Khi mặt trời lặn, bầu không khí trong bar dường như đặc quánh lại với sự căng thẳng và lo lắng. Hy Lyn đến làm, và ông chủ Lý kéo cô vào một bên, định sẽ nói hết tất cả mọi chuyện sáng nay cho cô nhưng cô lại hỏi ông chuyện sáng nay là sao, khi nghe cô hỏi, ông chủ cũng lấy làm bất ngờ, định hỏi cô tại sao lại biết thì cô lại nói: “Ông chủ, sáng nay em thấy ông cùng Hàn Huyền Giới ở quán cà phê, có chuyện gì sao? Có thể...nói cho em biết được không?”
Ông Lý hơi ngập ngừng, nhận ra mình đã giả định rằng Nhạn Hy đã biết một phần nào đó về tình hình. "Nhạn Hy, tôi có việc muốn nhờ cô," ông Lý nói, giọng nghiêm nghị hơn bao giờ hết. "Tối nay, Hàn Huyền Giới, một trong những khách hàng quan trọng nhất của chúng ta sẽ đến. Tôi muốn cô phục vụ riêng cho hắn."
Huyền Giới - cái tên không chỉ đơn giản là một khách hàng. Hắn là một nhân vật có thế lực trong thế giới ngầm, người mà không ai dám từ chối yêu cầu, kể cả ông chủ Lý. Nhạn Hy biết rõ điều đó, cảm nhận được áp lực nặng nề từ lời đề nghị này.
"Nhưng tại sao lại là tôi?" cô hỏi, dù trong lòng đã đoán trước được câu trả lời.
"Vì hắn ta yêu cầu," ông Lý thở dài. "Hắn ta đã chỉ đích danh cô. Tôi biết đây là chuyện khó khăn, nhưng chúng ta không thể từ chối. Nếu chúng ta làm vậy, không chỉ cô, mà cả quán bar này cũng sẽ gặp rắc rối."
Nhạn Hy hiểu rằng, nếu cô từ chối, mọi hậu quả sẽ không chỉ dừng lại ở cô mà còn ảnh hưởng đến ông chủ Lý và tất cả những người làm việc tại đây. Mặc dù sợ hãi, nhưng cô không thể để những người xung quanh mình rơi vào nguy hiểm.
"Được rồi, tôi sẽ làm," Nhạn Hy nói một cách chắc nịch, lòng đầy lo lắng.
"Tôi sẽ đảm bảo an toàn cho cô. Chúng ta có các biện pháp an ninh và nhân viên sẵn sàng can thiệp nếu cần," ông Lý trấn an.
Lúc 12 giờ đêm, Huyền Giới đến. Nhạn Hy cảm thấy tim mình như ngừng đập khi thấy bóng dáng hắn đi vào. Cô lấy lại bình tĩnh, đi vào phòng riêng để chuẩn bị đón tiếp.
Khi Nhạn Hy bước vào phòng riêng đã được chuẩn bị cho Hàn Huyền Giới, không khí nặng nề và áp lực cảm thấy như đang bủa vây lấy cô. Cô đặt khay đồ uống xuống, nhìn ngắm khuôn mặt thư sinh nhưng ẩn chứa sự tàn nhẫn của Huyền Giới. Hắn mỉm cười khi thấy cô, một nụ cười không đến nỗi dễ chịu.
"Hôm nay cô sẽ phục vụ tôi," Huyền Giới nói một cách tự nhiên, như thể đây là điều hiển nhiên nhất. Nhạn Hy gật đầu, lòng dạ bất an. Cô tiến lại gần, bắt đầu pha chế rượu theo yêu cầu của hắn.
Trong lúc đó, Nhạn Hy không thể không tự hỏi về mục đích thực sự của Huyền Giới. Tại sao một người đàn ông quyền lực và nguy hiểm như hắn lại yêu cầu cô phục vụ riêng? Phải chăng chỉ đơn giản là thưởng thức những ly rượu do cô pha, hay đằng sau đó còn có một mưu đồ nào khác?
Huyền Giới dường như nhận ra sự hoài nghi trong ánh mắt Nhạn Hy. Hắn nhấp một ngụm rượu, ánh mắt đăm đăm nhìn cô.
"Cô có biết tôi là ai không, Hy Lyn?" Hắn hỏi, giọng điệu trầm thấp.
"Có, tôi biết " cô đáp trả một cách cẩn trọng. "Ngài là một người quyền lực trong giới kinh doanh và cả thế giới ngầm."
Huyền Giới cười khẽ, một tiếng cười không mang theo hơi ấm. "Đúng vậy, và những người như tôi, chúng tôi không làm bất cứ điều gì mà không có lý do. Cô thắc mắc tại sao tôi lại chọn cô để phục vụ tôi riêng tối nay?"
Nhạn Hy không nói gì, chỉ chăm chú lắng nghe, cố gắng giấu đi sự lo lắng của mình.
"Tôi đã nghe nói về cô," Huyền Giới tiếp tục. "Về khả năng pha chế của cô và cả sự thông minh, tinh tế. Tôi muốn xem liệu những lời đồn có đúng sự thật không."
Nhạn Hy giữ vẻ ngoài bình tĩnh. "Và ngài đã tìm thấy câu trả lời chưa?"
"Phần nào rồi," Huyền Giới thừa nhận, rồi lại uống một ngụm rượu nữa. "Nhưng không phải chỉ có thế. Cô biết đấy, trong kinh doanh và trong cuộc sống, việc biết chọn đúng người để tin tưởng là rất quan trọng. Tôi đang tìm kiếm một người có thể tin cậy, và tôi nghĩ cô có thể là người đó."
Lời nói của Huyền Giới khiến Nhạn Hy giật mình. Cô không ngờ rằng mục đích của hắn lại sâu xa đến thế. "Và tôi phải làm gì?" cô hỏi, giọng nghi ngờ.
"Đơn giản thôi," Huyền Giới đáp, mắt không rời khỏi cô. "Tôi cần một đôi mắt và tai ở nơi này, ai đó giúp tôi theo dõi các hoạt động xung quanh. Cô sẽ là mắt và tai của tôi, và tất nhiên, tôi sẽ đảm bảo cô được bảo vệ và có một cuộc sống tốt hơn."
Nhạn Hy nuốt nghẹn, hiểu rằng cuộc đời mình có thể sẽ thay đổi từ đêm nay. Lời đề nghị của Huyền Giới không chỉ là một lời mời hợp tác đơn thuần; nó còn là một lời đe dọa khéo léo. Cô biết rằng từ chối có thể sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Nhưng đồng ý cũng không kém phần nguy hiểm.
Cô nhìn vào đôi mắt sắc lạnh của Huyền Giới "Ngài có thể đảm bảo điều gì cho tôi? Và sự ổn định của cuộc sống hiện tại?" Nhạn Hy hỏi, giọng cô đầy sự do dự nhưng vẫn toát lên vẻ kiên định.
Huyền Giới đặt chiếc ly xuống, ánh mắt hắn lướt qua khuôn mặt Nhạn Hy. "Tất nhiên. Tôi không chỉ bảo vệ cô, cô cũng sẽ nhận được một khoản tiền không nhỏ hàng tháng, và bất cứ khi nào cần, tôi sẽ hỗ trợ cả về pháp lý lẫn tài chính. Đổi lại, tôi cần sự trung thành và sự im lặng tuyệt đối từ cô."
"Và nếu tôi muốn rời đi sau này?" Nhạn Hy đặt câu hỏi, tim cô đập nhanh hơn khi nghĩ đến tương lai có thể đầy rẫy nguy hiểm này.
Huyền Giới nhíu mày, suy nghĩ một chút trước khi trả lời. "Chúng ta sẽ bàn bạc điều đó khi đến lúc. Nhưng hãy nhớ, Hy Lyn, một khi đã vào cuộc, rất khó để có thể ra đi mà không để lại hậu quả."
Nhạn Hy cảm nhận được trọng lượng của lời hứa và những lời đe dọa ẩn chứa trong từng câu từ của Huyền Giới. Cô biết rằng cuộc sống của mình có thể phụ thuộc vào quyết định cô sắp đưa ra.
Sau vài phút trầm ngâm, Nhạn Hy thở dài, nhìn vào ly rượu trước mặt, và cuối cùng nói: “Xin lỗi, nhưng tôi không thể chấp nhận lời mời của ngài. Tôi không thể đánh đổi sự tự do của mình lấy bất cứ thứ gì."
Khoảnh khắc đó, ánh mắt Huyền Giới trở nên sắc lạnh, hắn dường như không ngờ rằng Nhạn Hy lại dám từ chối lời đề nghị của mình. Hắn ngồi im lặng một lúc, đánh giá cô bằng ánh mắt nghiêm nghị.
“Cô thật sự muốn từ chối cơ hội này?” Huyền Giới hỏi lại, giọng điệu mang vẻ không tin.
“Vâng, tôi biết đây là một cơ hội, nhưng cũng là một ràng buộc. Tôi muốn sống cuộc sống của chính mình, dù cho nó có khó khăn đến mấy,” Nhạn Hy trả lời một cách dứt khoát, lòng cô vẫn còn chút rung động.
Huyền Giới lặng lẽ nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt phức tạp. Rồi hắn đứng dậy, đi về phía cửa. Trước khi ra đi, hắn quay lại nhìn Nhạn Hy và nói: “Cô là người đầu tiên dám từ chối tôi như vậy. Tôi hy vọng cô sẽ không phải hối tiếc về quyết định của mình.”
Và thế là hắn ra đi, để lại Nhạn Hy đứng một mình trong căn phòng. Cô cảm thấy một chút nhẹ nhõm khi đã giữ được lập trường của mình, nhưng cũng không khỏi lo lắng về những gì tương lai có thể mang lại. Cô biết rằng mình vừa bước qua một ranh giới, và cuộc sống từ đây có thể sẽ không bao giờ giống như trước nữa. Nhưng cô cũng biết rằng mình đã lựa chọn đúng đắn, vì sự tự do và bản thân mình.