Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức

Chương 21: Cho Em Học Hỏi Thêm Kiến Thức





Chương 21: Cho em học hỏi thêm kiến thức.

Edit + Beta: Ruby
~ Hello, tui đã trở lại rồi đây!!!
- ---------------------
Bọn họ hẹn tại một hộp đêm náo nhiệt nhất trong thành phố, lúc này mới bảy giờ, trong hộp đêm đã chật kín người.
Tiết Doanh Song bị những ánh đèn sặc sỡ chói đến lóa mắt, hơn nữa tiếng nhạc còn vang ầm ầm bên tai, ồn ào đến nỗi cậu suýt nữa sắp ù tai.

Tiết Doanh Song không tìm được phương hướng, chỉ có thể nắm thật chặt tay Hình Vân.

Một hồi cảm thấy còn chưa đủ, lại duỗi ra bàn tay kia kéo áo Hình Vân, chỉ sợ mình đi lạc mất.

Hình Vân cuối cùng cũng thấy được dáng vẻ dựa dẫm của cậu, trong lòng đắc ý: "Em nắm chặt."
Thật vất vả mới chen ra được từ trong trong đám người nhảy disco, Tiết Doanh Song thở phào nhẹ nhõm: "Cảm giác giống như đi trong canteen công xưởng vào giờ ăn trưa vậy."
Hình Vân vuốt đầu tóc bị đụng loạn của Tiết Doanh Song: "Thiếu hiểu biết."
Tiết Doanh Song: "Anh thật bình tĩnh."
Hình Vân: "Đương nhiên rồi."
Tiết Doanh Song: "Bởi vì anh thường hay đến?"
"Đương nhiên..." Hình Vân lập tức cảm thấy không đúng, "Đương nhiên là không! Thỉnh thoảng lúc xã giao mới đến!"
*
Phía bên kia sớm đã đặt xong phòng VIP, lúc hai người bước vào phòng, trong phòng đã là một tình huống khác.

Trên bàn dài chai rượu lớn rượu nhỏ, thức ăn linh đình.

Phía dưới cùng phòng VIP là một màn hình lớn, có một cặp nam nữ đang song ca, mấy người trên sân khấu đang nhảy disco, mà trên ghế dài cả trai lẫn gái chen chúc cùng một chỗ, quả thực là cảnh xa hoa thác loạn.

Tiết Doanh Song lộ vẻ sáng tỏ: "Hoá ra thời điểm anh xã giao đều là như vậy."
Hình Vân hết đường chối cãi: "Tôi không có!"
Hình Vân bắt đầu hối hận rồi, vốn là hắn muốn để Tiết Doanh Song mở mang kiến thức, bây giờ sao chuyển thành chính hắn chột dạ trước vậy?
"Hình tổng đã đến?" Có người nhìn thấy Hình Vân, lập tức đứng dậy đón tiếp, "Bộ đồ của cậu hôm nay cũng quá trẻ trung rồi, tỏ ra bọn tôi già cả rồi."
"Tạm thời bị gọi ra, mặc đồ cũng hơi tùy ý." Hình Vân nói, "Tiện thể dẫn theo một người đến."
"Ồ?" Người nọ nhìn về phía Tiết Doanh Song, phát hiện lại là nam sinh trẻ tuổi, nhưng cũng không nói gì.

Dù sao đám người kia đều chơi rất thoáng, hôm nay cũng có người dẫn bạn trai đến.

Người nọ nhìn Tiết Doanh Song cười nói: "Hoan nghênh, anh bạn xinh trai cùng chơi."
Hình Vân cùng Tiết Doanh Song vào chỗ ngồi, được gia nhập vào "phần ăn" xa hoa thác loạn.

Ghế bọn họ ngồi là loại ghế góc cong hình chữ L, một bên Hình Vân là Tiết Doanh Song, bên kia là một người bạn làm ăn.


Mà bên còn lại của Tiết Doanh Song, thì là mấy em gái được gọi tới.

Hai người vừa vào chỗ đã bị rót rượu, Hình Vân theo phép lịch sự uống một ly, buổi tối Tiết Doanh Song còn thức đêm học tập, vì vậy cũng uống không nhiều lắm.

Loại xã giao này thật ra cũng không chuyện gì đứng đắn để làm, mấy người có tiền chịu trách nhiệm tán dóc, uống rượu, thả dê; mà những hot girl mạng, tình nhân được gọi đến, thì chịu trách nhiệm cùng cười, ca hát, uống rượu, bị chấm mút, mọi người chức nào việc đó, cùng nhau diễn một màn hài kịch nhân gian.

Bởi vậy Hình Vân tìm Tiết Doanh Song đến, đúng là muốn để Tiết Doanh Song xem một chút, xem tiểu tình nhân nhà người ta là bị đối xử ra sao, đến lúc đó Tiết Doanh Song sẽ biết mình hạnh phúc tới cỡ nào.

*
Một tiếng sau, Hình Vân hối hận rồi.

Uống rượu được một tiếng, bầu không khí đột nhiên gay cấn, nhưng mà hôm nay mọi người không biết có cọng nơ ron thần kinh nào không đúng, cái cảnh kim chủ chuốc rượu cho tiểu tình nhân không xuất hiện, đám tiểu tình nhân hôm nay người nào cũng biết uống, căn bản không cần người khác rót rượu.

Cảnh động tay động chân càng không xuất hiện, có một kim chủ đột nhiên bắt đầu thiểu năng, nói là "Muốn trò chuyện chủ đề nghiêm túc, mấy em qua chỗ khác chơi", tức thì đuổi đám tiểu tình nhân gom thành một đống, đám kim chủ thì chen thành một cục.

Khẩu vị của đám kim chủ không có nặng đến muốn ăn đậu hũ của người bên cạnh, vì vậy một cảnh trời yên biển lặng...!
Trời yên biển lặng thì thôi đi, uống rượu đến một lúc nhất định, chủ đề trên bàn rượu bắt đầu tiến vào giai đoạn mọi người chém gió, khoe của vui mồm hết sức.

Thổ hào A: "Thanh niên bây giờ thật quá ham chơi rồi, sugar boy mới quen đã đi Bắc Âu chơi một chuyến rồi, còn sợ chưa đã, ầm ĩ đòi tháng sau còn muốn đi Châu Phi.

Biết làm sao bây giờ? Chỉ đành tháng sau dẫn ẻm đi."
Phú nhị đại B: "Châu Phi không tệ, lần trước tôi mới dẫn một hot girl mạng qua bển chụp ngoại cảnh, đám hội chị em của ẻm nhìn ảnh chụp muốn đỏ cả mắt."
Ông chủ C: "Hâm mộ mấy ông đều quang minh chính đại, nào như tôi, không phải tôi đang bao một ca sĩ nhỏ sao? Người nổi tiếng thì phiền phức, đi đến đâu cũng sợ bị chụp ảnh, chỉ có thể đưa tiền cho em ấy cùng mấy chị em ra nước ngoài chơi."
Mọi người nói một hồi, còn lại Hình Vân.

"Hình tổng có lẽ là lần đầu tiên dẫn người đến, rất đáng yêu đó? Dẫn đi đâu chơi rồi?"
Hình Vân: "Gần đây bận..."
Mọi người sáng tỏ mà "ồ" một tiếng, vội nói: "Người trẻ tuổi bận rộn sự nghiệp là tốt!"
Thật ra Hình Vân rất muốn nói, Hình Vân cũng không phải là không thể nói, chỉ là nội dung chính là: "Đi đâu chơi? Thiệt hết cách với em ấy rồi, lần trước làm ầm lên đòi đi ra ngoài, chỉ có thể lái xe chở em ấy sang thành phố bên cạnh.

Đi chơi ư? Không phải, đi siêu thị, siêu thị đó vừa khai trương, giá rẻ đặc biệt.

Cuối cùng còn giành được túi giấy vệ sinh lớn, em ấy nói còn rẻ hơn cả Pin Xixi!"
Nơi xa nhất mà hắn dẫn Tiết Doanh Song đi, lại là siêu thị ở thành phố bên cạnh.

Rõ ràng điều hòa mở rất vừa phải, Hình Vân lại hơi đổ mồ hôi lạnh.

*
Bên kia, nhóm tình nhân cũng bắt đầu đọ sức rồi.

Người mẫu A: "Gần đây lại mới tặng chị một chiếc xe thể thao, phiền chết được, ga ra đã sắp hết chỗ đậu rồi, phải chăm sáu bảy chiếc xe, chỉ riêng là phí bảo dưỡng hàng năm là muốn chị mệt tim rồi."

Hot girl mạng B: "Được được, chị biết lái xe, đâu giống em không biết lái xe chỉ đành phải nằm ở nhà xem phim.

Ảnh chê em không biết hưởng thụ, gần đây đổi cho em một rạp chiếu phim gia đình, nhưng em lại ngốc nghếch, thiết bị hơn mười vạn trong mắt em còn không tiện lợi bằng em coi phim trên điện thoại."
Tình nhân C: "Em còn tầm thường hơn, em toàn là nói thẳng, em thích nhẫn kim cương, mấy chị xem, mới mua đó, lớn không?"
Mọi người ai cũng thể hiện ra sự cưng chiều của kim chủ đối với mình, khoe hết một vòng, cuối cùng chỉ còn lại Tiết Doanh Song.

Tiết Doanh Song đang tự hỏi môn tiếng Anh của mình rốt cuộc phải làm sao đây, phát hiện tất cả mọi người đang nhìn cậu, lúc này mới gọi hồn trở về.

Cậu nhớ mang máng mọi người vừa rồi đang nói về chuyện mua đồ, vì vậy cậu mở túi giấy đặt ở bên chân: "Đây là anh ấy vừa mua cho tôi."
Lòng hiếu kỳ của mọi người nhất thời bị khơi gợi, một túi giấy thật lớn, bên trong đựng bảo bối gì thế?
Tiết Doanh Song: "Tài liệu ôn tập anh ấy mua cho tôi."
Mọi người lập tức lộ ra ánh mắt "hiểu sự đời": "Biết chơi thế à, ngay cả việc đó cũng yêu cầu mua tài liệu đặc biệt sao?"
Kết quả moi ra.

Sách từ vựng tiếng anh.

Moi tiếp.

Toán cao cấp, tái bản lần thứ 7 của Đại học Đồng Tế.

Thật sự đúng là tài liệu ôn tập.

Tiết Doanh Song đắc ý: "Rất cừ chứ?"
Mọi người: "Anh ta đang sỉ nhục cậu sao?"
Tiết Doanh Song kinh ngạc: "Sao thế chứ? Anh ấy còn mua bàn học cho tôi."
Mọi người: "......"
Tiết Doanh Song: "Anh ấy đối xử với tôi rất tốt."
Mọi người nhìn Tiết Doanh Song đầy thương xót.

Hình Vân ngồi ở chỗ xa nhìn thấy hết tất cả, mồ hôi chảy càng nhiều hơn.

Hắn muốn để Tiết Doanh Song mở mang kiến thức về thế giới bên ngoài một chút, không ngờ người thật sự mở mang kiến thức lại chính là hắn.

Đòi hỏi của Tiết Doanh Song thật sự quá thấp, có thể nói là không ham không muốn, hắn quá hổ thẹn rồi.

Có điều là, so ra, hai người bọn họ chí ít vẫn ổn định, không giống mấy người kia, mỗi lần dắt theo một người khác nhau...!
Đang nghĩ ngợi, cửa phòng VIP mở ra, một nữ sinh mặt mũi xinh xắn, vành mắt mắt đỏ đi vào.

Anh chàng phú nhị đại bên cạnh Hình Vân nhìn thấy cô nàng nhìn, hoảng hốt nói: "Sao em lại đến đây?"

Nữ sinh đó quét mắt một vòng trong phòng VIP, ánh mắt dừng lại trên người một người mẫu bên cạnh Tiết Doanh Song, sau đó nở nụ cười.

Tiếp đó, cô nàng tháo nhẫn trên tay xuống, ném về phía phú nhị đại: "Thì ra, chẳng qua anh xem tôi chỉ là thế thân của cô ấy, bây giờ cô ấy đã trở về, anh hài lòng rồi chứ? Tôi không quấy rầy anh nữa, chúc anh hạnh phúc!"
Phú nhị đại: "Em nghe anh giải thích!"
Lúc này người mẫu đó cũng đứng lên: "Em cũng chỉ ra nước ngoài hai năm, anh còn tìm người thế chỗ em? Anh có xấu hổ hay không!"
Phú nhị đại: "Em cũng nghe anh giải thích!"
Nữ sinh đó đi rồi, người mẫu cũng đi mấy, phú nhị đại đuổi theo.

Trong phòng VIP hoàn toàn yên tĩnh, ba người vừa đi, phòng VIP chớp mắt lại xôn xao.

Những người biết chuyện bắt đầu buôn dưa, chuyện với lúc nãy nhìn thấy cũng không kém bao nhiêu.

Người trước kia phú nhị đại thích là cô người mẫu, nhưng còn chưa theo đuổi được người ta, người mẫu đã ra nước ngoài làm việc, vì vậy anh chàng lại tìm một cô gái dáng vẻ giống cô người mẫu.

Cũng không biết anh chàng phát triển với cô gái kia thế nào, cuối cùng vậy mà động chân tình, cầu hôn cùng cô gái rồi.

Kết quả cầu hôn chưa bao lâu, người mẫu trở về, cô gái cũng phát hiện, vì vậy xuất hiện tình cảnh như vừa rồi.

"Thiệt là cẩu huyết quá đê." Mọi người phun tào, "Quả thực chính là như trong tiểu thuyết."
"Đúng vậy." Tiết Doanh Song đáp lời.

Hình Vân bên cạnh không lời nào để nói.

"Hai cô gái thật đúng là hơi giống!"
"Cô gái kia rất xuất sắc đó nha, là sinh viên khoa âm nhạc của đại học A đó."
"Cô người mẫu lúc nãy cũng rất cừ nha, từ nước ngoài trở về, nói tiếng Anh rất giỏi."
Nghe được từ khóa "tiếng Anh ", tinh thần Tiết Doanh Song lập tức dâng lên: " Tiếng Anh của cô ấy rất tốt ư?"
"Đương nhiên, đã sống ở nước ngoài mấy năm."
Tiết Doanh Song lập tức nắm tay lại, ban nãy sao lại không biết sớm để đi thỉnh giáo một chút chứ! Ghét ghê!
Khi Hình Vân quay đầu lại chỉ thấy Tiết Doanh Song vẻ mặt đau khổ, quả tim nhất thời treo lên.

Tiết Doanh Song bởi vì chuyện này mà đau lòng hay sao?
Hình Vân mất hết tâm trạng, không bao lâu bèn tùy tiện tìm cớ, dẫn theo Tiết Doanh Song rời đi.

*
Hình Vân uống rượu, nhưng không muốn kêu lái xe thuê, quán bar cách nhà không xa lắm, hai người bèn đi bộ về, tiện thể cho tỉnh rượu.

Tiết Doanh Song vẫn còn nhớ nhung đến tiếng Anh của cậu, tâm tình không tốt cho lắm.

Hình Vân một mực nhìn sắc mặt Tiết Doanh Song, thấy vẻ mặt Tiết Doanh Song hậm hực, liền đi lên nhận lấy túi giấy trong tay Tiết Doanh Song, lại đến dắt tay Tiết Doanh Song.

Hình Vân lúc này đã cầm toàn bộ túi trên tay, Tiết Doanh Song nói: "Rất nặng, tôi cầm bớt cho."
Hình Vân: "Em đừng để ý."
Đã mười là một giờ đêm, người trên đường không nhiều lắm, hai người thì cứ như vậy mà nắm tay nhau.

Hình Vân nói: " Em đừng lo lắng, chuyện như thế này sẽ không phát sinh đâu."
Tiết Doanh Song: "?"

Hình Vân lại hỏi: "Nếu như em là nữ sinh kia, cậu sẽ làm thế nào?"
Tiết Doanh Song bây giờ mới hiểu được hắn đang nói cái gì, bèn nói: "Đương nhiên tôi không sẽ chủ động rời đi, nhất định sẽ lấy tiền mới đi.

Hơn nữa không thể ném nhẫn được, cái nhẫn biết bao nhiêu tiền, phải bán hết."
Hình Vân: "..."
Tuy rằng không nói, nhưng nghe thấy Tiết Doanh Song lại có thể bắt đầu suồng sã, Hình Vân không khỏi nhẹ nhõm trong lòng.

Hình Vân: "Em cũng muốn xe không? Còn là ra nước ngoài chơi thì sao?"
Tiết Doanh Song biết rõ Hình Vân là nhớ tới cuộc so đấu trên bàn rượu: "Anh mua bàn học với giá sách cho tôi, đây mới là thứ tôi cần nhất.

Tôi rất vui, cám ơn anh."
Tiết Doanh Song nói rất chân thành, trong lòng Hình Vân lại nói, quả nhiên người mở mang kiến thức chính là hắn, so với mấy người kia, Tiết Doanh Song thật sự là quá tốt.

Nhưng mà một giây sau Tiết Doanh Song lại nói: "Xe cũng sẽ bị tôi bán hết, chỉ có tri thức mới ở lại."
Hình Vân: "..."
Tiết Doanh Song: "Chẳng qua nếu anh muốn tặng, hay là trực tiếp tặng tiền mặt đi, xe cũ sẽ bị mất giá."
Hình Vân thu lại niềm xúc động.

Sắp tháng mười hai rồi, thời tiết gần đến đông, đi trên đường phố đêm khuya, gió thổi vào người có chút lạnh, nhưng cũng bởi vậy làm nổi bật sự ấm áp của đôi bàn tay đang nắm lấy nhau.

Hình Vân nghĩ thầm, chờ Tiết Doanh Song lấy được bằng đại học rồi, liền dẫn Tiết Doanh Song ra nước ngoài chơi, nếu không bây giờ Tiết Doanh Song đâu cũng không muốn đi, chỉ muốn ở nhà học tập.

Nói như vậy ít nhất còn phải một năm nữa...!một năm, trong vòng một năm không biết Bạch Khiêm Dịch sẽ trở về hay không.

Nếu như trở về, vậy cảnh đó có lẽ sẽ hết sức khó xử.

Hắn không hiểu nổi là rốt cuộc mình sẽ đối xử với Bạch Khiêm Dịch như thế nào.

Nửa năm qua, dường như thời gian hắn nhớ đến Bạch Khiêm Dịch đã vơi rất nhiều.

Không thích sao?
Nhưng cho đến hôm nay, chỉ cần vừa nghĩ tới mọi thứ mà năm đó Bạch Khiêm Dịch làm cho hắn, hắn đã vô cùng cảm kích.

Hơn nữa trong mắt hắn, Bạch Khiêm Dịch chính là một hình tượng hoàn mỹ, rất nhiều việc mà trực giác của hắn sẽ lấy Bạch Khiêm Dịch làm làm tiêu chuẩn.

Nhưng nói là thích ư? Hình như cũng không thích đến thế.

Nếu như nói sự biểu hiện của Tiết Doanh Song đối với hắn là yêu thích, như vậy cảm tình của hắn đối với Bạch Khiêm Dịch lại không thể gọi là thích, hắn đối với Bạch Khiêm Dịch cũng không có dục vọng về phương diện kia.

Cũng mặc kệ có thích hay là không, trong nhà xuất hiện một người tương tự Bạch Khiêm Dịch, Bạch Khiêm Dịch là người cẩn thận như vậy, lại sẽ nghĩ như thế nào?
Tiết Doanh Song thì phải làm sao?
Điều may mắn duy nhất chính là, Bạch Khiêm Dịch là người cuồng công việc, chắc sẽ không tùy tiện về nước.

Lúc này, trong lòng Tiết Doanh Song ở bên cạnh lại nghĩ, tiếng Anh khó quá đi, ông trời ơi có thể ban cho con một người từ nước ngoài trở về, tiếng Anh lưu loát, có kiên nhẫn, lại bằng lòng dạy con hay không ạ...!
*
~ Ruby: Lão thiên gia loading 99%.....