Thế Giới Thẻ Bài

Chương 31: Sính lễ.



Chương 31: Sính lễ.

7:48 tối, đi qua đi lại hơn một giờ đồng hồ rồi mà Sang cùng Lumine cũng chỉ mới đi được xuống tầng 2.

Nói thật đến người nặng tình nặng nghĩa với nơi này như Sang đi một hồi cũng thấy nản không tả được chứ đừng nói đến Lumine vào lúc này.

Về căn bản thì cả hai có thể chọn tổ chức một bữa tiệc mừng rồi mời cả khu chung cư tới cùng chung vui.

Với những người không tham dự có thể đích thân tới tận nhà để chào hỏi tay bắt mặt mừng sau cũng chưa muộn.

Giờ ngẫm lại mới thấy bản thân ngu ngốc đến nhường nào khi không chỉ tự rước thêm khổ vào thân mà còn kéo theo cả người khác vào nữa.

Nghĩ đến ngang đây thì Sang vô thức nhìn qua phía Lumine rồi trong lòng lại trĩu nặng hơn một chút.

Ngẫm lại thì nếu như Lumine không ra mắt kiểu gây ra hiểu nhầm đến như vậy thì Sang cũng đã chẳng phải gấp gáp đến mức độ sinh ra ý định đi tới từng nhà một để chào hỏi.

Có thể nói rằng Sang tương đối n·hạy c·ảm với những vấn đề liên quan đến khu chung cư và cậu ta không muốn những người đã nuôi nấng cậu ta đến cái độ tuổi này phải lo lắng cho cậu ta nữa.

Vậy nên khi bị lão Đồng quở trách thì Sang hoàn toàn chỉ đứng đực ra đó sẵn sàng nghe chửi và sẽ chỉ bắt đầu đi tìm vấn đề rồi giải quyết nó sau khi lão Đồng đã bình tĩnh trở lại.

Nếu như Lumine ra mắt mọi người một cách bình thường thì Sang sẽ không phải căng thẳng đến như vậy nhưng cậu ta bây giờ cũng không có ý định trách cô ấy về chuyện này mà còn lo ngược lại cho cô ấy.

"Cô.... có mỏi chân không?"

Câu hỏi của Sang bị ngắt quãng bởi vì cậu ta thấy bản thân thật đần khi hỏi ra một loại câu hỏi như vậy.

Đương nhiên cũng có xấu hổ nhưng phần lớn là vì cậu ta cảm thấy đang hỏi sai đối tượng.

Lumine đương nhiên là không mỏi, thể chất của cô ấy cao hơn Sang không ít.

Chưa kể còn có huyết thuật tăng cường thể chất với khả năng điều chỉnh thể nội để duy trì trạng thái tốt nhất nữa.

Bản thân Sang cũng hiểu được điều đó nhưng cuối cùng cậu ta vẫn hỏi hết câu và cũng chỉ với như vậy thôi cũng đã khiến Lumine một lần nữa cảm thấy cậu rất vô cùng đáng yêu.

"Vậy anh sẽ cõng em chứ?"

Lumine ghé gần vào Sang tươi cười hỏi ra câu hỏi này, rõ ràng là cô ấy đang mang hàm ý trêu chọc nên cậu ta cũng không nhìn qua mà trực tiếp nói:

"Ừm, hơi thở vẫn điều độ như vậy thì chắc chắn là không mệt rồi."

Lúc này Sang đang cố gắng tự chữa cháy cho bản thân nhưng cậu ta nào biết được ngay từ khi cậu ta hỏi câu vừa nãy ra thì cũng đã hết đường lui rồi.

Chẳng cần tới sự cho phép của Sang, Lumine trực tiếp nhảy bổ lên lưng cậu ta rồi lấy hai tay vòng qua cổ, chân thì vòng qua eo kẹp chặt lại không buông.

"Đây là đặc quyền chỉ có anh mới có được thôi đấy."

Cơ thể Lumine dí sát vào lưng của Sang khiến cho cơ thể của cậu ta đột ngột nóng lên trông thấy, thậm chí chiếc xương thứ 207 cũng bắt đầu ngọ nguậy muốn xuất hiện rồi.

May mắn Sang hiện tại đã là Vampire, tuy chưa được học qua huyết thuật nhưng sáng nay vẫn có chút tâm đắc khi cố gắng ngăn chặn lại khả năng ngưng lưu thông máu của Lumine nên vẫn có thể mạnh bạo đánh bậy đánh bạ ngăn cho máu không chảy xuống dưới đó được.

"Nếu anh làm như vậy thì sẽ ảnh hưởng đến sinh lý sau này đấy."

Về chuyện đó thì Sang cũng không sợ lắm vì khả năng hồi phục của Vampire thừa sức chữa mấy cái hậu họa kiểu như vậy nhưng Lumine nói như thể chuyện này không liên quan gì đến cô ta vậy.

"Quyết định sáng suốt nhất của tôi trong ngày hôm nay là hút máu của mấy tên thuộc câu lạc bộ thẻ bài thân thiện kia."

Nhờ hút đủ máu từ chiều nên hiện tại Sang cũng đang trong trạng thái dư thừa, đầy đủ để tiêu hao trong khoảng thời gian sắp tới.

Còn về chuyện cõng Lumine thì Sang cũng phối hợp cùng với cô ấy khi lấy hai tay đỡ lấy phần đùi của cô ấy.

Nói thật thì đỡ lấy phần mông thì sẽ khó tụt xuống hơn nhưng mà hiện tại Sang thực sự không dám, thậm chí cho dù Lumine có vừa cười vừa trêu chọc nói cậu ta hèn thì cậu ta vẫn sẽ không dám làm.

Đổi lại thì vì hai tay của Lumine vẫn quàng chặt lấy cổ của Sang trong khi người thì dí sát vào lưng nên muốn tụt xuống cũng khó.

Khó chịu thì khó chịu nhưng mà nhờ vậy nên Sang cũng phần nào hiểu được kích cỡ của chúng, to hơn so với thấy bằng mắt thường kha khá.

Tuy trước đó Lumine có nói tới chuyện cô ấy không muốn cả hai phụ thuộc vào nhiều vào khả năng đọc suy nghĩ của nhau để phát triển mối quan hệ này thật từ tốn nhưng sự thật là cô ấy vẫn luôn đọc suy nghĩ của Sang.

Nhờ vào việc này nên dần dần Lumine đã có thể làm quen và đào sâu xuống những suy nghĩ được chìm xuống bên dưới bao gồm cả những suy nghĩ của một cậu trai trẻ ở tuổi mới lớn rồi.

Chuyện Lumine yêu Sang là thật nhưng cô ấy cũng chưa mất não đến độ yêu vào lú hết cả đầu óc và sẵn sàng làm những chuyện thế này thế nọ kia.

Mục đích ban đầu của Lumine là kiểm tra khả năng chịu đựng của Sang để sau này còn phối hợp đề phòng những trường hợp xấu nhất kia xảy ra.

Nhưng mà Sang chịu đựng được càng tốt thì Lumine lại càng bị cuốn vào rồi trở nên mạnh bạo hơn nữa.

Tất cả là vì những phản ứng đáng yêu của Sang đã thực sự đốn gục được Lumine, có thể nói là cô ấy đã khám phá ra một chân trời hoàn toàn mới nên muốn tận hưởng tất cả thêm nữa.

"Vậy mà em cứ tưởng là quyết định đi lên hôn trộm trán em cơ đấy, dù sao nhờ vậy nên mối quan hệ của hai ta mới phát triển thành ra như thế này."

Nghe được những lời này thì cả Lumine lẫn Sang đều chìm vào trong viễn cảnh nếu như khế ước máu không bạo phát để rồi đẩy cả hai vào tình thế hiện tại.



Chắc hẳn sẽ mất đến hàng năm trời bọn họ mới có thể phát triển hơn được một chút so với ban đầu.

Thậm chí còn là do Sang muốn củng cố mối quan hệ của cả hai mà thành.

Dù sao thì Sang cũng không muốn thấy người trong tương lai sẽ cùng sinh hoạt với mình cứ lần nào gặp mặt nhau là lại trưng ra bộ mặt khó ở nhìn nhau.

Ai mà ngờ được chỉ trong một ngày, mối quan hệ của bọn họ phát triển từ người lạ tới mức độ như hiện tại rồi, cả hai người bọn họ đều không thể ngờ tới được.

"Sẽ có một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ cảm thấy bản thân đã làm đúng nhưng không phải hiện tại."

Lời này ám chỉ đến việc Sang chưa thích nghi được với mối quan hệ này, cậu ta thừa nhận rằng một ngày nào đó sẽ phải tìm được người phù hợp để sinh con để cái nhưng không phải hiện tại.

Chính xác thì Sang của hiện tại chưa quá sẵn sàng cho mối quan hệ kiểu như này dù cậu ta vẫn sẵn sàng phối hợp nếu như đó là điều cần thiết cho cả hai.

Mà giờ than thở cũng chẳng có ích gì, Lumine cùng Sang cũng đã bị khóa chặt lại với nhau rồi nên cô ấy chính là sự lựa chọn duy nhất của cậu ta dù có là ở hiện tại hay tương lai.

"Còn nhiệm vụ của em là đưa hai ta đến với tương lai đó."

Lumine nói ra với một giọng điệu đầy tự tin như kiểu điều đó sẽ trở thành một cột mốc quan trọng trong mối quan hệ của cả hai vậy.

"Miễn là cô cảm thấy vui là được."

Về chuyện đó thì Sang hoàn toàn không có bất kỳ ý kiến nào cả, mọi chuyện đều do Lumine toàn quyền quyết định.

Có điều không hiểu sao Sang lại đột ngột thấy lạnh gánh, lúc này cậu ta mới nhớ lại là bản thân hình như đã bị Lumine cắn cổ để truyền máu lẫn hút máu mỗi thứ một lần trong ngày hôm nay rồi.

"Cô sẽ không nhận cơ hội này mà hút máu tôi đấy chứ?"

Những lời này khiến cho Lumine có chút nhảy dựng lên vì bất ngờ, nếu không phải vì hiểu rõ rằng Sang thiếu kiến thức về mảng này thì cô ta đã thực sự cho rằng là cậu ta đang mời chào bản thân đấy.

"Hai Vampire thường không hút máu lẫn nhau, nếu muốn thông qua hút máu để rút cạn máu trong người của đối phương thì khả năng cao là sẽ bị đối phương dùng huyết thuật chơi lại một vố."

Thậm chí có thể dẫn tới tình trạng xói mòn máu về sau nên sẽ chẳng ai ngu ngốc đến độ đi hút máu của một Vampire khác cả, đặc biệt là hút máu cốt lõi."

Hút cao hơn, chịu không nổi thì không phế cũng tàn, hút thấp hơn thì bị pha loãng nồng độ huyết mạch."

Nghe qua thì Sang cảm thấy lời của Lumine rất hợp lý, mà dù sao thì cậu ta cũng gần như chẳng biết gì về mảng này nên cần phải bổ sung thêm kiến thức tránh tương lai chọc bậy chọc bạ.

Có điều khi nhớ lại viễn cảnh Lumine bám lấy bản thân rồi hút máu không hiểu tại sao Sang lại cảm thấy nóng rang lên, thậm chí ảnh hưởng của nó còn hơn xa so với việc cả hai trong tình huống hiện tại..

Thấy vậy thì Lumine cũng nghiêm túc tiếp tục nói:

"Bên cạnh đó thì việc hút máu lẫn nhau cũng mang một tầng ý nghĩa khác."

Đó phải là một vết cắn, nặng hay nhẹ thì còn tùy vào người cắn nhưng lượng máu bị hút đi cơ hồ bằng không."

Với các Vampire thì điều đó đại diện cho một hành động mang tính biểu tượng của một hình thức thể hiện tình cảm, chính xác hơn là t·ình d·ục."

So với hôn thì ý nghĩa của nó nặng hơn nhiều, chắc là nó tương đồng với các vết hickey nhưng mà bởi vì Vampire có khả năng hồi phục nên hành động này về sau bị biến tướng thành mời chào mang ý nghĩa t·ình d·ục."

Sang chỉ lẳng lặng nghe mà không nói gì thêm, giờ cậu ta chỉ cảm thấy may mắn vì bản thân đã không hút máu ngược lại, nếu không thì mọi thứ sẽ thực sự đi quá xa.

Đúng lúc đó thì cả hai cũng cảm nhận được tiếng bước chân từ cầu thang bên dưới muốn đi lên bên trên.

Hiện tại bọn họ cũng đã tới tầng 2 rồi, chẳng mấy chốc nữa sẽ đi hết được cả khu chung cư này.

Thấy tình cảnh như vậy thì Sang muốn để Lumine xuống nhằm tránh những hiểu nhầm không đáng có nhưng tối hôm nay hành động bày tỏ tình cảm trước mặt người khác của cả hai còn thiếu nữa hay sao?

Đó là chưa kể đến việc Lumine không cảm thấy ngại, thậm chí còn tận hưởng những phản ứng của Sang nên đương nhiên là cô ấy sẽ không phối hợp cùng rồi.

"Bác Noah!"

Bác Noah là một người đàn ông cao gầy, độ tuổi tầm tầm so với lão Đồng nhưng ăn mặc truyền thống ngăn nắp hơn nhiều so với lão Đồng nên nhìn rất trí giả.

Lúc này bác Noah còn cầm theo một bộ bàn cờ xếp kẹp ở bên hông, theo như Sang nhớ thì trong nhà ông ấy có bộ tốt hơn nhiều nhưng không nỡ lấy ra dùng.

Rồi cả việc đi lại xuống bên dưới cũng khó khăn với độ tuổi như bác Noah nên ưu tiên những bộ có thể gấp xếp lại với trọng lượng không đáng kể như này để tiện di chuyển.

Mà bộ bàn cờ xếp này cũng là do Sang đặt làm riêng cho bác Noah, chính xác hơn là mọi nhà trong khu chung cư đều đã được cậu ta tặng quà ở không dịp này thì dịp khác rồi.

"Ừm, chào cháu."

Mà đây là cô gái được cả khu chung cư đồn đại sao? Cháu chọn không tệ đâu Sang."

Khen ngợi Sang một chút thì bác Noah cũng hướng tới Lumine.

"Chào con, chắc hẳn con đã chịu không ít khổ cực với Sang rồi."

Tuy chuyện của hai đứa người như ta xen vào cũng không phải lý lắm nhưng dưới tư cách là trưởng bối của Sang thì ta cũng thực sự hy vọng rằng cả hai đứa các con có thể hạnh phúc ở bên nhau muôn đời suốt kiếp."



Nói rồi bác Noah cũng từ trong túi lấy ra một chiếc hộp nhỏ hình tròn màu đỏ rồi dúi vào trong tay của Lumine.

"Cái này hai đứa phải nhận lấy, thật ra thì từ sớm bọn ta đã chuẩn bị mọi thứ cho Sang rồi."

Tuy có vẻ như mọi chuyện quả thật có hơi gấp gáp."

Tình thế của hai đứa cũng có chút phiền phức nên chuyện lễ nghi các thứ cũng phải bàn lại sau."

Nếu hai đứa muốn thì chỉ cần nói trước một tiếng là bọn ta sẽ luôn luôn sẵn sàng qua bên nhà kia làm lễ hỏi dâu."

Còn hiện tại thì trước tiên cứ giao lại thứ này cho hai đứa đi, dù sao cũng đều là chút đồ chuẩn bị cho chuyện Sang cả."

Sau khi bác Noah nói xong thì Lumine cũng có chút mờ mịt tự hỏi không biết là người của khu chung cư tính chuẩn bị những phần lễ nào cho Sang nên cô ấy đã mở chiếc hộp ra.

Bên trong là một cặp nhẫn cùng một số đồ trang sức bằng vàng khác, không nhiều nhưng nhìn vào xuất thân lẫn hoàn cảnh của khu chung cư thì việc tích góp được chừng này sợ rằng cũng không dễ.

"Bác Noah, cái này...."

Khi Sang đang muốn nói gì đó thì bác Noah đã đưa tay ra ngăn lại hàm ý ông ấy sẽ không nhận lại.

"Lời chúc đã nói, đồ cũng đã cho, đây là tâm ý của toàn bộ khu chung cư nên ta sẽ không thu lại dù con có nói gì đi chăng nữa."

Trong khi Sang vẫn chưa biết nên phản ứng lại như thế nào với chuyện này thì Lumine đã nhanh hơn một bước.

"Con cảm ơn bác Noah lẫn các cô chú dì bác của khu chung cư về những lễ vật này, con cũng có một món quà ra mặt với bác nên xin bác hãy nhận cho."

Nói xong thì Lumine gảy gảy ở phần ngực của Sang đôi chút để cậu ta có thể hoàn hồn lại và lấy ra một phần thịt bò được đóng gói cẩn thận từ trong túi để đưa cho bác Noah.

"Đây là tâm ý của cha mẹ cô ấy, xin bác nhận cho."

Không có lý do gì để từ chối nên bác Noah đã nhận lấy rồi có chút nhướng mày nhưng ngay sau đó lại một lần nữa bình thường trở lại rồi bình tĩnh nói:

"Hai đứa tốn công đến như vậy chỉ để đi đưa thứ này hay sao?"

Việc này bác phải xin lỗi con rồi Lumine, thằng bé này chẳng linh động gì cả, mọi chuyện có thể rất đơn giản được giải quyết với một bữa tiệc nướng ngoài trời mà nó lại hại con thành ra như thế này đây."

Nghe thấy những lời này thì Sang có chút xấu hổ cúi mặt xuống còn Lumine thì vẫn cười ra mặt vội vàng xua tay hàm ý rằng cô ấy không cảm thấy phiền phức.

"Được rồi, hai đứa cũng nên nhanh chân lên đi, ông bạn của ta cũng sắp chờ không được rồi."

Giờ Sang mới để ý rằng giờ cũng sắp 8:00 tối đến nơi rồi, không thể để lão Đồng tiếp tục chờ lâu hơn nữa nên cậu ta nhanh chóng chào tạm biệt với bác Noah rồi tiếp tục cõng Lumine đi chào hỏi từng nhà một.

Trong khi đó thì bác Noah vừa hướng thẳng lên tầng của mình vừa ngẫm nghĩ về một số chuyện.

'Cô bé lúc nãy không tệ, hơn cả còn thật lòng với Sang nữa, đây chắc là phúc đức đời này của nó.'

Chuyện của Sang coi như đã xong rồi, phần đường sau này hai vợ chồng tụi nó phải tự đi tiếp.'

Mà sống ở đây lâu quá rồi cũng dần quên mất mùi vị thịt bò là như thế nào, đêm nay phải ăn một bữa cho ra trò mới được.'

Trong khi tâm hồn ăn uống của bác Noah dần nổi lên thì sau gần 20 phút thì cuối cùng Sang cùng với Lumine mới tới được phòng của lão Đồng, đây cũng chính là căn phòng cuối cùng mà bọn họ chưa đi qua.

Lão Đồng lúc này cũng đã sớm chờ cả hai ở bộ bàn ghế được đặt trước phòng rồi.

"Để lão Đồng phải chờ lâu rồi."

Sang cùng Lumine song hành tiến tới trước mặt lão Đồng rồi lên tiếng chào hỏi.

"Khổ cực cho bọn mày rồi, mà tao cũng chỉ làm vài món đơn giản mà thôi nên cũng không tốn nhiều thời gian lắm."

Mà nhìn lại một lần nữa thì mới thấy cô bé này cũng thuộc dạng nhan sắc tuyệt trần đấy chứ?"

Đây là mày đi lừa gạt con gái nhà lành phải không?"

Tính ra thì tình cảnh của Lumine trong lời kể của Sang cũng tội nghiệp thật.

Dù sao cũng là công phượng nuôi trong nhà, giờ theo về nhà vịt đương nhiên là phải chịu không ít ủy khuất rồi.

"Con nào dám, chuyện này lão Đồng nên nói thằng Joe mới phải, chuyện cậu ta là tay sát gái có tiếng đã sớm đồn khắp khu phố chúng ta rồi."

Với vẻ ngoài của mình kết hợp với sự hào hiệp hiếm thấy trong hoàn cảnh như thế này thì đương nhiên Joe cũng được không ít cô nàng để ý tới.

Đáng tiếc là Joe từ trước nay vẫn luôn chỉ để ý tới Trà My, giờ con bé đi rồi không biết cậu ta có đổi đối tượng hay không nhưng cậu ta luôn thuộc dạng hút gái nên vẫn cũng có không ít cô vẫn luôn chờ cậu ta chọn.

"Thằng Joe hút gái nhưng trong đầu ngây thơ, dốt đặc."

Còn mày thì tao không biết, hơn cả hàng đêm phải tối muộn gần đến giờ cúp điện mới trở về thì ai mà biết mày lêu lổng bên ngoài làm ra những trò gì được?"

Nhắc về Joe thì đến lão Đồng cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán.



"Bác cứ nói đùa, Sang nào phải loại bay bổng như vậy, anh thấy em nói có đúng không?"

Lumine dành lấy lời nói của Sang trước trong khi ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cậu ta như thể đang chờ một lời đảm bảo nào đó từ phía của cậu ta.

Sau này không biết mối quan hệ của cả hai sẽ còn phát triển đến mức độ nào nữa nhưng ở hiện tại thì Sang đã chẳng có suy nghĩ bay bổng rồi, tương lai thì sợ đến nghĩ qua thôi cũng không dám.

"Ahem, trên đời này anh chỉ có mình em mà thôi."

Nghe được câu nói thì này khóe miệng của Lumine có hơi nhếch lên lộ ra nụ cười của người chiến thắng còn Sang thì lại ho khan đôi chút quay mặt đi vì xấu hổ.

Về phần lão Đồng thì ông ta bắt đầu cảm thấy hơi no rồi, đáng lý ra ngay từ đầu ông ta không nên tạo cơ hội cho cặp này mới phải.

"Được rồi, trời cũng dần trở lạnh mà thời gian tới giờ cúp điện cũng không còn nhiều nữa nên chúng ta cũng tranh thủ đi."

Vừa nói lão Đồng vừa kéo cả hai vào bên trong nhà để rồi nhận ra chuyện Sang có xách theo một túi quà ở trên tay.

"Tụi mày còn mang theo quà cáp nữa à? Lần sau không cần phải phiền phức như vậy đâu."

Khi mà Sang vẫn chưa kịp giải thích thì Lumine đã cầm lấy gói thịt bò cuối cùng đưa cho lão Đồng rồi.

"Cái này là quà ra mắt mà cha mẹ của cô ấy chuẩn bị trước, khi bọn con đi qua chào hỏi từng nhà thì cũng đưa cho mỗi nhà một phần rồi nên lão Đồng phải nhận lấy."

"Vậy thì ta không nhận thì không phải phép rồi."

Nói xong lão Đồng cũng mở gói đồ ra và nhận ra rằng đây là một miếng thịt thậm chí còn to hơn cả cái đầu của ông ta.

"Là thịt? Chừng này sợ ít cũng phải hai cân, bọn mày thực sự mỗi nhà đều tặng một phần? Mà đây là thịt gì đây?"

Thịt là một loại tài nguyên rất quý giá bởi vì người trong thành gần như chỉ động được vào thịt thông qua hai nguồn là q·uân đ·ội cùng với các đội đi săn ngoài thành.

Ấy vậy mà Lumine cứ tùy tiện cho mỗi nhà một miếng thịt lớn đến như vậy? Khu chung cư này ít nhiều cũng phải có tới 50 hộ gia đình, tức là 100 cân thịt?!

"Chút phần quà mà nhà con chuẩn bị mà thôi, bác không cần phải quá để ý tới đâu ạ."

Nghe Lumine nói xong thì lão Đồng cũng trực tiếp kéo Sang ra một góc với cớ là đi lấy thêm vỉ nướng các thứ cũng như dặn dò Lumine vào trong phòng ngồi trước.

"Tao hỏi thật, có phải là thịt bò hay không?"

Sang thực sự rất bất ngờ khi lão Đồng vẫn nhìn ra được đấy, thịt bò có thể xem như là một trong những loại thịt cao cấp và đắt đỏ nhất.

Đến Sang cũng chỉ mới được nếm qua một lần nhờ vào chút quen biết với tên Doran kia, không ngờ là lão Đồng lại có thể nhận ra được chuyện này.

"Phải, mà làm sao lão Đồng biết được?"

Lão Đồng tỏ vẻ không quan tâm đến câu hỏi này mà trực tiếp hỏi sâu hơn:

"Chuyện tao bằng cách nào biết được không quan trọng, quan trọng là con bé thực sự cứ như vậy cho đi 100 cân phần thịt bò ngon hay sao?"

Đừng nói với tao là mày thực sự lừa cưới được con gái của nhà quý tộc đấy nhé."

Đến ngang đây thì lão Đồng đã không giữ được vẻ mặt bình tĩnh ban đầu nữa rồi.

Khác với Sang cùng Joe, những người sinh sống và gắn bó gần như cả đời người của mình tại năm quận vòng ngoài này chưa bao giờ gặp qua quý tộc lần nào cả.

Thậm chí phần đông trong số bọn họ còn chưa đặt chân tới ba quận vòng trong bao giờ nên trong quan niệm của lão Đồng thì quý tộc thực sự là tồn tại quá sức kinh khủng và xa vời.

"Xuất thân quý tộc của cô ấy là thật nhưng chỉ có cô ấy lừa con mà thôi, con nào dám lừa được cô ấy?"

Dù xét ở tầng thân phận nào thì Lumine cũng vẫn là quý tộc nên Sang cũng chẳng có lý do gì để giấu giếm cả.

Chỉ tổ giấu đầu lòi đuôi mà thôi, chưa kể quả đúng là 100 cân thịt bò này cũng chỉ có mặt hàng như quý tộc mới lấy ra được, tước vị cũng không thấp.

"Mày nghĩ tao ngu à? Quý tộc đời nào để ý một thằng như mày?"

Dạo gần đây mày với thằng Joe có vào quận số 2 để theo học, đừng nói với tao là mày thực sự bằng con đường này để chui chạn được đấy nhé."

"Lão Đồng nhìn lại xem có cái chạn nào lại như thế này hay không? Thậm chí cô ấy cũng theo con về tới đây rồi thì làm sao có thể gọi là chui chạn được?"

Nói vậy thôi chứ hoàn cảnh của Sang hiện tại quả đúng là chui chạn thật rồi khi Lumine muốn làm gì thì đến cha hay người chú vương công kia của cô ấy muốn cản cũng không được.

Có điều trước đó đã bày ra cái kịch bản máu chó Lumine bị cha mẹ đẩy ra khỏi nhà để theo Sang rồi nên không thể thừa nhận được.

"Ai mà biết trước được, lỡ như được một khoảng thời gian thì bố của con bé nhớ quá nên lại đổi ý kéo hai đứa về lại thì sao?"

Dù sao còn chuẩn bị hơn trăm cân thịt bò ngon cho con gái làm quà ra mắt nhà trai cho con bé cơ mà?"

Tao dám cá là bố của con bé chỉ là muốn nó đi theo chồng trải nghiệm đôi chút để trưởng thành hơn mà thôi."

Kiểu gì chẳng gọi về lại, chưa kể ngay từ đầu hai bên cũng có môn đăng hộ đối quái đâu? Vậy đến lúc đó mày chẳng chui chạn thì là gì? Đây còn là cái chạn to hơn cái đình nữa."

Nghe tao nói này, chui chạn thật ra cũng không tệ đâu, mày chui được cái chạn lớn như vậy thì mấy người bọn ta cũng coi như là nở mày nở mặt."

Không hiểu tại sao chủ đề có phải là thịt bò hay không ban đầu lại trở thành lão Đồng khuyên Sang nên chui chạn, hơn cả còn chỉ cách để chui chạn thành công và đúng cách gì đó nữa.