Thế Giới Phép Thuật

Chương 2: chuỗi ngày bình yên bị đe doạ nghiêm trọng ... (new)



Trong lớp học vắng vẻ với bóng đèn chưa được bật là Yutto đang ngồi trên vị trí của mình với chiếc điện thoại trên tay . Cậu nhìn đi nhìn lại dòng chữ điều kiện và khẽ thở dài .

_"mà ... than vãn cũng chả giải quyết được gì , ngủ thôi"-Yutto

Nhanh chóng , cậu gục đầu xuống bàn học của mình và ngủ một giấc . Hay là cậu chỉ vừa chợp mắt thì bị đánh thức bởi một bàn tay đập mạnh xuống mặt bàn cậu .

_"Ah ... Monako ..."-Cậu ngưởng mặt dậy , nhìn người con gái trước mắt

Cô gái với mái tóc và đôi mắt đen nhìn xuống cậu với ánh mắt bực tức , như người phụ huynh đang nhìn vào điểm xấu của con cái mình . Cô đập mạnh thêm một phát nữa xuống mặt bàn và nói to

_"Đừng có mà Ah với tôi ! Cậu đến lớp đầu tiên nhưng không chịu bật đèn điện và không chịu kê lại bàn ghế cho thẳng hàng ! Thay vào đó cậu lại gục mặt xuống bàn ngủ với cái dáng vẻ mệt mỏi thảm hại đấy ! Tôi tự hỏi tại sao cậu lại được top 1 cơ chứ !"-Monako tức giận nói cả một tràng câu nhắm đến Yutto

_"Ah ... top 2 ăn nói vậy với top 1 à ..."-Yutto

Gân xanh đã xuất hiện trên trán của Monako , nhanh chóng , những luồng khí đen ám muội xuất hiện , bao quanh cơ thể của cô . Những con rối hình tròn với hai mắt màu trắng cũng được tạo ra và đang bay xung quanh , dần bao bọc quanh cậu .

_"Hể ?"-Yutto

Cô hất mạnh tay xuống , nhanh chóng những quả cầu bóng tối từ phía sau lưng cô bay thẳng tới cậu với tốc độ nhanh chóng . Yutto rút nhanh thanh Katana ra khỏi bao , truyền mana vào khiến thanh kiếm phát sáng trắng và chém đôi những quả cầu bóng tối của cô .

_"Chưa hết đâu !"-Monako nói rồi chỉ tay về phía Yutto

Những con rối mở miệng , phóng ra chùm Laze màu đen phóng tới cậu . Cậu tra kiếm vào bao , rút ra khẩu súng trường từ sau lưng , điều chỉnh thứ gì đó ở phần nòng súng và bắn ra chùm laze tương tự màu xanh nhạt , đẩy lùi những chùm laze màu đen và phá huỷ những con rối .

Monako khẽ tặc lưỡi , cô nhanh chóng đưa tay ra phía trước nhưng nhanh chóng Yutto tiến lại gần và bắt lấy cánh tay của cô . Cậu nhìn thẳng vào mắt cô , cô cũng nhìn thằng vào cậu . Thấy vậy , cậu khẽ nói

_"Làm loạn đủ rồi đấy ... cho người ta ngủ một giấc đi"-Yutto

Nói rồi cậu thả hai tay cô ra , khẽ ngáp một hơi dài , rồi quẹt đi giọt nước ở mi mắt . Đúng lúc đó , Soundes cùng Grasent cũng bước vào , thấy Monako và cậu , cả hai liền hỏi

_"Hai ngươi lại đánh nhau à ?"-Soundes

_"Chắc chắn vậy rồi"-Grasent khẽ thở dài

Tiếng chuông báo hiệu vào tiết vang lên , nhanh chóng Yutto xách cặp và bước ra ngoài

_"Cậu đi đâu vậy ?"-Grasent

_"Trốn tiết văn ..."-Yutto

_"Hể ? Trốn tiết là không được đâu đấy !"-Soundes

_"Kệ ... học môn đấy rõ nhàm chán , giảng bài thì như tiếng mẹ ru ý , vả lại tôi cũng học hết kiến thức này từ lâu rồi"-Yutto nói rồi đưa tay sang bên như lời tạm biệt

_"Tôi sẽ mách cô ..."-Monako

Ngay sau khi nói xong , Yuto liền đứng lại , không khí 4 người bỗng trở nên ngột ngạt . Bỗng dưng , đầu cậu liền quay lại về phía Monako , kèm theo một nụ cười đáng sợ

_"Thử đi !"-Yutto

Soundes sợ hãi hét toáng lên và ngã xuống đất , Grasent thì vẫn đứng vững dù hơi giật mình . Còn Monako , cũng giỗng Grasent nhưng có vẻ cô đang sợ sệt . Thấy thế , cậu liền mỉm cười như mọi khi và bước đi đến hành lang tầng 2 . Bỏ lại cả ba với tâm hồn đang treo ngược cành cây , đứng đơ ra trước cửa .

Tại phía hành lang tầng thứ hai , cậu đang trên đường hướng tới phòng riêng của hội học sinh thì đụng phải một cậu thanh niên tóc vàng nào đó . Không phải là va chạm , mà là cậu ta đang cản đường cậu .

_"Tránh ra ..."-Yutto

_"Cậu trốn học à ?"-Cậu học sinh

_"Đã bảo là tránh ra ... phiền phức !"-Yutto hằn giọng

Nhưng cậu thanh niên kia không sợ hãi , thay vì bỏ chạy cậu ta chọn tiến lại gần cậu hơn . Và giờ Yutto mới để ý , trên tay cậu ta là một cốc trà nóng . Cậu ta nhấp một ngụm trà nhỏ , rồi quay ra nói với Yutto

_"Cậu là Yayami Yutto , phải không nhỉ ?"-Cậu học sinh

_"Nhầm rồi , biến đi"-Yutto tiếp tục đe doạ cậu thanh niên

Cậu ta thấy vậy , mỉm cười lớn hơn

_"Đáng sợ quá đấy ! Chúng ta không thể từ từ nói chuyện sao ?"-Cậu thanh niên

Yutto tức giận , cậu tóm lấy cổ cậu thanh niên , sau đó vứt sang bên . Tất nhiên với cơ thể mảnh khảnh kia , cậu Yutto vứt đi dễ dàng . Nhưng cậu ta không bị ngã , cậu ta liền cân bằng lại bản thân , giữ cốc trà không vãi ra dù chỉ một giọt và nói tiếp .

_"có cần phải căng thẳng vậy không ? Đường đường là con của tầng lớp thượng lưu mà hành xử vậy coi được sao ?"-Cậu thanh niên

Vừa dứt câu , cậu ta liên bị Yutto tóm lấy . Cậu rút thanh katana sắc nhọn ra khỏi bao , lấy chân cậu tì mạnh vào ngực của cậu ta . Chĩa thanh kiếm kề cổ cậu ta và hỏi

_"sao ngươi biết được việc này ? Ai kể cho ngươi nghe ? Hay trước giờ ngươi luôn theo dõi ta ? Trả lời ta nếu không muốn bị cắt dứt 4 chi rồi bị ném vào xe rác không hả ? Tất nhiên ta sẽ bịt miệng ngươi lại , cho ngươi nếm trải nỗi đau đớn kinh hoàng cùng với sự tuyệt vọng khi không được ai cứu giúp"-Yutto trừng mắt nhìn vào cậu thanh niên

Sau đó , thanh kiếm được chỉ xuống tay trái của cậu thanh niên kia

_"Cố hét lên đi ... dãy nhà này cách xa so với khu lớp học và khu giáo viên , dù ngươi có hét thế nào cũng không ai đến giúp đâu ..."-Yutto

Trước những lời đe doạ của Yutto , cậu thanh niên vẫn giữ vững nụ cười trên môi . Và khi thanh katana của cậu cách cánh tay của cậu ta tầm 5 cm , một luồng khí to lớn và lạnh lẽo đẩy thẳng vào người cậu , khiến cậu bay ra xa .

Cậu xoay người trên không , tiếp đất an toàn . Sau đó cậu nhanh chóng tiếp cận cậu thanh niên đang vật vã đứng dậy kia . Cậu chạy lách sang bên trái , tung ra nhát chém sắc nhọn hướng vào tay phải của cậu thanh niên đấy . Cứ ngỡ tay cậu ta sẽ bị đứt lìa và rơi xuống đất , thì cậu ta lại dùng nó để bắt trọn lưỡi kiếm của Yutto . Nếu để ý , cánh tay phải của cậu ta đã đóng băng

_"hể ?"-Yutto

Lưỡi kiếm của cậu cũng bắt đầu bị ảnh hưởng và đang lan rộng ra và dần đến chuôi kiếm . Nhanh chóng buông tay , cậu với khẩu súng ở phía sau lưng và hướng tới cậu thanh niên đấy . Chưa kịp nhấn cò , cậu đã nhận ra rằng tay của cậu đã đông cứng , chuyển động cũng đã chậm hơn trước nhiều lần . Để ý xung quanh , căn phòng đã gần như bị đóng băng . Và cứ thế , cậu thanh niên tiếp cận Yutto , mỉm cười và nói

_"Tôi không hề muốn đánh nhau với cậu ... thực ra tôi đến đây chỉ để giới thiệu với cậu về lời mời ..."-Cậu học sinh

_"Từ ... chối"-Yutto cố gắng dặn ra từng chữ một và thở dốc

Tiếng thở dài khẽ phát ra từ cậu thanh niên ấy . Căn phòng cũng dần trở lại chính nó , số băng tan ra thành nước và nhanh chóng bốc hơi . Không để lại dấu vết , giờ đây Yutto mới biết cậu vừa được chứng kiến một cao thủ ẩn mình dưới bộ đồng phục học sinh .

Tay cậu đã hết bị đông cứng , thanh katana cũng giống vậy , nó rơi xuống từ tay của cậu thanh niên đó và kêu ra tiếng kim loại vang khắp dãy hành lang . Cậu nhặt thanh kiếm lên , cũng là lúc cậu thanh niên kia biến mất .

_"ép buộc người khác không phải cách làm của tôi ... mà chắc chắn một ngày nào đó , chúng ta sẽ cùng một đội"-Cậu thanh niên

Yutto tìm kiếm xung quanh , cố gằng tìm chủ nhân giọng nói nhưng không thành . Thấy thế cậu cũng thở dài

_"Mà kệ thôi ... mong là mình đã trải qua đủ phiền phức ..."-Yutto

Vào phòng họp của hội học sinh , cậu ngồi lên chiếc ghế sofa ở cuối phòng , cũng là chiếc ghế của cậu , với lấy chiếc khăn và ... xì mũi . Sau đó cậu khẽ thở dài .

Khắp người cậu vẫn còn run từ cơn lạnh ghê người ban nãy . Nhưng hiện giờ cậu đã có thể vung kiếm và bóp cò súng , tuy chuyển động vẫn còn khá chậm chạp .

Chưa kịp ngả lưng xuống chiếc ghế sofa mềm mại , chiếc tường sau lưng cậu bỗng phát nổ và từ trong đấy một đám người áo đen bước ra . Một tên trông có vẻ già dặn cùng cơ thể thon gọn , khác với những tên ở sau bước lên trước , ông ta cúi chào lịch thiệp trước mặt Yutto và nói .

_"Xin chào , Yayami Yutto , tôi tên là ..."-???

Hắn ta liền dừng lời nói lại vì Yutto , người mà nằm trên ghế sofa ban nãy đã ngay bên cạnh lão từ lúc nào không hay . Cậu nhấn đầu của một tên đàn em của hắn xuống dưới mặt sàn , mạnh đến nỗi gạch sàn bị nứt ra và chảy một lượng lớn máu , khiến hắn ta bất tỉnh ngay tức khắc .

_"Cái gì !?! Tên khốn ! Ngươi từ đâu chui ra thế hả !"-Tên bên cạnh cậu liền lùi xuống , rút ra khẩu Shotgun ở trong chiếc cặp đen , chĩa vào cậu

Hắn ta liền khai hoả , nhưng hướng bắn lại là trên trần nhà do Yutto đã kịp thời dùng chân đá lên khẩu súng . Ngay sau đó , cậu tiếp tục sử dụng chân để tung một cước vào bụng hắn , khiến hắn ngã ra sau và va vào những tên còn lại .

Một tên áo đen khác lao tới từ phía sau cậu , nhưng lại bị cậu nắm lấy cánh tay và vật mạnh ra phía trước . Nhanh chóng , cậu nhảy lên người của hắn ta , đưa thanh katana kề cổ hắn và quay về hướng những tên còn lại , chĩa nòng súng vào chúng và nói

_"tại sao ... bọn mày cứ luân phiên nhau tới trước mặt tao và gây chuyện với tao cơ chứ ? Rốt cuộc lũ khốn chúng mày phải phá hoại khoảng thời gian bình yên của tao thì bọn mày mới vừa lòng à ?"-Yutto trừng mắt nhìn những kẻ đang đứng đối diện cậu