này - Clare đi vào ngồi bên cạnh hắn.

Hắn nghe Clare thông báo về tình hình tiêu diệt kẻ đột biến gần đây. Bọn họ có thể liên lạc với nhau thông qua sợi dây chuyền của hắn nên rất tiện lợi cho việc tuyền tin tức tình báo.

- Lũ đột biến này cũng khôn đấy chứ, biết đường kết hợp với nhau để tránh bị chúng ta tiêu diệt từng tên một - hắn nghe xong thì nói - có điều hành động ngu xuẩn nhất của chúng chính là muốn chủ động tấn công nơi này mà không phải là tìm một nơi để co cụm lại phòng thủ. Vậy nếu chúng đã muốn chết thì ta sẽ hốt gọn 1 mẻ luôn.

Hắn bảo Clare thông báo với mọi người chuẩn bị chiến đấu.

-------