Narcissa và Lucius gần như lúc kẻ báo tin dùng ảo ảnh di hình xong đã thu thập hành lý, cũng chuẩn bị tốt về tâm bão ở Anh. Thông qua thư từ với thái ấp Malfoy, hai người cũng không bế tắc như người thường đoán. Hai người cũng biết tình thế Anh quốc giờ rất ác liệt, nên mới làm Abraxas ngất đi lúc hai người đang hưởng tuần trăng mật, làm giảm phân lượng vốn có của nhà Malfoy, đạt được mục đích thoát khỏi trận chiến.
Mọi chuyện có thể theo Abraxas an bài hay không, Narcissa và Lucius không quan tâm, dù sao với vị đại nhân kia, một thằng nhãi con Malfoy dễ kiểm soát hơn một Malfoy trưởng thành rất nhiều. Hai người không quá coi trọng kế hoạch này, nhưng vì Abraxas kiên trì, kế hoạch này vẫn tiến hành.
Theo hiểu biết tương đối về thế giới Muggle của Narcissa mà nói, thế giới pháp thuật có phần tuyệt vời, dù là khoảng cách xa đến cỡ nào, một Khoá Càng cũng có thể giúp bạn về nhà một cách nhanh nhất, đương nhiên, bạn phải cảm nhận cảm giác không khoẻ "nho nhỏ", hay nên nói là tác dụng phụ khi dùng Khoá cảng.
"Cissy? Em không sao chứ?" Nhìn thấy Narcissa không khoẻ, Lucius hỏi vấn đề rất ngu xuẩn. Lúc phản ứng lại, anh thầm ảo não. Phần lớn người trong phòng khách thái ấp Malfoy nghe được, đều ẩn ẩn liếc mắt ném cho anh cái xem thường. Narcissa thấy anh ngớ ngẩn như vậy, lặng lẽ bước một bước nhỏ, đỡ cho người ta nhận ta cô quen anh, tuy nó cũng chẳng hiệu quả.
"..." Mọi người nhìn biểu hiện của Narcissa, lại thấy gương mặt ảo não mơ hồ của Lucius, ánh mắt trêu tức lại bay qua.
"... Khụ, khụ... Tình hình hiện tại sao rồi?" Lucius lựa chọn bỏ qua ánh mắt của họ, chỉnh tiếng, ra vẻ đứng đắn hỏi.
"Cha, không phải cha cần nằm trên giường giả chết à? Cha ra phòng khách làm gì? Vị đại nhân kia có thể xuất hiện trong thái ấp Malfoy bất cứ lúc nào, dù sao quan hệ của cha và vị đại nhân kia năm đó không bình thường a!" Lucius vừa nói vừa không ngừng ném ánh mắt như dao qua Abraxas.
"Vì hắn có thể đến bất cứ lúc nào, ta mới phải tranh thủ thời gian đến an bài những chuyện tiếp theo." Abraxas nhẹ nhàng bâng quơ bỏ qua vấn đề của Lucius, sau đó tập trung lực chú ý của mọi người lại. Abraxas thấy mọi người chú ý lắng nghe mới nói rõ chi tiết chuyện ông "qua đời" cho nhà Malfoy.
"Lucius, sau khi ta "qua đời", vị đại nhân kia chắc sẽ chờ lễ tang kết thúc muốn con gia nhập tử thần thực tử. Tạm thời hắn hẳn sẽ không làm động tác quá lớn với gia sản Malfoy, hắn sẽ khảo hạch con một thời gian, con làm theo lời hắn, nhưng phải nhớ không để lại chứng cứ cho đám Thần Sáng đó. Nhớ kỹ, một chút cũng không thể!" Abraxas nghiêm túc nhìn chằm chằm Lucius, thấy anh gật đầu mới nói tiếp, "Chờ hắn thật sự tin con, con lén lút "không cẩn thận" tiết lộ tin tức cho gián điệp của Dumbledore, nhưng nhất định phải chú ý giữ lại chứng cứ."
"Con hiểu, cha." Lucius biết chuyện cha dặn liên quan đến tương lai của Malfoy, anh trịnh trọng gật đầu với Abraxas tỏ vẻ mình đã nhớ kỹ.
"Một thời gian nữa, mẹ con sẽ vì "quá mức đau lòng" mà chết, các con chuẩn bị sẵn khoá cảng để bà ấy đến chỗ ta. Khoá cảng ta sẽ nghĩ cách đưa đến chỗ con, nhận được khoá cảng thì bắt đầu hành động."
"Hiểu ạ."
"Narcissa phải giao tế tốt với các phu nhân, trước khi mẫu thân của các con "qua đời", tận lực tiếp nhận mạng lưới quan hệ này của gia tộc. Sau đó, chờ Lucius thông qua khảo nghiệm của vị đại nhân kia, chọn tăng hoặc giảm bớt, loại bỏ một phần gia tộc, gia tăng một phần đối với các thế lực có lợi ích cho gia tộc khác."
"Con hiểu, cha." Narcissa rất trịnh trọng đáp lời.
"Đúng rồi, Lucius, ta nhớ con có một học đệ có thiên phú độc dược?" Abraxas đột nhiên nói với Lucius.
"Vâng, thưa cha. Cậu ta tên là Severus Snape. Giáo sư Slughorn từng nói thành quả của cậu ta sau này là vô hạn."
"Nó là Máu lai?"
"Vâng, mẹ cậu ta là tiểu thư gia tộc Prince, nghe nói tiểu thư đó là học muội của cha năm đó."
"Eileen Prince? Học muội luôn âm u kia?"
"Nếu cha nhớ không sau, hẳn chính là vị Eileen Prince đó."
"Nghe nói cậu ta thích một Muggle Gryffindor?"
"... Vâng." Tuy rằng Lucius cực kỳ không muốn thừa nhận điểm này, nhưng sự thật là như thế, Lucius cũng không có cách nào.
"Giới thiệu cậu ta cho Lord!" Abraxas đã biết chuyện ông muốn biết, nói với Lucius.
"Cha?" Lucius có chút nghi hoặc.
"Lucius, về sau ta không đi theo bên cạnh con, việc này đều phải do chính con giải quyết, cho nên chuyện này ta sẽ không nói rõ cho con, con cần tự hiểu ra!"
"Con đã biết, cha."
"Chờ ta "Qua đời", báo tang ở trên báo đăng xong, những người liên quan đều sẽ tự động nhận lời mời tham gia tang lễ. Cho nên, tranh thủ thời gian này, mọi người còn chuyện gì không rõ, nói ra để mọi người thảo luận."
"Cha, nếu con gia nhập tử thần thực tử, trên tay cũng sẽ bị đóng dấu hiệu hắc ám, nghe nói nó có tác dụng lên linh hồn, ngài ngất đi, vị đại nhân kia không biết sao?"
"Tạm thời ta dùng phụ kiện luyện kim gia truyền để che dấu quan hệ này, làm Lord nghĩ ta đã chết, nên không cần lo lắng."
"Lord sẽ không trong lễ tang mặc niệm triệu hồi cha chứ?" Lucius nói xong, phòng khách yên tĩnh. Mọi người không ai nghĩ đến vấn đề này, cả Abraxas cũng không cho rằng vị đại nhân kia sẽ làm vậy trong lễ tang. Nhưng, trên đời này, không có chuyện gì là không thể xảy ra, dù sao lối suy nghĩ của vị đại nhân kia đã có vấn đề, nói không trừng hắn nhất thời não trừu làm vậy, đến lúc đó không biết sẽ tổn thất đến mức nào.
"..." Mọi người não bổ cảnh tượng Lucius nói, cảm giác thật vô lực.
"Ta sẽ nhẫn nại ! = =+!" Abrax nói ra câu này rõ ràng là rít qua kẽ răng, gân xanh trên trán không làm cách nào che giấu được.
Mọi người đều biểu lộ ra biểu cảm "ông thật sự vĩ đại!", không ngừng nháy mắt đồng tình với Abraxas, làm cho gân xanh vốn không giấu được của Abraxas càng nhảy điên cuồng.
"Còn vấn đề gì không, nếu không thì đều đi chuẩn bị lễ tang của ta đi!!" Abraxas nâng cao giọng phân phó.
"Không có..."
"Vậy còn không nhanh lên!! Còn ở đây làm gì?"
Tất cả mọi người hiểu được nếu còn ở lại Abraxas sẽ hoàn toàn tức giận, vì thế đều nháy mắt biến mất không còn một mảnh.
Narcissa và Lucius về phòng ngủ. Narcissa nhìn thấy chiếc giường kingsize kia, di chứng sau khu dùng khoá cảng lại xuất hiện, hai chân nặng như đeo chì. Đứng một lúc, hai chân khôi phục tri giác, Narcissa mới từng bước đến cạnh giường.
"Cissy?" Lucius vừa về phòng đã đi tắm, vốn anh còn muốn tắm uyên ương, nhưng thấy Narcissa mệt mỏi như vậy, thương vợ.... Để Narcissa nghỉ tạm một lát, anh vào tắm trước. Chờ anh ra ngoài, Narcissa đã ngủ, khuôn mặt tái nhợt. Lucius biết nếu Narcissa tỉnh lại biết mình chưa tắm gội đã ngủ, mà anh còn không gọi cô dậy, cuộc sống sau này của anh sẽ "muôn màu muôn vẻ" lắm.
Lucius nhẹ giọng gọi vài lần, nhưng Narcissa ngủ rất sâu, ngay cả Lucius đặt tay lên mặt cô, cô còn nghĩ là muỗi mà dụi đầu lên gối, không thèm mở mắt. Lucius bất đắc dĩ, đôi mắt mang theo yêu chiều không thể che dấu, ôm cô vào phòng tắm, dùng tốc độ nhanh nhất rửa cho cô, thay quần áo ngủ sạch sẽ, rồi đặt cô về chiếc giường mềm mại. Xong việc, Lucius cười khổ nhìn người anh em đã chuẩn bị chiến đấu phía dưới, quay đầu vào phòng tắm.
Hôm sau, người nhà Malfoy dậy rất sớm, có thể nói Abraxas rửa mặt chải đài xong, đổi trang phục rồi nằm vào quan tài hoa lệ, đợi mọi người "tưởng nhớ". Khuôn mặt trang điểm thành người đã qua đời do Narcissa thuê người trang điểm.
Bảy giờ, cách thời gian cử hành tang lễ một giờ, người đến tưởng nhớ lục tục đến, dù nội tâm nghĩ gì, khuôn mặt vẫn để lộ cảm xúc bi thương đau đớn. Người càng lúc càng nhiều, cơ bản đã nhìn ra các nhóm đến viếng. Sắp tám giờ, mọi người đều đến, chỉ trừ một người.
Người đến, dù ở trận doanh nào, cũng thảo luận về vị đại nhân chưa đến kia, biểu cảm lúc phẫn nộ, lúc hoảng sợ, lúc tính kế. Nhưng dù là ai cũng nhìn về cửa đám tang, cùng chờ đợi.
Tiếng xe ngựa từ xa truyền lại, chiếc xe ngựa xa hoa dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Voldemort còn chưa xuất hiện, mọi người đã nghiêm lại, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía xe ngựa. Dumbledore bên kia đang nhỏ giọng nói chuyện với thành viên Hội phượng hoàng cảm thấy không khí ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn, biểu cảm hòa ái mỉm cười biến mất.
Tiếng vó ngựa dẫm xuống đất giống như tiếng chuỳ gỗ lớn đánh lên mặt trống cổ, đường như đang đập từng tiếng trong lòng mọi người. Trái tim mọi người đập càng lúc càng nhanh. Không khí lặng ngắt.